Nhìn cụ già đột nhiên xuất hiện, hai người Andres và.Jack giống như người chết đuối bắt được cọng cỏ cứu mạng cuối cùng.
“Ngài Lawrence.” Nemanja nhận ra thân phận người đến nhanh hơn hai người, hai mắt vốn dĩ âm u ảm đạm bỗng nhiên lóe sáng.
Andres và Jack đều vui mừng.
Thì ra quốc chủ Alex bảo bọn họ đừng nên hành động thiếu suy nghĩ chính là để gửi ông lớn này tới.
“Quân Đế, chờ anh lâu rồi." “Quân Đế, hôm nay ngay cả đại thần Zeus cũng không cứu được cậu.” Trời trong, mưa lạnh, Andres và Jack cảm thấy lại được rồi nên đứng dậy.
Lawrence chắp hai tay sau lưng, gió thổi rối tung mái tóc trắng của ông ta, trông có vẻ cao thâm khó dò.
“Keng.” Lý Trạch Vũ vứt dao quân dụng trong tay xuống đất, hoạt động xương cốt một chút rồi lắc đầu cười lạnh: “Cả đời tôi ghét nhất có người làm màu trước mặt tôi.”
Trong lúc nói chuyện hắn quơ nắm đấm của mình: “Lão già, cái này chắc hẳn ông biết nhỉ?”
Lawrence vẫn nhẹ như mây gió: “Người trẻ tuổi, nếu nắm đấm của cậu đánh trúng tôi, chỉ sợ còn phải trở về ăn bánh mì mấy chục năm.”
“Vù!" Lời ông ta còn chưa nói hết, Lý Trạch Vũ trước mặt bỗng nhiên di chuyển.
Bay bổng tựa cánh hồng kinh động, mĩ miều như dáng vẻ du long.
Nhìn tốc độ của Lý Trạch Vũ nhanh như vậy, Lawrence thế mới biết mình khinh thường đối phương, lúc này chuẩn bị tốt tư thế phòng ngự.
“Ông đây là ăn cơm.”
“Ầm..” Chiêu thức của Lý Trạch Vũ cũng không đẹp đẽ mà vô cùng trực tiếp, một quyền nặng nề đánh thẳng vào tim Lawrence.
Tốc độ thực tế quá nhanh, Lawrence chỉ có thể tung người lên, khó khăn tránh khỏi trọng quyền này.
Vẫn chưa xong. Tốc độ của Lý Trạch Vũ phản ứng nhanh chóng, thân hình cũng bay lên, biến đấm thẳng thành đấm móc, cho dù sức mạnh có hơi yếu bớt nhưng khí thế vẫn hừng hực như cũ.
Lawrence vô cùng kinh ngạc, muốn tránh đi đã không kịp nữa, ông ta trơ mắt nhìn cú đấm móc này đấm vào bụng mình.
“Phanh phanh!”
“Phụt..”
Jack và Andres mắt thấy Lawrence bị thương, trên mặt lộ ra vẻ mặt khϊếp sợ.
Giật mình nhất không ai qua được Nemanja.
Dù sao mấy người ở đây chỉ có hẳn ta hiểu rõ thực lực của Lawrence mạnh bao nhiêu, không ngờ vừa đối mặt đã bị Lý Trạch Vũ làm trọng thương.
Quân Đế, khủng bố như vậy...
“Lão già, ông còn được không?” Lý Trạch Vũ giơ nắm đấm lên, nở nụ cười nghiền ngẫm.
Lawrence dùng tay lau sạch vết máu trên khóe miệng, ánh mắt nhìn về phía Lý Trạch Vũ đầy nghiêm túc: “Là tôi khinh thường cậu, người trẻ tuổi... Tiếp theo tôi sẽ nghiêm túc đánh, hôm nay tôi chắc chắn sẽ gϊếŧ cậu.”
Ông ta đã không nhớ mình chưa từng bị thương bao nhiêu năm, hôm nay lại bại trên tay một thằng quỷ nhỏ.
Trừ cái đó ra, hoàn toàn khiến ông ta muốn gϊếŧ người chính là Lý Trạch Vũ thực sự quá mạnh, người trẻ tuổi như vậy nếu hoàn toàn trưởng thành, ngày nào đó chắc chắn sẽ trở thành ác mộng của nước Anh.
Vừa nghĩ như vậy, Lawrence đã xông tới.
Lần này ông ta lựa chọn ra tay trước để chiếm lợi thế.
Ra tay sau sẽ gặp nạn?
Ở trước mặt Lý Trạch Vũ không hề tồn tại, hắn âm thầm vận thần công Ngự Long, đánh một chưởng ra, một cơn gió mạnh bỗng nhiên nổi lên.