“Cô sẽ tự đến mở à?” Giọng nói tê dại của Kardashian khiến Lý Trạch Vũ cảm thấy thất thường.
“Khụ khụ!” Lý Trạch Vũ thu hồi suy nghĩ, bình tĩnh nói: “Lát nữa sẽ có người liên lạc với cô, đến lúc đó giao máy bay trực thăng cho anh ta lái là được.”
Nghe đến đây, Kardashin đầu bên kia điện thoại không khỏi cảm thấy mất mác.
“Trước tiên như vậy, hôm nào tôi lại tự mình cảm ơn cô.” Nói xong Lý Trạch Vũ không cho Kardashian mở miệng mà trực tiếp cúp điện thoại, ngay sau đó lần nữa thuần thục bấm một dãy số.
“Đại đương gia.” Giọng nói Hắc Lang vang lên.
“Bây giờ cậu lập tức tới Thánh Đình...” Dặn dò xong, bỗng nhiên Lý Trạch Vũ thay đổi lộ trình tới bến cảnh và lái xe đi vào một thung lũng.
Mắt thấy xe dừng lại, Chử Vệ Hoa tò mò hỏi: “Đồng chí nhỏ, chúng ta tới đây làm gì?
“Đợi!” Trong miệng Lý Trạch Vũ phun ra một chữ.
Đợi?
Chử Vệ Hoa lơ ngơ, khó hiểu nói: “Mấy người tới tiếp ứng chúng ta à.”
Lý Trạch Vũ khẽ gật đầu, lúc này Nalisa ở ghế đằng sau mở miệng khuyên nhủ: “Quân Đế, anh tốt nhất đừng hòng mang tiến sĩ Chử đi, nếu không anh sẽ chọc phải phiền phức lớn.”
Nhưng lòng Nalisa như gương sáng.
Bom cảm biến kiểu mới ở một mức độ nào đó còn quan trọng hơn vũ khí hạt nhân, nếu có người dám mang Chử Vệ Hoa đi, lấy cái này trì hoãn nghiên cứu phát minh bom cảm biến kiểu mới, nước Anh và nước Mỹ tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.
Lý Trạch Vũ quay đầu nhìn Nalisa một cái, giọng điệu không tốt: “Cô đang uy hiếp tôi?”
“Không phải uy hiếp, là lời khuyên.” Nalisa tốt bụng khuyên nhủ: “Nếu như anh để tôi mang tiến sĩ Chử về, vậy tôi có bảo đảm chuyện này xem như chưa từng xảy ra.”
“Ồn ào!"
Lý Trạch Vũ quan sát trên người cô ta thêm vài lần, nhếch miệng cười nói: “Đều nói phụ nữ ngực to mà không có não, người xưa thật sự không lừa tôi.”
“Anh..” Khuôn mặt Nalisa đỏ lên: “Anh mới không não.”
Lý Trạch Vũ cười khan nói: “Ông đây đã dám làm thì còn sợ các người trả thù? Ngay lúc này cô còn tới khuyên tôi thu tay lại, không phải không não thì là gì”
“Hừ!”
Nalisa tức giận hừ lạnh nói: “Anh không muốn nghe tôi khuyên thì thôi, dù sao anh đừng hòng mang tiến sĩ Chử đi, không tin thì đợi đó.”
Giọng điệu Lý Trạch Vũ rét lạnh: “Nếu tôi không mang ngài Chử đi, vậy thì tôi sẽ xử lý cô, chúng ta có thể bầu bạn trên đường xuống suối vàng.”
“Anh... Anh đừng làm loạn.”
Nalisa thấy anh không giống nói đùa, không khỏi cảm thấy rùng mình.
Chử Vệ Hoa bên cạnh mở miệng khuyên nhủ: “Đồng chí nhỏ, đừng cực đoan như vậy, cô yên tâm đi, nếu như chúng ta thật sự không thể quay về tổ quốc, vậy tôi sẽ lấy cái chết ép bọn họ thả cô đi.”
Nghe nói như thế, Nalisa khuyên nhủ: “Tiến sĩ Chử nói có lý, anh không thể cực đoan như vậy.”
Mặc dù cô ta không hiểu rõ thế giới ngầm, nhưng cũng biết người trà trộn kia trên cơ bản là kẻ liều mạng, sớm đã không quan tâm sự sống chết.
Tên Quân Đế này có thể trở thành vua một phương, chắc chắn còn hung ác hơn kẻ liều mạng bình thường.
Cho nên Nalisa tin tưởng Lý Trạch Vũ làm ra được chuyện điên cưồng cô ta khó tưởng tượng nổi.
“Chúng ta đánh cược thế nào?” Lý Trạch Vũ hài hước nhìn về phía Nalisa: “Nếu như tôi có thể mang tiến sĩ Chử đi, sau này cô sẽ làm người hầu của tôi.”