Sư Huynh Ta Thực Quá Ổn Trọng

Chương 87: Trận chiến độc… Trận độc chiến…



Dịch: Đậu Đỏ

Biên: BsChien

Đã đến rồi...

Phải nói là cuối cùng cũng đến rồi.

Trong bóng tối, đáy lòng Lý Trường Thọ nhẹ nhàng thở ra.

Không sợ bị trộm chỉ sợ bị kẻ trộm ghi nhớ.

Đám địch nhân này vẫn chưa từng hiện thân, khiến Lý Trường Thọ cũng cảm thấy hơi áp lực.

Nửa năm trước kể từ khi hắn được Vạn Lâm Quân trưởng lão ban thưởng cho chiếc nhẫn kia, Lý Trường Thọ lại bắt đầu giai đoạn thứ ba, bố trí chuẩn bị chiến đấu.

Bây giờ đã đến lúc nghiệm thu thành quả...

Nếu đối phương muốn phát động đánh lén, có lẽ là từ mặt đất và dưới mặt đất nhanh chóng tới gần Độ Tiên môn, sau đó đột ngột gây khó dễ.

Điều này đã cho Lý Trường Thọ rất nhiều không gian để hành động.

Đối phương xuất hiện từ hướng này, con đường mòn này...

Quả nhiên mình đoán không sai!

Mặc dù để ổn thỏa, Lý Trường Thọ cũng đã mai phục năm tên Giấy đạo nhân chữ Địa trên năm con đường có khả năng.

Mà đối phương cũng coi như rất phù hợp, lựa chọn con đường đánh lén đúng vào một trong ba con đường hắn tập trung bố trí.

Nhưng điều duy nhất khiến Lý Trường Thọ cảm giác không đạt tới lý tưởng, đó chính là thời gian đối phương phát động đánh lén cách dự tính của mình hai ba tháng...

Thậm chí trước đây, Lý Trường Thọ đã từng phỏng đoán, có khả năng bởi vì Vạn Lâm Quân trưởng lão và mình ngấm ngầm cùng nhau đâm lén đối phương. Việc đó đã khiến hắc thủ đứng sau màn kia, từ bỏ tính toán hủy diệt Độ Tiên môn...

Nhưng mà...

Địch mặc dù chậm trễ, nhưng vẫn là tới rồi. Bản dịch tại Bạch Ngọc Sách

Lúc này Giấy đạo nhân chữ Thiên Thất vẫn “án binh bất động” như cũ, trốn ở bên ngoài sơn môn, lẳng lặng ẩn nấp.

Tác dụng của bọn chúng vẫn là sau khi đại chiến bộc phát, bọc đánh từ phía sau. Lối suy nghĩ chiến thuật này vẫn chưa thay đổi.

Còn Giấy đạo nhân Địa Lục thì được Lý Trường Thọ phân bố ở trên sáu con đường nhỏ trước kia hắn đã tìm ra. Hơn nữa trên sáu con đường này, hắn còn dùng thời gian hai ba tháng để bố trí rất nhiều độc trận đơn giản.

Thế nào là độc trận?

Trận pháp cộng thêm độc đan, tất nhiên chính là độc trận.

Điểm khác biệt chính là, Lý Trường Thọ bố trí những độc trận này, nặng về ẩn nấp, nhẹ về khốn mê, mục đích chủ yếu là không bị phát giác dễ dàng.

Một khi có người vào trận sẽ làm sương mù độc phấn bộc phát trong nháy mắt, không lãng phí một chút độc tính nào!

Đây mới là chân lý độc trận mà Lý Trường Thọ hiểu!

Lúc Lý Trường Thọ bố trí những độc trận này, chưa hề nghĩ tới hy vọng xa vời có thể chỉ dựa vào những thứ này trực tiếp hủy diệt toàn bộ quân địch.

Đạo lý rất đơn giản, bởi vì đối phương dám can đảm đánh lén Độ Tiên môn có Kim Tiên trấn giữ, tất nhiên cũng có cao thủ Kim Tiên...

Thậm chí, Lý Trường Thọ còn tính tới tình huống có khả năng cực thấp, chính là đối phương có Đại La Kim Tiên, cũng đã có bố trí tương ứng.

Chỉ dựa vào những thứ "Thần thông" này của hắn bố trí độc trận, cho dù đối phương là Kim Tiên cũng có thể tiện tay đánh tan. Những độc trận này còn có thể dùng như địa lôi, phát nổ tạo ra hiệu quả cực mạnh trong nháy mắt.

Cũng bởi vì đối phương ít nhất cũng có hai tên Kim Tiên, cho nên Lý Trường Thọ mới quyết định để giấy đạo nhân mai phục bốn phía, chứ không gọi Vạn Lâm Quân trưởng lão.

… Để tránh, Vạn Lâm Quân lão gia tử giơ quải trượng thanh đồng, hét lớn “vì Nhân giáo” rồi xông ra liều mạng với đám Kim Tiên của đối phương.

“Quấy nhiễu, vây khốn quân địch, khiến chúng bị bại lộ hành tung, kịp thời cảnh báo cho sư môn, gây suy yếu một phần lực lượng của đối phương”

Những điều này mới là tác dụng chính của người giấy chữ “Địa Lục” này!

Trốn trong thân cây, Giấy đạo nhân chữ “Địa Tam” khẽ lắc lư, thân hình nhanh chóng bành trướng, hóa thành một tiên nhân trẻ tuổi anh tuấn tiêu sái, mặc một bộ trường bào.

Khí tức và hình dáng kẻ này hoàn toàn khác biệt với bản thân Lý Trường Thọ.

Lúc này, phân nửa tâm thần của Lý Trường Thọ đã ký thác vào tên giấy đạo nhân này. Hắn dựa vào mạng nhện “Trọng Đồng Tam Đầu” bố trí khắp nơi ở trước đây, giám sát hai trăm dặm bên ngoài, chính là nơi mấy bóng đen đang chạy như bay sát mặt đất...

Rất nhanh Lý Trường Thọ đã phát hiện, dưới mặt đất còn có mấy chục thân ảnh đang kết đội đi tới.

Những thân ảnh này chia nhau đi theo sau mấy tên đại yêu biết đào đất. Mặc dù ai ai cũng đã ẩn tàng sự dao động của khí tức, nhưng tính ra lại không bằng thổ độn.

Thật sao? Sử dụng Xuyên Sơn Giáp tinh?

Nhưng không sao, trước đây Lý Trường Thọ cũng đã cân nhắc đến điểm này.

Hắn bố trí những độc trận này, có vài chỗ cố ý chôn trận cơ rất sâu, đại trận thành ra được bố trí theo một mặt phẳng nghiêng...

"Hả? Không đúng."

Trong bóng tối, Lý Trường Thọ nhướng mày, đáy lòng nổi lên một vài hình ảnh giao thoa trùng điệp. Hắn nhanh chóng tổng hợp và phân tích…

Phía tây nam cũng có một nhóm người đánh lén!

Vậy là đối phương chia binh thành hai con đường!

Bất quá...

Cũng không sao...

Tâm trí Lý Trường Thọ phân ra hai nơi, nhất tâm đa dụng, kích hoạt Giấy đạo nhân chữ Địa Ngũ.

Nhờ giấy đạo nhân này để mở sẵn từng tầng độc trận ở phía tây nam, rồi cho giấy đạo nhân tìm một đầm nước để lẩn trốn đi.

Quan sát kỹ trong chốc lát, Lý Trường Thọ cười thầm hai tiếng.

Tình huống hiện tại quả thực đã vượt qua dự đoán của hắn trước đây, có lẽ do phần may mắn nào đó…

Ba con đường nhỏ được hắn tập trung bố trí binh lực độc trận chủ đạo để “đánh lén”, vậy mà bây giờ có hai đường đã được sử dụng rồi!

…Quả nhiên đối phương thật sự vừa ấm áp lại vừa tri kỷ, sợ tâm huyết của hắn bị lãng phí.

Rất nhanh, hai tên giấy đạo nhân của Lý Trường Thọ đều đồng thời cảm nhận được uy áp của Kim Tiên.

Hai tên phía tây nam, một tên phía tây bắc.

Ba tên Kim Tiên?

Mặc dù Lý Trường Thọ ngay lập tức phát giác được, đạo vận của ba tên Kim Tiên này có chút kỳ quái, nhưng uy áp của Kim Tiên là thật.

Ba tên Kim Tiên...

Thế cục có chút không chắc chắn, quả thực không dễ ứng phó.

Trong bóng tối, Lý Trường Thọ nhắm hai mắt lại lần nữa, đáy lòng niệm một câu...

Giấy đạo nhân chữ “Nhân Tam”, khởi động!

Trong phòng đan Tiểu Quỳnh phong, “Lý Trường Thọ” đang ngồi ngẩn người trước lò luyện đan run lên, trong đôi mắt dần dần có linh quang.

Hắn lập tức đóng đại trận xung quanh Tiểu Quỳnh phong, truyền âm với Linh Nga.

Linh Nga đang tu hành thuỷ độn và thổ độn hoán đổi ở trên mặt hồ, lập tức ngơ ngác một chút, sau đó nhảy hai bước lên không trung, bay về phía nhà tranh bên hồ...

"Sư phụ! Sư huynh luyện đan ở trong phòng đan bị bất tỉnh rồi! Người mau đi qua đó xem một lát!"

Khi Linh Nga ở bên kia đang hô hoán hoảng loạn, bên này, tâm thần Lý Trường Thọ lại bị thu hút bởi nhóm địch ở hướng tây bắc cách đó ba ngàn dặm.

Nhóm cường địch này đã bắt đầu tiến vào độc trận...

Bọn chúng vẫn luôn bay nhanh sát mặt đất, chỉ lo ẩn nấp thân hình mà lại không chú ý đến việc dò xét con đường phía trước.

Hơn mười mấy đạo thân ảnh đi phía trước xông thẳng vào độc trận thứ nhất hướng tây bắc.

Sương độc bộc phát, lập tức có hai người trực tiếp ngã gục!

Nhưng hơn mười người có khuôn mặt đờ đẫn không hề có chút dao động nào. Phản ứng của bọn chúng cũng rất nhanh, tiên quang quanh người sáng chói, yêu lực nở rộ, lấy đan dược giải độc ra nhét vào trong miệng, đồng thời cấp tốc lùi về phía sau...

Trận hình của đám người này vọt tới phía trước tức đại loạn.

"Có trận pháp!"

"Là độc đan làm thành cạm bẫy đơn giản, quả nhiên bọn chúng có đề phòng, dùng pháp lực thổi ra phá trận!”

"Mau mau phá đi! Đừng bỏ lỡ thời cơ tập hợp!"

Ngay lập tức, mấy tên đại yêu Thiên Tiên cảnh hướng về phía trước, thúc dục thần thông nhẹ nhàng thổi đám độc này ra.

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, hơn mười tên lúc trước đã xông vào độc trận kia, đã có bốn năm người thổ huyết, gào rú thảm thiết, nguyên thần trực tiếp bay ra.

Vạn Lâm Quân độc đan, phẩm chất siêu nhiên.

Thành quả trước mắt: Sáu Chân tiên, một Thiên tiên.

Tiếp sau đó, đám “Quân địch” ở phía tây nam cũng xông vào độc trận thứ nhất ở bên trong rừng rậm.

Lý Trường Thọ tìm đúng thời cơ, chủ động thôi phát độc trận ở nơi đây. Sương mù màu lục phiêu đãng, kết quả lại tăng lên “năm người” nữa.

Có một vị Thiên Tiên khác bị độc thương nguyên thần, trong thời gian ngắn đã mất đi sức chiến đấu.

Chiến thuật độc trận quấy rối: Lục khai môn!

Nói trở lại, Vạn Lâm Quân trưởng lão thật sự quá mức thiên vị màu lục, khói độc phấn độc đều hiện ra một màu lục nồng đậm...

Nhưng Lý Trường Thọ lại khác biệt, hắn theo đuổi vô sắc vô vị cực hạn.

Hai giấy đạo nhân thân mang trọng trách, được Lý Trường Thọ duy trì độn pháp, dung hợp với cây cối và đầm nước.

Lúc này Lý Trường Thọ tiếp tục âm thầm quan sát, thông qua hai giấy đạo nhân này khống chế bước kế tiếp của độc trận...

Đám người đánh lén này vẫn cứ chưa ý thức được con đường phía trước của bọn họ có cái gì. Chúng không hề thay đổi đường đi, tiếp tục bay sát đất xông về phía trước...

“Xem ra, sau khi tâm thần bị khống chế, suy nghĩ của mấy tên gia hỏa này cũng xảy ra vấn đề.”

Đáy lòng Lý Trường Thọ thầm cảm khái, tiện thể quan sát tình hình bên trong môn phái.

Ừ...

Vẫn yên bình như cũ.

Độ Tiên môn đã an bài trạm gác ngầm, để phòng địch ở ngoài ngàn dặm xung quanh sơn môn.

Bởi vì Chưởng môn và các vị trưởng lão cảm thấy, khoảng cách này đủ để phát hiện địch nhân, để có thể kịp thời đối ứng.

Nhưng Lý Trường Thọ lại cho rằng, Chưởng môn và các vị trưởng lão...

Có chút quá tự tin rồi.

Tất nhiên, hắn cũng sẽ không đứng ra nói những lời này, hắn chỉ là một “tiên miêu thấp kém” trong Tiểu Quỳnh Phong mà thôi.

Trong khả năng của hắn cũng chỉ có thể âm thầm mở rộng phạm vi giám sát lên đến ba ngàn năm trăm dặm, tập trung vào mấy tuyến đường đi.

Tâm thần tiếp tục theo dõi hướng tây nam, tây bắc.

Hai nhóm bóng đen cũng rất ăn ý, hầu như đồng thời vòng qua một nơi có độc trận mà Lý Trường Thọ đã giấu giếm, nhưng lại xông vào một vị trí có độc trận khác.

Sương mù màu lục bộc phát một lần nữa, hai nơi cách xa nhau mấy ngàn dặm, mỗi nơi càn quét bảy, tám thân ảnh...

Lý Trường Thọ dựa vào mạng nhện tìm kiếm cẩn thận, quả nhiên trên người mấy tên Chân Tiên bị độc chết, một lần nữa nắm bắt được bóng dáng của mấy con huyết muỗi kia.

Lần này huyết muỗi xuất hiện, nhanh chóng hóa thành huyết khí tiêu tán.

Loại tình huống này...

Rất có thể, vị “Văn đạo nhân” kia, lúc này đã không còn quản sự tình ở nơi đây. Hắc thủ sau màn này hẳn đã sớm thoát ra, tránh bị cao thủ Nhân giáo để mắt tới...

Nếu đã như vậy, phần thắng của Độ Tiên môn sẽ càng nhiều hơn một chút.

Tổng số người đánh lén ở hai con đường có bảy mươi tám tên Thiên Tiên cảnh, Ba tên Kim Tiên cảnh tình trạng kỳ quái, còn Chân Tiên thì hơn mấy ngàn.

Nguồn sức mạnh này rõ ràng đã hoàn toàn áp đảo Độ Tiên môn. Hơn nữa, Lý Trường Thọ cũng chưa xác định, ở những nơi mà mình chưa thể kiểm tra được, liệu có còn người đánh lén nào khác không...

Nhất định phải cân nhắc những tình huống này.

Như vậy xem ra, lần này quả thực coi như là đại kiếp của Độ Tiên môn.

Theo như hắn biết, trong môn phái Kim Tiên cảnh chỉ có mình Chưởng môn, số lượng trưởng lão Thiên Tiên chỉ có hơn năm mươi người, ngược lại Chân Tiên, Nguyên Tiên thì một đống, nhưng có thể phát huy ra bao nhiêu sức lực chiến đấu thì không thể biết rõ được.

Như thường ngày, Độ Tiên môn thanh tĩnh vô vi đã quen, cũng rất ít diễn luyện đại trận trăm người, ngàn người.

Nếu mọi người dùng một nửa quan tâm của “Đạo lữ chi phong” vào trong diễn luyện “Tiên trận” thì...

Hôm nay không cần một tên tiểu đệ tử như hắn phiền muộn mất công như thế!

Đám người đánh lén ở hai hướng kia cũng thật sự cứng đầu. Bọn chúng tiến về phía trước hơn trăm dặm, liên tục ăn ba đợt thiệt thòi, lúc này mới giảm tốc độ lại, bắt đầu dùng pháp bảo thăm dò con đường phía trước.

Hoàn toàn đúng kiểu là...

Độc trận của ngươi lợi hại lắm sao? Bần đạo lấy tính mạng đồng bọn đến đối kháng!

Cười khẽ một tiếng, Lý Trường Thọ không nghĩ nhiều nữa, chăm chú khống chế hai giấy đạo nhân, lựa chọn thời cơ mở độc trận ra...

Rất nhanh, thành quả đã tăng lên đến hơn bốn mươi Chân Tiên, ba tên Thiên Tiên bị giết, trọng thương bốn tên Thiên Tiên.

Mặc dù chưa làm cho đối phương tổn thương nặng nề, nhưng lại làm cho tốc độ tiến đến của đối phương chậm lại, để cho Lý Trường Thọ có thêm nhiều cơ hội để chuẩn bị.

Hiệu quả độc trận cũng không tệ, về sau có thể nghiên cứu sâu hơn...

Cảm nhận được sư phụ và sư muội đã tới gần Đan phòng, Lý Trường Thọ phân ra một tia tâm thần lên người Giấy đạo nhân ở trong Đan phòng.

Bởi vì chính mình đã bố trí rất nhiều giấy đạo nhân, Lý Trường Thọ cũng phân chia thật cẩn thận.

“Giấy đạo nhân chữ Thiên” thì chịu trách nhiệm vây đánh sau khi khai chiến.

Chúng nó tự mình mang theo hàng loạt người giấy nguyên bản và độc phấn. Khí tức, hình dạng bảo đảm không hề có điểm nào giống với Lý Trường Thọ.

Sau khi cuộc đại chiến bộc phát, bọn chúng sẽ xuất quân. Đợi cho đến khi đại chiến kết thúc, mấy đạo nhân giấy này cũng sẽ nhanh chóng thối lui.

“Giấy đạo nhân chữ Địa” thì phụ trách việc khai chiến, báo động cho tông môn, đả thương địch thủ, chủ yếu dùng để khống chế độc trận. Khí tức và hình dạng của mỗi người cũng hoàn toàn khác biệt với Lý Trường Thọ.

Lúc này có hai Giấy đạo nhân chữ Địa đang phát huy tác dụng.

“Giấy đạo nhân chữ Nhân” thì chịu trách nhiệm bảo hộ cho sư muội và sư phụ. Mặc dù số lượng ít, nhưng đều sắp xếp bên cạnh sư phụ và sư muội.

Cũng giống như lúc này giấy đạo nhân chữ Nhân số ba đang phụ trách bồi tiếp sư muội và sư phụ, giả bộ là chân thân của hắn, cùng sư muội chạy tới địa mạch thoát thân...

Đại trận mới trên Tiểu Quỳnh Phong đều đã có Giấy đạo nhân chữ Thiên tiếp nhận, nơi này cũng coi như là một “Cạm bẫy” có thể mai táng cường địch.

Bên ngoài phòng đan truyền đến mấy tiếng phù phù vang động, đó là mấy con ếch ngọc Tu Linh Thực nhảy vào ao nước...

Chỉ nghe thấy Linh Nga và Tề Nguyên lão đạo ở bên ngoài la lên:

"Sư huynh!"

"Trường Thọ ngươi làm sao vậy!"

Hai đạo thân ảnh vội vàng xâm nhập vào trận pháp bên ngoài phòng đan...

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv