Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng

Chương 236: Học được, học được



[ Lạc đường? ]

Kẹt kẹt, kẹt kẹt...

Thẻ gỗ nhẹ nhàng lắc lư, gió hơi thổi phất phơ.

Một đám tiên nhân tiên phong đạo cốt khuôn mặt sạch sẽ đứng ở trước thẻ gỗ đang đung đưa, bầu không khí... Hơi lúng túng.

Bọn họ đương nhiên không thể dùng tiên lực cưỡng ép thổi tan khốn trận ở đây, dù sao cũng là nhân vật có da mặt, sao có thể làm chuyện mất mặt như vậy.

Cũng không biết ai lên tiếng cười trước tất cả chúng cao nhân đều chắp hai tay sau lưng đứng ở đó cười to một trận đã chuẩn bị từ trước.

Ngoài trận pháp Lý Trường Thọ, Ngao Ất, Tửu Ô thành thành thật thật đứng xếp thành một hàng từ cao xuống thấp, khóe miệng Ngao Ất mang theo vài phần ý cười.

Chỉ nghe, trong trận truyền đến tiếng nói của Tần Hoàn Tần thiên quân của đảo Kim Ngao:

"Nơi đây bố trí cũng gọi là một chữ hay.

Mượn phương pháp trận cơ tương thông chuyển các loại trận thế ở gần, một vòng lại một vòng một trận lại một trận, phương pháp phá giải duy nhất chính là cưỡng ép thổi tan khốn trận ở đây...

Không nói đến bởi vì người bố trí ở đây tu vi không cao, trận cơ không đủ uy lực, đại trận dễ dàng bị thổi tan.

Nếu như bần đạo luyện chế trận cơ như vậy dùng phương pháp này để bố trí sợ là Kim Tiên cũng có thể vây lại được.

Hay, đúng là hay, ha ha ha ha!"

Ngoài trận Lý Trường Thọ nghe được lời này trong lòng lại không có chút gợn sóng.

Đường đường là Kim Tiên đại lão, nhãn hiệu lâu đời Kim Tiên của Tiệt giáo, nếu như ngay cả điểm bố trí ấy còn không nhìn thấu được thì mới thật sự là khôi hài.

Đồng thời Lý Trường Thọ cũng hoàn toàn không có cảm giác mừng rỡ khi được khen ngợi, mà ngược lại là có chút may mắn.

May mắn 《Quy Quyết 》 của mình mới vừa rồi vượt qua ánh mắt Kim Tiên cảnh.

Nếu như nhìn từ điểm này thì chuyện hôm nay cũng không phải là không có chỗ tốt.

—— Điều này chứng thực trước kia hắn quyết định con đường giấu đi khí tức của bản thân là không có đi sai.

Nếu như tiếp theo mình tránh không khỏi đại hội nguồn gốc tam giáo, môn pháp quyết này cũng có thể tiết kiệm rất nhiều sức lực trong công việc cải tiến.

Làm cảm ứng sơ qua phát hiện một đám lão thần tiên ở trong trận chậm rãi đi qua đi lại, không ngừng đánh giá, trao đổi về trận pháp chi đạo, một đám đều là bộ dạng giống như có được thứ tốt...

Có thể nhìn ra cái gì? Lại có thể thu được cái gì?

Về bản chất cái này chính là mê trận khốn trận tiêu chuẩn của Chân Tiên.

Hả?

Lý Trường Thọ đột nhiên lóe lên linh quang, trong lòng xẹt qua một đạo tia chớp nhỏ, nghiêng đầu nhìn Tửu Ô, hai mắt đột nhiên trợn tròn.

Tửu Ô sư bá run rẩy cả người: "Trường Thọ ngươi nhìn ta làm gì? Sao ánh mắt dọa người như vậy?"

"Không có gì, không có gì."

Lý Trường Thọ lập tức thu lại biểu tình, trong lòng lại nổi lên gợn sóng ngập trời.

Suýt nữa quên mất, Thập Thiên Quân này sau này cũng là nhân vật nổi danh trên bảng Phog Thần.

Thập Thiên Quân lợi hại nhất chính là một tay thập tuyệt trận!

Tương lai trong đại chiên Phong Thần, Thập Thiên Quân xem như một trong những nhân vật quang trọng của Tiệt giáo vào sân hơi sớm.

Đồng thời, chính bởi vì Thập Tiên Quân liên tục chiến bại, thập tuyệt trận liên tiếp bị pháp mới làm cho cái đại đệ tử ngoại môn như Triệu Công Minh đẩy cái đại chiến Phong Thần lên 'Cao trào'.

Những thứ này đều không liên quan đến Lý Trường Thọ.

Nhưng nếu như...

Nếu như...

Nếu như Tần thiên quân bởi vì mình bố trí những trận pháp đồ chơi nhỏ này, nhận được một chút xíu dẫn dắt, đưa cái thập tuyệt đại trận của bọn hắn thăng lên cái phiên bản thành liên hoàn trận, thời điểm Phong Thần đại kiếp thật sự đánh ngã mấy cái Thập Nhị Kim Tiên của Xiển giáo!

Vậy...

Chắc là, khả năng, đại khái sẽ không có cái quan hệ nhân quả gì với cái đệ tử Nhân giáo là hắn...

A?

Lý Trường Thọ không nhịn được một tay nâng trán.

Đột nhiên bây giờ rất muốn lập tức mang theo sư phụ sư muội tìm cơ hội chạy lên Thiên đình, gọi một câu: 'Nam Hải Hải thần nay tới để nhờ vả!'

Không đúng, nếu thật sự chọc giận Thánh Nhân, Ngọc đế cũng không bảo vệ được mình, chỉ có thể ôm chặt đùi Thái Thanh thánh nhân nhà mình...

Chuyện này, thật sự là tai bay vạ gió*.

*tai họa bất ngờ ập đến.

Lý Trường Thọ đang lo lắng liền nghe thấy một tia truyền âm như hết hơi của Chưởng môn Vô Ưu đại nhân lọt vào vào tai:

"Trường Thọ à, khụ khụ... Giải đại trận đi!"

Lý Trường Thọ vội vàng củng cố tâm cảnh, giải hết đại trận.

Một đám lão thần tiên từng người cười lớn từ trong trận pháp đi ra.

Cũng may bọn họ vẫn chưa dò xét kỹ càng nơi này, chỉ đơn giản là đi dạo, không phát hiện những trận cơ ở tầng ngoài vẫn chưa mở kia.

"Tiểu trận pháp ở chỗ này chính là do cái tiểu đệ tử này bố trí."

Ngao Ất và Tửu Ô lập tức lui về hai bên, để Lý Trường thọ hiện ra, một người một rồng lại có chút ăn ý.

Lập tức, từng đạo ánh mắt tụ lại đây.

Thân thể Lý Trường Thọ căng cứng, khẽ khom người, trên trán hơi đổ mồ hôi, sắc mặt có chút chút khẩn trương vừa phải, tiên lực trong cơ thể như một đầm nước đọng, nhanh chóng vận chuyển pháp lực mô phỏng ra Quy Đạo cảnh...

Cũng may, từng đạo ánh mắt dần dần dời đi, vẫn chưa nhìn ra cái gì.

Chỉ nghe một trận âm thanh tán dương, cái Nhân giáo này đạo thừa quả nhiên không tầm thường, danh sư xuất cao đồ*.

*Thầy giỏ sẽ đào tạo ra trò giỏi.

Người kia nói sau này tất thành đại khí (người tài), vạn năm sau, trận pháp chi đạo sẽ có thêm một lương tài...

Quy quyết sống vượt qua đợt thứ hai Kim Tiên đạo lão nhìn chăm chú nhưng lúc này Lý Trường Thọ làm thế nào cũng không vui nổi.

Nếu thật sự vì chuyện hôm nay mà sửa đổi hướng đi của đại chiến Phong Thần thì đây chính là thiên đại nhân quả!

Nếu như Thánh nhân suy tính thì mình ngay cả chỗ để trốn cũng không có!

Hết lần này tới lần khác...

Nghe Tần thiên quân cười nói:

"Vô Ưu chưởng môn, bần đạo muốn dùng mấy thứ bảo vật đổi lấy phương pháp bố trí liên hoàn trận ở đây, lấy về cùng thưởng thức với mấy vị huynh muội của ta, không biết có được không?"

Không! Khẳng định là phải không!

Mau nói đây là bí mật bất truyền của Nhân giáo đi Chưởng môn lão đại!

Lý Trường Thọ lớn tiếng kêu gào trong lòng.

Đáng tiếc, Không Hư chưởng môn Qúy Vô Ưu cũng không thể nghe được tiếng lòng của Lý Trường Thọ, vung tay lên, "Đừng nói gì bảo vật, một ít phương pháp nhỏ xử lý trận cơ mà thôi, Trường Thọ à."

Lý Trường Thọ mặt lộ vẻ chần chờ, thấp giọng nói: "Có đệ tử..."

Tửu Ô còn nói Lý Trường Thọ bị giật mình, rất có nghĩa khí mà đứng dậy, nói: "Hồi bẩm Chưởng môn, Trường Thọ đã sớm đem phương pháp liên hệ trận cơ hiến tặng cho môn phái."

"Ồ?" Qúy Vô Ưu lập tức cười đến híp cả mắt, nhìn Lý Trường Thọ càng ngày càng thuận mắt, thậm chí đều có ý nghĩ thu đồ đệ: "Sau này mang tới tặng cho Tần tiền bối."

Tửu Ô vội vàng xác nhận.

Tần Hoàn cười nói: "Cái này tóm lại không thể lấy không chỗ tốt, nếu không ta sẽ đạo tâm bất an."

Trong lúc nói, Tần Hoàn từ trong tay áo lấy ra một cây sáo ngọc màu trắng, sáo ngọc này toàn thân bao trùm ánh sáng, trên đó linh quang lấp lóe, lại có từng tia từng tia thanh quang vờn quanh.

Là một cái phẩm tướng, tất cả linh tính đều là linh bảo thượng cấp.

Thậm chí có thể miễn cưỡng đạt đến ngưỡng cửa 'Linh bảo hậu thiên'.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv