Tửu Cửu rất nhanh đã chui xuống dưới đất, lần lượt lấy ra những trận cơ nàng đã mân mê hồi lâu trước đó.
Bởi vì chỉ là trận pháp nhỏ, nên Lý Trường Thọ thiết kế cũng hết sức nhanh chóng, chờ Tửu Cửu ôm trận cơ chạy về, Lý Trường Thọ đã chuẩn bị xong vài loại trận đồ.
"Oa, Trường Thọ động tác ngươi nhanh ghê."
"Trước đây đã từng có suy xét, " Lý Trường Thọ đẩy mấy phiến đá tới, "Nhìn xem, muốn bố trí bộ nào?
Sau ta sẽ tìm ra phương vị, sư thúc ngươi lần lượt chôn trận cơ xuống là có thể đại công cáo thành."
Tửu Cửu nhận lấy phiến đá liếc nhìn, lập tức hoa mắt choáng váng cả đầu óc.
"Ngươi quyết định đi, ta đâu có xem hiểu những thứ này."
"Sư thúc, " Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói, "Chuyện liên quan đến tính mệnh thân gia (bản thân và gia đình) cũng không được làm trò đùa."
"Hừm, " Tửu Cửu nghiêm túc gật đầu, "Vậy ngươi giải thích cho ta đi, mấy cái này có gì khác biệt? Không phải đều là trận pháp sao?"
Lý Trường Thọ cười nói: "Nhìn như gần giống nhau, kì thực khác nhau rất nhiều.
Sư thúc hãy xem bộ trận pháp thứ nhất này, thiên về chống dò xét, nếu như bố trí xong, có lẽ sư tôn của sư thúc ngài cũng nhìn không thấu nơi đây."
"Ồ?" Tửu Cửu lập tức hai mắt tỏa sáng, "Chỉnh cái này đi!"
Lý Trường Thọ hắng giọng, tiếp tục nói:
"Sư thúc đừng nóng vội, trước tiên cứ xem hết các bộ rồi hẵng quyết định.
Bộ trận pháp này nếu bố trí rồi, tiêu chuẩn chống dò xét ở trung đẳng, nhưng nhiều về phòng hộ, nếu gặp cường địch, có thể gia tăng tỉ lệ sống sót, kiên trì lâu hơn một chút, nói không chừng là có thể chờ người ta đến giúp.
Sư điệt như ta, tương đối tôn sùng bộ này."
Tửu Cửu chỉ vào hai phiến đá khác, "Cái này và cái này thì sao?"
"Bộ trận pháp thứ ba, khá thiên về tụ linh trận, có thể cho sư thúc linh khí tu hành liên tục, hơn nữa cũng tính là chống dò xét và phòng hộ tiêu chuẩn…”
Nghe một hồi, Tửu Cửu có hơi choáng váng, nói câu: "Không thể để tất cả các dạng trận pháp này đều là thượng đẳng sao?"
"Cái này…”
Lý Trường Thọ nhìn chiếc nhẫn trong tay, cười nói: "Thật ra là từ vật liệu sư thúc ngươi cho mà làm.
Đệ tử trước đây đã đưa tất cả tài sản quý báu của mình ném vào trận của Tiểu Quỳnh phong."
"Còn tưởng rằng là nguyên nhân gì, chỉ có mỗi chuyện này."
Tửu Cửu hừ nhẹ một tiếng, lại lấy ra một chiếc vòng tay, một túi báo, đập trước mặt Lý Trường Thọ.
"Tất cả đều phải chỉnh theo thượng đẳng!"
Lý Trường Thọ trầm ngâm vài tiếng, xác nhận nói: "Thật chứ?"
"Thật!"
Tửu Cửu chống nạnh: "Phải chỉnh đó!"
Chỉ là một trận pháp cho lầu các thôi mà, chả nhẽ có thể dùng hết sạch ngàn năm vốn liếng của nàng chắc!
Nhưng rất nhanh, tâm cảnh Tửu Cửu, lại bắt đầu xuất hiện biến hóa vi diệu…
Lý Trường Thọ lấy hết bảo tài nàng đã góp nhặt nhiều năm ra ngoài, phân loại sắp xếp xong, cực kỳ giống dược liệu luyện đan đã xử lý trước đó…
Quan trọng là, bảo tài sau khi được Lý Trường Thọ suy xét, đều rất có đất dụng võ.
Lý Trường Thọ cũng không tính kế gì tiểu sư thúc, hắn cũng vô cùng coi trọng sự an toàn của Tửu Cửu;
Dù sao đây là ‘bạn lữ luyện đan tốt’, ‘người che lấp đắc lực’ của hắn .
Mà về trận pháp bảo vệ cho nơi sinh hoạt bế quan thường ngày, Lý Trường Thọ vốn đã cảm thấy khá quan trọng.
Để giúp sư thúc bố trí được đại trận tiêu chuẩn cao hơn, Lý Trường Thọ bắt đầu đem những thứ có thể sử dụng trận cơ luyện chế lại một lần, phá giải trận cơ đã phế bỏ, thứ có thể sử dụng tất cả đều dùng tới.
Thậm chí, Lý Trường Thọ còn lấy ra mấy thứ vật liệu của mình…
Tửu Cửu ở bên vốn dĩ muốn nói lại thôi, nhưng thấy Lý Trường Thọ còn lấy ra đồ của mình trợ cấp cho trận pháp của nàng, cũng không tiện nói thêm...
Hai ngày sau.
Lý Trường Thọ cưỡi mây bay về Tiểu Quỳnh phong, khóe miệng mang theo thỏa mãn mỉm cười.
—— xây được ‘bộ trận liên động’ gần như hoàn hảo, tức tương đương với việc, đã hoàn thành một tác phẩm nghệ thuật.
Hắn sau này sẽ không cần lo lắng nhiều về an toàn của tiểu sư thúc.
Trước lầu các, Tửu Cửu nhìn chăm chăm thân ảnh Lý Trường Thọ rời đi, quay đầu nhìn về đại trận phía sau đã rực rỡ hơn hẳn, nhìn là biết khó phá… Lại cúi đầu liếc nhìn ngọc phù khống trận trong tay…
Bắt đầu từ giờ phút này, chỉ có tiên lực của nàng rót vào ngọc phù này, mới có thể mở ra trận pháp nơi đây.
An toàn, ẩn mật, thân thiện, thoải mái dễ chịu, ban đêm không thừa ánh sáng ô nhiễm, vào ban ngày cũng sẽ không có chuyện linh lực nhiễu loạn.
Nhưng…
Tửu Cửu nâng mấy món pháp bảo trữ vật của mình vào trong lòng bàn tay, nhìn vào khoảng trống rỗng trong càn khôn trữ vật, hai chân mềm nhũn, từ từ ngồi xuống cầu thang trước cửa.
Hơn một ngàn năm tích lũy của nàng…
Thật sự - đã dùng hết, không hề lãng phí cái gì…
Nhưng vì sao mà, cảm giác trong lòng mình, không hề có mừng rỡ, chỉ có sự trống rỗng.
Nếu như sau này mà mình không có rượu, muốn đổi rượu thì…
Trong thoáng chốc, Tửu Cửu lại nghe thấy lời an ủi bên tai của Lý Trường Thọ trước khi đi:
"Sư thúc, bảo tài và linh thạch của ngươi cũng không phải là biến mất, bọn chúng chỉ là đổi lấy một hình thức khác ở bên cạnh ngươi mà thôi.”
"A…"
Tửu Cửu chậm rãi nằm vật xuống, thời gian dần qua, hai mắt đã mất đi thần thái.
"Ta là kẻ nghèo hèn, uống say không có chuyện gì làm.
Một ngàn năm lại tới, vẫn là kẻ nghèo hèn."
(Tiểu sư thúc đang làm thơ =)))
Về sau, nhập tịch vào Tiểu 'Nghèo' phong cũng được…
Trở lại núi Tiểu Quỳnh, vào trong đan phòng.
Lý Trường Thọ lại dùng tiên thức thưởng thức mấy lần bộ 'Trận pháp phòng ngự lầu các' mình chế tạo cho Tửu Cửu sư thúc.
Qủa nhiên nếu không phải mình lưu lại một tia 'Cửa sau' thì cũng không thể nhìn thấu tầng ánh sáng kia...
Trải qua một lần này, hệ số an toàn của tiểu sư thúc ở trong sơn môn đã được tăng lên tương đối lớn.
Mặc dù quả thực có tiêu tốn hơi nhiều bảo tài...
Nhưng giá trị của dây thừng không phải là những thứ bảo tài này có thể ước lượng được.
Tính toán số 'Bạn' bây giờ có dính dáng đến mình, Tửu Cửu sư thúc, Tửu Ô sư bá, Vạn Lâm Quân trưởng lão...
Lại tính đến nửa sư muội có độc;
Bây giờ số lượng 'Bạn' đã vượt qua mong muốn của hắn.
Phía sau vẫn phải chú ý một chút, tránh cho bởi vì kết giao đạo hữu quá nhiều mà bị cuốn vào một ít chuyện kỳ quái.
Sau đó, kiểm tra trận pháp các nơi trong núi Tiểu Quỳnh, quan sát một hồi động tĩnh trong các môn phái.
Cảm thụ một lát lúc sư muội tu hành lộ ra đạo vân, vụng trộm liếc nhìn sư phụ đang cố gắng tu hành ở trong nhà cỏ...
Chắc chắn mọi thứ như bình thường, lúc này Lý Trường Thọ mới mở ra vây khốn trận mê trận ở bên ngoài đan phòng, hơn phân nửa tâm thần buông xuống trên người đạo nhân giấy.
Hiện nay việc cấp bách là đoạn nhân quả Nam Hải Hải thần này, tuyệt đối không thể để mặc cho Hải Thần giáo tự lớn lên, khuếch trương tăng một cách dã man...
Dưới đất trong khe hở của nham thạch, từ từ mở hai mắt ra.
Lý Trường Thọ kiểm tra Trắc Cảm thạch trên thân thể cỗ người giấy này và một chút trận pháp đơn giản bố trí quanh người.
Rất tốt không bị người phát hiện...