*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Fuurin
Lúc hai người Sở Sở đi vào trình diện thì phát hiện ánh mắt mọi người đều tập trung lên cả hai, kèm với đó là những lời xì xào bàn tán.
Sở Sở không hề bị ảnh hưởng bởi những ánh mắt khác thường đó, cô chỉ nắm tay Tiếu Minh Dụ đi về phía quầy hàng của mình, không cần nhiều lời, chắc chắn là Tô Kỳ đã rêu rao khắp nơi chuyện bọn cô chuẩn bị thi đấu, để có gì còn được ngắm cảnh hai cô thua sau đó bị mọi người sỉ nhục đây mà. Thật đúng là ngây thơ! Sở Sở âm thầm bày tỏ sự bất đắc dĩ.
Nhưng mà khi hai người sắp đến quầy hàng rồi, thì cô phát hiện Trình Tiền Khởi và vài người khác hình như cũng là giáo viên đang đúng đợi ở phía trước.
Sở Sở và Tiếu Minh Dụ nhanh chóng chạy lại ngoan ngoãn chào mọi người.
"Em Sở Sở, và em Minh Dụ, chuyện hai em và em Tô Kỳ muốn thi đấu thầy cô đều đã biết, cũng rất tán thành, đúng là phải có ganh đua mới có tiến bộ! Thầy và cả các tổ của khoa Cơ Giáp sẽ làm giám khảo cho các em được chứ?” Trình Tiền Khởi cười nói, anh ta cùng vài vị thầy cô giáo vốn chuẩn bị đến đây thông báo với các sinh viên về chuyện tấm gương tiêu biểu, nhưng có điêu bây giờ anh ta đã thay đổi ý định rồi, chờ xem xong trận đấu này đã rồi nói cũng không muộn.
Cái này?! Sở Sở ngớ người, qua vài giây sau mới trả lời: “Được ạ, thưa thầy!” Đầu tiên là công kích bằng dư luận, sau đó là cấp cao chứng thực nữa cơ đấy? Tô Kỳ này thật đúng là làm chuyện xấu lại còn lo cả thiên hạ không biết nhỉ.
Chờ cho đoàn người Trình Tiền Khởi đi rồi, Sở Sở liền quan sát chung quanh một lượt, phát hiện biểu cảm trên mặt mọi người thật sự rất đa dạng, có phấn khích, có vui sướng khi người gặp họa, có cực kỳ hâm mộ, có xem náo nhiệt, thậm chí còn có cả khinh bỉ…Từ xưa đến nay, trái tim yêu thích náo nhiệt của mọi người quả thật chưa từng thay đổi! Sở Sở thầm cảm thán, chỉ là không ngờ cô lại là nhân vật chính, vậy thì nếu không cố gắng diễn xuất một chút, chẳng phải là đã phụ sự “cổ vũ” nồng nhiệt của mọi người rồi sao!
Bữa cơm này Sở Sở vẫn là đầu bếp chính, Tiếu Minh Dụ phụ bếp, điều này là do cô ấy tự đề nghị, Sở Sở nhìn biểu cảm chột dạ và áy náy của cô, quyết định tạm thời bỏ qua chuyện này đã, chờ xong việc rồi mới nghiêm hình bức cung sau, cô nhóc này chắc chắn là có chuyện gạt cô mà.
Căn cứ vào nguyên liệu nấu ăn đang có trong tay, Sở Sở thiết kế thực đơn hôm nay, gồm: gà ăn mày (*Ed: may quá cuối cùng cũng tìm được một món, món mà mình để tên là Hoa Kê ấy, mình tra bằng tiếng Trung thì thấy đó là món gà ăn mày, may quá các cậu:))), canh xương hầm củ sen, cà tím áp chảo, rau lang luộc, Sa Cát xào, và cả trứng xào cà chua nữa.
(*Ed: cái món cà tím cũng hao tổn chất xám lắm mới nghĩ được tên huhu, chứ tên gốc nó là cà tím thiết bản á các bạn TwT, mình search thì thấy thiết bản là kiểu nướng thức ăn trên cái chảo ý, nhưng mà để là nướng thì cũng kì, nên mình cho nó là áp chảo nhé, huhu mệt mỏi hết sức TwT)
Bởi vì thiếu gia vị, cho nên món gà ăn mày cũng lấy sự đơn giản là chính, Sở Sở nhờ Tiếu Minh Dụ dùng lá sen bao thật kĩ Hồng Mao Kê đã được nhổ lông và làm sạch lại, tiếp theo trát một lớp bùn lên bên ngoài, rồi cho vào một cái hố đã được đào sẵn, lấp đất lại, đốt một đống lửa bên trên. Sau đó xếp cục đá xung quanh đống lửa này, dùng nó bắc một cái nồi nhỏ lên để nấu nước. Lá khoai lang rửa sạch, cắt khúc, rồi cho vào nồi nước sôi luộc sơ, sau đó vớt lên dĩa để sang một bên cho nguội. Dùng muối, dấm chua, đường, dầu vừng trộn với nhau thành nước trộn, rưới lên rau luộc tạo thành một món chua ngọt ngon miệng.
Tiếu Minh Dụ đi lĩnh thịt vẫn chưa về, Sở Sở nghĩ nghĩ, liền quyết định làm trứng xào cà chua luôn. Đầu tiên hái hết cà chua xuống, nói thật, một cây cà chua, đặc biệt lại còn được trồng dạng làm cảnh, nên không chỉ nhỏ, mà lại còn ít nữa, Sở Sở vừa hái thỉnh thoảng cũng hái vài trái ăn tươi.
Trong lúc Sở Sở đang loay hoay với mớ cà chua của mình, thì mọi người xung quanh lại bắt đầu xì xào bàn tán.
"Đây là quả đỏ mà, cô ta định làm cái gì vậy? Chẳng lẽ là để nấu ăn ư?"
"Đùa tôi à, từ lúc nào mà quả này lại có thể dùng để ăn vậy chứ!"
"Nếu tôi không nhìn lầm, thì món cô ấy vừa nấu xong là lá khoai lang phải không!"
"Tớ cảm thấy hình như mình bị hoa mắt hay sao ấy..."
"Cô ta dùng bùn bọc lấy gà kìa, ghê chết đi được!"
...
Khi những lời bàn tán này truyền đến tai Tô Kỳ, cô ta đang làm món cải trắng chua cay, từ lúc nãy, cô ta đã biết rõ từng hành động của hai người Sở Sở và Tiếu Minh Dụ ở chợ rồi, hiện tại, lại nghe thêm Sở Sở dùng lá khoai và quả đỏ để nấu ăn, tâm trạng cô ta càng thoải mái, có điều gì vui hơn việc đối thủ còn chưa chiến đấu đã nhận chắc kết cục thua cuộc nữa chứ.
Đối với những lời xì xào chung quanh, Sở Sở lần nữa lựa chọn thờ ơ không thèm để ý. Có câu gì nhỉ, à, là đường mình mình cứ đi, mặc kệ người khác nói! Dù sao thì lời nói cũng không làm cô tổn thương xíu xiu nào.
Sau khi dầu vừng thẩm thấu vào từng miếng cà chua đã cắt múi cau, Sở Sở từ từ thu lại tinh thần lực, cà chua đỏ au, trứng vàng ươm thơm phức mềm mịn, Sở Sở cảm thấy nước bọt lại bắt đầu tứa ra nữa rồi.
Mùi trứng xào cà chua tỏa ra khiến những người chung quanh cũng liên tục dời mắt nhìn sang, không ít kẻ đã bắt đầu nghĩ thầm, có lẽ là quả đỏ này thực sự ăn được?
Sau khi nấu trứng xào cà chua xong, Tiếu Minh Dụ vẫn chưa quay lại, Sở Sở vội vàng rửa sạch củ sen và mướp đắng rồi xắt sẵn, củ sen cho vào nồi nấu canh, còn mướp đắng thì để đó chờ Tiếu Minh Dụ trở về rồi mới bắt đầu xào.
Hai loại củ quả đã sơ chế xong xuôi, cô bắt đầu làm món cà tím áp chảo.
Lúc làm cà tím nướng, Sở Sở hất chảo rất cao, động tác mạnh mẽ đó khiến mọi người trợn mắt há mồm.
Sở Sở vừa lòng sờ sờ cái chảo trơn nhẵn trong tay, không uổng công cô tốn rất nhiều công sức mới làm được. Đặt chảo sang một bên, Sở Sở bắt đầu cắt cà tím, cắt xong thì rắc một chút muối lên.
Vào lúc cô vừa rắc muối lên cà xong, thì cuối cùng Tiếu Minh Dụ cũng đã quay trở lại, còn mang theo rất nhiều loại thịt khác nhau, hai người hợp sức, vội vàng sửa soạn lại đống thịt.
Sở Sở chặt xương thành nhiều khúc, sau đó cho vào nồi củ sen đang hầm, để Tiếu Minh Dụ cắt một miếng thịt khác thành từng miếng nhỏ, tách nạc riêng mỡ riêng.
Sở Sở cho một chút dầu vào nồi, cho gừng vào sao thơm, rồi cho thịt mỡ vào đảo lửa lớn, khoảng hai phút sau mới cho thịt nạc, chờ thịt đều chuyển sang màu nhạt, thì cho rượu gia vị, sốt thịt nướng, đường, muối, nêm nếm cho vừa miệng, rồi múc ra để một bên; lại lấy ra một cái bát sạch, cho vào sốt thịt nướng, dấm, đường, muối, tiêu bột, dầu vừng vào quậy đều, sau đó cho vào nồi đun sôi.
Sở Sở chuẩn bị xong nước gia vị, liền bắt đầu áp chảo cà tím. Cà tím áp chảo thơm phức, lần lượt cho thịt sao và nước sốt rưới lên trên, mùi thơm lạ lùng tỏa ra bốn phía, Sở Sở đặt chảo lên bếp cho thật nóng, rồi đem cà tím trong nồi từ từ đổ vào, ngay lập tức, tiếng “xèo xèo” vang lên và chất lỏng bắn ra khắp nơi.
Tiếu Minh Dụ và các bạn học cách vách nhìn thấy rõ ràng liền kinh ngạc đến mức há hốc mồm, chỉ là bọn họ không ngờ được rằng, đây chỉ mới là bước đầu tiên mà thôi, bởi vì kế tiếp, động tác rửa, cắt, hấp, xào, sao, chiên, hầm và cách thu vào xuất ra tinh thần lực thuần thục của Sở Sở, không thứ nào không làm họ cảm thấy giật mình.
"Từ Đồ Sở Sở này xem ra rất là giỏi, nhưng sao tớ lại nghe kể rằng cô ấy đi trộm thực đơn của phó giáo sư rồi bị bắt tại trận nhỉ.” Một nữ sinh ở sạp cách vách nhỏ giọng nói với bạn mình.
"Ai biết đâu, mọi người cũng chỉ nghe người này nói người kia nói, cũng chưa thấy có ai xác minh, nói không chừng là tin giả đó, lời đồn miệng đều không đáng tin đâu.” Người bạn của cô ấy bĩu môi nói.
Tiếu Minh Dụ cảm thấy hơi mất tự nhiên trước những ánh mắt bất chợt phóng tới, nhưng nhìn Sở Sở tuy bị mọi người nhìn chằm chằm nhưng vẫn bình tĩnh như không, cô cảm thấy vô cùng khâm phục.
Cho đến khi chuẩn bị xong xuôi các món ăn, Sở Sở mới di dời bếp lò, dùng cành củi đào hố, lấy gà bên dưới lên. Bùn đất bọc bên ngoài gà đều đã khô, còn tỏa ra hơi nóng hầm hập, Sở Sở không định đập ra ngay, cô định chờ tới lúc ăn mới mở, càng nóng hổi mới càng thơm!
Dọn dẹp xong hết mọi thứ, Sở Sở nhìn đồng hồ, đã mười một giờ bốn lăm, cô hài lòng gật đầu, năm món một canh, thời gian canh vừa chuẩn. Đang định ngồi xuống nghỉ ngơi, thì máy liên lạc của cô và Tiếu Minh Dụ đồng loạt reo lên.
Sở Sở mở ra, thì thấy trên đó viết 【 Em Sở Sở, em Minh Dụ, mời hai em trước mười hai giờ mang các món ăn tới lều trại của giáo viên để tiến hành tính điểm một cách công bằng 】
...
Phương Tử Sênh thu Cơ Giáp vào nút không gian, lau sơ mồ hôi, rồi lấy ra máy liên lạc, chỉ thấy trong đó viết 【 tất cả các tổ trưởng được giáo viên chỉ định lập tức tập họp trước lều giáo viên, những người còn lại hoạt động bình thường theo sự điều khiển của tổ phó 】.
Phương Tử Sênh đóng máy liên lạc, sau đó phất tay, nói với tổ viên của mình: “Toàn bộ tự tìm cái ăn đi, tổ trưởng của mấy người hôm nay không rảnh rồi.” Nói xong từ từ đi về phía lều giáo viên.
"Tổ phó, chúng ta vẫn đi đến quầy hàng hôm qua ăn sao?” Chờ tổ trưởng nhà mình đi xa, tổ viên tổ bốn mới ào ào hỏi.
Phương Tử Sênh vừa đi vào lều giáo viên, đã thấy các tổ trưởng tổ khác đều đến đông đủ rồi, tất cả đang ngồi ngay ngắn bên bàn họp. Thấy cậu bước vào, tất cả đồng loạt nhìn sang.
Họp ư?! Phương Tử Sênh bĩu môi, muốn họp cũng phải chờ bọn họ ăn xong cơm hẵng họp chứ! Chẳng lẽ không biết bây giờ cả đám đang đói gần chết à!
Nhưng rất nhanh chóng, Phương Tử Sênh liền biết rằng mình đã đoán sai, vì cậu nhìn thấy Sở Sở và Tiếu Minh Dụ tới đây.
----- Hết chương 37 -----
*Ed: Thật sự, là một đứa thích ăn và cũng thích nấu nướng, mình cực kỳ thích làm những chương nấu nướng và có những món ngon thế này, tuy nhiên gặp phải mấy cái tên khó tìm thì cũng vật vã lắm lắm huhu:))) Quả là sướng khổ đan xem mà, mọi người đọc truyện nhớ cho mình mấy lời động viên nhé *love*
Bổ sung hình ảnh minh họa các món ăn
Gà ăn mày
Rau lang luộc (theo cách mà Sở Sở chế biến thì mình thấy nó giống món kho quẹt mà chúng ta thường ăn này này)