Thời gian chầm chậm trôi đi, trong chớp mắt thời gian cả ngày đã trôi qua rồi, bầu trời của Thiên Hạ, cũng dần trở nên đen kịt! Sâu trong rừng, tại viện nhỏ nơi Tiêu Hạo Thiên ở, Tiêu Hạo Thiên chậm rãi mở måt.
Nhưng trong khoảnh khắc Tiêu Hạo Thiên mở mắt ấy, sâu trong mắt anh, giờ đây có một tia sáng vàng lóe lên rồi biến mất. Ngay sau đó, đằng sau Tiêu
Hạo Thiên, một luồng khí hư ảo cao đến hơn ngàn mét cuồn cuộn hiện lên rồi biến mất.
Luồng khí hư ảo cực kì to lớn kia, tuy rằng chỉ hiện ra trong thoáng chốc, nhưng bản lĩnh trong một khắc ban nãy, vẫn khiến ngọn núi này, phạm vi vài dặm xung quanh, tất cả động vật, đều khuất phục quỳ rạp xuống đất, vô cùng sợ hãi.
Hai người một già một trẻ trong căn nhà gỗ kia, cả hai ngây người đứng sững tại chỗ, trong cảm nhận của họ, luồng khí hư ảo cao đến ngàn mét khi nãy của Tiêu Hạo Thiên, khiến họ cảm nhận được sựcuong dai!
Đúng thể, chính là cường đại! Tựa như đó là một hoàng giả cái thế, Nhất Tôn chân chính sừng sững giữa đất trời. Thân thể to lớn vô cùng. Khí thế vô song. Tiêu Hạo Thiên mở mắt, cảm nhận sức mạnh trong cơ thể, ngẩng đầu nhìn bầu trời bị bóng tối che phủ, trong lòng đã có phán đoán. Hôm qua anh ở trong khách sạn nọ đã cảm thấy đạo Bá Hoàng trong người mình tình tiến thêm một phân. Chính thức đạt đến trình độ Nhị kiếp Nhân Vương.
Luồng khí hư ảo của Nhất kiếp Nhân Vương, kích cỡ tăng từ mười trượng đến trăm trượng. Vào đêm khuya hôm qua, luồng khí hư ảo của Tiêu Hạo Thiên đã đột phá thành công đến kích thước hơn 100 trượng.
Đó là bởi vì anh có đạo Bá Hoàng, cùng với nhóm ánh sáng bí ẩn kia, thêm một vài năng lượng cùng cảm ngộ. Cho nên anh gần như dễ dàng đột phá được ranh giới Nhị kiếp Nhân Vương.
Mà hôm nay, anh cùng ông và cháu trú ẩn ở nơi này, trong lúc tán gẫu, trong lòng đột nhiên nảy sinh cảm ngộ, tiến vào trạng thái giác ngộ mà rất nhiều cường giả mơ ước. Phút chốc, cảm ngộ của anh về đạo Bá Hoàng, đạo Nhân Hoàng sâu hơn một chút.
Thế nên Tiêu Hạo Thiên lại lần nữa đạt được một lần tiến cấp lớn, chính thức đạt đến trình độ Nhị kiếp Nhân Vương Trung kỳ.
Nếu căn cứ theo kích thước của luồng khí hư ảo mà phân biệt, trình độ Nhất kiếp đến Ngũ kiếp Nhân Vương mà nói. Vậy Nhất kiếp Nhân Vương phải cóluồng khí hư ảo đạt mức độ từ mười trượng đến trăm trượng.
Mà Nhị kiếp Nhân Vương cần luồng khí hư ảo của bản thân đạt mức từ trăm trượng đến ngàn trượng. Tiêu Hạo Thiên vừa tỉnh lại từ trong trạng thái giác ngộ, luồng khí hư ảo đằng sau anh lóe lên rồi mất, tuyệt đối có kích cỡ hơn 1000 mét, nếu chiếu theo ba mét tương đương một trượng để chuyển đổi.
Luồng khí hư ảo do tự thân Tiêu Hạo Thiên có thể ngưng tụ ra, đã vượt rất xa kích cỡ 300 trượng rồi. Chính thức đạt đến trình độ Nhị kiếp Nhân Vương Trung kỳ. Về phần khi nào đến được Nhị kiếp Nhân Vương Đỉnh Phong, cũng rất dễ tính toán. Chính là vào một ngày kia, khi luồng khí hư ảo của Tiêu Hạo
Thiên có thể tăng đến kích cỡ 3000 mét, là được rồi.
Còn đạt được Nhi kiếp Đỉnh Phong? Trong cảm nhận của Tiêu Hạo Thiên, chắc chắn sẽ không quá xa.
Bởi vì.. Giờ đây khi anh đột phá thành công Nhị kiếp Nhân Vương Trung kỳ, anh cảm thấy sức chiến đấu của mình, trong khoảng thời gian ngắn, vẫn có thể đạt được bước tiến lớn hơn. “Nhị kiếp Nhân Vương Trung kỳ... So với khi là
Nhất kiếp Nhân Vương Đỉnh Phong, mạnh mẽ hơn gấp mấy lần... Tiêu Hạo Thiên cúi đầu năm tay thành đấm, trong lòng có thêm một chút ngưng đọng cùng sợ hãi. Bởi vì hai ngày trước trong thời khắc cuối cùng của trận chiến tại thế giới hắc ám, anh đối mặt để chủ
Hắc Ám với trình độ Lưỡng Tôn Nhị kiếp Nhân Vương, hơn nữa đối phương tuyệt đối không phải loại Nhị