*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trans: ManUtd Tuấn
Editor: Loki-Lolicon & LittleKai
“Yo. Lão Già, lâu không gặp.”
Chiếc xe của chúng tôi ngừng lại ở phía sau cửa tiệm vũ khí, và chúng tôi bước vào đó.
“Ồ. Nhóc đấy à. Ta rất ngạc nhiên khi thấy cậu chỉ vừa mới rời đi vài ngày mà đã bị dán thông báo truy nã rồi đấy.”
“Chắc vậy, tôi đã dính phải một rắc rối nghiêm trọng lúc đó.”
“Trông thế này thì, rõ ràng là cậu đã được chứng minh vô tội rồi nhỉ.”
“Đúng vậy, nhờ sự giúp đỡ của lão.”
Tôi đã thực sự rất vui khi nhận ra ông ta đã cố hết sức để giúp chứng minh tôi vô tội sau những lời cáo buộc ngày hôm nay.
Không chỉ có vậy, ông ta cũng đã giúp tôi trong nhiều tình huống khác nữa.
“Cảm ơn ông.”
“Thôi đi, nó làm ta nổi cả da gà rồi này.”
Lão Già gãi đầu bối rối.
“Mặc dù vậy... Ta không nghĩ rằng cuộc diễu hành hôm nay là một ý hay đâu.”
“Lúc bình thường thì chắc hắn ta cũng giống vậy.”
“Dù vậy, lúc trước ông ta là một con người hết sức tuyệt vời.”
“Ông có biết chuyện đó hả, Lão Già?”
“Về Anh Hùng Quyền Trượng hả? Lúc đó ta chỉ là thằng nhóc 10 tuổi và nhà vua thì vẫn còn đang hoạt động tích cực. Mà lúc đó ta đang ở một quốc gia khác.”
“Ra vậy...”
Gác chuyện của Trash qua một bên đã, tôi muốn vào chủ đề chính của cuộc gặp mặt này.
Vì đây chính là Lão Già, tôi chắc có thể có được những điều kiện thuận lợi cho các loại vũ khí mà không gặp vấn đề gì.
“Vì đã nhận được sự hỗ trợ của nữ hoàng, tôi muốn nhờ ông làm vũ khí và áo giáp cho tôi.”
“Ồ? Một đơn hàng đặc biệt à? Mà chẳng phải trong nước có rất nhiều những thợ rèn bậc thầy khác mà cậu có thể đặt hàng sao?”
“Tôi đến đây vì tôi kỳ vọng vào vũ khí của lão.”
“Nhóc...”
Lão già có vẻ rất cảm động, và đang cố kìm nén cảm xúc của mình lại.
Bởi vì hầu hết những trang bị tôi mua từ trước đến nay đều là của Lão Già. Không những thế, còn có cảm giác an toàn nữa.
“Vậy, tôi sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng được kỳ vọng của cậu. Thế cậu muốn tôi làm những gì?”
“Đây là danh sách vật liệu.”
Tôi cho lão già xem danh sách vật liệu tôi nhận được từ nữ hoàng.
Tôi không biết đống vật liệu này có đủ không nữa.
“Ừm Lão Già, tôi muốn ông xem xét những vật liệu này và chế tạo ra vũ khí, trang bị phù hợp với bọn tôi.”
“Hiểu rồi. Tuy nhiên, có vẻ như trong này có vài nguyên liệu khá hiếm đấy. Tôi đang nóng lòng muốn thử kỹ năng của mình quá. Thế chuyện tiền nong tính sao đây?”
“Quốc gia sẽ tài trợ những hóa đơn đó, nên ông khỏi lo.”
“Cậu có vẻ đã có được một vị thế khá tốt nhỉ.”
Hah, điều này cũng khá là tuyệt vời.
Được chu cấp về vật liệu, người hướng dẫn, địa vị xã hội, và tiền bạc cho các trang bị.
Nếu như thế này thì không có lý do gì để phải rời khỏi đây cả.
Suy cho cùng thì tôi sẽ phải chiến đấu chống lại Đợt Sóng. Nếu có một môi trường thuận lợi như vầy, tôi sẽ không muốn lãng phí thời gian của mình đâu.
... Tuy vậy, tôi có hơi lo lắng một chút về điều đó, vì thế tôi nên dùng một số biện pháp để phòng ngừa khi có biến.
“Sau đó...”
Tôi liếc nhìn Raphtalia và Firo.
Cả hai đều đặt trang bị của mình, Karma Dog Claw, và Karma Rabbit Sword lên quầy.
Tôi cũng chỉ vào bộ đồ chim cánh cụt, và đặt mấy mẫu quặng thu thập được trên Đảo Cal Mira lên quầy.
“Cậu mang được nhiều thứ về nhỉ. Và quý cô trong bộ pajama kia là đồng đội mới của cậu à?”
“Fue?”
“Phải, đó là Rishia. Dù xuất hiện trong bộ dạng này, nhưng con bé là con người đấy.”
“Naofumi-sama, giải thích như thế thực sự có hơi...”
“Chịu thôi. Vì con bé có chịu cởi bỏ bộ trang phục đó ra đâu.”
Bộ Rishia thích nó đến vậy à? Dường như con bé đã mặc nó hơi nhiều đấy.
Luôn che đậy gương mặt sau bộ đồ, có thể nào con bé lại cuồng bộ trang phục cũng nên?
“C-Cứ để đấy đã. Cậu đã mang về một món vũ khí khá là lạ đấy... Thứ này chắc chắn là một món vũ khí hoàn hảo cho jou-chan đấy.” [1]
Lão già trả lời trong khi thẩm định thanh Karma Rabbit Sword.
Dù nó có nhiều nhược điểm, nhưng lực công kích của nó thì miễn chê.
Tôi muốn hỏi ý kiến của Lão Già trước khi sửa đổi hoặc vứt nó đi.
Hoặc cũng có thể nung chảy và rèn lại nó.
“Vấn đề là thứ này không có một lớp Phủ Chống Dính Máu. Ông có cách nào không?”
“Tại thời điểm này, nếu xử lý nó... Độ chính xác sẽ bị giảm xuống. Thế có ổn không?”
“Tôi sẽ tin tưởng vào ông.”
“Fumu... Tốt thôi, nhưng thử cải tiến một chút có thể sẽ rất thú vị đấy.”
Chả nhẽ ông định thêm vào mấy cái bộ phận giống như bộ Giáp Man Di hả?
Có lẽ tốt hơn hết tôi nên hỏi ông ta xem.
“Cậu luôn đem đến cho tôi những yêu cầu thú vị đấy chàng trai.”
“Tôi đoán vậy. À phải rồi, Lão Già. Liệu cô nhóc Rishia này có thể chọn một vũ khí không?”
“Hm? Cứ tự nhiên... Cởi bộ đồ ra và đưa tay ta xem nào.”
“Rishia.”
“E-Em thích thanh kiếm.”
“Tuy nhiên anh muốn giao cho em vị trí bảo vệ ở tuyến sau (rearguard – hậu binh)...”
Sau khi xem xét chỉ số, tôi thực sự không muốn cho con bé tham gia ở vị trí tiên phong.
Nếu dính phải dù chỉ một vết xước, con bé có thể sẽ chết.
Cả chỉ số phòng thủ và linh hoạt của con bé đều thấp hết. Trường hợp xấu nhất có thể xảy ra là, con bé vô tình ăn phải một cước của Firo và ngỏm một cách lãng xẹt.
Nếu là về sức mạnh ma thuật tấn công, ngay cả Rishia cũng có thể lo được phần nào đó ở đằng sau khi tôi bảo vệ con bé. Tôi sẽ hỏi con bé có thể sử dụng ma thuật tầm xa hay không sau, và nếu có thể, em ấy sẽ hỗ trợ cho Raphtalia và Firo từ phía sau với ma thuật này.
“Em có thể làm cả hai!”
“Anh đánh giá cao sự nhiệt tình của em, nhưng lúc này hãy để anh xem xét đã.”
“Vâng...”
Rishia rụt rè cởi bộ đồ và giơ bàn tay của mình ra cho Lão Già xem.
“Lại một cô gái xinh đẹp khác. Cậu chắc hẳn đang hạnh phúc nhỉ nhóc.”
“Hạnh phúc? Bộ ông nghĩ tôi là gã Motoyasu chắc?
“Tên này vẫn đầu đất như thường lệ nhỉ? Rắc rối của jou-chan lại một lần nữa tăng lên rồi.”
“Vâng... Thật vậy.”
Lão Già nói thế và Raphtalia gật đầu hùa theo.
“Fumu... Có vẻ như một thanh trường kiếm sẽ rất thích hợp cho cô nhóc đây. Nếu nhóc muốn trở thành hậu binh thì một thanh có hiệu ứng phòng thủ sẽ rất phù hợp.”
“Cháu hiểu rồi, vậy chú có thể chọn cho cháu một thanh chứ?”
“Đợi đã, ở đây có cung hay giáo mác mà con bé có thể sử dụng không? Vì con bé không hề có tí sức mạnh nào cả, nên tôi thực sự không thể gợi ý được gì.”
“Fue... Cung thì không ổn đâu ạ!”
“Không ổn do Itsuki hả?”
“Không phải vậy, em chỉ sợ rằng mình sẽ bắn trúng ai đó.”
“À, ra là vậy.”
Bây giờ tôi có nên lo lắng về việc bắn nhầm đồng đội không?
Có vẻ như sự tôn trọng của con bé dành cho tên Itsuki vẫn còn đó... Bộ con bé vẫn còn coi tên đó là một người hùng à?
“Dù sao thì, bao lâu thì xong vậy?”
“Đợt sóng cũng đến gần rồi, nên chắc sẽ mất một tuần và thêm vài ngày nữa. Ta sẽ làm tốt nhất có thể trong khoảng thời gian đó.”
“Hiểu rồi. Và...”
Lão Già hỏi về bộ đồ chim cánh cụt.
“Nó được chế tạo như thế nào vậy? Bộ đồ này có thể tháo rời được không? Ý ta là... Ai là người đã tạo ra nó vậy?”
“Ah, cái đó. Đặc tính của nó rất ư là tuyệt vời, nhưng hình dáng thì khá tệ. Bộ đồ rơi ra sau khi tôi đánh bại một con ma thú..., về cơ bản thì, vũ khí huyền thoại chế tạo ra nó bằng nguyên liệu từ những con ma thú.”
Nói chung thì, đây đều là những thứ rơi ra sau khi đánh bại ma thú.
Điều này một lần nữa giúp tôi nhớ ra đây là một thế giới khác.
Chuyện tôi không nhận ra điều đó trước đây không buồn cười đâu. Những kẻ đã biết được điều này từ trước mới là kì quái.
Ngay từ đầu, làm thế nào một động vật có hình dáng như con nhím lại rơi ra một vũ khí mà chẳng hề phù hợp chút nào với vóc dáng của nó.
“Đừng có mà tạo ra mấy thứ quái đản nữa... Dù đúng là đặc tính của nó không chê vào đâu được...”
“Thế ông có thể chuyển các hiệu ứng sang những trang bị khác được không?”
“Việc đó khá là khó. Ta sẽ cố thử bằng mọi cách xem sao, nhưng đừng có mà hy vọng quá nhiều. Đến lúc đó, ta sẽ gọi cậu đến một lần nữa vì sẽ có một số thứ cần phải điều chỉnh thêm.”
“Tôi sẽ trông cậy vào ông. Tôi có nên để lại bộ Giáp Man Di ở đây?”
“Không vấn đề gì... Chỉ là, ta sẽ dựa vào các thuộc tính của bộ giáp này để thử nghiệm và chế tạo áo giáp cho jou-chan.”
Cho Raphtalia hở. Tôi hy vọng mọi thứ sẽ ổn.
“C-Có chuyện gì ạ?”
“Đừng lo lắng về điều đó.”
Bỗng dưng tôi cảm thấy có hơi sốt ruột, không biết liệu đó có phải là một linh cảm xấu không.
Cảm giác như mọi việc sẽ tệ đi nếu như tái tạo lại bộ giáp đó vậy.
“Không hiểu vì sao, mà em cảm thấy thật thú vị.”
... Sự kỳ vọng của một fan cuồng Kigurumi.[2]
Có vẻ như chuyện này sẽ đi theo một chiều hướng xấu.
Một người như Rishia mà hào hứng với thứ gì đó, có gì đó không ổn.
Cùng lắm thì tôi sẽ cho Rishia mặc nó nhỉ?
“Chủ nhân~ chúng ta đi được chưa vậy?”
“Ừ, mười phút nữa thôi.”
Trong suốt cuộc trò chuyện từ nãy đến giờ, Firo vẫn âm thầm mang trên lưng các loại vật liệu.
Nhắc mới nhớ... Có một số vật liệu khác mà tôi tình cờ kiếm được ở trên đảo.
Khi ưu tiên cho những vật phẩm rơi ra, tôi không thể có được những loại vật liệu từ con ma thú.
Khi ưu tiên cho vật liệu thì tôi lại chẳng kiếm được những vật phẩm rơi ra được.
Thế này khó thật.
“À đúng rồi, suýt thì quên mất. Này Lão Già, cho tôi xem mấy mẫu khiên của ông nhé?”
“Ta nghĩ chắc không phải để cho cậu nhỉ...? Ah, có phải là nó dành cho 2 quý cô kia không?”
“Không phải. Nói cho ông biết một chút cũng được.”
Tôi nói với lão già về khả năng Sao Chép Vũ Khí.
Đúng như dự đoán, lão cau mày.
“Nói với ta, một người chủ cửa tiệm, rằng cậu định trộm đồ...”
“Nếu thế thì tôi chỉ cần âm thầm mà làm điều đó chứ nhỉ? Tôi sẽ thử nói với Nữ Hoàng cho ông một phần phụ cấp.”
“Ờ thì... Vì những anh hùng khác không nói một câu nào cũng đang thực hiện điều này... Nên chắc không thể từ chối được rồi. Cũng không có vấn đề gì nếu nó là yêu cầu của cậu. Ta sẽ cho cậu thấy những chiếc khiên yêu thích của ta.”
Như vậy, tôi sao chép hết tất cả chiếc khiên mà lão già có trong cửa hàng.
Tôi sao chép các tấm khiên khác nhau, chẳng hạn như Magic Silver Shield, Heavy Shield, Iron Shell Shield, Magic Shield, và như vậy...
Iron Shield và Iron Shell Shield thì có gì khác nhau nhỉ?... Magic Shield có vẻ là một tấm khiên có khả năng truyền sức mạnh phép thuật vào trong khiên.
Ý tôi là, tôi đã từng nghe về nó trước đây, nhưng sau cùng thì một thứ như khiên có được xem là một vũ khí không?
Cửa tiệm vũ khí vốn đều có bán chúng cả mà.
Tôi không có gì phải phàn nàn vì đang sao chép từng cái khiên một.
Ừm thì, vì tôi đã được sự cho phép của chủ sở hữu rồi.
“Chắc chỉ thế thôi. Ah, đợi một chút nhé nhóc.”
Sau khi nói vậy, lão già đi ra phía sâu trong cửa hàng.
Tôi nghe thấy tiếng ông ấy đi lên cầu thang, và rất nhiều tiếng lách cách phát ra.
Một lúc sau ông ấy trở lại.
“Cảm ơn vì đã đợi. Đây là một chiếc khiên hiếm thấy ở đất nước này.”
Nó khá thô ráp... Tuy nhiên, tấm khiên mà lão già mang đến phát ra một ánh sáng kỳ lạ trên nó.
Có phải chiếc khiên làm từ sắt? Tuy nhiên, có một bầu không khí kỳ lạ.
Tôi kiểm định và đánh giá nó.
Iron Meteorite Shield (Khiên Thiên Thạch Sắt)
Phẩm Chất: Bình Thường
“Iron Meteorite (Thiên thạch sắt)?”
“Ừ, tấm khiên này được làm bằng một loại khoáng thạch khác thường rơi từ trên trời xuống. Nó là một hàng mẫu (để trưng bày) của Zeltbull. Một nguyên mẫu của dòng Thiên Thạch Sắt.”
“Thì ra là vậy... Hm? Hàng mẫu? Sao ông lại có được nó?”
“Nói ra rất dài dòng đấy.”
“Ờ hớ.”
Tôi tự hỏi tại sao thứ này không phải là để bán.
Ah, Motoyasu đã từng nói rằng ở Zeltbull có những loại vũ khí vô cùng tốt.
Cậu ta đã chạm vào và sao chép một trong số chúng?
“Đây, hãy thử đi.”
“Ah, phải.”
Tôi lấy chiếc khiên Thiên Thạch Sắt mà lão già đưa cho tôi.
Và tôi kích hoạt Sao Chép Vũ Khí!
Iron Meteorite Shield 0/20 C
Ability (Năng lực):
Chưa giải phóng...
Equipment Bonus (Điểm cộng trang bị):
Kỹ năng: [Meteor Shield] (Khiên Sao Băng)
Độ thành thạo vũ khí 0
Nó cuối cùng đã xuất hiện!
Phiên bản khiên của chuỗi Meteor (Sao Băng) mà những tên anh hùng khác đang sử dụng!
Tiện thể, có những màu sắc khác nhau, nhưng không có gì bất thường trong hệ thống chỉ số.
Giờ thì tôi đã thuộc hội bộ tứ đần độn rồi nhỉ?
Mà, điều đó còn phải phụ thuộc vào đặc tính của nó nữa.
Tôi thay đổi khiên của mình thành Iron Meteorite Shield.
“Ồ”
Lão già ngạc nhiên kêu lên.
“Có một kỹ năng lạ xuất hiện ở đây, để thử xem sao.”
“Gì c– Này!”
“Meteor Shield”
Và, tôi hét lên. Một bức tường ánh sáng mỏng xuất hiện xung quanh tôi, phạm vi của nó là lấy tôi làm trung tâm với bán kính 2 mét.
Tiêu thụ SP là... Khoảng 5%. Thời gian hồi chiêu ngắn quá, chỉ có 15 giây ư?
Dựa trên những gì quan sát được, tôi cảm giác rằng đây là một kỹ năng tạo ra một lớp lá chắn phòng thủ.
“Đây là kỹ năng như thế nào vậy ạ?”
“Anh nghĩ đây là một kỹ năng để tạo ra một bức tường phòng thủ...”
“Ha.”
Raphtalia chạm vào bức tường xung quanh tôi... Và em ấy dễ dàng đi xuyên qua.
“Có gì không đúng ạ?”
“Hmm ~...”
Rishia và Firo cũng đi xuyên qua được.
Vì kỹ năng Meteor của những tên kia có tính năng cao như vậy, tôi không nghĩ rằng đây là một kĩ năng cùi bắp được.
“Nghiêm túc đi, đừng làm điều gì đó kỳ lạ trong cửa hàng của ta — A”
Lão già có ý định đi qua bức tường nhưng đụng đầu vào lớp phòng ngự.
“Ah, chỉ có những thành viên trong nhóm là được đi vào sao?”
Tùy thuộc vào độ bền của nó, nó có thể hoạt động như một kỹ năng bảo vệ tầm xa.
Khi tôi nghĩ về công dụng của nó, nó khá tuyệt vời.
Và... Thời gian hiệu ứng là khoảng 5 phút. Khi xét đến thời gian hồi chiêu, đây quả là một kỹ năng tuyệt vời.
“Thần linh ơi, làm ơn suy nghĩ về nó một chút trước khi cậu làm bất cứ điều gì đi, nhóc.”
“Xin lỗi, chỉ vì đây là thứ tốt nhất của ông nên tôi muốn được thấy nó.”
“Nếu cậu còn nói nữa, ta sẽ cho cậu biết thế nào là phàn nàn đấy.”
“Tôi sẽ gác lại chuyện đó vậy.”
Sau đó, tôi nói với lão về kỹ thuật Tôi Luyện của Motoyasu với những loại quặng.
Có một số trong kho ở danh sách vật liệu, có một ranh giới mong manh trước khi chúng đạt đủ yêu cầu.
Hơn nữa, nó ít hơn so với các quặng khác.
Có thể là Trash muốn thu thập nó cho Motoyasu, nhưng Nữ Hoàng đã đi trước một bước.
Vì cần rất nhiều, nên tôi sẽ phải nghĩ cách khác để có được chúng.
“Hẹn gặp lại sau. Nếu ông cần bất cứ thứ gì cho cửa hàng vũ khí, chỉ cần yêu cầu lâu đài những loại tài liệu này.”
“Ta hiểu rồi nhóc. Vậy cứ đợi cho đến khi ta hoàn thành.”
“Được, tôi trông cậy vào ông đấy.”
Và như vậy, chúng tôi rời khỏi cửa hàng vũ khí.
Chú Thích
[1] Jou-chan gần giống như ojou-san nhưng gần gũi, ít lịch sự hơn, có ý nghĩa là con gái (daughter). Muốn rõ hơn, hãy đọc lại chương 15.
[2] Bộ đồ Lông hay Kigurumi: Nghĩa là Trang Phục Nhân Vật Hoạt Hình