Sau bữa trưa ở quán ăn, chúng tôi tiến thẳng đến thảo nguyên. Trên đường đi, Raphtalia đang vung vẩy chân tay phấn khởi. Tuy nhiên, vừa thấy thảo nguyên, con bé bắt đầu run rẩy. Nỗi sợ hãi còn rơi rớt lại trong đôi mắt con bé.
“Chuyện này có lẽ đáng sợ nhưng ta chắc chắn sẽ bảo vệ ngươi khỏi lũ ma thú.”
Con bé nghiêng đầu nhìn tôi ngay khi nghe thấy lời của tôi.
“Nào, lũ ruồi muỗi này cắn ta chỉ đủ gãi ngứa thôi, ta chẳng cảm nhận được chút đau đớn nào.”
Raphtalia chết lặng đi khi tôi cho con bé thấy “bộ sưu tập” mấy Quả Bóng được tôi che giấu dưới lớp áo choàng.
“Cái đó không... Đau sao?”
“Không.”
“Vậy...”
“Ta sẽ chịu đòn.”
“Vâng... *Khụ*...”
Tôi có chút quan tâm về cơn ho của con bé, nhưng con bé có vẻ vẫn ổn. Chúng tôi hái vài cây thảo dược trên đường đi đến khu rừng. Oh, chúng lại đến nữa rồi. Ba Quả Bóng Đỏ bay ra từ một bụi cây trong rừng. Tôi hi sinh thân mình để chắc chắn rằng không con nào trong số chúng cắn phải Raphtalia.
“Được rồi, cứ làm như chúng ta vừa làm lúc trước.”
“... Hây!”
Raphtalia lao mạnh và đâm mấy Quả Bóng Đỏ từ đằng sau.
BỐP!* BỐP!* BỐP!*
Nhờ vậy, Raphtalia đã lên Lv 2.
Điều kiện cho Red Small Shield (Khiên Nhỏ Đỏ) đã được mở khóa.
Red Small Shield Equipment Bonus: Defense +4 <Chưa Thành Thạo>
Tôi lập tức thay đổi chiếc khiên của mình.
Đôi mắt của Raphtalia mở to khi con bé nhìn thấy khiên của tôi biến đổi hình dạng.
“Goshujin-sama[1]... Ngài thực sự là ai thế?”
Con bé không có vẻ biết tôi là Khiên Hiệp sĩ độc nhất vô nhị. Mà đến tận bây giờ, con bé chẳng là gì ngoài một đứa nô lệ á nhân [2] cả.
“Ta là một Anh Hùng. Khiên Hiệp sĩ.”
“Vị anh hùng huyền thoại?”
“Vậy ra ngươi có biết?”
Raphtalia rụt rè gật đầu.
“Đúng vậy, ta là một Anh Hùng được triệu hồi đến thế giới này. Còn 3 người khác giống như ta... Nhưng ta là người yếu nhất trong số họ!”
Tôi bắt đầu cắn móng tay, cố dằn lại cơn thịnh nộ bất ngờ bộc phát từ trong tâm can của mình. Đầu tôi tràn ngập không gì khác ngoài sự hung tàn khi khuôn mặt của con ả khốn kiếp đó hiện lên.
Qua đôi mắt tôi, thấy được Raphtalia đang hoảng sợ, theo bản năng con bé biết rõ là không nên đào sâu hơn vào chuyện này.
“Trong lúc này, công việc của hôm nay sẽ là săn ma thú trong khu rừng này. Ta sẽ lùa chúng ra và ngươi đâm chúng.”
“Hai...”
Khi mà Raphtalia gật đầu ngoan ngoãn, có vẻ con bé đã trở nên quen dần với chuyện này.
Và sau đó, mỗi khi chúng tôi đụng độ lũ ma thú trong khu rừng, chúng tôi luôn dùng chiến thuật thông thường này, đó là tôi thu hút và vô hiệu hóa chúng trong khi đó Raphtalia tiến vào giết chúng.
Nữa chừng, chúng tôi lần đầu tiên đụng độ một con ma thú khác ngoài mấy Quả Bóng.
Roux Mush Một ma thú dạng nấm có thể di chuyển, có màu trắng. Nó có đôi mắt xếch sắc nhọn, và kích cỡ chừng bằng cái đầu người.
Tôi thử đánh nó, và nó làm ra phản ứng y như một Quả Bóng Đỏ.
Raphtalia sau đó cũng hạ gục con này.
Một đám hỗn tạp cùng loại với con này cũng xuất hiện nhưng trong những màu sắc khác, có màu Lam và Lục.
Điều kiện cho Mush Shield đã được mở khóa. Điều kiện cho Blue Mush Shield đã được mở khóa. Điều kiện cho Green Mush Shield đã được mở khóa.
Mush Shield Equipment bonus: Nhận Biết Thảo Dược 1 <Chưa Thành Thạo>
Blue Mush Shield Equipment bonus: Công Thức Pha Chế Đơn Giản 1 <Chưa Thành Thạo>
Green Mush Shield Equipment bonus: Kỹ Năng Pha Chế Tập Sự <Chưa Thành Thạo>
Không có chỉ số cộng thêm; Tất cả mấy cái khiên này đều thêm level-based skill (kỹ năng tăng theo Lv).
Pha Chế... Những loại thuốc có thể tạo ra hàng loạt sẽ cực kỳ kiếm được nhiều tiền.
Vào cuối ngày, Lv của Raphtalia tăng thêm 3, vậy nên con bé tổng cộng đã đạt được Lv 5.
Chúng tôi đi qua thảo nguyên và cắm trại gần dòng sông vào buổi tối.
“*khụ*...”
Raphtalia đi với tôi mà không có một lời phàn nàn nào.
Tôi cho rằng chuyện này sẽ cho con bé vài điều tốt nếu con bé học được giá trị của đồng tiền bằng cách nếm trải được sự khó khăn khi làm ra chúng.
Sau khi chúng tôi đốt lửa với vài khúc củi cạnh con sông, tôi lấy ra một cái khăn từ trong túi và đưa nó cho Raphtalia.
“Bây giờ tự đi tắm rửa cơ thể đi. Sau khi ngươi xong, trở lại đây và ngồi gần ngọn lửa để làm ấm cơ thể.”
‘... Hai.”
Raphtalia cởi đồ và ngụp người vào dòng sông, sau đó con bé bắt đầu tẩy rửa cơ thể mình.
Suốt lúc đó, tôi bắt đầu bắt cá để chuẩn bị bữa tối.
Tôi vẫn để mắt đến Raphtalia trong khi làm vậy.
Chắc chỉ có mấy Quả Bóng yếu đuối vờn quanh khu vực này, nhưng sẽ khôn ngoan hơn khi không bao giờ được mất cảnh giác.
Tôi duyệt sơ qua thu hoạch của ngày hôm nay.
Một lượng thừa thãi "Thảo Dược Vùng Thảo Nguyên". Một lượng lớn "Thảo Dược không thường mọc ở Vùng Thảo Nguyên". Một lượng vừa phải "Bong Bóng của Baloon (Quả Bóng) ". Một lượng vừa phải "Nấm Hỗn Tạp". Số lượng khiên mở khóa: 4 loại.
Mhm. Năng suất rõ ràng khác hẳn.
Mua một nô lệ đúng là một lựa chọn đúng đắn.
Đúng vậy. Tôi nên cố thử nghiệm với việc pha chế.
Tôi đọc vài công thức đơn giản.
Một cửa sổ xuất hiện, thông báo những công thức pha chế có thể tạo ra được với những thảo dược mà tôi đã thu thập được.
Còn về các dụng cụ thì... Tôi nghĩ rằng tôi chỉ có thể tạo ra giới hạn các dụng cụ khi sử dụng đá và sỏi trên bờ sông. Vậy nên thử xem những công thức có thể được tạo ra từ một cái chày cối.
Tuy nhiên, công thức đơn giản không có bất cứ ghi chép gì về kỹ thuật phối hợp, pha trộn các thành phần.
Gori gori gori*...
Tôi thử bắt chước cách người chủ tiệm thuốc pha trộn tạo ra thuốc để thử nghiệm kết quả.
Viên Thuốc Chữa Bệnh đã được tạo ra! Chất lượng: Kém -> Một viên thuốc hơi kém chất lượng, gia tăng tốc độ hồi phục vết thương, cần bôi trên vết thương để có tác dụng.
Bảng biểu tượng này trôi nổi trước mắt tôi.
Tốt, thành công rồi.
Cái khiên đang phản ứng, nhưng tôi bây giờ quyết định giữ lại viên thuốc này.
Được rồi, đến lúc thử nghiệm với một công thức mà tôi không biết.
Đôi lúc việc pha chế thất bại và chất liệu trở thành một đống cặn màu đen nhánh. Chuyện này vui hơn tôi nghĩ nhiều.
Tách tách tách*.
Tiếng đống lửa lách cách vang lên.
Raphtalia tắm rửa xong và đang làm ấm cơ thể bằng ngọn lửa.
“Ngươi làm đã ấm người chưa?”
“Vâng, *Khụ*...”
Nó trông tương tự như một cơn cảm lạnh. Tên buôn nô lệ có nói là con bé bị nhiễm phải một căn bệnh.
Trùng hợp ngẫu nhiên là... Có một loại thuốc chữa cảm nằm trong đám thành phẩm thí nghiệm.
Thuốc Thông Thường Chất lượng: Hơi chấp nhận được. Thuốc này tác dụng tốt chống lại những cơn cảm nhẹ.
“Này, uống cái này đi.”
Tôi có chút lo lắng, nhưng thế này còn tốt hơn là không làm gì.
“... Đắng lắm, không thích... Ư...”
Raphtalia cố nói gì đó vị kỷ nhưng thay vào, con bé ôm lấy ngực trong đau đớn.
“Đây.”
“V-, vâng.”
Raphtalia run lên khi con bé nuốt hết thuốc tôi đưa cho con bé.
“Haa... Haa...”
“Rồi rồi, ngoan lắm.”
Raphtalia lần nữa nhìn tôi lúng túng khi tôi vỗ nhẹ đầu con bé.
Ah, đôi tai Tanuki [3] thực sự mềm thật.
Con bé ôm chặt lấy đuôi trong khi xấu hổ, không cho tôi sờ nó. Con bé nghĩ rằng tôi sẽ thử chạm vào đuôi con bé khi tôi nhìn vào nó à?
“Đây, bữa tối của ngươi đây.”
Tôi đưa cho con bé món cá nướng và sau đó trở lại với việc pha chế thuốc.
Tôi luôn yêu thích làm những kiểu công việc khéo léo, tinh tế như thế này.
Mặt trời đã hoàn toàn xuống núi, song tôi vẫn tiếp tục pha chế, dùng ngọn lửa trại này thay ánh sáng.
Fumu... Chuyện này thật thú vị theo nhiều hướng.
Ăn xong con cá của mình, Raphtalia thẫn thờ nhìn vào ngọn lửa trong khi phảng phất phát ra vài tiếng ngáp.
“Đi ngủ đi.”
Vào lúc nghe được mệnh lệnh của tôi, Raphtalia liên tục lắc đầu.
Con bé đang thấy xấu hổ sao? Con bé đang từ chối ngủ như một đứa trẻ phiền toái... À thì, tôi cho rằng con bé đúng thật như vậy.
Dù thế nào đi chăng nữa, có vẻ như con bé cuối cùng cũng sẽ ngủ gục thôi.
Khi nghĩ về điều đó, thuốc có tác dụng chứ? Tôi vẫn chưa nghe thấy con bé ho từ lúc nãy.
Sau đấy, tôi xem xét những loại thuốc được tạo ra từ những thí nghiệm của tôi, và phần lớn trong số chúng chỉ có những tác dụng đơn giản.
Những loại thuốc mà tôi cho rằng kém hơn, bị hấp thụ vào chiếc khiên.
Điều kiện cho Petit Medicine Shield (Khiên Thuốc Nhỏ) đã được mở khóa. Điều kiện cho Petit Poison Shield (Khiên Độc Nhỏ) đã được mở khóa.
Petit Medicine Shield Equipment bonus: Tăng tác dụng của Thuốc. <Chưa Thành Thạo>
Petit Poison Shield Equipment bonus: Kháng Độc (Nhỏ) <Chưa Thành Thạo>
Cả hai chiếc khiên có vẻ liên quan đến Leaf Shield và Mush Shield. Mặc dù tôi không rõ “Tăng tác dụng của Thuốc” hoạt động như thế nào.
Nó tăng tác dụng của các loại thuốc tôi dùng cho bản thân mình hay tác dụng của các loại thuốc tôi tạo ra?
Mà sao cũng được.
Không hề lầm lẫn rằng thu hoạch hôm này rất tốt.
“Không... Cứu tôi...”
Raphtalia phát ra một tiếng nói kỳ quặc.
Con bé có vẻ đang có một cơn ác mộng.
“KHÔNGGGGGGGGGGGGGGGGG!”
Tôi cảm tưởng như tai tôi bị điếc đặc đi một lúc.
Thật khó chịu. Mấy Quả Bóng đang bay đến chỗ chúng tôi; Bọn chúng chắc chắn bị thu hút bởi tiếng hét của con bé.
Tôi nhanh chóng lao đến chỗ Raphtalia và bịt miệng con bé lại
“C――――――――――――――――!”
Tuy nhiên, vẫn nghe được tiếng ồn, tôi sau đó nhớ lại lời nói của tên buôn nô lệ về tình trạng tiến thoái lưỡng nan này.
“Bình tĩnh, không có chuyện gì đâu.”
Tôi ôm lấy Raphtalia khi con bé đang khóc và vỗ về con bé.
“Noo... A-san... O-san.”
Có phải con bé đang gọi cha mẹ mình? Raphtalia không làm gì khác ngoài khóc và chìa cánh tay ra, như cầu xin sự giúp đỡ.
“Tốt rồi... Được rồi, em giờ an toàn rồi.”
Tôi vỗ nhẹ đầu con bé và tiếp tục vỗ về con bé.
“Đừng khóc. Hãy mạnh mẽ lên.”
“Huhu...”
Tôi tiếp tục ôm lấy Raphtalia khi con bé đang khóc lóc.
“Grah!”
Một Quả Bóng bị thu hút bởi tiếng khóc của con bé xuất hiện.
“Fu...”
Thực sự, lại ngay vào lúc như thế này.
Tôi giữ Raphtalia lại gần tôi và lao đến Quả Bóng.
“Uwoooooooooooooooooooooooooo!”
Xxxxxxxxx
Chíp... Chíp!*
“Sáng rồi sao?”
Thật là một đêm tồi tệ.
Ngay lúc tôi xong việc với mấy Quả Bóng xuất hiện, tiếng khóc của Raphtalia cũng bắt đầu dịu đi. Nhưng lúc tôi cố tách con bé ra thì khi chỉ bị đẩy ra một chút thôi, con bé sẽ bắt đầu khóc lớn lần nữa.
Vì vậy mấy Quả Bóng sẽ lại xuất hiện.
Đó là tại sao tôi không thể chợp mắt được tí nào.
“Nn...”
“Ngươi tỉnh rồi à?”
“Hiii!?”
Raphtalia mở lớn mắt ra trong sự ngạc nhiên khi mà tôi đang giữ lấy con bé ở đằng trước người.
“Ha... Ta mệt quá.”
Vẫn còn một lúc nữa cổng thị trấn mới mở ra. Nên tôi định làm một giấc ngắn ngay bây giờ.
Hôm nay, tôi sẽ bán số thuốc mà tôi đã làm ngày hôm qua, nó chắc hẳn kiếm được nhiều hơn mấy cái thảo dược chưa được tinh chế.
Nếu giá thảo dược mà cao hơn thuốc thì người ta tạo ra chúng làm cái quái gì chứ.
“Ta sẽ ngủ một lúc. Còn về bữa sáng... Con cá còn thừa lại ngày hôm qua thích hợp với khẩu vị ngươi chứ?”
Raphtalia rụt rè gật đầu.
“Vậy thì ngủ ngon. Gọi ta nếu có con ma thú nào xuất hiện.”
Thật đau khổ khi cứ cố giữ cho đôi mắt mở ra, nên tôi nhanh chóng được mời đến cõi mộng mơ.
Tôi vẫn không biết lí do đằng sau nỗi sợ hãi của Raphtalia. Và tôi cũng chả hứng thú nghe về nó nữa.
Thích hợp nhất là do tổn thương khi bị bán bởi cha mẹ, hay bị bắt cóc.
Kể cả nguyên nhân là cái sau đi nữa, tôi không có nghĩa vụ phải trả lại con bé. Quý ông đây đã trả số tiền lớn cho con bé nô lệ này.
Nếu con bé hận thù tôi vì điều này thì cũng chẳng sao cả. Tôi cần làm tất cả những gì có thể chỉ để sống sót.
Tôi phải tìm một cách để trở lại thế giới cũ của tôi, tất cả cũng chỉ vì thế.
Chú thích
[1] Goshujin-sama: Chủ nhân
[2] demi-human: Á nhân- nữa người
[3] Tanuki: Lửng chó Nhật Bản