Phương Phỉ Viên, các nàng vây quanh dẫn Lục Minh lên lầu bảy, đó là khu vực nghỉ ngơi của Tổng giám đốc công ty, đó là một tầng lần đ ược trang hoàng xa hoa, có mấy căn phòng giải trí, còn có mấy gian phòng ngủ.
Trước kia, các nàng rất ít khi lên đây, chỉ có Tổng giảm đốc dẫn bồ nhí và bạn bè lên mà thôi.
Hiện tại hai vị cổ đông đã bỏ của chạy lấy người, còn sót lại một vị thấy tình thế không ổn, đem cổ quyền bán cho Đoạn Trí Côn, may mắn bị Lục Minh mạnh mẽ mua lại, nếu không mọi người về sau phải đối mặt với tên ghê tởm đó, cũng không biết sau này làm sao mà sống. Đoạn Trí Côn tuy ngoài miệng không có đáp ứng bán cổ quyền, nhưng lúc đó khi Lục Minh hỏi thì hắn đã lấy chi phiếu, một màn này là do Lục Minh thiết kế, hắn khi ra tay đưa tiền cho Đoạn Trí Côn thì đã cho quỷ tinh linh cùng Giai Giai lấy điện thoại quay lại, ngày sau có lên tòa, cũng có đủ chứng cớ trong tay.
"Trong này rất xa hoa" Lục Minh đi lên vừa thấy đã cảm thán nói.
"Phương Phỉ viên làm ăn tốt như vậy, vì sao lại luôn thiếu tiền, còn không phải do Phó Tổng cùng mấy Đổng sự quá xa xỉ, làm hao hụt tài chính" Tiểu Hoa bất mãn nói.
"Hiện tại tốt rồi, đổi anh Minh lên làm Tổng giám đốc, Phương Phỉ viên nhất định sẽ tốt lên thôi!" Quỷ tinh linh ôm cánh tay của Lục Minh mà reo lên: "Anh Minh, tăng lương đi, bọn em đã lâu rồi chưa được tăng lương! Ồ, chị Trang đến rồi, mọi người im lặng!" Nàng tinh mắt, vừa thấy chị Trang đi ra, lập tức kêu to, các nàng lập tức giả ra bộ dáng bé ngoan, tươi cười chào đón.
"Tiểu Lục, vừa rồi có phải là có người gây loạn không, em có bị thương không?" Chị Trang thấy bảo an ở dưới điện thoại báo cáo, vội vàng tới hỏi.
"Em không sao, thật ra chuyện là thế này…"
Lục Minh sau khi đem sự tình giải thích qua một lần, thì Vương Đổng vừa đi tới nghe vậy ha hả cười to.
Hắn trước tiên đưa ngoán tay cái với Lục Minh rồi nói: "Chuyện nhỏ thôi. Một khi đã quy được cảnh tên khốn đó nhận lấy chi phiếu. Thì ra tòa chúng ta không cần đánh cũng thắng. Tiểu Lục, cậu trước đánh người sau lấy tiền bịt miệng, làm cho hắn phải ngậm bồ hòn làm ngọt! Tiểu Lục tôi đi trước đuổi lũ quỷ đòi nợ kia đi, cậu cùng Trang tiểu thư cứ từ từ mà nói chuyện"
Chị Trang mới đầu còn có chút sợ, nhưng nghe Lục Minh nói có quay lại, lại nghe Vương Đổng lên tiếng thì mới yên tâm.
"Mọi người ngồi đi. Chị muốn nói chuyện với Tiểu Lục" Chị Trang mở cửa phòng Phó Tổng ý bảo Lục Minh đi theo mình.
"Chị Trang. Em cái gì cũng không hiểu chị cứ nói với anh Vương là được rồi" Lục Minh có chút kỳ quái, chị Trang muốn nói với mình chuyện gì đây? Chị Trang nghe vậy cười bảo Lục Minh ngồi xuống, bản thân cũng ngồi đối diện với hắn, lấy từ trong túi hồ sơ ra mấy phần văn kiện nói: "Lời cảm kích chị cũng không cần nói. Tiểu Lục. Mấy cái này đều là hợp đồng cổ quyền của em tại Phương Phỉ viên. Đương nhiên hiện tại còn chưa chính thức, đợi lát nữa sẽ hoàn thành toàn bộ thủ tục hợp đồng. Em tổng cộng có 18% cổ phần, hơn nữa em mua được 5% của Đoạn Trí Côn. Như vậy em có 23% cổ phần của Phương Phỉ viên. Trừ ông chủ lớn ra thì em là cổ đông lớn nhất của công ty".
"…" Lục Minh lấy làm kỳ. Mình mới ép Đoạn Trí Côn bán 5% cổ phần thì còn lý giải được. Còn 18% cổ phần kia là ở đâu ra?
"Vương Đổng mua cho em, anh ta nói nếu em không nhận, hắn không có lý do gì phải đầu tư vào một công ty lạ không có bạn bè quen thuộc" Chị Trang khẽ cười nói: "Vương Đổng hắn cũng có cổ quyền, chẳng qua chỉ là 12% mà thôi".
"Em sao có thể nhận tiền của anh ấy…" Lục Minh đổ mồ hôi.
"Tiểu Lục, nghe chị nói, Vương Đổng anh ta nói cũng đúng, anh ta cùng bọn chị không quen biết, nếu không nể mặt em, anh ta sẽ đến Phương Phỉ viên sao? Em thu mấy cổ phần này cũng không có gì, em cứ làm, chị sẽ giúp em quản lý, khi kiếm được tiền thì trả lại cho Vương Đổng cũng không muộn. Đối với em mà nói, chỉ là gật đầu lắc đầu, nhưng đối với nhân viên bọn chị mà nói, thì miếng cơm manh áo đều dựa vào em, Tiểu Lục, vô luận thế nào, hãy giúp bọn chị một lần, có được không?" Chị Trang nhìn Lục Minh, nhẹ giọng khẩn cầu hắn gật đầu.
"Cái này… Được rồi!" Lục Minh không có biện pháp, đành phải đáp ứng.
"Chị rất cao hứng… Tiểu Lục, chị rất cảm động, em biết không? Phương Phỉ viên này chị đã làm tám chín năm, từ khi làm công cho tới bây giờ, đều tận tâm hết sức, nhìn thấy nó từ một khách sạn bình thường phát triển lên như ngày hôm nay, nói không có cảm tình thì đó là giả. Nếu nó vì thiếu tiền xoay xở mà phải đóng cửa, chị thực sự rất khổ tâm" Chị Trang cầm tay Lục Minh, khuôn mặt luôn luôn nghiêm túc giờ đã lộ ra nụ cười: "Ông chủ lớn căn bản không quan tâm, chỉ cung cấp tài chính, giao cho Phó Tổng quả lý, chuyện buôn bán không có quan tâm, hiện tại Phó Tổng không còn, ông chủ lớn khẳng định càng thêm không muốn để ý tới, nhắm chừng sẽ giao cho người khác tiếp quản, thậm chí là trực tiếp đóng cửa đều là có thể. Chị không muốn để chuyển xảy ra như vậy, nói lời ích kỷ thì trong lòng chị là hy vọng nhất được thấy người như Tiểu Lục em đến làm Tổng giám đốc, bởi vì chỉ có như vậy, mới có thể để cho bọn chị phát huy hết khả năng, mới có thể làm cho chị cảm giác được bản thân ở tại thành phố này còn có tác dụng…"
"Chị Trang, em có một đề nghị" Lục Minh trong lòng chợt động, có cảm giác thấy chị Trang này là nhân tài có năng lực khó kiếm.
"Nói đi, có việc thì cứ tùy tiện phân phó, em hiện tại là ông chủ của chị mà!" Chị Trang tâm tình đặc biệt cao hứng, thậm chí còn cười đùa với Lục Minh.
"Em muốn đem 3% cổ phân chuyển qua cho chị, cứ như vậy, chị sẽ không làm công nữa, mà chân chính bắt đầu sự nghiệp kinh doanh của mình" Lục Minh đem một phần hợp đồng đưa cho chị Trang, cười nói sáng lạn như ánh mặt trời: "Chị Trang, chị nguyện ý cùng em hợp tác làm ăn không?"
"…" Chị Trang ngẩn ra nhìn Lục Minh, đôi mắt đỏ hồng lên.
Hồi lâu sau nàng mới quay đầu đi, rất nhanh lau đi nước mắt đang chảy xuống.
Làm một người làm công, quản lý một khách sạn, so với làm cổ đông, quản lý một khách sạn, đó là hai việc hoàn toàn khác nhau.
Cho dù người làm công có năng lực đến đâu, cũng sẽ bị ông chủ có ngày đuổi đi, nhưng làm cổ đông, cho dù là 1% cổ phần, thì cũng là tài sản của mình, là sự nghiệp của mình.
"Chị muốn ôm em một cái, có thể không?" Chị Trang đứng lên, không đợi Lục Minh đáp ứng, đã ôm lấy Lục Minh, vai không ngừng rung động, không tiếng động mà nước mắt cứ ròng ròng.
"Đừng khóc đừng khóc" Lục Minh có chút xấu hổ, hắn lại không biết an ủi như thế nào, chỉ có thể lấy tay vỗ vỗ lên lưng của chị Trang.
"Không có việc gì, chị rất cao hứng… Cha mẹ của chị chỉ sinh con gái, trong nhà chỉ có em gái mà không có em trai, không bằng em làm em của chị nha!" Chị Trang bỗng nhiên mỉm cười, nàng lau đi nước mắt, đưa tay sờ lên mặt của Lục Minh mà cười nói: "Nếu em nguyện ý nhận chị làm chị, như vậy chị sẽ nhận cổ phần của em, về sau tận tâm hết sức giúp em quản lý Phương Phỉ viên, được không?"
"Ok, em vừa lúc không có chị gái!" Lục Minh từ trên bàn lấy khăn giấy, nhẹ nhàng lau nước mắt cho chị Trang.
"Thì ra, có em trai, cảm giác rất tốt, rất đáng tin cậy!" Chị Trang cười, đưa tay vỗ vỗ vào lồng ngực khỏe mạnh của Lục Minh nói: "Một khi em đã nhận chị là chị gái, vậy mọi chuyện cứ giao cho chị đi!"
Ngoài cửa, hơn mười cái đầu đang áp vào cửa nhìn lén, thấy chị Trang vừa khóc lại vừa cười, cũng rất kỳ quái, nàng ta không phải nữ cường nhân cả ngày nghiêm mặt sao?
Chị Trang rất nhanh khôi phục lại phong thái thiết nương tử, ánh mắt trừng nhìn ra cửa, làm cho các nàng kia sợ tới mức chạy tán loạn.