Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng

Chương 23: Có độc, nhất định là có độc



Ở biên giới Bắc Câu lô châu có rất nhiều Luyện Khí sĩ, bình thường bọn họ cũng sẽ đi sâu vào mấy ngàn dặm Bắc Câu lô châu để tìm kỳ hoa dị quả trân quý, dùng vật đổi vật để đổi lấy tài nguyên tu đạo dùng để tu hành.

Chẳng hạn như trước đây 'Thứ Cưu' bị phản sát, đã tu đến Quy Đạo cảnh, ngày bình thường lúc không có công việc bẩn thỉu cũng là dựa vào loại công việc cực khổ kiếm lời từ tài nguyên tu hành.

Trong lòng Lý Trường Thọ lập tức nổi lên ý định thối lui.

Dừng chân lại, Lý Trường Thọ nấp ở sâu trong mỏm đá, tinh tế suy nghĩ.

Khu vực cổ tịch ghi chép đã dò xét xong, chính mình sắp đi đến phương hướng có Luyện Khí sĩ đang đấu pháp, lúc này không lùi còn đợi khi nào?

Bởi vì cái gọi là [ Quân tử không đứng ở dưới bức tường sắp đổ ], chuyến đi Bắc Câu lô châu lần này, chỉ có thể lấy tiếc nuối hạ... Màn...

Lý Trường Thọ đột nhiên chấn động tinh thần!

Linh thức Hắn khuếch tán ra ngẫu nhiên bắt được ở hướng tây bắc ngoài hai mươi ba dặm trên đỉnh một vách đá có ba cây cỏ bề ngoài xấu xí màu xanh biếc đang lay động!

Chúng có hình dáng rất giống cây cỏ hoa lan nhưng ngắn hơn cây cỏ hoa lan rất nhiều, trên phiến lá còn có những đường vân quỷ dị, mỗi một cây đều được bao quanh bởi một tầng hào quanh nhàn nhạt.

Tiên Giải thảo!

Có thể hạ độc chết Nguyên Tiên, làm trọng thương nguyên thần của Chân Tiên, Tiên Giải thảo!

Hơn nữa nhìn số lượng ma văn trên đó thì cái gốc ở giữa kia ít nhất đã có ba ngàn năm, hai cây bên cạnh cũng được ngàn năm!

Lý Trường Thọ thiếu chút nữa va vào vách đá đằng sau.

Nhưng hắn lập tức nhẩm đọc thanh tâm chú làm mình nhanh chóng bình tĩnh lại, bây giờ dược thảo còn chưa tới tay, không thể vui mừng quá sớm...

Tỉnh táo, chờ dược thảo tới tay bình an ra khỏi Bắc Câu lô châu mới có thể ăn mừng một chút…

Cũng không đúng, luyện chế đan dược vô cùng phiền phức, ít nhất phải chờ mình trở lại trong núi, luyện chế thành công Dung Tiên đan, khi đó vui vẻ cũng không muộn.

Bắt đầu làm!

Thi triển độn thổ, Lý Trường Thọ từ dưới đất phi thẳng đến chỗ Tiên Giải thảo, đồng thời linh thức cũng lan ra ở trong lòng đất, phân tích hoàn cảnh xung quanh Tiên Giải thảo.

Bên cạnh Tiên Giải thảo có một cây cổ thụ trơ trụi... Ừ, có thể từ độn thổ chuyển sang độn mộc để tiếp cận Tiên Giải thảo.

Nhưng độc thảo mấy ngàn năm đối với những độc thú kia mà nói tuyệt đối là vật đại bổ, không thể không có một tên gia hỏa nào ở bên bảo vệ được.

Qủa nhiên, Lý Trường Thọ rất nhanh đã phát hiện một con Tam Tình Bích Ba xà.

Con rắn này vô cùng âm hiểm trốn ở dưới vách núi, còn biết làm sao che giấu khí tức của mình, thân dài ba trượng hòa nhập với nham thạch bên trong, vảy mịn màu xanh biếc tản ra một loại u quang khác...

Nếu như không phải Lý Trường Thọ điều tra từng tấc từng tấc một thì cũng không thể phát hiện ra loại vật độc vật hòa hợp với hoàn cảnh này.

Đầu Tam Tình Bích Ba xà ở chính giữa gồ lên một cái bánh bao, nhìn có chút không đẹp, dễ làm cho người ta nổi lên một chút ý tưởng to gan.

Đầu rắn hình tam giác của nó đã bắt đầu trở nên hẹp dài, thân thể cũng thô dày hơn loài rắn bình thường một chút.

——Rõ ràng là đã ở ranh giới gần với hóa giao thành tiên.

Mà gốc Tiên Giải thảo có tuổi thọ dài nhất kia chắc chắn chính là điểm then chốt để nó hóa giao thành tiên, chẳng qua là lúc này độc tính dược lực còn chưa đủ.

'Khó đối phó.'

Lý Trường Thọ lại chú ý tới bên dưới vách núi có rất nhiều xương cốt, trong đó có không ít là bộ xương người...

Không thể liều mạng, phải dùng trí.

Loại độc vật sắp thành tiên này thực lực rất mạnh, vốn đã là yêu thú kịch độc, dù chính mình mang theo chín loại thuốc độc hiệu quả khác nhau, có thể uy hiếp được Nguyên Tiên bình thường nhưng ở trước mặt nó đều vô dụng.

Dựa vào pháp thuật bản thân mình nắm được, liều mạng mặc dù không nhất định sẽ thua nó nhưng hoàn cảnh xung quanh mình quá mức hung ác, khắp nới đều là nhân tố không an toàn...

Dùng trí như thế nào đây?

Dựa vào độn mộc đi qua rút cây cỏ chạy?

Loài rắn hung thú phần lớn đều vô cùng nhanh nhẹn, phương án này rõ ràng không được.

Ở trong lòng đất, Lý Trường Thọ nhanh chóng đi xuyên qua, lúc này cũng lâm vào suy tư, rất nhanh trong lòng đã đưa ra hơn mười phương án.

Cách Tiên Giải thảo tha thiết ao ước ngày càng gần, linh thức của Lý Trường Thọ cũng dò xét được càng xa tình huống của đấu pháp, hắn chăm chú nhìn xem, không tránh khỏi khí tức nghịch tuôn, ở trong đất ho khan mấy tiếng, thiếu chút nữa trực tiếp quay đầu rời đi.

Tại sao lại gặp được nàng...

Hữu Cầm Huyền Nhã này có độc phải không? Dứt khoát đổi tên thành Hữu Độc Huyền Nhã được rồi...

Vẽ bản đồ cho nàng đi hướng tây nam, sao lại xuất hiện ở nơi này?

So với vị trí dự trù chênh lệch đến gần hai ngàn dặm.

Lý Trường Thọ khóe miệng co giật mấy lần, không hiểu sao có cảm giác chính mình chạm đến một ít điểm mù kiến thức...

"Ừm? Trong đám người truy sát nàng có uy thế tiên nhân?"

Trong lòng Lý Trường Thọ lóe lên tinh quang, linh thức bắt được tình hình truy đuổi đánh nhau ở bên kia, đột nhiên nghĩ ra kế sách lấy Tiên Giải thảo.

Suy nghĩ một chút nếu không phải cái phương hướng này xuất hiện đấu pháp chấn động thì hắn cũng không thể phát hiện ra ba cây Tiên Giải thảo này.

Mà phương hướng này, dựa theo con đường mà hắn đã trù tính trước đó, có lẽ phần trăm tìm được là bằng không.

Từ góc độ này mà nói, lần này chính mình còn phải cảm tạ 'Hữu Độc Huyền Nhã'.

"Lần trước cứu ngươi, lần này lợi dụng ngươi một chút, chúng ta cũng đã trưởng thành."

Lý Trường Thọ nói thầm một câu, ở trong lòng đất hơi dừng lại sau đó tiếp tục thi triển thuật độn thổ;

Hắn triển khai toàn bộ pháp lực, lại hết sức áp chế hơi thở không ổn định của mình, nhanh chóng im hơi lặng tiếng mò tới bên cạnh vách đá, bắt đầu quan sát đám người truy sát Hữu Cầm Huyền Nhã.

Lúc này, khắp người Hữu Cầm Huyền Nhã bị bao quanh bởi những thanh phi kiếm có ngọn lửa đang thiêu đốt, thân hình trôi lơ lửng giữa không trung, cũng đang di chuyển về phía vách núi.

Phi kiếm xung quanh nàng nhanh chóng xoay tròn bày thành một đạo phòng tuyến kín không một kẽ hở.

Nhưng Lý Trường Thọ liếc mắt đã nhìn ra, lúc này Hữu Cầm Huyền Nhã chẳng qua là ngoài mạnh trong yếu mà thôi, cái môn ngự kiếm pháp thuật này còn chưa có học được thành thạo, chỉ hiểu chiêu thức cố định, không thể biến hóa khi lâm trận, trong lúc phòng thủ không thể phản kích hiệu quả được...

Mà đám người đang truy sát Hữu Cầm Huyền Nhã là sáu tên áo đen, hai tên Quy Đạo cảnh, bốn tên Phản Hư cảnh, bọn họ ra tay mặc dù dùng toàn lực nhưng mỗi một chiêu đều không tập trung vào chỗ hiểm Hữu Cầm Huyền Nhã, rõ ràng là muốn bắt sống.

—— Cũng là Lý Trường Thọ vận khí tốt, nhóm người này có hai tên khác là Nguyên Tiên lúc này đang bận duy trì Khốn Long trận, bên kia tên Chân Tiên nào đó đang làm ầm ĩ gay gắt, cũng kiềm chế tinh lực hai gã Nguyên Tiên.

'Chỉ có mấy tên này, sợ là còn không đủ cho con Tam Tình Bích Xà này nhét kẽ răng.'

Cũng may còn hai cỗ khí tức ở trên không trung chưa ra tay, mà hai cỗ khí tức này, Lý Trường Thọ cũng coi như quen thuộc ——

Đó chính là người trước điện Vũ Văn Lăng đại tướng của nước gì đó;

Sư đệ đồng môn Phá Thiên phong, Nguyên Thanh.

Trong phạm vi ba mươi dặm chỉ phát hiện một vị Tiên nhân là Vũ Văn Lăng, trước đó cảm nhận được uy thế Tiên nhân là từ hắn phát ra.

Suy nghĩ của Lý Trường Thọ lập tức bắt đầu trở nên linh hoạt.

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại...

Nguyên Thanh tên nam nhân đại ấm áp này vì sao còn không ra tay hạ độc thủ đi? Cứ một mực lôi kéo như vậy, thật coi Độ Tiên môn nhà mình không có cường giả sao?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv