Lý Trạch Vũ vỗ vai hắn ta, nghiêm mặt nói: "Tôi ghét nhất là phải đánh người gϊếŧ người đó, nếu như ban đầu ông chịu hợp tác thế này thì đâu có mất toi nửa hàm răng!"
Nghe hắn nói như vậy William trợn trắng mắt.
Không thích đánh người gϊếŧ người? Nhưng thủ đoạn của ngài còn đáng sợ hơn cả việc gϊếŧ quách tôi đi đó!
"Cha tôi có thể lên làm tướng vẻ vang như thế là bởi vì tình nhân của ông ấy, bà chính là phu nhân của tướng quân năm sao tiền nhiệm, tướng Arthur..."
'William nói ra một bí mật kinh thiên động địa!
Cách thành phố New York hơn một trăm cây số có một quân khu nhỏ.
Lang Vương và mấy chục người dưới quyền, cùng với Cẩu Phú Quý, Vật Tương Vong đều bị Bruce phái người dẫn đến nơi này.
Họ còn cho là còn phải đợi thêm một ngày mới có thể thấy Quân Đế dẫn tiến sĩ Chử đến, nhưng ngay khi Bruce chuẩn bị về nhà, ông ta lại nhận được tin tức từ Quân Đế.
Nửa giờ sau, hắn sẽ đến cùng tiến sĩ Chử.
Tin này khiến Bruce cực kỳ kích động!
Nhưng suy nghĩ kỹ thì lại cảm thấy không đúng!
Không phải tiến sĩ Chử đã được đưa về nước Hạ sao? Làm sao có thể bay sang đây nhanh như vậy?
Phải biết nước Hạ và nước Mỹ cách nhau hơn mười ngàn cây số, một chuyến bay bình thường ít nhất cũng phải mất mười mấy tiếng!
Quân Đế có âm mưu quỷ kế gì đây?
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mêtruyệnhót nhé các bạn.
Bruce nghĩ đi nghĩ lại nhưng vẫn cảm thấy không sao, dẫu sao xung quanh đây cũng có hơn ngàn binh lính, hơn nữa còn có Tam đại Tu La Vương trấn thủ.
Kể cả khi Quân Đế có thực lực mạnh mẽ thì cùng lắm là sống sót rời đi, đừng mơ đến chuyện cứu người!
Nửa giờ sau.
Binh lính tới thông báo: "Tướng quân, bên ngoài có một thanh niên da vàng muốn gặp ngài!"
"Chỉ có một mình hắn?”
Bruce nhíu mày.
Người lính gật đầu, nói: "Đúng vậy, chỉ có một mình hắn!"
"Hừ!"
Bruce hừ lạnh, thầm nghĩ quả nhiên tên Quân Đế này lừa bịp ông ta! "Dẫn hắn vào!"
"Dạ!"
Người lính lui ra ngoài.
Một lát sau.
Dưới sự “hộ tống” của mấy người lính súng đạn sẵn sàng, Lý Trạch Vũ một thân một mình nghênh ngang đi vào doanh trại.
"Quân Đết" Bruce cau mày: "Không phải cậu nói sẽ dẫn tiến sĩ Chử đến gặp tôi sao?"
Trong khi ông ta nói chuyện, Lý Trạch Vũ làm như vô tình liếc mắt, đánh giá ba người đang ngồi đó.
Chỉ nhìn khí thế cũng đủ để đoán được, đây chắc chắn là Tam đại Tu La Vương.
"Quân Đế, tôi đang nói chuyện với cậu, cậu không nghe thấy à?” Bruce thấy đối phương coi thường mình, sắc mặt không khỏi trâm xuống.
Lúc này Lý Trạch Vũ mới hồi thần, hắn toét miệng cười nói: "Đúng là tôi đã nói sẽ dẫn tiến sĩ Chử đến gặp ông."
"Vậy người đâu?" Bruce chất vấn với giọng điệu ác ý.
Lý Trạch Vũ móc điện thoại di động ra, sau đó mở video đầu tiên dài đến mấy. chục giây.
"Tướng Bruce, tôi là Chử Vệ Hoa, tiếc là phải dùng cách này để gặp mặt ông!"
"Hôm nay tôi quay video này chỉ để nói cho ông biết, bất kể thân xác tôi đang ở đâu, thì tôi vẫn vĩnh viễn không quên mình là một người nước Hạ!"
"Cho dù tôi bị tước mất sự tự do, tôi cũng vĩnh viễn không làm những chuyện có hại cho nước Hại”
"Nói nhiều như vậy, chắc ông đã hiểu ý của tôi rồi đúng không? Cho dù các ông có năng lực bắt tôi về, ta cũng sẽ không để cho thí nghiệm hạt nhân kiểu mới thành công!”
Trong đoạn video, Chử Vệ Hoa đang mặc quân phục của nước Hạ, nói chuyện vang vang có lực.
Bruce xem hết video, khóe miệng ông ta không khỏi co giật mấy cái: 'Quân Đế, đây chính là dẫn người đến gặp tôi mà cậu nói?"
"Không sai, tiến sĩ Chử mới vừa xuất hiện mà đúng không? Nếu như ông không thấy rõ, tôi có thể cho ông xem lần nữa!"
Với vẻ mặt thành thật, dường như Lý Trạch Vũ đang nói cho Bruce mình không hề thiếu dữ liệu chút nào...