Tôi và em trai ở đây suốt bốn ngày, trong khoảng thời gian này tôi dẫn thằng nhóc xuống khu vườn dưới nhà rồi qua khu thương mại gần trường, nó trông rất hứng thú, đi đến đâu cũng hỏi tôi làm gì ở chỗ này, chỗ kia thì đi đâu. Tôi còn làm gì nữa, việc ở đây cũng không giống hồi ở Trung Quốc, tôi thậm chí cũng lười nhắc đến. Thằng nhóc tức thì ôm cánh tay tôi, đứng sát vào rồi vừa lay vừa nói: "Nói đi anh, em muốn nghe."
"Ai ——" Tôi ghét bỏ, "Cứ như mấy đứa con gái ấy."
Em trai chớp mắt nhìn tôi, nhìn đến mức tôi cũng cảm thấy tội lỗi, không lay chuyển được tôi đành mở miệng kể luôn.
Mấy ngày nay chúng tôi chưa ăn ngoài bao giờ, em trai luôn muốn đi siêu thị với tôi rồi đòi tôi nấu cơm cho. Cậu ấm nhỏ này mỗi lần tôi nấu thì đều đứng cạnh, nói hoa mỹ rằng tập luyện tay nghề thực tế thì tới gừng cũng chẳng cắt cho thành thạo được, bị tôi cười nhạo quá chừng.
Lạc Chi phải đi học, tần suất dẫn em trai đến chơi nhà cũng ít hẳn nhưng vào lần thứ ba cô nàng tới gõ cửa phòng tôi, tôi còn buông một câu: "Em gái nhỏ Lạc Chi, lầu trên lầu dưới nhiều nhà như vậy sao em chỉ đến ké cơm nhà anh vậy?"
Cô ôm nguyên liệu nấu ăn mới mua rồi chìa ra một vẻ mặt hết sức ngay thẳng, "Bởi vì anh làm món Trung Quốc ngon nhất chứ sao! Hay anh muốn nếm thử tay nghề của mẹ em không?"
Tôi thua. Tôi đành mở cửa cho cô nàng vào.
Đồ mẹ cô nàng nấu khó ăn phát khiếp, lần trước vì không từ chối được mới đi ăn một lần, chén xong vừa mở miệng là nghe tiếng ói.
Tôi bắt Lạc Chi đi cắt thịt rồi chuẩn bị sẵn các nguyên liệu phụ, không thể cứ lần nào cũng là tôi bán sức lao động được, mệt muốn chết. Em trai thì cầm một tờ bài tập chạy ra hỏi, Lạc Chi và đứa em thì ngồi bên cạnh chơi game.
"Gần đây dì lại xem chương trình nấu ăn phải không?" Tôi thuận miệng hỏi em Lạc Chi, "Khiến hai người kêu khổ như vậy."
Em trai Lạc Chi bằng tuổi em tôi, chiều cao cũng xấp xỉ chị mình rồi, nghe tôi hỏi thì xua tay nói một cách không mấy vui: “Không, mẹ em gần đây chỉ làm mấy món mà con người có thể ăn thôi.”
"Vậy còn chạy qua chỗ anh à?"
Nhóc em liếc liếc tôi, không biết tại sao tôi lại thấy được ý hận sắt không thành thép trong mắt cậu nhóc.
Em trai tôi chẳng tỏ vẻ gì, đưa tờ giấy ra chắn ngang tầm mắt giữa tôi và nhóc kia, hỏi tôi: "Anh, sao tính thuế ở đây được, em không hiểu."
Tôi không có thời gian trả lời nó, Lạc Chi thì đang bận, đến lượt tôi vào bếp rồi.
Buổi tối tôi và em trai nằm cuộn tròn bên nhau, thằng nhóc kêu lạnh, tôi chỉnh điều hòa đến 32° nó cũng ôm tôi không bỏ. Cổ áo ngủ của tôi khá thấp, bị nó dụi thì nút áo cũng tuột ra, mặt nó liền cọ vào ngực tôi.
Tôi tự hào hỏi: "Cảm nhận được cơ ngực của anh chưa?"
Em trai gật đầu.
"Cảm nhận được rồi thì nhấc đầu lên!" Tôi nhéo lỗ tai nó, "Mẹ nó, em thở ngứa chết đi được."
Em trai vẫn luôn cúi đầu, vừa ngẩng lên thì thấy khóe mắt hơi đỏ, ánh mắt lập loè. Tôi vỗ mặt nó, "Hồi nhỏ em nói anh không cường tráng, giờ đã biết anh mạnh thế nào chưa."
Đống thịt tôi nuôi trên người nó vì tai nạn xe mà thất thoát, cả người nhìn như con gà luộc, gió lớn thổi tới tôi đều đến nắm nó lại kẻo bay đi mất.
Ánh mắt nó ngơ ngác mà nhìn tôi, lời nói ra lại nghe thèm đòn: "Không sờ nên không biết."
"Em dựa vào rồi mà còn mạnh miệng." Tôi xụ mặt, "Vậy bây giờ cho em sờ đấy."
Thằng nhóc chẳng chút mông lung sờ từ cánh tay đến ngực rồi xuống bụng, mà hiện giờ cơ bụng tôi cũng đã có sáu múi rồi. Tôi còn cố ý gồng hơi lên để cơ bắp hiện ra rõ hơn, khiến thằng nhóc sùng bái tôi một phen. Con trai tuổi này đều có lòng đua đòi, về sau nó chắc sẽ lấy tôi làm hình mẫu rèn luyện cơ thể.
Nó thành thật gật đầu: "Đúng là rất rắn chắc."
Tôi nói: "Sau này em cũng …"
Nó đột nhiên hỏi tôi: "Anh, có phải trừ em thì chưa ai nhìn phải không?"
"Sao được?" Tôi khinh bỉ, "Hè đến anh còn đi bơi nữa."
Nó lại hỏi: "Vậy có phải em là người duy nhất sờ không?"
Tôi không biết thằng nhóc nghĩ gì nữa, "Rảnh rỗi không việc gì làm kêu người ta sờ múi anh làm gì, anh biến thái hả?"
Lúc này thằng nhóc mới vừa lòng mà cười, "Sau này anh cũng đừng cho người khác sờ."
Tôi vò rối tóc nó, nó chẳng phản kháng gì, ngoan ngoãn để tôi vò, thân mình như con sâu mà cọ dần lên trên. Tôi nghĩ một chút, nói: "Thế thì không được."
Lập tức em trai nhìn chằm chằm tôi, "Tại sao?"
"Cái này còn hỏi à, lấy logic bình thường mà nghĩ thử đi, em mười lăm rồi, mấy video kiểu kia chắc xem rồi chứ!" Tôi không nhịn nổi cười, "Sau này tìm bạn gái rồi kết hôn sinh con nhất định phải lên giường, không cho người ta sờ sao được."
Mặt nó tức khắc cứng đờ.
Đây là lần đầu tôi và nó nói về đề tài này, nhà họ Nhạc chăm nó nghiêm, tôi tự ngẫm lại chắc là nó cũng không biết video kia là cái gì, nghĩ thế tôi liền không độc hại thiếu niên ngây thơ nữa. Tôi nói "Ngủ đi" rồi xoay người đi tắt đèn đầu giường.
Đột nhiên từ sau lưng nó ôm lấy eo tôi lập tức kéo tôi về giường.
"Làm loạn gì đó, không ngủ được à?" Tôi hỏi.
"Anh." Nó gọi, "Anh đừng tìm bạn gái, em không thích."