Cùng lúc đó, trong tổng bộ chiến đội Kinh Bắc của Thiên Hạ, Tần Võ, Lưu Triệt, Chu Lệ và Long Thanh Quang cũng vội vã quay trở lại, khi bọn họ vừa mới bước vào khu vực của tổng bộ, bọn họ đã cảm nhận được khí vận màu vàng kim mãnh liệt và uy nghiêm của Thiên Hạ.
“Ong...!” Một tiếng rồng ngâm vô cùng rõ ràng vang lên, Đường Ngọc Hiền liền xuất hiện ở trước mặt mấy người, sắc mặt của Đường Ngọc Hiền rất xấu, trông rất đau khổ, hai mắt đỏ hoe.
Bà đã nhìn thấy cảnh Tiêu Hạo Thiên bị thương nặng trong cuộc chiến với thế giới hắc ám trước đó, lúc đó, Yến Phương Bắc đã bí mật ghi lại tình hình trong thế giới hắc ám rồi truyền về cho tổng bộ chiến đội Kinh Bắc.
Đường Ngọc Hiền là mẹ ruột của Tiêu Hạo Thiên, người nhà họ Tiêu đều chiến đấu vì Thiên Hạ, Đường Ngọc Hiền có quyền biết những gì đang xảy ra trong thế giới hắc ám. Vì vậy, Yến Phương Bắc đã gửi một bản qua cho bà.
Khi Tần Võ, Lưu Triệt, Chu Lệ, Long Thanh Quang cùng bốn vị tướng trên chiến trường ngoại khi nhìn thấy dáng vẻ này của Đường Ngọc Hiền, đều cúi đầu thật sâu với Đường Ngọc Hiền.
Đường Ngọc Hiền thoáng cười gượng, một nụ cười rưng rưng, gật đầu với mấy người, sau đó liền rời khỏi đây.
Khi đám người Tần Võ trở về, bà cũng không ở lại đây nữa, Đường Ngọc Hiền lập tức trở về nhà họ Đường, ở nhà họ Đường, Cao Ánh Vy đã lên đường tới tổng bộ của quy tắc Thủ Hộ Giả, trong nhà chỉ còn lại một mình Thủy Hồng còn chưa biết cái gì.
Tần Võ cùng một đám người già nhìn bóng dáng của Đường Ngọc Hiền rời đi, mấy người đều sững sờ đứng ở nơi đó, tâm trạng phức tạp, thật lâu sau vẫn không nói nên lời.
Khí vận hình con rồng màu vàng kim ở trên không trung của tổng bộ chiến đội, sau khi Tần Võ và những người khác trở về, một cỗ lực lượng của khí vận liền đổ xuống người bọn họ.
Ngay sau đó, một bóng người mặc chiến giáp ở phía xa chính là Vòng Minh Hùng bước ra khỏi kết giới Thực Hoàng, cúi đầu trước đám người Tần Võ.
“Đi thôi, bàn bạc những chuyện tiếp theo... Tần Võ gật đầu với Vòng Minh Hùng, ánh mắt kiên định, trong lòng ông ta có một ý tưởng, lúc này nhìn thấy Vòng Minh Hùng đã thành công thăng cấp lên Nhân Vương Đỉnh, ý nghĩ lại càng thêm kiên định.
Mười phút sau, ở trong phòng họp cao nhất của tổng bộ chiến đội Thiên Hạ, Tần Võ, Lưu Triệt, Chu Lệ và Long Thanh Quang đều đang nhìn về phía Vòng Minh Hùng. Trong phòng họp này chỉ có năm người bọn họ, mấy người Yến Phương Bắc đều đã rời đi.
Vòng Minh Hùng khẽ nhíu mày, nhìn mọi người rồi hỏi một cách khó hiểu: “Đại trưởng lão, làm sao vậy? Mọi người... Tại sao lại đều nhìn tôi?”
Tần Võ hít một hơi thật sâu, tiếp tục nhìn Vòng Minh Hùng chằm chằm rồi nói: “Minh Hùng, hôm nay, bốn người chúng ta cũng đã hiểu ra điều gì đó. Cả tôi, lão nhị, lão tam đều mang trong mình một thứ gì đó từ quá khứ, vì vậy, từ một ý nghĩa nào đó, khí vận chiến đội của chiến đội Thiên Hạ đã không còn thuộc về mấy người chúng tôi nữa...
Đầu lông mày của Vòng Minh Hùng càng nhíu chặt hơn, vừa định mở miệng ra nói thì Lưu Triệt ở bên cạnh Tần Võ cũng gật đầu, nói: “Đúng vậy, Minh Hùng, khí vận chiến đội của chiến đội Thiên Hạ sẽ tập trung vào trên người cậu và Thanh Quang.
Long Thanh Quang nhìn Lưu Triệt, hít một hơi thật sâu, nói một cách nghiêm túc: “Không, nhị ca, em đã già rồi, nếu mọi người nhất quyết muốn cho cả em vào, em chỉ có thể tính là người chịu lực của khí vận chiến đội hiện đại, Minh Hùng! Minh Hùng mới là hiện tại! Hơn nữa, thời kỳ em thống lĩnh chiến đội Thiên Hạ, Thiên Hạ cũng không mạnh..."