Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 363: Nước mắt mỹ nhân



Buổi sáng, Lục Minh cùng Giai Giai ăn sang xong, lại gọi điện thoại để các nàng Hoắc Vấn Dung cùng với Tiểu Hoa MM đến .
Lý do chính là cùng nhau nghiên cứu về đại hội Trù Thần (thần đầu bếp đó) kia. Vốn Lục Minh đối với việc các nàng tham dự đại hội Trù Thần hoàn toàn không có hứng thú. Nhưng hiện tại vì để Giai Giai có người bồi tiếp, chủ động nghĩ một chút. Bảo các nàng kia mang tài liệu tơi, lại đây cùng với Giai Giai cùng nhau làm "Ngũ Hành Ngưng Mực Thang" cùng với "Ngân Long Bạch Ngọc Thang" . Có Lục Minh không ngừng chỉ dẫn, các nàng có tin tưởng tại đại hội Trù Thần có được thành tích tốt.
Đương nhiên, bây giờ các nàng tiến đến, âm thầm là vì làm bạn với Giai Giai. Tiện cho Lục Minh bứt ra đi xử lý các loại việc.
"Buổi tối nhớ về sớm ..." Giai Giai hoàn toàn không biết mình có mẹ ruột tìm đến . Đối với nàng mà nói, phụ nhân máu me đầy mặt nàng cứu mấy ngày trước chỉ là người qua đường. Sao có thể nghĩ đến nàng chính là mẹ ruột của mình được.
Lục Minh lạnh lùng lên xe. Số 2 lãnh khốc lại báo cáo: "Đối phương còn chưa đi. Có hai ý tứ Một là muốn xét nghiệm ADN. Hai là sau khi xét nghiệm, nếu Giai Giai chứng minh được thân phận là con gái ruột, thì bồi thường một trăm vạn. Nhưng bí mật thừa nhận Giai Giai là con gái Từ gia. Từ gia đồng ý cho mẹ Giai Giai hàng năm đến thăm con gái. Nếu như xét nghiệm không phải thì bồi thường mười vạn là xong việc."
"Ý không tồi.." Lục Minh hừ nhẹ một tiếng, hỏi: "Đối phương là sắp xếp sẵn người giám định ADN đến đây rồi?"
"Đúng, nhưng tôi phỏng chừng, phần xét nghiệm kia là giả ."
Số 2 lãnh khốc tuy rằng bình thường im lặng, nhưng không có nghĩa hắn là đầu gỗ. Trái lại tên gia hỏa này có ý nghĩ siêu phàm thoát tục, nếu không cũng không có khả năng trở thành đội phó đội Đặc Cần, càng không thể được phái đến bên người giúp đỡ Lục Minh .
"Tôi cũng cho là như vậy. Xét nghiệm không phải còn có bồi thường? Nghe đã biết là tin vịt." Lục Minh cười lạnh nói: "Chúng ta đưa cho họ xét nghiệm giả luôn đi !"
"Dạ." Số 2 lãnh khốc tựa hồ sớm biết rằng Lục Minh sẽ làm thế, gật đầu.
Dựa theo ý nghĩ của Lục Minh , đối phương đã cố ý không tiếp nhận, như vậy còn để Giai Giai klàm xét nghiệm, thì đó là sỉ nhục lớn nhất.
Lục Minh trong lòng thật sự mong chuyện qua nhanh.
Tốt nhất là hoàn toàn không kinh động tới Giai Giai, không cho nàng biết từng có quá một chuyện như vậy phát sinh. Thà như vậy, đối với nàng lại tốt hơn. Tuy rằng Giai Giai cần một gia đình ấm áp, cần cha mẹ che chở yêu thương nàng nhưng Từ gia không có khả năng cho nàng điều này.
Nếu như nói gia đình ấm áp. Lục Minh chỉ có thể từ chính mẹ mình mà nghĩ biện pháp. Có mẹ yêu thương Giai Giai, tin tưởng cũng là giống nhau .
Hắn cầm lấy điện thoại,gọi tới cho mẹ, đem mọi chuyện nói qua.
Mẹ hắn an ủi: "Đứa ngốc, Giai Giai cũng là con gái nhỏ ngoan ngoãn của ta, ta đương nhiên thương nàng. Nếu con cảm thấy thích hợp, bảo Giai Giai tới đây sống cùng với ta một đoạn thời gian đi .Mấy ngày nay Trầm nha đầu cũng không có ai bầu bạn. Vừa lúc cần có người nói chuyện!"
"Con cám ơn mẹ!" Lục Minh mừng như điên. Có mẹ ủng hộ. Như vậy hắn liền có dũng khí làm lớn .
Về phần phụ quân bạo quân trong nhà kia, hắn luôn luôn chỉ là chê cười mình. Nếu Giai Giai đi bồi tiếp Trầm Khinh Vũ cùng với mẹ sống một đoạn thời gian. Tin tưởng hắn cũng sẽ không nói cái gì. Cùng lắm hắn gọi điện thoại qua chửi mình. Lần này cũng nhịn được, dù sao cô gái nhỏ Giai Giai này của mình là định rồi. Nàng là người vợ nhỏ của mình, ai cản bọn ta không có cửa đâu!
Số 2 lãnh khốc mang Lục Minh đi gặp người sĩ quan kia. Tên gia hỏa này cũng còn rất cứng rắn. Bị đội Đặc Cần đánh cho sưng mặt lên, vẫn kiên trì muốn gặp được Lục Minh mới thôi.
Lục Minh tiếp nhận tờ xét nghiệm giả từ tay số 2 lãnh khốc đã sớm chuẩn bị, đưa tới cho sĩ quan.
Rồi hắn đem tờ chi phiếu mười vạn đôi phương đưa ra tùy tiện xé nát, thản nhiên nói: "Bắt đầu từ hôm nay , Giai Giai không phải người Từ gia. Nàng là người của Lục gia ta. Có bất kỳ chuyện gì cũng đừng qua làm phiền nàng. Ta nghĩ ta nói đủ để hiểu rồi ."
Sĩ quan kia kính hắn ba lễ, nói: "Nhiệm vụ mà thủ trưởng giao cho tôi đã hoàn thành. Tôi không có bình luận gì về chuyện này. Nhưng là phu nhân từng nhờ tôi hỏi trước khi tới đây, tôi xin hỏi một câu. Nàng hy vọng khi rảnh có thể đến Phương Phi Uyển ở. Xin hỏi tôi có thể hồi báo với phu nhân như thế nào?" Lục Minh đối với mẹ ruột của Giai Giai kia, trong lòng hắn thật sự không có ác cảm, gật gật đầu: "Ta không cự tuyệt chuyện đó. Đối với mẫu thân trên thế gian, ta đều là tôn kính . Nhưng xin vị mẫu thân nhớ kỹ một chút. Lòng của nàng cần an ủi nhưng đồng thời đừng làm cho long con gái tan nát lần nữa..."
"Dạ!" Trong mắt sĩ quan kiat lộ ra thần sắc cảm kích, lại kính ba lễ nữa.
Chỉ là một người chấp hành, hắn hoàn toàn hiểu được chân tướng của chuyện này, cũng có thể hiểu được tất cả phản ứng của Lục Minh làm ra.
Đối với việc Lục Minh đưa ra tờ xét nghiệm giả kia. Hắn không cảm thấy ngoài ý muốn. Trái lại từ lúc hắn thấy Lục Minh đáp ứng gặp hắn, hắn cũng đã đoán được sẽ có kết quả "giải quyết riêng" như vậy. Bất quá, trong lòng hắn không nắm chắc đối phương sẽ đồng ý thỉnh cầu thăm con gái kia hay không. Hắn vốn cho rằng hơn phân nửa là đối phương sẽ quả quyết cự tuyệt. Bây giờ vừa nghe Lục Minh nói như thế, trong lòng hắn xúc động rất lớn, phi thường cảm động, h thật lòng kính lễ với Lục Minh kính .
Tiễn sĩ quan kia đi xong, số 2 lãnh khốc nhẹ giọng nói: "Cự tuyệt mới là thực sự chấm dứt. Bây giờ sở rằng phiền phức sẽ còn có thể có biến cố ."
Lục Minh khẽ thở dài một cái: "Tôi hiểu được. Bất quá, tôi không nói được lời cự tuyệt ! Trong lòng tôi, đương nhiên cũng hy vọng Giai Giai có được tình thương của mẹ. Cũng hy vọng nàng có người quan tâm. Dù sao cũng là mẹ ruột, lại có lòng tìm kiếm. Ta thật sự không đành lòng cự tuyệt... Phiền toái nhất định sẽ có. Nhưng không có vấn đề gì. Tôi không thể bởi vì sợ phiền toái mà cự tuyệt tấm lòng người mẹ muốn gần con gái... Nếu tôi làm như vậy, cùng phụ thân tàn nhẫn kia của nàng có cái gì khác nhau chứ?"
"Xin yên tâm. Chúng tôi sẽ xử lý tốt tất cả." Số 2 lãnh khốc nghe xong, cũng mỉm cười nhiệt tình nói .
Tiểu thủ trưởng thần bí mà mình bảo hộ này đích xác cùng người thường khog giống. Hắn không có lòng dạ chính trị gi, cũng không có lý tính xử sự của quan lớn . Nếu thật sự đứng ở góc độ xã hội, cách làm của hắn là không đủ chính xác .
Nhưng chính là bởi vì bất cứ hắn làm cái gì, đều đem tình cảm trong lòng người lên vị trí đầu tiên, cho nên mọi việc đều là thực long, không có chút dối trá nào.
Hắn không phải cái loại lãnh đạo cao cao tại , cũng không phải thủ trưởng có thể hy sinh vì quốc gia. Hắn hoàn toàn ngược lại. Có khi chỉ vì một người bình thường, lại không ngại cho chính hắn trêu chọc vào đại phiền toái. Vì hai tiểu hài tử ngộ độc, hắn không ngại cùng quan viên có thái tử che chở trở mặt. Không tiếc bại lộ thân phận của mình... Đổi thành bất cứ thủ trưởng hoặc là lãnh đạo nào, đều sẽ không thể làm như vậy, mà là chọn ẩn nhẫn, rồi chờ cơ hội!
Hắn cố tình làm chuyện không nên thực hiện như vậy, lại có thể làm xúc động sâu sắc lòng người của mọi người xung quanh.
Bởi vì mị lực cùng với năng lực của hắn, mọi người bị hắn làm cảm động. Bọn họ vốn vẫn không dám cùng quan viên là địch lại lộn xộn bạo phát, đem tất cả việc đáng ghê tởm vạch trần ra . Ngược lại giải quyết được sự việc mà làm cho tất cả mọi người không thể giải quyết. Này, chính là phương thức làm việc đặc biệt của hắn! Đó cũng là bất luận kẻ nào trên thể gian cũng đều không thể làm được. Chỉ có hắn, một lần rồi lại một lần sáng tạo kỳ tích!
Đi theo thủ trưởng như vậy, làm việc so với cùng với bất cứ thủ trưởng nào cũng đều có hứng thú cùng nhiệt tình hơn.
Nếu đi theo người khác, mình chỉ có thể làm chuyện trong kế hoạchì!
Bây giờ đi theo hắn, chính mình không cần kế hoạch gì. Chỉ cần theo sát bước chân của hắn là có thể chứng kiến cùng với tham dự sáng tạo ra một cái rồi lại một cái "kỳ tích" ! Đi theo thủ trưởng như vậy làm việc. Đó là thành tựu đắc ý nhất huy hoàng nhất trong cuộc đời của mình!
"Ba !"
Số 2 lãnh khốc cũng không kìm lòng được mà kính Lục Minh một cái lễ. Trong mắt nam tử lãnh khốc, có một loại tôn kính vô thượng.
Lục Minh kỳ quái liếc mắt nhìn nam tử lãnh khốc một cái. Tên đầu gỗ này cũng có lúc kích động ?
Chẳng lẽ, tên gia hỏa này là một trẻ mồ côi thiếu tình thương của mẹ ?
"Đi thôi!" Lục Minh không hướng tới trên người nam tử lãnh khốc mà suy nghĩ nhiều lắm. Sau khi hắn xử lý xong chuyện Giai Giai, trong lòng tràn đầy là làm sao khồng chế bệnh tình của Trương Viện Viện .
Vừa mới lên xe ,còn chưa có lăn bánh, bỗng nhiên Nhan Mộng Ly MiMi gọi điện thoại tới cho Lục Minh .
Lục Minh trong lòng kỳ quái, nhưng ngay lập tức ý thức được không ổn, nàng bình thường sẽ không gọi điện thoại cho mình. Hiện tại lại gọi điện thoại, nhất định là có chuyện gì xảy ra. Liền nhanh tiếp nhậnn nghe, an ủi: "Có phải Mộng Ly muội muội hay không? Anh là Lục Minh. Em ở đâu? Anh tới ngay lập tức ... Có người gửi cho em một bàn tay? Mẹ nó. Ai biến thái như vậy a..."
Vừa nghe Nhan Mộng Ly nói, Lục Minh thật sự là toát mồ hôi.
Chẳng lẽ có người cầu yêu không được, lại chặt bỏ một bàn tay gửi tới để bày tỏ tâm ý? Tên gia hỏa này cũng quá điên cuồng quá biến thái đi?
Thanh âm Nhan Mộng Ly yếu ớt nói: "Có vài bao. Đều là thứ ghê tởm gì đó. Em đã báo cảnh sát . Nhưng Thanh Lam tỷ tỷ không rảnh. Cảnh sát La Cương cũng không còn ở Lam Hải. Em sợ cảnh sát hoài nghi em giết người. Muốn đem em mang về cục cảnh sát. Cho nên, nếu nhưanh không có việc gì bận, anh xuống đây trước. Được không?"
"Được. Em đừng sợ. Không có việc gì . Anh sẽ lập tức tới ngay." Lục Minh mau chóng bảo nam tử lãnh khốc số 2 lái xe đuổi qua . Lại gọi điện thoại cho Trương Viện Viện: "Là Viện Viện sao? Em đợi lát nữa anh xuống. Anh còn có việc vội phải đi. Bây giờ em không cần đi lại. Cứ hảo hảo nằm ở bệnh viện mà nghỉ ngơi. Anh đã nghĩ được phương pháp khống chế bệnh tình của em. Bất quá phải cần chuẩn bị, khi nào anh tới sẽ điện thoại lại cho em . Em bảo cha mẹ em đừng lo lắng. Anh có phương pháp."
"Được. Em…. Biết… Anh." Trương Viên Viên rất cố sức trả lời. Tuy rằng không lưu loát, nhưng nghe giọng nói của nàng phi thường cao hứng. Một là bởi vì Lục Minh sẽ đến thăm nàng. Hai là bởi vì Lục Minh đã nghĩ ra được phương pháp khống chế bệnh tình. Nàng tự nhiên là lòng tràn đầy vui mừng.
Khi tới đại học ký túc xá, cảnh sát 110 đã đến đây.
Bất quá bởi vì Nhan Mộng Ly khóa cửa, lại có mười mấy sinh viên ở bên ngoài hành lang ngăn chặn. Bọn họ không có cách nào tiến vào .
Lục Minh cùng với nam tử lãnh khốc số 2 đi lên . Bọn họ còn chuẩn bị để hai người tránh ra. Đồng thời gọi càng nhiều đồng sự đến hiện trường trợ giúp. Cửa phòng Nhan Mộng Ly bị người tạt máu lên. Nhưng không biết là máu người hay máu động vật . Trên vách tường màu trắng cũng có chữ màu đỏ "Chết Đi" nhìn thấy mà ghê người. Các sinh viên thấy lão đại Lục Minh đến đây, đều nhanh chóng nhường đường. Hai cảnh sát lại bị nam tử lãnh khốc số 2 xách như xách con gà con sang một bên. Hắn lại lấy ra một cái giấy chứng nhận, ra hiệu bảo bọn họ nghe theo mệnh lệnh của mình.
"Đặc Cần, Thứ Nha. Xuất động toàn bộ." Nam tử lãnh khốc sô 2 thấy Lục Minh làm thế, lấy ra điện thoại ngay lập tức, gọi cho thuộc hạ phát ra mệnh lệnh.
Lục Minh sở dĩ để cho Đặc Cần, Thứ Nha xuất động, chủ yếu là muốn khống chế cục diện. Không cho cảnh sát nhúng tay.
Niếp Thanh Lam cùng với La Cương đều không ở đây. Thái tử có thể lấy thúng úp voi. Tuy rằng bọn họ không làm gì được Lục Minh nhưng có bọn họ một quấy rối. Có lẽ chứng cớ vốn không có . Nếu trên vách tường là máu động vật thì Lục Minh cũng sẽ không để ý. Vấn đề là những thứ này đều là máu người thật...
Đối phương là lén lấy túi máu trong bệnh viện . Hay là thật sự giết một người. Rồi chặt ra gửi cho Nhan Mộng Ly chứ?
Là ai biến thái như vậy?
Lục Minh cảm thấy rất cần sưu tập chứng cớ, đem tên gia hảo siêu cấp biến thái kia bắt lấy. Cho Nhan Mộng Ly muội muội một hoàn cảnh an toàn cùng yên lặng. Hắn gõ cửa, khẽ hô một tiếng: "Mộng Ly. Là anh. Lục Minh..."
Cửa mở, lộ ra một khuôn mặt nhỏ nhắn khiến cho Lục Minh phải đau long, trên khuôn mặt kia, nước mắt mỹ nhân đang rơi xuống như ngọc trai.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv