Sự Báo Thù Của Tang Thi Hoàng

Chương 85: 85



“Mộ Lê Thần nhìn cái điện thoại cứ như cục gạch, xem ra nhân loại thật sự càng ngày càng đi lùi.”

Mộ Lê Thần cái gì cũng không nói, chỉ là gọi An Dương một tiếng, thái độ An Dương từ mặt mũi ánh mắt đối với Lý Văn Dương vốn dĩ không có bao nhiêu tốt đẹp lập tức liền trở nên nghiêm túc, một chút cũng không giống với lúc nãy làm khó dễ người ta.

“Lý tiên sinh, có chuyện gì cứ nói thẳng ra đi, chẳng lẽ quân đội muốn chúng tôi gia nhập vào?”

Lý Văn Dương nhìn thoáng qua Mộ Lê Thần có vẻ mang sức ảnh hưởng rất lớn đối với An Dương, sau đó gật đầu, cười: “Chỉ cần các người gia nhập tổ dị năng giả, chúng tôi có thể đảm bảo Tần gia sẽ không cách nào động đến các người.”

An Dương hỏi: “Vậy Hạng gia?”

Lý Văn Dương nói: “Hạng gia đã phản bội, đương nhiên sẽ cắt bỏ cái khối u ác tính Hạng gia này.”

Mộ Lê Thần đột nhiên xen vào: “Không biết cậu có thể nghe phương pháp của tôi một chút hay không, cái này tuyệt đối mang đến hiệu quả tốt cho quân đội và tất cả mọi người.”

Lý Văn Dương đối với Mộ Lê Thần không dám chậm trễ: “Xin cứ nói.”

Mộ Lê Thần chậm rãi nói: “Nếu chúng tôi cứ như vậy gia nhập quân đội, chi bằng tự mình lập công rồi chính thức gia nhập, chung quy chúng tôi cũng không muốn làm một dị năng giả thông thường.”

Lý Văn Dương nhướn mày, hưng trí dạt dào nói: “Sao? Vậy lập công như thế nào?”

Mộ Lê Thần nói: “Các người tạm thời không nên động đến Hạng gia…… sau lưng Lôi Hỏa dong binh đoàn là kháo sơn quân đội, chúng tôi giết sạch Lôi Hỏa dong binh đoàn, vì trốn tránh quân đội đuổi giết, không thể không gia nhập vào Tần gia…… So với toàn bộ Lôi Hỏa dong binh đoàn đã bị diệt, nói như vậy chúng ta hẳn là càng được Tần gia bảo hộ đi?”

Lý Văn Dương trầm ngâm trong chốc lát, sau đó cười khổ với Mộ Lê Thần, nói: “Cậu thật đúng là cho tôi một nan đề mà.”

Phương pháp Mộ Lê Thần nói đối với quân đội chính xác rất có lợi, nhưng tiền đề là, bọn họ phải trung thành với quân đội.

Vạn nhất bọn họ đã sớm là người của Tần gia hoặc nửa đường thật sự gia nhập vào Tần gia, đến lúc đó quân đội chẳng phải là có muốn khóc cũng không tìm được chỗ khóc sao?

Mà nếu bọn họ thật sự gia nhập vào Tần gia. Chuyện này đối với quân đội không thể nghi ngờ chính là một khó khăn lớn, nhất là khi ám tuyến của quân đội chết không ít, bọn họ còn biết được Tần gia hiện tại đang làm một nghiên cứu gì đó, nhưng mật thám căn bản lại không thể lẻn vào trong cái gọi là sở nghiên cứu đó.

Nếu là An Dương, một dị năng giả cường đại làm nội tuyến, muốn đánh vào bên trong Tần gia, hẳn là tương đối dễ dàng.

Thực lực An Dương cùng Mộ Lê Thần tại căn cứ B thị chắc chắn nằm trong top ba, nếu không quân đội cùng Tần gia cũng sẽ không tìm mọi cách mời chào.

Tần gia hẳn là cũng không nghĩ đến, quân đội sẽ có dị năng giả cường đại như vậy đến nằm vùng.

Lý Văn Dương càng nghĩ càng động tâm, nhưng hắn cũng không dám tùy ý, chỉ có thể nói với An Dương và Mộ Lê Thần: “Chuyện này tôi phải hỏi lãnh đạo cấp trên, hy vọng hai vị có thể chờ đợi một chút.”

Hắn sở dĩ nói bọn họ kiên nhẫn chờ đợi, chính là lo lắng về sau người của Tần gia đến gặp bọn họ, bọn họ liền đổi ý gia nhập với Tần gia.

Nên nói, hắn có thể tìm được chỗ ở của An Dương cùng Mộ Lê Thần trước Tần gia là bởi vì An Dương tạm thời đổi chỗ ở, mà phương diện tình báo ở đây, Tần gia bất quá không thể so với quân đội đã hoạt động ở B thị khá lâu.

Tần gia chẳng qua chỉ là sở hữu số lượng cổ võ giả cùng dị năng giả nhiều nên chiếm ưu thế mới có thể cùng chiếm một địa vị ngang hàng với quân đội có trong tay các loại vũ khí nóng.

An Dương gật đầu, nói: “Được, vậy chúng tôi làm sao liên hệ được với cậu?”

Thái độ hắn hiện tại so với lúc trước tốt hơn nhiều, có lẽ là vì kế hoạch vẫn dựa theo quỹ đạo ban đầu mà đi, cũng có thể là vì Mộ Lê Thần……

Tay Lý Văn Dương vốn trống rỗng bỗng xuất hiện một thứ so với viên gạch không khác nhau là mấy, đem nó đặt ở trên bàn, nói: “Đây là thiết bị liên lạc mới được nghiên cứu ra, sử dụng năng lượng từ tinh hạch hoặc thú đan, bên trong đã dãy số thông tin có thể liên hệ với tôi.”

Mộ Lê Thần nhìn cái điện thoại cứ như cục gạch, yên lặng hết chỗ nói rồi, xem ra nhân loại thật sự càng ngày càng đi lùi, trước tận thế còn dùng smartphone siêu mỏng tính năng đa dạng, hiện tại chỉ có thể dùng cái đập đá.

Bất quá hắn cũng biết, phương diện thông tin kỹ thuật của nhân loại hẳn sẽ càng tiến bộ, bằng không cũng sẽ không tại thời điểm mạt thế này còn có thể nghiên cứu chế tạo ra thiết bị liên lạc, tuy có hơi cồng kềnh, không khác cục gạch chỗ nào.

An Dương cầm lấy cái điện thoạt trên bàn trà, nghiên cứu hai lần, sau đó đem dãy số Lý Văn Dương đưa cho gọi.

Tay Lý Văn Dương vốn trống rỗng lại xuất hiện một chiếc điện thoại khác, lúc này điện thoại của hắn không có bất cứ động tĩnh gì, nhưng chỉ có dị năng giả, mới có thể cảm giác được loại dao động đặc thù này.

Thấy An Dương lộ vẻ nghi hoặc, Lý Văn Dương chủ động giải thích: “Tôi là Không gian dị năng giả, thiết bị này cho dù đặt trong không gian tôi cũng có thể cảm nhận được dao động, biết có người liên hệ với mình. Hai người cũng biết, tang thi đối với thanh âm thập phần mẫn cảm, nếu trong thời điểm làm nhiệm vụ mà bị tiếng chuông di động làm hại cái mạng nhỏ thì oan uổng quá, cho nên mới đem thiết bị chế tạo thành như vậy. Loại dao động đặc thù này chỉ có thể đến thật gần, mà còn phải là dị năng giả mới cảm nhận được, đám tang thi chắc chắn không nhận ra. Cho nên tính an toàn rất cao.”

Mộ Lê Thần sờ sờ rắn biến dị cấp sáu đang bơi qua bơi lại trên cổ tay mình, sau đó rắn biến dị phi thường có hiểu biết mà chủ động bò ra ngoài.

Thời điểm Lý Văn Dương nhìn thấy rắn biến dị sửng sốt một chút, nhưng không phải là quá khiếp sợ.

Vốn dĩ hắn đã sớm biết cái người mặt áo choàng đen tên An Thần thần thần bí bí này là Thuần Thú sư cấp sáu.

Mộ Lê Thần nhìn rắn biến dị đang xoay đến xoay đi trên bàn mà nhìn chằm chằm thiết bị trong tay Lý Văn Dương không ngừng xì xì thè lưỡi, thản nhiên nói: “Có vẻ biến dị thú cũng giống với dị năng giả có thể cảm nhận được.”

Kỳ thật tang thi cũng có thể cảm nhận được, chẳng qua chỉ có tang thi cấp cao mới có thể, không giống với những gì Lý Văn Dương nói, tang thi cũng có thể nhận ra.

Dù sao hắn cũng là tang thi hoàng, rất dễ dàng cảm nhận được cổ dao động kỳ dị kia.

Chẳng qua Mộ Lê Thần không thèm nói ra.

Lý Văn Dương tựa hồ đối với điều Mộ Lê Thần nói không quá sửng sốt, hắn chỉ cười cười: “Biến dị thú cũng có thể cảm nhận được dòng dao động này, nhưng lại không gợi ra ý muốn công kích của chúng nó, biến dị thực vật cũng không.”

Vấn đề mà Mộ Lê Thần nhắc tới, viên nghiên cứu tạo ra thiết bị này đương nhiên cũng suy xét đến.

Quả nhiên như Lý Văn Dương nói, rắn biến dị tuy rằng đối với thiết bị trong tay hắn xì xì thè lưỡi, nhưng lại không có ý công kích, tựa hồ chỉ là có chút tò mò.

Mộ Lê Thần vẫy tay, gọi rắn biến dị bò trở lại trong tay áo mình, quấn trên cổ tay.

Hắn nhìn thiết bị trong tay Lý Văn Dương, có chút cảm thấy hứng thú nói: “Thứ đó không biết có thể hay không đưa tôi thêm một cái nữa?”

Lý Văn Dương nghe ngữ khí Mộ Lê Thần, cười khổ, lại từ trong không gian cầm ra một cái nữa, liền nhận được ánh mắt ‘Cậu thế nhưng lại chiếm dụng của công’của An Dương, giải thích nói: “Đây là tôi mới xin cho tổ viên của tôi, vốn dĩ hai người chỉ có một cái.”

Hắn còn cố ý nhìn thoáng qua An Dương, ý tứ thực rõ ràng: Anh đừng có nhìn tôi, tôi đã đem một phần phúc lợi tổ viên của mình giao ra đây, thật sự không phải tôi chiếm dụng của công, là cấp trên nói thiết bị này kế tiếp là cho bọn tôi a.

“Thứ chế tạo được thiết bị này giá trị phi thường lớn, đều phải dùng kim loại đặc thù, toàn bộ căn cứ những người có thể có được thứ này không nhiều.” Cho nên đừng đem nó trở thành cải thảo như vậy, hiện tại cải thảo cũng rất trân quý đó nhưng vẫn không bằng a.

Mộ Lê Thần nhìn nhìn cái điện thoại, Lý Văn Dương trong lúc vô tình ánh mắt rơi xuống trên hai tay Mộ Lê Thần để lộ ra.

Đó là một đôi tay thập phần mĩ lệ, trắng nõn thon dài hữu lực, mười ngón như được điêu khắc từ ngọc.

Lý Văn Dương chỉ đảo mắt qua, liền lưu lại trong lòng hắn ấn tượng sâu sắc.

~ ○ ~ ○ ~ ○ ~

An Dương thấy đạt được mục đích, liền đứng dậy muốn đưa Lý Văn Dương ra ngoài.

Lý Văn Dương cũng không phải xem không hiểu ánh mắt người, tự nhiên hiểu rõ bản thân không thế nào khiến An Dương nhìn thuận mắt, cười cười với hắn rồi rời khỏi nơi này.

Dù sao mục đích đạt được không tồi, cũng nên trở về.

An Dương đem Lý Văn Dương đưa đến cửa: “Cậu đi ra ngoài cẩn thận một chút, đừng để người khác nhìn thấy cậu đã tới nơi này.”

Lý Văn Dương tự nhiên cũng hiểu rõ ý tứ An Dương, nói: “Anh yên tâm, thời điểm tôi đến cũng rất cẩn thận, tuyệt đối không ai phát hiện tôi đã vào nơi này.”

Để phòng ngừa Tần gia phát hiện, dọc đường hắn đều dùng dị năng.

An Dương không biết Lý Văn Dương vì sao lại tự tin không có ai nhìn thấy như vậy, nhưng thấy thân thể Lý Văn Dương ở trước mặt hắn dần dần trở nên trong suốt, cuối cùng biến mất không thấy, lúc này mới sáng tỏ, thì ra là dị năng ẩn thân.

Có thể trở thành tổ trưởng tổ một của tổ dị năng, quả nhiên không thể khinh thường.

Song hệ dị năng giả, không gian hệ dị năng cùng ẩn thân dị năng sao?

An Dương cũng nhìn không ra thân ảnh Lý Văn Dương, cho rằng hắn đã rời khỏi, liền đem cửa đóng lại.

Quay người lại, liền thấy Mộ Lê Thần đang đứng ngay phía sau mình.

Không đợi hắn mở miệng trước, Mộ Lê Thần đã nói: “Cái tên Lý Văn Dương kia vừa sử dụng không phải dị năng ẩn thân, mà là dị năng biến sắc.”

Hắn lúc trước sau khi giết chết Tần Chiêu, thôn phệ dị đan Tần Chiêu, cho nên hắn cũng có dị năng ẩn thân, tự nhiên liếc mắt nhìn liền nhìn ra dị năng của Lý Văn Dương không phải dị năng ẩn thân.

An Dương nhíu mày: “Dị năng biến sắc? Chẳng lẽ là giống tắc kè hoa có thể ngụy trang với môi trường xung quanh?”

Mộ Lê Thần gật đầu: “Không sai, loại dị năng này cùng dị năng ẩn thân khá tương đồng, cũng không thể nói rõ cái nào tốt cái nào xấu.”

Dị năng biến sắc không riêng gì có thể đem thân thể mình giống tắc kè hoa hòa cùng môi trường xung quanh nhưng lại có thể dung nhập vào trong môi trường.

Tỷ như một mặt cỏ, ẩn thân dị năng giả từ phía trên đi qua, sẽ lưu lại dấu chân, bởi vì hắn chỉ là ẩn thân mà không phải biến mất.

Mà dị năng biến sắc lại bởi vì hòa thành một thể với cỏ, căn bản sẽ không lưu lại dấu chân linh tinh gì đó.

Mộ Lê Thần cởi áo choàng, ngồi trên sô pha, nhìn thiết bị trong tay, nói: “Anh có cảm giác tên Lý Văn Dương này cùng với bộ dạng Lý Văn Ngang mà chúng ta lúc trước gặp được có chút tương tự không?”

An Dương nao nao, cũng nhớ lại Lý Văn Ngang là vị nào.

“Em không nói anh cũng không nghĩ đến, anh cũng nhìn ra, bề ngoài của hắn cùng Lý Văn Ngang rất giống, chỉ là so với Lý Văn Ngang trắng hơn rất nhiều, trong lúc nhất thời không nghĩ tới.”

Chung quy Lý Văn Ngang với hắn mà nói chỉ là một người xa lạ, An Dương nếu không phải nghe Mộ Lê Thần nhắc đến, cũng không nhớ nổi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv