Cung Vô Địch bất lực nằm dưới đất, chỉ cảm thấy trong cơ thể giống như có hai luồng khí băng hỏa đang giao chiến, khó chịu tới mức sống không bằng chết.
"Không cần quá lo lắng, đây là quá trình loài người trở thành người của Tộc Bất Tử, rất nhanh sẽ khỏi!"
Gutian ngồi trên cao nhìn ông ta an ủi.
Dần dần, con ngươi của Công Vô Địch bắt đầu giấn ra, màu mắt từ đen tuyền thành màu đỏ sậm như màu gan heo.
"Hức!"
Cung Vô Địch cảm thấy trọng miệng như có con đuông dừa đang ngọ nguậy, vì không chịu nổi nên rên một tiếng.
Giây sau! Một cặp răng nanh từ từ nhô ra từ miệng ông ta... "Cha...
Cung Nghê Thường khó khăn bò về hướng của cha mình.
Gutian dùng ánh mắt ra hiệu cho McKitrick, hắn ta gật đầu tỏ vẻ hiểu ý, sau đó nâng cao Cung Nghê Thường lên, nhe hai chiếc răng nanh chuẩn bị cắn xuống.
"Dừng tay!" Vào giây phút then chốt, Cung Vô Địch hét lớn, uy hiếp nói: "Nếu như... Nếu như các ngươi dám làm hại đến con gái tôi, thì các người mãi mãi đừng mong có được Gốt Cầm!"
MeKitrick kinh ngạc, dùng ánh mắt dò hỏi nhìn Gutian.
Gutian suy nghĩ giây lát, xua tay ra hiệu McKitrick tha cho Cung Nghê Thường.
Phù..." Cung Vô Địch tuy đang chịu nỗi đau đớn như muốn chết đi, nhưng nhìn thấy con gái không trúng phải thủ đoạn tàn độc của bọn họ, trong lòng ông †a không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
"Đến đây, uống cái này đi ông sẽ không cảm thấy đau khổ nữa."
Gutian đưa đến trước mặt Cung Vô Địch một ly máu tươi.
Cung Vô Địch ngửi thấy mùi máu tanh, không khỏi nuốt nước miếng, sau đó cầm ly máu tươi uống cạn một hơi.
Quả nhiên, nỗi đau trong người đã từ từ giảm xuống.
Gutian cười nhạt, nói: "Rất nhanh thôi ông sẽ hiểu được lợi ích khi trở thành người của Tộc Bất Tử."
Cung Vô Địch đứng dậy, kiểm tra tình trạng cơ thể của ông ta, sau đó sờ sờ cặp răng nanh trong miệng mình, tâm trạng thoáng chốc trở nên phức tạp.
"Cha ơi, không sao chứ?" Cung Nghê Thường giãy thoát khỏi tay của MeKitrick, lảo đảo đi đến bên cạnh cha cô ấy.
Cung Vô Địch có chút ngơ ngác lắc đầu, tựa như vẫn chưa thể chấp nhận sự thật là bản thân đã trở thành người của Tộc Bất Tử.
"Từ giờ trở đi ông đã trở thành người của Tộc Bất Tử rồi, sau này nếu như ông dám phản bội lại bổn hoàng, vậy thì bổn hoàng sẽ khiến ông biến thành tro bụi."
Ở trước mặt của Cung Vô Địch, Gutian giống như vị vua luôn luôn đứng ở
trên cao, trên người toát ra khí chất lạnh lùng làm cho ông ta không khỏi có suy nghĩ muốn trung thành.
Đây chính là sự áp chế của huyết mạch sao?
Gutian vươn tay ra, không hề khách sáo nói: "Đưa Cốt Cầm cho bổn hoàng."
Cung Vô Địch nhìn con gái một cái: "Ngài phải đồng ý với tôi, không được làm hại đến con gái tôi."
MeKitrick cười lạnh lùng: "Chỉ cần ông ngoan ngoãn nghe lời Huyết Hoàng đại nhân, con gái ông sẽ được an toàn."
Muốn biến loài người thành một thành viên của Tộc Bất Tử, cần hao tốn một giọt tinh huyết của người Tộc Bất Tử, và một giọt tinh huyết của người Tộc Bất Tử là vô cùng quý báu!
Cho nên McKitrick cũng không muốn lãng phí tinh huyết của hắn ta.
Cung Vô Địch cẩn thận dè chừng lấy cái hộp nhỏ mang theo bên mình ra, đưa qua nhưng trong lòng cực kỳ không muốn.
Gutian mở hộp gỗ ra nhìn một cái, xác nhận đây thật sự là Cốt Cầm, rất hài lòng nói: "Hoa Trường Sinh ở đâu?"
Cung Vô Địch thành thật nói: "Hoa Trường Sinh ở Quy Khư."
"Quy Khứ là ở chỗ nào? Dẫn bổn hoàng đến đó ngay." Gutian nôn nóng nói.
Cung Vô Địch thấp giọng đáp: "Quy Khư là nơi tách biệt với thế giới, muốn đi vào trong đó không đơn giản đâu."
Hiển nhiên McKitrick không tin, lạnh lùng nhắc nhở: "Tốt nhất đừng có giở trò trước mặt Huyết Hoàng, nếu không tôi sẽ hút cạn máu của con gái ông."
"Quy Khứ thật sự không dễ vào, nhưng tôi có cách, chúng ta đi đến khu vực núi Côn Luân trước đi."
Cung Vô Địch trở nên căng thẳng.
"Lập tức đi ngay!"
Gutian ra quyết định ngay, có chút nóng lòng rồi.
Nhóm bốn người lần lượt ra khỏi sân nhỏ.
Trước khi lên xe, Cung Vô Địch cúi đầu nói thỏ thẻ bên tai con gái.
"Đám quái vật này quá nguy hiểm, cha sẽ nghĩ cách cho con rời khỏi bọn họ, con đi tìm Lý Trạch Vũ..."