Sự Độc Chiếm Của Ác Ma Vô Tình

Chương 91: Tàn Nhẫn Tù Điệp 90 : Cô Gái Kiêu Ngạo!



Có vẻ vì quá lúng túng, hay phần lớn là vì ngượng ngùng, trong lúc sửa sang lại bộ váy hỗn loạn trên người, tay chân Lạc Khuynh Thành đều không ngừng run lên lẩy bẩy, hai gò má bạo hồng, hoàn toàn mất đi khống chế, mà sau khi nghe được âm thanh uyển chuyển có phần mỉa mai truyền đến từ phía cửa, cô lập tức dừng mọi động tác... trái tim, đồng thời, chùng xuống.

Âm thanh này rất quen thuộc, hình như cô đã từng nghe qua đâu đó rồi?

Vuốt phẳng tà áo, xác nhận bộ dạng mình tạm thời ổn thỏa, cô thu tay về, trong lòng dâng lên một thứ cảm giác tò mò khó kiềm chế được, cô lém lỉnh nhỏm đầu qua khỏi người German đang che chắn bảo vệ mình phía trước thử dò xét, mắt mở to nhìn thẳng về phía cửa...

Một vóc dáng cao gầy mỹ mều lập tức hiện ra dưới tầm mắt cô, thắc mắc lập tức được cởi bỏ!

Thì ra là cô ta...

Là người phụ nữ mà cô gặp mặt và tiếp tục duy nhất ở tại bữa tiệc được tổ chức tại biệt thự của Hobart!

Nếu cô không nhớ lầm thì tên người phụ nữ là Gina?

Khi cô khoác tay German tiến vào cổng không lâu thì có một đôi nam nữ tiến lên đón tiếp hàn huyên cùng German, lúc ấy cô cũng không mở miệng nói gì nhiều, chỉ im lặng đứng một bên chờ đợi, ngoan ngoãn sắm trọn vai diễn, sở dĩ Gina là người cô ấn tượng nhất trong đám người tiếp xúc với German là vì sự nhiệt tình và phóng khoáng không câu nệ tiểu tiết của cô, chỉ bằng hai ba câu chào hỏi ngắn gọn và một nụ cười yêu kiều nhợt nhạt, nghiễm nhiên có thể khiến đối phương lâm vào thế bị động, thậm chí, ngôn từ còn có phần ngả ngớn, quyến rũ trắng trợn đối với German...

Đương nhiên, thứ khiến cô ấn tượng sâu sắc nhất chính là hành động của German lúc đó, tựa như một người cha bảo vệ cho đứa con mình, không hề cho cô tiếp xúc hay nhìn mặt cô ta, đôi khi anh nghiêng đầu thấp giọng nói chuyện với mình, cô ta lập tức bắn ánh mắt đầy ghen ghét về phía cô!

Có lẽ là ganh tị...

Ở thời điểm đó, cô có thể nhìn ra được Gina rất ghen tị với mình, về phần nguyên nhân, có lẽ là vì cô đi bên cạnh German, được đứng cùng German nên cô ta mới so đo đi.

Ngoài lý do này ra, cô cũng không nghĩ ra lý do nào hợp lý hơn để giải thích sự ghen ghét từ ánh mắt của Gina, dù sao, cả hai cũng gặp nhau lần đầu tiên, ngoại trừ German, thì vốn dĩ không có gì đáng để đề cập...

Còn thêm một sự kiện, nếu như cô nhớ không lầm, ngay thời điểm German đưa cô đến bàn ăn, cặp đôi nam nữ đang làm tình ở một góc tối đó, nương theo tiếng dâm đãng phát ra, có phần giống âm thanh của Gina?

Về điểm này Lạc Khuynh Thành cũng không dám khẳng định, vốn cô chỉ nghe giọng nói của Gina có vài lần, hơn nữa, trong lúc làm tình, âm điệu của Gina có phần biến hóa, ngọt ngào và ảo diệu hơn, mà cô cũng rất chán ghét mấy loại chuyện dơ bẩn đó nên cuối cùng cũng không giải quyết được gì...

Chỉ là bây giờ nhìn thấy cô ta, nghe được âm thanh của cô ta, lập tức dòng hồi tưởng bắt đầu chắp vá, dường như cảm thấy phán đoán của mình có phần ăn khớp.

Hai tay khoanh lại trước ngực, dựa lên cạnh cửa, Gina híp mắt nhíu mày, không chút khách khí bắn ánh mắt tìm tòi về phía Lạc Khuynh Thành, cô bày ra bộ dáng khinh thường không chút cố kỵ gửi đến cho đối phương, liếc mắt đánh giá vài lần rồi sau đó mới chịu chuyển tầm mắt lên người German...

"Em nói chứ, Lôi thượng tướng, không phải anh luôn là người không gần gũi với nữ sắc sao, giờ đột nhiên mới sáng lại có ý đồ với người ta rồi?"

Mím môi, Gina mỉa mai một tràn, sau đó hào sảng cười to, nghe thì tràn ngập ý vị trêu chọc, nhưng cất giấu bên trong nó chính là ngọn lửa ghen tức, là ghen tị với Lạc Khuynh Thành, tâm trạng của cô bây giờ chính là nhạt nhẽo và phẫn nộ, giống như đang rất tức giận vì Lạc Khuynh Thành có thể thân thiết bên cạnh German.

Nhận ra được y phục trên người Lạc Khuynh Thành đã được sửa sang chỉnh tề, German chậm rãi đứng lên, cũng không nói lời nào, chỉ yên lặng nhìn thẳng về phía Gina, tầm mắt cực kỳ lạnh nhạt như có như không, phần nhiều là sắc lạnh hàn băng, hơn nữa còn có một tia chỉ trích, điều này khiến cho đối phương cảm thấy ủy khuất trong lòng...

Người đàn ông này, vĩnh viễn chỉ bằng một ánh mắt, đã có thể khóa chặt tay chân và trái tim cô, bức bách cô phải quỳ rạp xuống nghe theo mệnh lệnh của anh!

Nhưng đồng thời, cô lại yêu chết đi được loại lãnh khốc này của anh, mỗi lần nhìn thấy anh, cô đều hận không được lập tức bổ nhào vào người anh, chủ động mở rộng đùi nghênh đón anh!

Có điều, thời gian cô quen biết anh cũng không tính là ngắn, những năm năm, thế mà chưa một lần cô có cơ hội chân chính được chạm vào anh, thậm chí mấy hồi tìm mọi cách tiếp cận anh, gần gũi anh một chút thôi đều bị anh lạnh nhạt khước từ không thương tiếc, hai người bọn họ, luôn giữ khoảng cách ít nhất là ba bước chân, nếu không phải vì dáng vẻ thèm khát của cô thì German cũng không đến mức đưa ra loại yêu cầu này ...

"Thoạt nhìn, nhan sắc cô gái phương Đông này không tệ a?"

Cố tình ném ánh mắt thưởng thức hững hờ nhìn về phía Lạc Khuynh Thành thêm lần nữa, một câu tưởng chừng dễ nghe nhưng ý tứ sâu xa trong đó thì chỉ chủ nhân của nó mới nắm rõ, nhằm muốn dời lực chú ý của German, nhưng cuối cùng cô vẫn phải nếm thêm mùi thất bại, anh là một người rất cứng rắn, đối với những sự thật hiển nhiên, anh không cần người khác phải khẳng định thêm lần hai ...

"Đừng có giỡn mặt với tôi."

Bước chân thong thả nhưng có phần nặng nề hướng thẳng về phía Gina, tầm mắt anh vô cùng âm u, sắc bén đến dọa người, im lặng một hồi rốt cuộc anh cũng mở miệng, lời nói ngập tràn mùi vị nguy hiểm của sự cảnh cáo, dọa Gina nhịn không được rụt cổ về, miệng không ngừng lẩm bẩm mắng thầm anh!

Cô thích sự lạnh lùng của anh, nhưng tuyệt đối không hề vui khi anh hung dữ với mình!

"Tôi nhớ đã cảnh cáo cô, đừng bao giờ tự tiện xông vào, vì sao lại không nghe?"

Đối với cái tính ương ngạnh và kiêu ngạo của Gina, German thật sự hết cách, nếu không phải vì thân phận người này có chút đặc biệt, hơn nữa lại từng cứu mạng anh, thì đã sớm cho cô ta chầu trời! Làm gì có chuyện cho phép cô ta muốn làm gì làm, khi lại hứng thú tùy tiện làm trái ý anh, thậm chí đôi lúc lại cả gan xông thẳng vào địa bàn của anh giương oai múa vũ! ?

Tuy khẩu khí của German không mặn không nhạt, chủ yếu là lạnh như băng, hơn nữa còn mang theo một thái độ chỉ trích nghiêm khắc, nhưng, chính loại thái độ này, khiến cho đáy lòng Lạc Khuynh Thành nhịn không được, cảm thấy mất mát.

Sống chung với German được một đoạn thời gian, Lạc Khuynh Thành cũng quan sát và biết được kha khá tính cách con người này, cô biết, anh là một người đàn ông máu lạnh vô tình, thứ không thích thì có ép cũng vô dụng, còn một khi anh đã để mắt đến, thì đừng nói là một món đồ, từng sự vật sự việc, chỉ cần có liên quan đến thứ anh để tâm thì nhất định anh sẽ cất nó vào một ngăn trong tim mình, bởi thế, cho dù anh có bao nhiêu thù hằn với Hobart, có muốn giết đối phương bao nhiêu lần, thì bên trong thái độ lãnh khốc đó vẫn thể hiện sự quan tâm ngấm ngầm khác thường, Gina cũng là một ví dụ điển hình khác...

Bữa tiệc bẩn thỉu tối hôm qua, anh không có hảo cảm tiếp xúc với Gina nên cô chỉ cho rằng cô ta là một nhân vật nhỏ không đáng nhắc tới, nhưng tình huống hiện tại, lại khiến cho cô nảy sinh ra nhiều ý nghĩ điên rồ.

Nghĩ cũng đúng, biệt thự German, thủ vệ canh phòng nghiêm mật, nếu không phải vì anh cố tình buông lỏng cảnh giác thì đến cả ruồi bọ cũng đừng hòng xuất hiện, nhưng còn cái người tên Gina này, không những không cảm thấy khó khăn khi đột nhập vào, thậm chí còn xử sự giống như con ngựa điên mất cương xông thẳng vào phòng ngủ của chủ nhà, thân phận của cô ta, tuyệt đối không hề tầm thường.

Càng nghĩ cô càng cảm thấy, thoạt nhìn thì Gina chẳng là cái gì trong mắt German, nhưng cô biết trong lòng anh, có một vị trí nào đó giành cho Gina? Ẩn giấu đằng sau những lời trách cứ đó có lẽ chính là sự dung túng? Nếu anh không dung túng cô ta, thì với phong cách làm việc của mình, sợ là từ lúc Gina vô lễ đẩy cửa vào đã giải quyết đối phương tại chỗ, chứ không có chuyện để cô ta có cơ hội đứng đây nghe giáo huấn của anh!

Không hiểu sao, đầu trái tim chợt dâng lên cảm giác chua chát...

Làm sao bây giờ, vì sao cô đột nhiên cảm thấy, cô gái trước mặt có tính uy hiếp rất lớn đối với mình?

Cô biết trước kia, một sĩ quan German điển trai máu lạnh tài hoa của nước Đức có biết bao nhiêu phụ nữ chịu cúi đầu sùng bái, nhưng vậy dù sao đó cũng chỉ là tình cảm đơn phương của đám người bọn họ, không liên quan đến cảm xúc của German.

Bây giờ, thấy anh lại có phần để ý nhắc nhở người phụ nữ kia, cảm giác này khiến cô không biết phải dùng tính từ gì để hình dung, tóm lại là cực kỳ không dễ chịu...

Có điều cô cũng không biểu lộ cảm xúc bất mãn quá mức kiểu "chim sợ cành cong", trong lòng đắng cay là thế, nhưng biểu hiện bên ngoài vẫn điềm nhiên, bình thản như thường ngày.

Rũ mắt xuống, Lạc Khuynh Thành im lặng xuống giường, đang trầm tư nghĩ ngợi trong lòng, một đạo âm thanh gấp gáp đột nhiên vang lên ở cửa, đánh vỡ cái giá lạnh bức bách của German, là Gavin ...

"Lôi, tôi xin lỗi, vỗn dĩ là không ngăn được cô ấy!"

Hơi thở có phần dồn dập, Gavin nhanh chân bước đến cửa, đứng ngay bên người Gina, ánh mắt trực diện hướng về phía German, anh lập tức mở miệng thanh minh...

"Xe vừa mới chạy vào sân, bánh xe còn chưa có ngừng thì cô ấy đã nhảy xuống trước, có gọi bao lần cũng không nghe, đuổi theo cũng không kịp nên mới để cô ấy chạy lên đây, là lỗi của tôi."

Gavin gượng cười giải thích cáo lỗi, tuy nó hoàn toàn không phải là lỗi của anh, nhưng việc mang Gina đến đây, chung quy cũng là một phần trách nhiệm của anh...

"Tốc độ của Gina tiểu thư thực sự là quá nhanh, tôi cũng không đuổi theo được, thượng tướng, tôi cũng làm ăn tắc trách."

Theo sát người Gavin phía sau, lão quản gia thở gấp chạy tới mở miệng biện bạch, khi nói chuyện, ông có chút bất mãn lặng lẽ quét mắt nhìn về phía Gina, thế nhưng cô chỉ đáp lại ông bằng ánh mắt hờ hững, sau đó còn trừng mắt nhìn trở về, dọa ông không khỏi sợ hãi rụt người lại...

Ánh mắt thật đáng sợ! Thái độ thật nguy hiểm!

Vị tiểu thư Gina này tính cách đúng là đáng ghét, luôn bày ra thái độ kiêu ngạo, ương ngạnh cố chấp, mỗi lần đến tìm Thượng tướng thì một chút phép tắc quy định đều không có, mặc ông ngăn trở và phản đối, cường ngạnh xông vào, khiến ông phải chịu không biết bao nhiêu là phiền toái...

Ông rất muốn cản, nhưng vì chỉ là một lão già đã có tuổi, nào có chạy lại nổi cô gái còn đang trong độ tuổi tràn trề năng lượng, hơn nữa cô ta là bạn tốt của Thượng tướng, ông căn bản không dám làm ra loại chuyện để đắc tội với cô gái này, đó là chưa kể con người này hung dữ như con hổ cái, một khi mở miệng nói nghiêm túc câu nào thì y như rằng núi lửa phun trào, ông không dám dại đột động đến loại phụ nữ luôn cau có hung dữ như đang trong kỳ kinh nguyệt đó!

May là số lần cô ta đến phủ không nhiều, thêm lần này nữa là lần thứ tư mà thôi, nếu không, cứ phải tiếp tục "tiếp đãi" cái con người này vào biệt thự, không biết xương cốt của lão có bị bẻ ra thành nhiều mảng không?!

So với cô ta thì tiểu thư Dora lại cực kỳ lương thiện, dịu dàng như nước, an tĩnh như mây, khiêm tốn lễ phép với bọn giúp việc trong biệt thự như ông, cho dù có chuyện gì xảy ra, cô vẫn luôn nở một nụ cười nhàn nhạt, tựa như giọt nước tinh khiết giữa biển sa mạc, chậm rãi ngấm vào ruột gan, sảng khoái, thư thái, nhìn là biết, cô là một người được nuôi dạy rất tốt...

"Lui xuống."

Thản nhiên quét mắt về phía lão quản gia, German sắc mặt không chút thay đổi ra lệnh...

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv