Trầm Khuynh Mặc nghĩa chính ngôn từ làm Dung Tiểu Kỳ có chút kinh ngạc, bất quá kinh ngạc này cũng chỉ chốc lát, để cho nàng thở phào nhẹ nhõm chính là Trầm Khuynh Mặc cũng không phải vây cánh Trang Uẩn Nhiên, đồng nghĩa với việc Trang Uẩn Nhiên không phải cái gì cũng làm được.
Hơi có chút cảm giác hả giận.
Tính cách Trầm Khuynh Mặc tuy rằng tương đối quái dị, thế nhưng trong công tác vô cùng nghiêm túc, định ra bốn tháng quay xong, nhưng trước một tháng đoàn phim đã hoàn thành phim âm bản, Dung Tiểu Kỳ ngược lại cũng không có bao nhiêu mệt mỏi, thời điểm rời đi phim trường nàng nhìn thấy trợ lý Trầm Khinh Mặc tay xách một đống thức ăn nhanh cùng cà phê đi vào phòng làm việc, nàng có chút không giải thích được, trình độ chuyên nghiệp của Trầm Khuynh Mặc sắp vượt qua lãnh đạo quốc gia sao?
"Dung tiểu thư phải đi về sao?" Trợ lý Tiểu Nguyệt khuôn mặt tươi cười dịu dàng, "Chờ một chút."
Dung Tiểu Kỳ đứng tại chỗ đợi Tiểu Nguyệt đi tới, mỉm cười, "Ngày hôm nay phải tăng ca?"
Tiểu Nguyệt gật đầu, kéo Dung Tiểu Kỳ lấy ra di động rất nhanh tự chụp một tấm ảnh chung, một bên lưu lại một bên cười hì hì nói: "Làm kỷ niệm."
Dung Tiểu Kỳ cười rộ lên: "Áp phích của chị đều trở thành dư thừa ở phòng làm việc, em nếu như thích cầm là được."
Tiểu Nguyệt nghiêm mặt nói: "Đương nhiên không giống, Khuynh Mặc tỷ chính là thích chụp ảnh sinh hoạt tự nhiên này."
Dung Tiểu Kỳ lộ vẻ mặt không giải thích được, chụp ảnh cùng Trầm Khuynh Mặc có quan hệ gì?
Thấy Dung Tiểu Kỳ vẻ mặt kinh ngạc, Tiểu Nguyệt thành thật nói: "Dung tiểu thư, tướng mạo chị rất giống bạn gái cũ của Trầm đạo, lẽ nào Trầm đạo không nói cho chị biết sao, em thấy hai chị thường xuyên nói chuyện phiếm, còn tưởng rằng..."
Dung Tiểu Kỳ sững sờ ở tại chỗ, bạn gái Trầm Khuynh Mặc?
Nàng cùng bạn gái Trầm Khuynh Mặc lớn lên rất giống, này rốt cuộc là bí mật của Trầm Khuynh Mặc sao?
Dung Tiểu Kỳ khẽ cắn môi, chẳng biết thế nào bỗng nhiên nghĩ Trầm Khuynh Mặc đáng ghét đến cực điểm, cái này tự xưng là cao thượng đạo diễn đại nhân, từ đầu đến cuối đều chỉ đem nàng làm cái bóng của người nào đó.
Cái gì thưởng thức diễn xuất của em, mong muốn em vì cộng đồng nữ tính góp sức lực....
Hết thảy đều là lừa gạt!
Thảo nào ánh mắt Trầm Khuynh Mặc nhìn nàng luôn luôn... vẻ mặt dục cự còn nghênh, cảm tình cô ta dành cho nàng, hẳn là từ hình ảnh người bạn gái cũ truyền đến.
Dung Tiểu Kỳ cố làm bản thân bình tĩnh lại, bỗng thấy Trầm Khuynh Mặc từ phòng làm việc đi tới, có vẻ là tới tìm Tiểu Nguyệt, thời điểm thấy nàng tự nhiên vung lên khuôn mặt tươi cười nói: "Dung tiểu thư cũng muốn lưu lại tự nguyện tăng ca sao?"
"Đương nhiên đều không phải, em phải đi về." Dung Tiểu Kỳ nói.
Trầm Khuynh Mặc làm ra hình dạng thất vọng: "Ai nha, các em đều đi, chỉ có Tiểu Nguyệt lưu lại theo chị, sẽ rất cô đơn."
Dung Tiểu Kỳ dương khóe miệng nở nụ cười: "Trầm đạo thế giới tinh thần phong phú, tự nhiên cùng cô đơn vô duyên, em còn có việc, đi trước."
Dung Tiểu Kỳ về đến nhà, mới vừa đẩy cửa ra thì thấy trước mắt có một bó hoa hồng lớn, Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, hoa hồng dời sang bên, xuất hiện là mặt Trạm Hải Lam. Trạm Hải Lam khẽ mỉm cười, minh diễm lại mỹ lệ.
Dung Tiểu Kỳ ôm lấy Trạm Hải Lam: "Lại còn chuẩn bị cho em bao nhiêu kinh hỉ?"
Trạm Hải Lam đem Dung Tiểu Kỳ kéo vào phòng, nói: "Chúc mừng em lại hoàn thành một bộ phim có ý nghĩa."
Dung Tiểu Kỳ ăn trái cây Trạm Hải Lam đã sớm chuẩn bị tốt, cười hì hì hỏi: "Vậy chị có hay không ban thưởng?"
Trạm Hải Lam suy nghĩ một chút, từ phía sau lấy ra một hộp quà: "Mở nhìn."
Lễ vật đóng gói rất tinh xảo, Dung Tiểu Kỳ cẩn thận mở ra, xuất hiện tại trước mặt chính là một đôi hoa tai dương chi chạm ngọc hình chữ phúc. Dung Tiểu Kỳ sửng sốt: "Chị từ nơi nào tìm được?"
Đôi hoa tai hoa mai này là mẫu trang sức độc nhất vô nhị của một thợ thủ công nổi tiếng, mười năm trước bà ấy đã qua đời, mẫu trang sức này liền trở thành bảo vật có thể nói thiên kim khó cầu, Dung Tiểu Kỳ chỉ nhớ rõ bản thân từng đối Trạm Hải Lam đề cập qua một lần, Trạm Hải Lam liền mua về sao?
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Tuy rằng nói như vậy không thỏa đáng, thế nhưng không tiền mua không được gì đó."
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, nói: "Em rất thích, thế nhưng chị sẽ không trừ vào tiền lương của em đi?"
Trạm Hải Lam nhịn cười: "Đang có dự định này."
Dung Tiểu Kỳ ôm Trạm Hải Lam: "Em thế nào mới phát hiện chị bụng dạ xấu như thế? Cẩn thận em nghiêm phạt chị nha."
Trạm Hải Lam mỉm cười không nói, chỉ chăm chú nhìn Dung Tiểu Kỳ, nhãn thần ôn nhu như nước, Dung Tiểu Kỳ thấu lên, cúi đầu ngậm lấy môi Trạm Hải Lam.
Trạm Hải Lam xúc cảm trước sau như một tốt, vô luận là ôn độ hay nhuyễn độ, chính là vừa vặn có thể kích thích tiếng lòng nàng. Chỉ cần chạm được thân thể ôn nhuận của Trạm Hải Lam, chuyện đáng ghét không vui hết thảy đều tiêu thất đến nhìn không thấy cũng sờ không được. Hiện nay, nàng chỉ cần quan tâm thân thể mềm mại dưới thân này là tốt rồi.
"Không nóng sao?" Dung Tiểu Kỳ hơi chút giơ lên thân thể, nheo lại con mắt hỏi Trạm Hải Lam.
Trạm Hải Lam ngưỡng đầu đáp: "Hoàn hảo a."
Dung Tiểu Kỳ cố nhiên ôm sát thắt lưng Trạm Hải Lam, nhẹ nhàng xốc lên vạt áo của nàng, bàn tay tiến đến bụng nhỏ bằng phẳng trơn mịn, mỉm cười nói: "Thế nhưng ở đây đã nóng hổi."
Dung Tiểu Kỳ nói thì vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng tại nơi nơi đảo quanh mút hôn, Trạm Hải Lam hít một hơi nắm chặt vai Dung Tiểu Kỳ. Dung Tiểu Kỳ gia tăng lực, dần dần dời xuống, dùng hàm răng cởi ra nút cài váy Trạm Hải Lam, lại đưa tay kéo, váy ngắn tức thì chảy xuống mặt đất.
Dung Tiểu Kỳ trố mắt nhìn quần lót ren lẳng lặng thiếp phục trên cơ thể xinh đẹp của nàng. Trong lòng khẽ động, Dung Tiểu Kỳ lập tức tách hai chân nàng ra, nhẹ nhàng vuốt ve chỗ mẫn cảm kia, Trạm Hải Lam rất nhanh liền cong thân, chịu không được thối lui ra sau. Dung Tiểu Kỳ đè lại nàng, dùng lực đạo mềm nhẹ cùng nàng triền miên, nhưng tận lực vòng tránh một chỗ then chốt nhất, nhiều lần nhiều hiệp, thân thể Trạm Hải Lam bắt đầu bất an giãy giụa.
Dung Tiểu Kỳ lúc này mới ngẩng đầu, mỉm cười nhìn Trạm Hải Lam, mặt Trạm Hải Lam sớm đã đỏ lên, quay đầu đi cái gì cũng không nói. Dung Tiểu Kỳ nhẹ nhàng hôn hôn bên tai nàng, thấp giọng hỏi: "Muốn em sao?"
Trạm Hải Lam không nói gì.
Hoàn toàn một bụng ý xấu trêu chọc, Dung Tiểu Kỳ đưa tay chạm vào giữa hai chân nàng, nơi kia đã một mảnh ôn nhuận ẩm ướt, ngón tay Dung Tiểu kỳ bơi lội tới lui đánh vòng, nói: "Không muốn em sao?"
Trạm Hải Lam quay đầu nhìn Dung Tiểu Kỳ, nhắm mắt lại, Dung Tiểu Kỳ hôn khóe mắt cùng gương mặt nàng, mê hoặc nói: "Em nghĩ nghe chị nói muốn em, nói đi mà..."
Dung Tiểu Kỳ thanh âm áp lực mà trầm thấp, nghe tới tràn đầy mị hoặc không diễn tả được. Trạm Hải Lam ôm cổ nàng, thanh âm rất nhỏ: "Chị muốn... muốn em..."
Dung Tiểu Kỳ nghe vậy trong lòng toát ra vui sướng khó có thể ức chế, thế nhưng chỉ điểm này còn chưa đủ, nàng ngay sau đó hỏi: "Muốn em làm cái gì?"
Trạm Hải Lam nhéo Dung Tiểu Kỳ một cái, Dung Tiểu Kỳ cười rộ lên, khẽ cắn cổ nàng, cũng đã có thể cảm giác được tim nàng đập nhanh hơn.
Đồng dạng tim đập, đâu chỉ mỗi Trạm Hải Lam?
Dung Tiểu Kỳ thuận thế ngồi xuống, nhẹ nhàng cầm chân Trạm Hải Lam tách ra hai bên, đôi môi vùi vào đi thăm dò chỗ tư ẩn mềm mại.
"A..." Trạm Hải Lam ngẩng đầu lên, hít một hơi.
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam nhãn thần mê ly, chỉ cảm thấy nàng cũng bị hòa tan, nàng thêm mau tốc độ, Trạm Hải Lam phản ứng càng thêm kịch liệt, tại thời điểm Dung Tiểu Kỳ cảm giác nóng hổi đến sắp thăng hoa, Trạm Hải Lam ôm sát lưng nàng, hai chân khó có thể ức chế kẹp chặt thân thể nàng, Dung Tiểu Kỳ cảm giác trong tay đã thấp ướt một mảng lớn.
Dung Tiểu Kỳ hôn thân thể Trạm Hải Lam, lúc Trạm Hải Lam còn đang kịch liệt thở dốc, Dung Tiểu Kỳ môi lưỡi tại da thịt ấm áp của nàng từ trên xuống dưới phủ lên nụ hôn tế tế mật mật như mưa phùn. Trạm Hải Lam ôn nhu vỗ về tóc Dung Tiểu Kỳ, đợi hô hấp bình phục lúc này mới thả lỏng thân thể.
"Em yêu chị." Dung Tiểu Kỳ khẽ cắn vành tai Trạm Hải Lam, bên cạnh nàng nỉ non.
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Chị cũng yêu em."
Dung Tiểu Kỳ vùi đầu chôn ở giữa cổ Trạm Hải Lam, tiếng tim đập của Trạm Hải Lam rõ ràng hòa hoãn, Dung Tiểu Kỳ nhắm hai mắt lại, loại vận luật nhịp nhàng bình yên này đủ để có thể đem người thôi miên.
Thời gian tỉnh lại đã gần đến hoàng hôn, Dung Tiểu Kỳ đứng dậy đi tới phòng khách phát hiện Trạm Hải Lam đang xem TV, Dung Tiểu Kỳ đi tới bên người nàng, phát hiện nàng đang xem chính là phim của mình cùng Trầm Khuynh Mặc.
Dung Tiểu Kỳ từ phía sau vòng ôm lấy nàng: "Chị thế nào xem cái này?" Nàng nhớ kỹ bản thân đem phim mẫu dùng tuyên truyền tiện tay thả đâu đấy, thế nào làm Trạm Hải Lam phát hiện.
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Đây là Trầm đạo gửi cho chị."
Dung Tiểu Kỳ ngồi xuống: "Chị ấy rõ ràng cố tình."
Trạm Hải Lam nhìn chằm chằm màn hình TV nói: "Trầm đạo rất có tài hoa, cùng em hợp tác cũng rất ăn ý, chỉ tiếc phim nhựa như vậy không thể công chiếu."
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Vì sao không thể?"
"Phim nhựa tiểu chúng như vậy chỉ thích hợp mang đi tham gia bình thưởng mà thôi." Trạm Hải Lam nói.
Dung Tiểu Kỳ cười rộ lên: "Ồ, lẽ nào trên thế giới còn có chuyện Trạm Hải Lam tiểu thư không làm được sao?"
Trạm Hải Lam điểm lên cái trán của nàng: "Em đây cho chị xuống chút đi."
Dung Tiểu Kỳ lôi kéo tay Trạm Hải Lam nói: "Tuy rằng em không hiểu chế tác cùng phát hành, thế nhưng em biết phim nhựa dạng gì tốt, dạng gì không tốt."
"Thế nhưng..." Trạm Hải Lam tại do dự.
Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Hiện tại pháp luật điều có khoản cấm công chiếu phim nhựa đề tài này sao?"
Trạm Hải Lam lắc đầu: "Không có, thế nhưng thẩm tra sẽ tương đối phiền phức."
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Em biết chị có lý tưởng của mình, cùng thương nhân chỉ biết kiếm tiền không giống."
Trạm Hải Lam lại nhéo Dung Tiểu Kỳ: "Em ngày hôm nay là ngoài miệng sát mật sao?"
Dung Tiểu Kỳ ôm chặt Trạm Hải Lam, cúi đầu tựa ở trên vai nàng nói: "Đó là bởi vì em biết, chỉ có chị sẽ luôn đối tốt với em."
Trạm Hải Lam cười rộ lên: "Đừng có gấp, để chị suy nghĩ chút nữa."
Dung Tiểu Kỳ trong thời gian nghỉ ngơi này mớicảm thấy chân chính hưởng thụ sinh hoạt, trưa nay hẹn Trạm Hải Lam cùng nhau dùng cơm, Dung Tiểu Kỳ sớm đến địa điểm ước định đi dạo phố, đi ngang qua một quán cà phê bỗng nhiên cảm giác cửa thủy tinh bên kia hình như có ai đang phất tay, Dung Tiểu Kỳ lúc này mới phát hiện người nọ là Trầm Khuynh Mặc.
Thấy Trầm Khuynh Mặc, Dung Tiểu Kỳ đầu tiên nhớ tới chính là lời Tiểu Nguyệt, cô cùng bạn gái Trầm đạo lớn lên rất giống.
Trầm Khuynh Mặc đại khái còn không biết nàng đã biết chuyện này đi.
Tuy rằng không biết độ giống nhau bao nhiêu, thế nhưng tóm lại là một chuyện thực khiến người khác không vui.
Dung Tiểu Kỳ cố ý tách ra Trầm Khuynh Mặc bắt chuyện, bỏ đi, không nghĩ tới mới vừa đi vào một cửa hàng ở góc đường, thời điểm xoay người ly khai thì phát hiện Trầm Khuynh Mặc cư nhiên đi theo phía sau.
"Chào em, đã lâu không gặp." Trầm Khuynh Mặc bị phát hiện vẻ mặt rất thoải mái.
Dung Tiểu Kỳ đạm đạm cười: "Trầm đạo không có nhận sai người chứ?"
Trầm Khuynh Mặc không giải thích được: "Hử, chị thế nào sẽ nhận sai, Dung tiểu thư còn có tỷ muội sinh đôi sao?"
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười, cố nhiên đi ra ngoài: "Trầm đạo đã từng nói cho em biết, đạo diễn cùng diễn viên phải tương hỗ lý giải mới làm bộ phim càng thêm hài hòa hiệu quả?"
Trầm Khuynh Mặc gật đầu: "Không sai."
Dung Tiểu Kỳ dừng lại, nhìn Trầm Khuynh Mặc nói: "Vậy thỉnh Trầm đạo hướng em nói một chút cuộc sống tình cảm của bản thân đi."
Trầm Khuynh Mặc sửng sốt: "Dung tiểu thư vì sao đột nhiên..."
Dung Tiểu Kỳ cười nhạt: "Lẽ nào Trầm đạo có cái gì giấu giếm không thể nhìn người sao?"
Trầm Khuynh Mặc nhìn Dung Tiểu Kỳ, thần sắc thư hoãn nói: "Em biết đúng không?"
Dung Tiểu Kỳ không nói chuyện, Trầm Khuynh Mặc tiếp tục nói: "Em biết chuyện Tề Phi Nhi."
"Em không biết, cũng không quen Tề Phi Nhi... tiểu thư."
Trầm Khuynh Mặc đạm đạm cười: "Tề Phi Nhi là bạn gái đã mất của chị, xin lỗi, hiện tại mới nói cho em, chị còn che giấu một chuyện thực, em cùng Phi Nhi, lớn lên rất giống."
"Tướng mạo có thể lẫn lộn nghe nhìn của chị sao?"
"Vẫn là không thể, thế nhưng..."
Dung Tiểu Kỳ cắn răng: "Trầm đạo, chị ngay từ đầu thì đối em... có cảm giác cũng không đơn thuần đi?"
Trầm Khuynh Mặc gật đầu: "Đúng."
Dung Tiểu Kỳ đối Trầm Khuynh Mặc thừa nhận nhanh như vậy thật có chút kinh ngạc, bất quá này cũng không gây trở ngại nàng xem đến toàn cảnh sự thật: "Vậy theo như lời chị, em là diễn viên tốt, em có năng lực làm nhiều chuyện, trên thực tế cũng không đúng sao?"
Trầm Khuynh Mặc nhìn Dung Tiểu Kỳ, thở ra một hơi nói: "Dung tiểu thư, chị nhìn đến em liếc mắt thì nghĩ em cùng cô ấy rất giống nhau, chị thậm chí hoài nghi các em là tỷ muội, thế nhưng lý trí nói cho chị biết đây không có khả năng. Nếu như nói chị đem em cùng cô ấy lẫn lộn, đích xác có thời kì như vậy, thế nhưng chỉ chiếm một đoạn thời gian rất nhỏ chúng ta quen biết. Từ lúc em đáp ứng chị có thể diễn phim này, chị liền biết em cùng cô ấy là không đồng dạng như vậy."
"Đâu không giống?"
"Phi Nhi năm xưa mới vào ảnh đàn, vốn có tiền đồ quang minh, thế nhưng bởi vì scandal cùng chị, nàng chọn tự sát. Chị từng khuyên giải an ủi nàng phải đứng ra vì bản thân chủ động, thế nhưng nàng vẫn không chịu." Cuối cùng, Trầm Khuynh Mặc lại mỉm cười: "Nàng cùng em có cách biệt một trời."
- -------------