Đêm tối tại một căn phòng trong tòa lâu đài,nơi dành riêng cho khách ở.Bên trong chính là khoảnh khắc nóng bỏng của một nam một nữ.
Lưu Ly tuy bị trúng thuốc không nặng, nhưng sự chủ động của cô vào đêm hôm nay khiến Trịnh Nhược Thiên say mê,đắm chìm hưởng thụ cảm giác thăng hoa như thế này mãi mãi.
Lần đầu tiên anh được nằm dưới, còn bị cô gái này biến anh thành một con ngựa, để cho cô mặc sức trèo lên cưỡi.Nhưng cú đẩy hông của cô khiến anh say mê,anh không nghĩ mình có thể nhìn thấy những hình ảnh mạnh bạo của cô như vậy.
“Ưhmmm… Thiên… Người em nóng quá…anh hãy yêu em nhiều hơn đi” Giọng điệu Lưu Ly giờ đây đã mất kiểm soát, cô đưa tay nắm lấy tay anh sờ soạng ngực mình.Ánh mắt khát tình nhìn anh như muốn thiêu đốt.
“A… Nhược Thiên… Cảm giác tuyệt quá…” Cô không hiểu những lời lẽ như thế này, tại sao cô có thể bật ra một cách phong tình như vậy được.
Trịnh Nhược Thiên lần này được lợi,dễ gì buông tha.Từ dạo lần anh bị cảnh sát bắt,anh đã không chạm vào thân thể của bất cứ người phụ nữ nào cả, đặc biệt là không còn cảm nhận hơi ấm nóng từ người con gái này.Nếu nói về sự khao khát,anh còn ham muốn hơn cô rất nhiều.
Khi biết cô bị trúng thuốc,anh ngoài mặt thầm trách mắng mẹ của mình rất nhiều,nhưng tận sâu bên trong chính là lời cảm ơn mà thằng con trai này dành cho bà.
Nếu bà không bày trò, thì biết bao giờ anh tu hành chín quả.Thời gian trôi qua quá lâu, Trịnh Nhược Thiên này thật sự đã muốn vợ lắm rồi.
Anh không muốn phải chơi bời với các cô gái khác nữa.Anh muốn cuộc sống của anh sau này đi làm về, đều có người con gái này chờ ở nhà, rồi cùng nhau ăn cơm, rồi ngủ cùng nhau,mỗi buổi sáng thức dậy đều có thể nhìn thấy nhau.Anh muốn có một cuộc sống gia đình giống như Vũ Hoàng Long đang có.
Bàn tay to lớn ôm lấy cô,hai đôi môi không ngừng quắn quýt với nhau.Ánh mắt tà mị nhìn vào gương mặt đỏ ửng rất xinh đẹp của cô.
Một giây sau,anh lật người chủ động nằm lên người cô.Anh để cô nằm nghiên, một tay nắm lấy một chân cô,đẩy mạnh hông,cơn vận động càng lúc càng cuồng nhiệt
“Ly…Em thích không?”
Lưu Ly bậm môi, nghiên đầu nhìn anh, gật đầu mạnh.
“Em …Em thích anh…”
Nụ cười Trịnh Nhược Thiên càng lúc càng đậm,anh khàn giọng,hơi thở nóng hổi phả vào tai cô.
“Vậy em đồng ý quay trở lại với anh đúng không?”
“Uhm…” Cả người Lưu Ly mềm nhũn, chiếc mông gợi cảm càng công lên về phía anh.Một lúc sau gật đầu.
Trịnh Nhược Thiên lập tức vui sướng trong lòng,anh ngồi dậy lật người cô nằm sấp.Rồi bất ngờ rút người anh em ra.
Lưu Ly tỏ vẻ khó chịu, cô quay đầu nhìn anh.
“Thiên…”
Trịnh Nhược Thiên hiểu được vẻ mặt của cô là vẫn còn chưa hạ nhiệt bên trong.Nhưng anh cũng chưa hoàn toàn buông tha cô mà…
Trịnh Nhược Thiên mím môi cười khẽ,bàn tay chạm vào nơi tư mật của cô.
“Hằng đêm được triền miên với em… Đó là mơ ước của anh đó em yêu à…”
Lưu Ly rùng mình, miệng thở dốc.
“Ưhm… Nhược Thiên…”
“Thôi được rồi…Cục cưng của anh chịu không nổi nữa rồi,anh sẽ thỏa mãn cho em ngay đây”.
Dứt lời, Trịnh Nhược Thiên thẳng lưng tiến vào nơi ẩm ướt, sức lực ngày càng mạnh mẽ khiến những tiếng rên rỉ của Lưu Ly càng lúc càng lớn dần.
“A…” Cả người Lưu Ly lắc lư theo vận tốc của anh.
Từng cơn khoái cảm bao trùm dưới hạ thân của cả hai, Trịnh Nhược Thiên cũng đã thật sự không còn bình tĩnh.Anh không ngừng để lại những tinh hoa ở trong người cô.
Mỗi lần ở bên cạnh cô,anh đều không sử dụng biện pháp an toàn.Nếu có, chắc chỉ có cô là ngày hôm sau dùng thuốc tránh thai khẩn cấp.
Lần này Lưu Ly trúng thuốc, có thể nói là có sự đòi hỏi nhưng cũng không làm mất đi sự nhúc nhác của tính cách vốn có của mình.Bởi vì Trịnh Nhược Thiên là người hiểu cô,anh biết mình phải làm như thế nào để cho cô có thể yên tâm ở bên cạnh anh.
…
Buổi sáng khi Lưu Ly tỉnh dậy, chính là khoảnh khắc xấu hổ đã động trong ký ức của cô vào ngày hôm qua.Cô không biết tại sao mình ngày hôm qua lại có những hành động như vậy với anh.
Bây giờ cô phải đối diện với anh như thế nào? Chắc chắn anh sẽ cho rằng đêm qua cô chính là quyến rũ anh.
Đúng lúc này, một cánh tay mạnh mẽ vòng qua eo cô, âm thanh người đàn ông phía sau phả vào tai của cô.
“Tiểu Hàn, hôm nay em muốn ăn gì?”
Trái tim Lưu Ly khẽ đập mạnh lên, từ bao giờ anh gọi cô là “Tiểu Hàn”.Cô có cảm giác như anh đã là chồng của cô rồi vậy.Đây có phải là cuộc sống sau hôn nhân,mỗi buổi sáng cô thức dậy đều nằm trong vòng tay của anh không?
Bàn tay Trịnh Nhược Thiên đưa lên cao, ôm trọn sự no đủ của cô,khàn giọng nói.
“Anh nghe nói buổi sáng mà chúng ta vận động, sức khỏe sẽ dồi dào.Em có muốn anh làm một lần nữa không?”
Lưu Ly sững người, vội quay đầu lại tránh né anh
“Đừng mà…”
“Đừng cái gì…?” Trịnh Nhược Thiên chuẩn bị tư thế " Hôm qua anh đã phục vụ em, giờ đến vợ yêu giúp anh đi… Nó thức dậy nữa rồi…"
Nói rồi,anh kéo tay cô dời xuống người anh em đã thức tỉnh của anh,nó đang ngẩn cao đầu nhìn anh và cô.
Lưu Ly thở gấp, mặt đỏ ửng quay đầu xấu hổ.
Nét mặt Trịnh Nhược Thiên chợt u tối,anh tung chăn tiếp tục cùng cô thể hiện một màn ân ái mặn nồng.
*******
Dung Âm không hề biết rằng sau buổi tiệc sinh nhật của cô, thì Vũ Hoàng Long đã lên đường ra nước ngoài công tác.Anh không hề nói trước với cô một tiếng, rồi để sáng nay khi cô tỉnh dậy thì cô mới được mọi người báo lại rằng anh đã lên máy bay vào sáng sớm.
Cơn buồn bực khiến cô không thèm điện thoại cho anh.Cho đến khi Vũ Hoàng Long đến nơi,anh chủ động điện thoại cho cô.Giải thích rằng đây là chuyện đột xuất, trước đó anh cũng không biết phải đi công tác gấp đến như vậy.
Sau khi nghe anh giải thích và những lời hứa hẹn sẽ mua quà về cho cô.Cuối cùng Dung Âm cũng xoa dịu lại cơn giận trong lòng.Thật ra cô cũng không phải là giận anh, chỉ là cô có chút khó chịu khi anh không nói cô biết sớm.
Anh dặn dò cô ở nhà ăn uống đầy đủ,anh sẽ về sớm nhất sau khi xong việc.Anh còn nhờ cô giúp anh để ý đến Vũ Hoàng Tinh, hôm trước ngất xỉu, bệnh của em ấy vẫn chưa hồi phục hoàn toàn.Cho nên hôm sinh nhật của cô, Vũ Hoàng Tinh đã không đến dự.
Nhưng cả anh và cô đều cảm thấy tốt khi Vũ Hoàng Tinh không đến, nếu cậu ấy đến đó không biết những chuyện mà Gia Mỹ nói có ảnh hưởng đến thái độ mà cậu ấy đang đối xử với cô không?
Cũng ngay sáng nay,Dung Âm cũng không biết là ai đã truyền tin bên ngoài Gia Mỹ chính là vợ bé của một ông lớn nào đó trong ngành giải trí, cô ta có được ngày hôm nay là nhờ vào sự hầu hạ mỗi đêm của cô ta đối với người đó.Người đàn ông đó đã có vợ, vợ ông ta cũng là doanh nhân có tiếng.Lần này lộ tin này ra,Gia Mỹ đã được một phen đánh ghen đầy đẫm máu,nghe nói cô ta vừa gặp người của vợ lớn thì ngay lập tức đã vào bệnh viện.
Cô không biết người vợ lớn đó đã làm gì, nhưng cô nghĩ rất có thể Gia Mỹ sẽ vắng bóng một thời gian dài trên thị trường giải trí.
Nhưng điều cô thắc mắc là ai đã loan tin ra, cô không nghĩ có thể trùng hợp đến vậy.Ngay khi đêm hôm qua, cô còn nghĩ hôm nay chắc chắn những tin tức tại buổi tiệc sinh nhật của cô sẽ bị tung ra ngoài với những lời lẽ không hay.
Mặc dù đã đính chính hết tất cả, nhưng việc Giai Du ra tay nắm tóc, Quản Văn tạt rượu, còn cô thì cho Gia Mỹ một cái tát. Không thể nào mọi chuyện lại bỏ qua dễ dàng đến vậy
Dung Âm cúi đầu,ánh mắt tỏ ra đăm chiêu.
Ngay sau cô liền bước rời khỏi phòng, nhân lúc còn ở đây cô phải hỏi ba cô cho rõ, rốt cuộc hôm qua ai là người ra tay chủ mưu che giấu việc cô từng ngồi tù.
Khi Dung Âm đi đến thư phòng, không biết có phải ông trời đã sắp đặt hay không.Vừa đúng lúc này cô liền nghe được câu trả lời của ba cô.
“Mọi chuyện cũng đã kết thúc, thế nên chuyện xóa bỏ hồ sơ bản án hình phạt của Dung Âm và cần tẩy trắng cho con bé phải được thực hiện.”
Dung Âm giựt mình.Ba cô nói như vậy là có ý gì?
Cô nhẹ nhàng nhìn vào bên trong,xem ai ở bên trong với ba của cô.
Là thanh tra Từ.
Ông ta vẫn chưa về sao?
Thanh tra Từ mỉm cười, lắc đầu hỏi một câu.
“Ông thấy tôi chăm sóc con gái của ông kỹ không?”
Không đợi Đường Cố Phong trả lời,thanh tra Từ tỏ vẻ tự hào.
“Con bé Dung Âm đó cũng có cực ở trong đó, nhưng tôi cũng công nhận một điều,con bé thật cứng rắn.Nếu đổi lại là những đứa con khác của ông, tôi nghĩ sẽ không chịu nổi…”
Nhưng nét mặt Đường Cố Phong lúc này lại không hề vui, ông trừng mắt nhìn ông ta
“Việc Dung Âm ra tù trước thời hạn, tôi còn chưa tính xổ với cậu đấy… Để con gái tôi bên ngoài chịu thiệt như vậy…”
“Chủ tịch Đường ơi…! Ông quên con rể của ông không cho tôi nói sao?” Thanh tra Từ bất lực nói.
“Ba của Vũ Hoàng Long có ơn với tôi.Mà tôi nghĩ cả hai lúc đó yêu nhau như vậy, ông cứ cấm cản…Nếu là tôi, tôi cũng giấu đi Dung Âm,con bé ngoan ngoãn đến như vậy.Ai mà không yêu cho được”.
Thanh tra Từ nói rồi,trong đầu nhớ lại dáng vẻ ngây thơ của Dung Âm khi còn ở trong tù.Lúc đầu ông còn nghĩ cô sẽ không thích nghi được, nhưng không ngờ Dung Âm không hề khiến ông thất vọng mà còn làm rất tốt.Cũng nhờ có Dung Âm mà trong trại giam đã giảm đi xung đột đánh nhau không đáng có rất nhiều.
Đường Cố Phong thở dài.Vẻ mặt hối lỗi.
“Thật sự tôi khi đó cũng không muốn để Dung Âm ngồi tù, tôi có rất nhiều cách để cứu con gái của tôi ra… Nhưng tôi sợ, tôi sợ Vũ Hoàng Long sẽ lợi dụng con bé.Ông cũng biết khi đó cậu ta chỉ muốn ngấm ngầm trả thù tôi.Tôi không biết nếu như để Dung Âm cưới Vũ Hoàng Long,con bé có được hạnh phúc hay không?”
“Bây giờ ông thấy hai người đó ra sao? Vũ Hoàng Long yêu Dung Âm chứ?” Thanh tra Từ nghiêm túc hỏi.
Đường Cố Phong suy nghĩ vài giây, rồi gật đầu thật mạnh.
“Tôi đã thấy… Thấy được Hoàng Long yêu Dung Âm nhiều đến cỡ nào”.
Ông mỉm cười, mí mắt run nhẹ.
“Cái lần Dung Âm ngất xỉu được đưa vào bệnh viện ngay tại hôn lễ của hai đứa.Vũ Hoàng Long đã kể lại toàn bộ sự thật cho tôi nghe… Tôi cũng không nghĩ đến, một đứa hiền lành như Dung Âm lại mang trong mình ý chí trả thù mạnh mẽ đến như vậy… Hoàng Long biết từng nước đi,mục đích của Dung Âm.Từ tiếp cận cho đến đồng ý làm tình nhân và kế hoạch kết hôn với Trịnh Nhược Thiên, Hoàng Long đều nắm bắt rất rõ.Hoàng Long không những không vạch trần,mà còn tiếp tay cho Dung Âm nghĩ mình sẽ trả thù được cậu ta.”
Nói đến đây, Đường Cố Phong dừng lại một chút ngẫm nghĩ,rồi tiếp tục nói.
“Ngay từ đầu Trịnh Nhược Thiên không hề muốn kết hôn với Dung Âm.Quả thật cậu ta có thích và thậm chí là yêu Dung Âm.Nhưng tình anh em của Trịnh Nhược Thiên và Vũ Hoàng Long quá to lớn.Cậu ta không thể lấy vợ của bạn… Bởi vì cho đến tận ngày ra tù,Dung Âm vẫn còn là vị hôn thê của Vũ Hoàng Long.Hoàng Long dựng lên màn kịch kết hôn giả, chỉ là muốn đánh lừa tôi thôi.Chẳng phải từ khi được tại ngoại, chính Vũ Hoàng Long là người sắp xếp chỗ ở và chăm sóc Dung Âm sao…? Vũ Hoàng Long thành ý như vậy, tôi không còn cách nào cũng phải gả con gái của tôi cho cậu ta”