Tịch Cảnh Dương không trả lời ngay, anh cười cười đi đến bên ghế cạnh cô rồi ngồi xuống, chống cắm nhìn cô bằng ánh mắt sâu xa. Cùng là đàn ông nên anh hiểu rất rõ, cái tên Edgard kia nhất định là ý tứ khác với cô gái ngốc của anh. Nhưng xem ra trong suy nghĩ của cô, anh ta chỉ xem cô là bạn bè bình thường mà thôi.
"Tịch Thị cũng có đoàn luật sư riêng."
"Em biết, nhưng em không thể việc gì cũng làm phiền đến anh."
Tịch Cảnh Dương ngã người tựa lưng vào ghế, vẻ mặt mệt mỏi, giọng nói ảo não:"Trong lúc vợ mình gặp phiền phức, người cô ấy nghĩ đến đầu tiên lại không phải mình, mà là một người đang ở cách xa mấy trăm cây số. Haiz, chắc chắn do người làm chồng như anh quá thất bại nên em mới làm thế. Không sao đâu, anh hiểu mà."
Kỷ Thần Hi:"???"
Kỷ Thần Hi thầm cảm thấy may mắn vì lúc nãy cô không ăn tiếp nữa, nếu không sẽ bị những lời này của anh làm cho nghẹn chết. Hơn nữa đột nhiên cô cảm thấy bản thân như một tên chồng tồi, chuyên ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, sau đó về nhà chê trách chính thất đang bận rộn làm việc nhà...Nhưng hình như có gì đó sai sai thì phải?
Ngay lúc Kỷ Thần Hi còn chưa hiểu ra vấn đề, Tịch Cảnh Dương đã đứng lên lấy áo khoác trên giá, rồi quay đầu hỏi:"Người bạn đó của em khi nào đến? Có cần anh ra sân bay đón không?"
Kỷ Thần Hi nuốt nuốt nước bọt, giọng điệu oán hờn rõ hơn bao giờ hết đó, nếu cô còn không nhận ra nữa, thì người thất bại trong hôn nhân không phải là anh, mà chính là cô.
Ngay lúc này, trước mặt Tịch Cảnh Dương, Kỷ Thần Hi lấy điện thoại ra gọi điện, bật loa ngoài rồi đặt lên bàn.
Đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy, một giọng nói nam trẩm ấm vang lên:"Alo, anh đang làm thủ tục bay, lát nữa sẽ gọi lại cho em nhé."
Edgard trả lời bằng tiếng Nước R theo thói quen, Kỷ Thần Hi ngay lập tức đáp lời lại bằng tiếng Nước :"Không cần làm nữa. Thư luật sư đã gửi, việc còn lại em có thể giải quyết, anh không cần tốn công đến đây đầu."
Bên kia đột nhiên im lặng, tiếng ồn ào xung quanh cũng nhỏ dần đi, qua một lúc Edgard mới trả lời:"Thần, chuyện bạo lực ngôn từ đối với em tuy không lớn, nhưng những lời của bọn họ thật sự rất khó nghe, em không thể nhẹ tay được."
"Ai bảo với anh em sẽ nhẹ tay?"
"Chẳng phải em muốn tự mình ra mặt sao? Anh quen em nhiều năm như vậy, chẳng lẻ không hiểu em? Em quá lương thiện, cách làm của em cũng quá nhân từ, những kẻ đó nếu không bị trừng phạt nặng tay sẽ không biết hối cãi đâu."
Hiểu? Mẹ nó anh ta hiểu cái gì chứ? Trước mặt tổ tông hay ghen nhà cô có thể bớt nói mấy câu gây hiểu lầm thế đi được không hả.
Không ngoài dự đoán, Kỷ Thần Hi trộm liếc mắt nhìn lên thì nhận ngay ánh mắt đang nhìn mình chẩm chẩm từ ai đó, ánh mắt mang theo sự đánh giá. Cô nghiễn răng trả lời:"Ai bảo với anh rằng em lương thiện thế? Tin đồn nhảm như vậy mà anh cũng tin à? Mà cho dù có là thật đi nữa anh cũng không cần lo đâu. Đã có người thay em giải quyết đám người đó rồi."
'Là ai chứ? Ở Nước Z em còn quen ai được? Chẳng lẻ là ông ngoại của em sao?"
Edgard từng nghe qua việc mẹ của Kỷ Thần Hi đến từ Nước Z và cô là con lai, nên anh cũng đã âm thầm học tiếng Nước Z trong thời gian dài. Hiện tại anh có thể nói chuyện thành thạo đến mức, chẳng để ý bản thân đang dùng tiếng nước nào để trao đổi với cô nữa.
Kỷ Thần Hi không suy nghĩ gì, ngẩng đầu mỉm cười với người đàn ông sắc mặt tối đen trước mặt, rồi trả lời ngay:"Không phải ông ngoại, người đó là chồng của em. Em kết hôn rồi."
Không chỉ Edgard mà ngay cả Tịch Cảnh Dương cũng phải ngạc nhiên với câu trả lời của Kỷ Thần Hi. Tuy nhiên cả hai lại ở hai trạng thái hoàn toàn khác nhau. Một người thì sốc không nói nên lời, một người thì không nhịn được mà cười khẽ khi được vợ khẳng định danh phận trước mặt tình địch.
Edgard cố giữ bình tĩnh hỏi lại:"Thần, câu nói đùa này thật sự không vui đâu. Em đừng nói câu tiếp theo chính là, em đã kết hôn với máy tính đó nhé?"
Chưa bao giờ Edgard mong Kỷ Thần Hi thừa nhận nói đùa đến như thế, hoặc anh ước những gì anh vừa nghe được chỉ là ảo giác của mỗi mình anh thôi. Thế nhưng sự thật lại vô cùng phũ phàng khi Kỷ Thần Hi đã phủ nhận.
"Edgard, người đang đùa là anh đấy? Máy tính thì có gì mà lấy chứ? Chồng em vừa giàu vừa giỏi lại còn vô cùng đẹp trai. Một cái máy vô tri vô giác sao so được với anh ấy chứ?"
Lúc này Edgard rất muốn đáp lại rằng, những thứ đó anh đều có, em có muốn suy nghĩ lại hay không. Nhưng lời ra tới miệng rồi vẫn phải nuốt lại, Edgard cố tươi cười nói:"Không sao, dù gì anh cũng lên máy bay rồi, đến Nước Z một chuyện xem như đi du lịch đi. Nhớ đến sân bay đón anh."
Không đợi Kỷ Thần Hi kịp từ chối Edgard dứt khoát tắt máy.