Bụi về với bụi, đất về với đất.
Thân vương tộc Bất Tử và quản gia của ông ta cứ mãi mãi biến mất như vậy. Lý Trạch Vũ và Lang Vương lặng lẽ rời đi.
Nửa tiếng sau, hai người tới trang viên tư nhân Elif.
Diệp Khuynh Thành nhìn thấy Lý Trạch Vũ, không nhịn được lao vào lòng hắn. “Anh không sao chứ?” Diệp Khuynh Thành đầy lo lắng hỏi thăm.
Lý Trạch Vũ cười nhạt nói: “Anh có thể có chuyện gì?”
“Không có gì thì tốt.” Mấy ngày nay Diệp Khuynh Thành luôn cảm thấy mất †ập trung, giờ phút này rốt cuộc có thể yên tâm.
Lý Trạch Vũ dịu dàng nói: “Em đợi anh thêm một lát.”
Diệp Khuynh Thành dịud àng ngoan ngoãn gật đầu.
Dưới sự mời mọc của Elif, Lý Trạch Vũ tiến vào phòng sách của ông ta. Hai người bàn bạc hơn nửa tiếng bên trong. TruyenHD
Lúc Elif tự mình tiễn Lý Trạch Vũ, nụ cười trên khóe môi chưa từng biến mất, không khó đoán ra chắc chắn là Lý Trạch Vũ đã cho ông ta lợi ích gì đó.
Xế chiều hôm đó, Nhà Trắng liên tiếp công bố mấy tin tức.
Tướng quân năm sao bởi vì sức khỏe mà chủ động xin nghỉ hưu sớm, đã được hai điện phê chuẩn.
Hơn nữa trải qua sự đề cử nhất trí của dân chúng, Elif sẽ tiếp tục đảm nhiệm chức chủ tịch đại hội đồng.
Việc Elif tái đắc cử không gây ra nhiều phản ứng, nhưng đơn xin nghỉ hưu của tướng quân năm sao Bruce đã gây chấn động.
Yori làm một người bạn tốt của Bruce nên đã tự mình tới tiễn ông ta.
Bruce thu dọn đồ đạc cá nhân trong văn phòng xong thì đưa cho trợ lý, sau đó nhìn Yori nói: “Gần đây cẩn thận tí.”
Cẩn thận? Yori nhíu mày.
€ó thể nắm giữ chức tể tướng cũng đủ chứng minh ông ta thông minh hơn đại đa số người.
Chỉ dựa vào hai chữ này đã ngửi được mùi mờ ám.
Đưa mắt nhìn bóng lưng Bruce rời đi, Yori nheo hai mắt lại, lẩm bẩm tự nói: “Quân Đế, cậu sẽ ra tay với tôi à?”
Đêm đó, thành phố Gogazhi, một bữa tiệc tư nhân long trọng cử hành ở trang viên Derby.
Người có thể tới tham gia không ai không phải là doanh nhân nổi tiếng và số tài sản của họ sẽ không bao giờ dưới hàng chục tỷ đô la.
Một cụ già mặc áo đuôi tôm tóc trắng bước đi như bay lên đài cao. “Bốp bốp bốp!”
Bốp bốp bốp...” Tiếng vỗ tay giống như thủy triều vang lên.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm lên đài cao, đủ nể mặt cụ già.
Bởi vì người này là tộc trưởng đương nhiệm gia tộc Rothschild, Trine! Một gia tộc thần bí giàu có cỡ quốc gia.
“Các quý ông, các quý bà, rất cảm ơn mọi người hôm nay có thể tới tham bữa tiệc.”
“Bốp bốp bốp...” Tiếng vỗ tay lần nữa vang lên, trọn vẹn liên tục mấy chục giây.
Trine mỉm cười với mọi người rồi nói: “Trước khi giao lưu cùng mọi người, tôi muốn giới thiệu cho mọi người một người bạn trước.”
Trong chốc lát, toàn trường chìm trong yên tĩnh.
Thân phận của Trine là gì?
Người có thể khiến ông ta tự mình dẫn vào là thần thánh phương nào? Tất cả mọi người bắt đầu tò mò.
“Hoan nghênh quý cô Diệp Khuynh Thành đến từ nước Hạ.” Trine vừa nói xong.
“Tí tích tí tách."Diệp Khuynh Thành mặc váy màu đen giẫm cao gót màu đen không kiêu ngạo không tự ti bước lên đài cao dưới ánh mắt mọi người.
“Chào mọi người, tôi là Diệp Khuynh Thành của khoa học kỹ thuật Vân Dương nước Hạ.” Diệp Khuynh Thành phất tay với mọi người.
“OMG, trên đời vậy mà còn có người phụ nữ xinh đẹp như vậy.” “Thiên sứ e rằng cũng chỉ đến như thế”
“Quý cô này khiến tôi nhớ tới thánh nữ Kardashian của Thánh Đình, trên người bọn họ đều có sức quyến rũ không giống bình thường.”
Sự tự tin, vẻ xinh đẹp, khí chất tuyệt hảo trên người Diệp Khuynh Thành nháy mắt chinh phục tất cả mọi người ở đây.
Ánh mắt mọi người đều bị cô ấy hấp dẫn, mà trong mắt cô ấy cũng chỉ có một mình Lý Trạch Vũ đang ngồi ở vị trí trung tâm.
Trong lòng Diệp Khuynh Thành hiểu rõ, đêm nay sở dĩ cô ấy có thể trở thành ngôi sao mới chói mắt nhất đều là bởi vì người đàn ông này.
Trong đầu cô ấy không khỏi suy nghĩ, ngoại trừ hắn thì e rằng trên đời này cũng sẽ không yêu thêm ai khác nữa.