*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trans: ManUtd Tuấn
Editor: LittleKai
Dù sao thì Rishia đã trở thành đồng đội của chúng tôi bây giờ nhưng...
Khi đang trở lại căn phòng của mình, tôi bị Raphtalia chặn lại.
“Um, em vừa mới nghe thấy Naofumi-sama hét lên, chuyện gì đã xảy ra?”
“Ah, đừng lo lắng về nó. Chỉ là tên Itsuki vừa làm chuyện khó chịu đến mức khó mà tin nổi.
“Hm? Người đang ở phía sau ngài là ai vậy?”
“Ư... Ưm”
“Đây là... Mà dù sao thì, chúng ta hãy trở về phòng rồi nói tiếp.”
Dường như Raphtalia vẫn có thể hiểu được tình huống ở một mức độ nào đấy.
Chúng tôi trở lại căn phòng, và tôi giải thích hoàn cảnh của con bé cho Raphtalia. Tôi cũng giới thiệu và nói rằng con bé sẽ là một đồng đội của chúng tôi kể từ bây giờ.
Điều hiển nhiên là Raphtalia lắng nghe câu chuyện với biểu lộ chứa đựng nửa kinh ngạc nửa giận dữ.
“Người đó thật...”
“Ư-ưm, xin đừng nói xấu về Itsuki.”
“Ngay cả với chuyện vừa xảy ra, cậu vẫn bảo vệ người đó...”
Raphtalia có vẻ khá ngạc nhiên.
Tôi cũng cảm thấy giống như em ấy...
“Nếu Firo không ở đó, con bé có thể đã chết rồi.”
“Khen Firo nữa đi~.”
“Rồi, rồi. Nhưng ta vừa khen nhóc trước đấy rồi mà.”
“Ể?”
Để mong được tôi khen nhiều hơn, Firo biến lại thành hình dạng con người, kéo mạnh tay tôi và đặt trên đầu con bé.
Cái cảm giác này... Cái Ahoge thật là khó chịu. (Cái tóc mọc trên đỉnh đầu như mũi neo)
“Itsuki không có lỗi. Tất cả là do em quá yếu đuối.”
Raphtalia nắm lấy tay của Rishia. Trông Rishia vẻ như con bé sẽ chực khóc một lần nữa.
“Tớ hiểu. Ngài ấy chắc là người quan trọng với cậu?”
“Vâng...”
“Tớ nghĩ tớ có thể hiểu được điều đấy. Hãy cùng nhau cố gắng nhá.”
“... Raphtalia cũng vậy sao? Ok, tớ sẽ cố hết sức mình.”
? Có phải do tôi tưởng tượng không hay là có một bầu không khí bất thường đang hướng vào tôi?
Kệ, miễn là mấy đứa hòa thuận với nhau là được.
Thế này vẫn tốt hơn cả trăm lần so với một mối quan hệ thù địch lẫn nhau.
“Rishia, từ giờ em sẽ là bạn đồng hành cùng với bọn anh. Hãy nghĩ ra cách để làm bản thân em trở nên mạnh mẽ hơn khi làm điều đó.”
“Cố gắng lên.”
“À đúng rồi, và lén theo dõi Itsuki từ nay trở đi sẽ bị cấm tiệt.”
“Em... Em hiểu.”
“Chúng ta chỉ phải đi tàu trong một vài giờ nữa, em có thể chịu đựng được chứ?” (Naofumi)
Chẳng tốt lành gì nếu con bé lại có thói quen bám duôi người khác.
Tốt hơn cho con bé là giữ khoảng cách với Itsuki kể từ bây giờ.
“Em sẽ nỗ lực.”
“Ngoài ra... Itsuki chắc sẽ không làm gì đâu, nhưng vì lợi ích của em, tôi nghĩ em nên tránh gặp mặt trực tiếp cậu ta.”
Thời gian có thể sẽ chữa lành những vết thương này.
Tôi cũng cố tránh mặt cậu ta. Nói chuyện với hắn lúc nào cũng đau cả đầu.
Nếu tôi cần phải hỏi hắn ta bất cứ điều gì, tôi sẽ nhờ Shadow.
“Shadow.”
Tôi gọi Shadow. Và cô xuất hiện ngay lập tức.
Cô ta vẫn thường quan sát chúng tôi từ đâu vậy?
Ngoài tôi ra, Shadow dường như cũng quan sát hành động của mấy tên Hiệp Sĩ khác.
“Có chuyện gì vậy-gojaru?”
“Những Hiệp Sĩ khác đang định làm gì? À mà nhóm ta có phải làm gì không?”
“Kiếm và Cung sẽ bắt đầu làm nhiệm vụ khi chúng ta đến mảnh đất chính gojaru. Tôi đã được dặn phải đưa Khiên và Thương đến lâu đài khi tàu cập bến cảng-gojaru.”
“Fumu...”
Vậy Ren và Itsuki đã có việc phải làm... Còn mình và Motoyasu phải đi đến lâu đài.
Tốt thôi. Dù sao thì tôi cũng phải hỏi nữ hoàng vài điều. Tên Motoyasu cũng có việc ở lâu đài ư?
À, hình phạt của Bitch.
Khi mà chúng tôi khởi hành sau Itsuki thì chẳng có chuyện gì hết.
“Giờ thì, chúng ta nên để Rishia làm gì đây?”
“Hiii-!”
“Giọng đó là sao vậy? Anh sẽ không giao cho em một công việc quá sức đâu.”
Con bé đã phải làm tất cả những công việc lặt vặt ở chổ của tên Itsuki.
Có phải con bé nghĩ rằng tôi cũng sẽ làm y như vậy?
Tôi chỉ muốn chắc chắn những vị trí của mọi người trong nhóm.
Tôi từng đi săn với nhóm của Itsuki trong hai ngày. Tôi đã biết rõ đặc tính của con bé.
Ưu điểm của Rishia là có thể làm được bất kỳ điều gì.
CQC (Close Quarters Combat: Cận Chiến), Ma Thuật Tấn Công, Hồi Phục, Hỗ Trợ.
Có người có thể thực hiện tất cả những điều này thực sự rât có lợi cho nhóm của tôi.
Tuyến đầu có Raphtalia và Firo, nên về sức chiến đấu không có vấn đề gì.
Tôi có nên giao con bé vào vị trí Pháp sư hiện đang bỏ trống?
Con bé có thể sử dụng tất cả các loại Ma thuật và khá là tháo vát, vậy nên sẽ không có vấn đề gì hết.
Lv và Chỉ số không phải là tất cả. (Chém gió =)))
Nếu bạn sử dụng đầu của mình, bạn có thể đạt được kết quả vượt qua chỉ số của mình.
Thật là hoàn hảo.
Tôi đưa ra các vị trí của nhóm.
Tôi tự phân cho bản thân nhiệm vụ bảo vệ, hồi phục. Vị trí Hỗ Trợ.
Sẽ không có bất kì ý nghĩa nào nếu tôi giờ đổi lại.
Raphtalia là người tiên phong.
Trong chiến đấu, em ấy yếu hơn Firo, nhưng trước những đối thủ có kỹ năng, em có thể sử dụng ma thuật ảo giác để chiếm thế thượng phong.
Firo sẽ là tấn công.
Con bé có chỉ số tấn công cơ bản và tốc độ cao. Con bé cũng có thể sử dụng phép thuật tầm xa. Chuyên môn của con bé là tiêu diệt phạm vi lớn.
Và tôi phải tạo một vị trí mới cho Rishia, dựa trên những điểm mạnh đó.
Tôi bắt đầu giải thích cho Rishia, con bé có vẻ như đang sợ hãi.
“Đừng lo lắng Rishia, ngài Naofumi ăn nói có vẻ cay nghiệt, nhưng ngài ấy không xấu như cậu nghĩ đâu.”
“... Anh muốn hỏi điều này một lần rồi, nhưng tại sao hai đứa đột nhiên thân thiết với nhau thế?”
Ý em ‘không xấu như cậu nghĩ’ là sao?
À thì, tôi đã quá quen đối phó với những kẻ nguy hiểm như Tên Buôn Nô Lệ và Tên Thương Nhân Bán Phụ Kiện.
“Đ-đó là...”
Rishia nhìn qua tôi, nhưng không nói điều gì.
Con bé đang nhìn vào cái gì?
“Em có muốn biết vị trí của mình trong chiến đấu không?”
“Không...”
“Đừng có nói không. Anh luôn vui lòng nói cho em biết.”
“Ngài ấy là kiểu người như vậy đấy.” (Raphtalia)
“... Tớ hiểu...”
Không biết vì sao, Rishia không còn sợ hãi nữa. Tôi thật chẳng hiểu được phụ nữ.
Tại sao phụ nữ phức tạp như vậy? Trong Galge, thật đơn giản làm sao...
“Giờ ngẫm lại thì...”
Tôi nhìn chằm chằm vào Rishia từ đầu đến chân.
Trang bị của con bé dưới mức trung bình.
Chắc là do hệ thống cấp bậc. Các thành viên cao hơn có được tất cả các trang bị tốt.
Để trở nên có ích, đầu tiên con bé phải có trang bị tốt. Để có trang bị tốt, con bé phải chứng minh là hữu ích. Cái vòng xoắn luẩn quẩn này dẫn đến chỉ Lv con bé tăng thêm và trang bị của mình vẫn như vậy.
“Rishia, Lv của em bao nhiêu?”
“? Em Lv 68.” (Rishia)
Con bé trả lời khá đơn giản.
Tôi không thể kiểm tra chỉ số của con bé, nhưng con bé chắc sẽ là một vật có ích đây.
Nhiệm vụ cơ bản của Rishia là Tấn Công Ma Thuật và Hồi Phục. Nếu tôi giao lại việc này cho con bé, nhóm chúng tôi chắc trở nên đa dạng hơn.
Nhưng tôi cảm thấy lo lắng về khả năng phòng thủ của mình.
Raphtalia và Firo vẫn khá mạnh. Tôi chẳng cần phải lo cần quá tập trung bảo vệ hai đứa.
Ở Lv 68, chỉ số phòng thủ của con bé chắc chắn sẽ thấp hơn hai đứa.
Tôi cũng phải lo lắng về những khả năng của con bé mà Itsuk chưa bao giờ bận tâm luyện tập.
“Anh chẳng thấy điều này hay gì, nhưng bây giờ, để bù trừ sự khác biệt trong chỉ số, em sẽ phải mặc trang phục này.”
Tôi đưa Bộ Đồ Chim Cánh Cụt cho Rishia.
Nó thực sự rất chắc chắn và chỉ số hơn hẳn bộ áo giáp của Rafatalia và tôi.
“Ngài Naofumi... Đó là...”
“Không có sự lựa chọn khác. Đây hiện là áo giáp tốt nhất mà chúng ta sở hữu.”
Tất cả các trang bị dư thừa khác mà tôi có bây giờ chỉ ngang với trang bị hiện tại của Rishia.
Nhân tiện, tôi hiện đang có 3 bộ đồ chim cánh cụt trong túi. Chúng tôi đã săn quá nhiều những thứ này.
Nhưng chúng tôi lại không kiếm được bất kỳ tranh phục nào khác từ đám Karma còn lại.
“Ah, đây là...”
“Sao thế?”
“Itsuki cũng đã có một bộ đồ thế này... Đó là bộ đồ Squirrel Plushy (Lông Sóc).”
“Ấy-... Thế hắn ta cũng mặc nó rồi?”
“Ngài ấy nói đây là trang bị mạnh mẽ và hỏi có ai muốn mặc nó không. Nhưng tất cả mọi người đều từ chối.”
“Vì vậy, rốt cuộc thì em mặc nó?”
“Tất nhiên”
Tất nhiên là sao? Đừng chấp nhận nó một cách dễ dàng như vậy.
Con bé thực sự quá là tích cực đấy.
Đó chắc chắn là một kiểu bắt nạt, vậy mà con bé chỉ đơn giản cười xòa về nó.
“Đó là trang bị tuyệt vời. Nhưng khi em cởi nó ra thì những người đồng đội của em lại lấy mất nó.”
“Bộ đồ đó là loại trang bị gì?”
“Khi mặc nó, em nhận được rất nhiều điểm cộng thêm và chiến đấu trở nên rất dễ dàng.”
“Vậy ra hiệu ứng của bộ đồ rất tốt...”
Bộ đồ Sóc chắc cũng có khả năng Khuếch Đại Ma Thuật. Nó có sự tương thích rất tốt với Rishia.
Nhưng cũng nói theo một cách khác...
Itsuki rất giỏi che giấu vì vậy tôi nghĩ rằng cậu ta cũng có khả năng mặc nó lắm.
“Ngay khi chúng ta rời khỏi con tàu, em có thể cởi nó ra.”
“Ngài muốn em cởi nó ra?”
Không biết vì sao, Rishia nhìn chằm chằm vào tôi với vẻ mặt bối rối.
Phản ứng như vậy là sao?
“Em phiền sao?”
“Đó là trang bị tốt, và nếu mặc nó, không ai có thể nhận ra được em cảm thấy buồn.”
Đó là logic của một kẻ thua cuộc.
Con bé đang hành động như một đứa trẻ bị bắt nạt.
“Như thế với em có thực sự ổn chứ?”
“Vâng!”
Vâng! Đùa bố à?
Khó đây. Chuyện này chắc sẽ kết thúc tốt đẹp, nhưng nếu trái tim con bé không mạnh mẽ hơn thì việc trở nên mạnh mẽ hơn lại càng khó khăn.
Không ai nhận ra con bé khóc khi mặc bộ đồ...
“Em có thể mặc nó vào lúc đầu, nhưng cuối cùng em cũng sẽ phải bỏ nó đi.”
“* Thở dài *”
Raphtalia có một biểu hiện rất phức tạp.
Em ấy có vấn đề gì với hành vi của Rishia sao?
Tôi không nghĩ khả năng tương thích của Rishia và bộ đồ quá tồi đâu... Nhưng tôi chẳng thể đánh giá ngay được.
“Dù sao, chúng ta hãy trở nên mạnh mẽ hơn từng bước một.” (Rafatalia)
“Vâng!”
Chỉ có duy nhất mỗi câu trả lời của con bé là hăng hái thôi.
Tôi cảm thấy con bé sẽ hòa đồng với nhóm của Ren.
Và như vậy Rishia mặc lên người bộ đồ Lông Chim Cánh Cụt.
“Em trông thế nào? Pen Pen” (tiếng chim cánh cụt??)
“À... Rất là... Hợp.”
Bộ đồ làm cho con bé có chút nổi bật...
Tôi nhớ lại bản thân cũng có lúc như vậy trước khi đến thế giới này.
Có vẻ như bây giờ có hai người vui vẻ mặc cái trang phục này bao gồm cả Firo.
Là một anh hùng, đáng lẽ tôi đồng hành cùng loài người, nhưng lúc này đây cảm thấy như tôi tập hợp chẳng gì khác ngoài quái thai.
“Từ giờ, mong ngài sẽ giúp đỡ em.”
“Anh cũng vậy.”
“Hoan nghênh. Trang phục của chị thật phù hợp với của Firo~.”
“Chào mừng cậu gia nhập nhóm.”
Và như vậy, chúng tôi chào mừng một thành viên mới, Rishia.