Cùng với tin tức Lý Trạch Vũ đến, Thập
Tự Ky Sĩ đã bị hắn xử lý, Gutian không còn bất kỳ e dè nào nữa, ra lệnh cho tất cả thuộc hạ thỏa sức tung hoành.
Cứ vui vẻ là được.
Mặc dù chính phủ có ba nghìn Thánh Ky
Sĩ trợ giúp, nhưng Bất Tử tộc vẫn giở trò vô lại chạy ra ngoài hút máu vài nhân
loại, xong việc chờ Thánh Ky Sĩ đến thì bọn họ sẽ lập tức bỏ chạy, tuyệt không ham
chiến.
Chỉ trong một đêm, toàn bộ nước Mỹ ít
nhất đã chết hơn một nghìn dân thường.
Yori không thể giữ bình tĩnh được nữa,
thậm chí trong lòng còn cảm nhận được một cỗ tuyệt vọng. Dường như ông ta đã nhìn thấy chiếc
còng lạnh lẽo trên tay, sau đó trở thành tù nhân dưới thềm. “Không!”
“Ta tuyệt đối không thể ngồi tùi”
Trong mắt Yori lộ ra một tia điên
cưồng, sau đó ông ta lấy ra một khẩu súng từ ngăn kéo, đưa họng súng vào miệng mình.
Do dự một lúc lâu... “Đoàng!”
Tiếng súng vang lên.
Phu nhân của Yori nghe tiếng chạy đến,
chỉ thấy ông ta đã ngã nhào trên bàn làm việc không còn hơi thở.
Sáng sớm hôm sau, Nhà Trắng triệu tập
cuộc họp khẩn cấp.
'Yori chết rồi!
Trong văn phòng chỉ còn lại bốn người.
Elif thân là chủ tịch Đại hội đồng, xứng đáng trở thành người dẫn đầu.
"Yori sợ tội tự sát rồi, tiếp
theo còn để chúng ta phải dọn dẹp tàn cuộc, mọi người có cách nào hay. không?"
"Thực ra, tôi luôn cảm thấy, tất
cả đều là do Quân Đế làm."
Dineo bất chợt nói một câu.
Ba người còn lại đồng loạt nhìn gã ta. Một trong số họ nhịn không được mà hỏi: "Tại sao cậu lại nghĩ như vậy?”
"Trực giác!"
Dineo từ từ thốt ra hai chữ.
Trực giác?
Elif thâm nghĩ: Mẹ nó trực giác nhạy bén thết Có điều cũng may tên ngốc này không nghi ngờ đến mình...