"Tôi không có!" Evan gay gắt đáp trả.
Mặc Bắc Hàn nhìn chàng thiếu niên trẻ trước mặt, không hiểu sao trong đầu anh lại xuất hiện một suy nghĩ khá hoang đường, sau đó anh lại buộc miệng nói ra.
"Cậu là con gái à?"
Chát!
Một tiếng bạt tay vang vọng khắp cả dãy hành lang khiến cho những người chứng kiến ai nấy đều kinh ngạc đến hoảng sợ.
Đặc biệt những quân nhân đang xếp thành hàng đứng hai bên ngạc nhiên đến nổi tròng mắt cũng sắp rơi xuống đất tới nơi rồi.
Không ngờ trong ngày mà bọn họ còn sống lại tận mắt chứng kiến cảnh tượng Thủ Trưởng Mặc bị bạt tay, còn là một chàng thiếu niên trẻ có gương mặt thanh tú như con gái kia đánh.
Mà bất ngờ hơn chính là thái độ của Thủ Trưởng Mặc lúc này. Anh ta vô cùng bình tĩnh mà không có chút gì gọi là tức giận cả!
"Người đó là bạn anh à?" Kỷ Thần Hi mắt chữ O mồm chữ A, nhỏ giọng hỏi người đàn ông cạnh mình.
Tịch Cảnh Dương cũng ngạc nhiên không kém gì cô:"Evan quen cậu ta sao?"
Lúc này nhân vật chính khiến cho mọi người đi từ ngạc nhiên đến hoảng sợ kia, đưa tay quẹt đi vết máu nơi khoé môi, sau đó nở một nụ cười vô cùng tà mị rồi lên tiếng.
"Lực tay không tồi, vậy không phải là con gái rồi, thật xin lỗi."
Lần này cằm của những quân nhân đi theo Mặc Bắc Hàn triệt để rơi xuống đất luôn rồi. Bọn họ thật sự không nghe lầm đúng không? Thủ Trưởng Mặc bị người ta tát, ấy thế mà anh không chỉ không tức giận mà còn mỉm cười xin lỗi người ta!
"Khốn nạn!" Mắt của Evan gằng lên vài tia đỏ, đầy căm hận mà nhìn người đàn ông trước mặt.
Hoàn cảnh này khiến cho Mặc Bắc Hàn có chút dở khóc dở cười, anh nhớ là anh chỉ vừa mới gặp cậu ta lần đầu thôi không phải sao?
Cho dù anh có thất lễ nói cậu ta là con gái, thì cũng để cậu ta tát một cái mạnh như vậy, đã thế anh cũng đã xin lỗi rồi.
Nhưng sao nhìn vẻ mặt của cậu ta, lại cứ như đang xem anh là một tên tra nam, cặn bã của xã hội, từng ức hiếp cậu ta...mà không đúng cậu ta là con trai mà!
"Cậu từng gặp tôi trước đây rồi sao?"
Evan hừ lạnh:"Thiếu Tướng Mặc tuổi trẻ tài cao, làm sao mà không biết cho được!"
Mặc Bắc Hàn thoáng nheo mắt lại, vừa định lên tiếng thì một bóng hình cùng mái tóc bạch kim chắn trước mặt anh.
"Thật ngại quá, Evan hiện tại phải tiến hành một ca phẫu thuật quan trọng, có chuyện gì anh có thể nói sau không?"
Tịch Cảnh Dương ngạc nhiên nhìn sang chỗ trống bên cạnh mình, rồi lại nhìn về phía cô gái không biết từ lúc nào đã đứng trước mặt của Mặc Bắc Hàn. Anh liền có chút đau đầu rồi cũng tiến đến chỗ của bọn họ.
"Bắc Hàn, tôi không biết vì lí do gì mà cậu xuất hiện ở đây, nhưng quả thực chúng tôi cần cậu thiếu niên trẻ này làm một ca phẫu thuật quan trọng, vậy nên chuyện của cậu tạm thời để sau đi."
Mặc Bắc Hàn im lặng nhìn cô gái với gương mặt quen thuộc trước mặt, chỉ có mỗi màu tóc là khác so với trước đây, còn mọi thứ dường như không có gì thay đổi của cô thì anh có chút suy tư, rồi lạnh giọng đáp.
"Không được!"
Cả Kỷ Thần Hi và Tịch Cảnh Dương đều bất ngờ trước câu trả lời của anh. Chỉ riêng Evan thì không, bởi vì cậu hiểu rất rõ lí do vì sao Mặc Bắc Hàn lại từ chối.Cậu biết hiện tại nếu không giải quyết tốt, rất có thể sẽ làm lộ thân phận của Kỷ Thần Hi.
Vì thế nên, trước con mắt hãi hùng của tất cả mọi người, chàng thiếu niên trẻ với gương mặt thanh tú giống như con gái, mạnh mẽ kéo tay vị Thủ Trưởng mặt lạnh với dáng người cao lớn hơn cậu rất nhiều vào một căn phòng trống gần đó.
Khoé miệng Kỷ Thần Hi khẽ giật giật:"Cần đi theo không?"
Tịch Cảnh Dương cũng không hiểu tình hình trước mắt mà lắc đầu:"Vẫn nên đợi một lúc xem sao."
Sau đó hai người không hẹn mà cùng nhìn về mấy lão bác sĩ đang ngơ ngác đứng đó mà đồng thanh hỏi:"Thời gian tốt nhất để phẫu thuật còn bao lâu nữa?"
Một lão già trong số đó liền hoàn hồn mà đáp:"Đương nhiên là càng sớm càng tốt, nhưng tốt nhất là phải trong hai tiếng tới."
Kỷ Thần Hi khẽ gật đầu rồi nhìn bọn họ với ánh mắt vô cùng lạnh lẽo:"Được rồi, các người có thể đi được rồi đó."
Vốn dĩ mấy lão bác sĩ đó còn muốn lên tiếng cầu xin cơ hội ở lại, nhưng không chỉ ánh mắt lạnh lẽo của Kỷ Thần Hi mà đôi mắt sắc như dao đang ngầm cảnh cáo bọn họ của người đàn ông sau lưng cô khiến họ không thể không rời đi.
Cũng vào lúc đó, phía trong căn phòng chỉ có duy nhất hai người, nên Evan cũng không ngại nữa mà nói thẳng.
"Thiếu Tướng Mặc cử nhiều người như vậy đến, là muốn bắt tôi sao?"
Mặc Bắc Hàn cũng không biết vì sao, một kẻ kiêu ngạo như anh, mà hôm nay lại hết lần này đến lần khác nhún nhường cậu thiếu niên lạ mặt này như thế.
"Không nhất thiết phải bắt cậu, tôi chỉ muốn biết, Điện Hạ của các người ở đâu?"