"Ha ha!"
Tông Nam lúng túng cười một tiếng, nói: "Anh Tiêu không hổ Sói vương Bắc Cảnh của nước Đại Hạ, cường giả Minh cảnh trẻ tuổi nhất ở toàn bộ mảnh đất trăm quốc gia. Mới vào Nhị Cảnh Minh tâm liền có thể đánh bại Ngưu Sát Tôn chủ, hơn nữa trở lại hoàn hảo không hao tổn, thật sự là để cho người ta khâm phục!" "Nịnh hót thì không cần!"
Tiêu Nhất Thiên lắc đầu nói nói: "Anh đi theo bên người Ngưu Sát Tôn chủ bao năm như vậy, Ngưu Sát Tôn chủ giúp anh tấn nhập Minh cảnh, đối với anh cũng coi là có ân, nhưng bây giờ, ông ta sống chết chưa biết thế nào, nhưng dường như anh không hề cảm thấy căm hận gì!" "Chẳng lẽ!" "Anh không muốn giết liễu tôi, trả thù thay ông ta sao?"
Đúng vậy!
Bắt đầu từ khi đoán ra thân phận của Tiêu Nhất Thiên, cho đến bây giờ, biểu hiện của Tông Nam cũng quá bình tĩnh, quá trấn định, giống như sống chết của Ngưu Sát Tôn chủ không có một chút xíu xiu quan hệ nào với anh ta. Điều này làm cho Tiêu Nhất Thiên không tránh khỏi có chút kỳ quái! "Thiên đạo luân hồi, người có số mạng!"
Đối mặt với nghi ngờ của Tiêu Nhất Thiên, Tông Nam giọng bình thản nói: "Thế giới mạnh hiếp yếu này, quy tắc vốn là kẻ yếu ăn hiếp kẻ mạnh. Ngưu Sát Tôn chủ không bằng anh, chết thì chết vậy, giống như anh cho tới bây giờ cũng không xem tính mạng của người khác coi ra gì vậy thôi, thế thì người khác quan tâm đến sống chết của anh làm gì?" "Huống chi!" "Những năm này tôi mặc dù đi theo ở bên người Ngưu Sát Tôn chủ, thay điện Huyền Vương dốc sức, lấy được không ít ân huệ của Ngưu Sát Tôn chủ, nhưng cũng thế thôi, những ân huệ đó không phải là không có giá. Nói cho cùng, chẳng qua là tôi làm nhiệm vụ đổi lấy thù lao thôi, giữa tôi cùng Ngưu Sát Tôn chủ cũng thế, cùng điện Huyền Vương cũng vậy, chỉ có thể tính là ai cũng được cái mình muốn, hai bên không thiếu nợ nhau!" "Đạo bất đồng, không thể cộng sinh!" "Ngưu Sát Tôn chủ lòng dạ ác độc, coi nhân mạng như cỏ rác vậy, điện Huyền Vương cũng là thuận ta thì sống nghịch ta thì chết. Những thứ kia không phải là cái mà tôi ước ao, cũng không phải là cái mà tôi mong muốn!" "Cho nên!" "Ngưu Sát Tôn chủ chết cũng tốt, tôi còn phải cảm tạ anh Tiêu, không chỉ cứu tính mạng của sự tôn cùng sư muội, hơn nữa để cho tôi lần nữa lấy được tự do. Sau này, có thể làm mình chuyện muốn làm, theo đuổi cái mình muốn...
Một thôi một hồi
Tông Nam nói rất thành tâm, hiển nhiên là lời từ tận trong lòng. Thanh âm không lớn, nhưng vang vang có lực!
Nghe vậy!
Tiêu Nhất Thiên không tránh khỏi trong lòng khể dao động, người có thiên phú cũng thực lực như Tông Nam, mà lại cũng có thể giữ tâm thể cùng nguyên tắc như anh ta, thật ra thì cũng ít khi thấy! "Không tệ!" "Anh rất tốt!"
Tiêu Nhất Thiên tán dương mấy câu, quốc sư Đại Hoa đan điền bể tan tành, thành phế nhân, sau này đi theo bên người Tông Nam, cũng coi là cuộc đời còn lại không lo. Sau đó, Tiêu Nhất Thiên đi thẳng vào vấn đề chính, hỏi: “Nếu không muốn đi theo Ngưu Sát tôn chủ, vào hàng ngũ điện Huyền Vương. Như vậy, nếu như bây giờ tôi nói cho anh biết Ngưu Sát Tôn chủ đã bị tôi tru diệt. Hơn nữa, tiếp theo tôi còn muốn nghĩ biện pháp lẩn vào trong tổng đàn điện Huyền Vương làm một ít chuyện tôi muốn làm, lấy một ít đồ tôi muốn lấy, cần anh trợ giúp, anh sẽ trợ giúp tôi chứ?"
Tiêu Nhất Thiên hỏi rất trực tiếp! "Sẽ không!"
Tông Nam lắc đầu một cái, trả lời cũng rất dứt khoát, dường như là không chút nghĩ ngợi nói: "Điện Huyền Vương không có đơn giản như anh nghĩ vậy, lẫn vào tổng đàn điện Huyền Vương, cũng không có dễ dàng như anh nghĩ đâu!" "Trước không nói đến ba ngàn chiến tướng trải rộng ở khắp mảnh đất trăm quốc gia. Chỉ là mười hai Quy Sát thôi, người nào cũng đều là cường giả Nhị Cảnh Minh Tâm siêu cấp. Tôi mặc dù không biết anh dùng thủ đoạn gì để tru diệt Ngưu Sát Tôn chủ, nhưng tôi biết, Ngưu Sát Tôn chủ chết, điện Huyền Vương còn có mười một Quy Sát còn sống. Một khi tin Ngưu Sát Tôn chủ chết truyền ra, thân phận anh bại lộ, tất sẽ trở thành mục tiêu săn giết của điện Huyền Vương. Đến lúc đó, hai, ba... Thậm chí năm, sáu Quỷ Sát liên thủ, anh đối phó như thế nào?" "Kết quả của anh, tuyệt đối sẽ không tốt hơn Ngưu Sát
Tôn chủ!" "Mà tôi..." "Ha ha!"
Vừa nói, Tông Nam tựa như tự giễu cười khổ một cái, sau đó nói tiếp: "Mới vào Minh Cảnh, tôi vẫn còn quá yếu, không có lý do giúp anh, cũng không có tư cách giúp anh, trợ giúp anh, tương đương với tự tìm đường chết!"
Tông Nam nói đúng sự thật.
Cường giả mới nhập Minh Cảnh giống như Tông Nam, đặt ở trong nước Đại Hoa, cái bầy rồng không đầu kia, đủ để đảm nhiệm vị trí Hoàng chủ, trở thành người đứng đầu một nước, nhưng mà điện Huyền Vương chính là bá chủ đệ nhất của mảnh đất trăm quốc gia, chênh lệch lớn tới cỡ nào? Chỉ là một cường giả Minh Cảnh, căn bản không có tác dụng gì. Đụng phải bất kì Quy Sát nào, cũng chỉ có một con đường chết! "Anh hiểu lầm!"
Tiêu Nhất Thiên dĩ nhiên biết ý của Tông Nam, vì vậy lắc đầu nói nói: "Tôi nói anh giúp tôi, cũng không phải là nói anh đi theo tôi cùng nhau đi vào tổng đàn điện Huyền Vương, xung phong xông trận!" "Chuyện của tôi, tôi sẽ tự mình đi làm, sẽ không liên lụy bất kỳ người nào!" "Chỉ có điều!" "Tôi không hiểu lắm về điện Huyền Vương. Trước khi trà trộn vào trong tổng đàn, cần phải lấy được nhiều tin tức nội bộ liên quan đến điện Huyền Vương hơn một chút, nhất là tin tức liên quan đến tổng đàn!" "Mà anh!" "Anh đi theo ở Ngưu Sát Tôn chủ nhiều năm như vậy, biết khẳng định nhiều hơn so với tôi!" "Cho nên!" "Tôi hy vọng, anh có thể đem những gì anh biết, nói cho tôi toàn bộ, để cho tôi bớt đi một ít khó khăn lòng vòng, có thể tránh được nguy hiểm rủi ro nhiều nhất có the!"
Quá khó khăn!
Đúng như Tông Nam nói, cường giả điện Huyền Vương quá nhiều, thế lực ở vùng đất trăm quốc gia quá lớn, đối địch với điện Huyền Vương, còn muốn trà trộn vào trong tổng đàn điện Huyền Vương, cướp đồ từ trong tay Chủ Tổng điện của điện Huyền Vương, thật sự là quá khó khăn, gần như không có khả năng thành công!
Vừa vặn cũng là bởi vì như vậy, trước khi Tiêu Nhất Thiên đi, mới phải chuẩn bị chu đáo thật kĩ càng! "O?" Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!
Nghe được của lời Tiêu Nhất Thiên, Tông Nam sửng sốt một chút, hỏi: "Đây cũng là nguyên nhân anh Tiêu tha cho tôi một mạng?"
Ngưu Sát Tôn chủ chết!
Hoa Tuấn Vũ chết!
Hoa Long Thần cũng đã chết!
Ấy vậy mà!
Chỉ có Tông Nam còn sống, Tông Nam vốn là có chút kỳ quái, Tiêu Nhất Thiên tại sao không giết anh ta, bây giờ, anh ta dường như hiểu, giữ lại anh ta là bởi vì anh ta còn có giá trị lợi dụng? "Coi là vậy đi!"
Tiêu Nhất Thiên không có chối, gật đầu một cái, sau đó lại lắc đầu nói: "Nhưng cũng không hoàn toàn là vậy! Tôi tha cho anh một mạng, nguyên nhân chủ yếu là vì thái độ của anh đối với quốc sư. Đan điền của quốc sư bể tan tành, sau này cần phải có người chăm sóc. Đại Hoa rối loạn, cũng cần có người đứng ra ổn định thế cục, anh là người chọn lựa thích hợp nhất." "Còn về điện Huyền Vương... "Nếu tôi nói là để cho anh hỗ trợ, tất nhiên sẽ không ép anh, anh có quyền cự tuyệt!"
Tông Nam trầm mặc
Con người hơi co lại, khẽ nhíu mày, hiển nhiên là cần nhắc thiệt hơn!
Một lát sau! "Được!"
Tông Nam giống như là đã đưa ra lựa chọn, cùng Tiêu Nhất Thiên hai mắt nhìn nhau một cái, sắc mặt ngưng trọng nói: "Tin Ngưu Sát Tôn chủ chết một khi truyền ra, điện Huyền Vương hẳn sẽ cho đòi tôi đi tra hỏi, đến lúc đó, vì cầu được sống, tôi sẽ không giấu diếm chuyện anh Tiêu đã làm những chuyện này ở kinh đô Đại Hoa!" "Giống vậy!" "Chuyện liên quan đến điện Huyền Vương tôi cũng có thể nói cho anh!"
Nói trắng ra là!
Tông Nam chỉ muốn tự vệ, không muốn chọn phe mà đứng. Ân oán giữa Tiêu Nhất Thiên cùng điện Huyện Vương, anh ta không tham dự, cũng sẽ không giúp ai. Bây giờ bán đứng điện Huyền Vương với Tiêu Nhất Thiên, sau này cũng sẽ bán đứng Tiêu Nhất Thiên với điện Huyện Vương. Hoặc là không nói, hoặc là ai hỏi tôi tôi cũng nói:
Chuyện này có chút ra ngoài dự liệu của Tiêu Nhất
Thiên!
Tông Nam thành khẩn hơi quá đáng!
Dẫu sao!
Vào giờ phút này, Tông Nam đứng ở trước mặt Tiêu Nhất Thiên, tánh mạng của anh ta cũng bị Tiêu Nhất Thiên cầm ở trong tay, Tiêu Nhất Thiên tùy thời đều có thể giết anh ta, mà anh ta, vẫn còn dám nói ra lời như vậy, phàm là đổi một người khác, sợ rằng cũng không có dũng khí cùng can đảm như vậy! "Có thể!"
Tiêu Nhất Thiên suy nghĩ một chút, đồng ý, nếu như tin Ngưu Sát Tôn chủ chết truyền ra, thì cũng đồng nghĩa với chuyện Tiêu Nhất Thiên giả trang làm Ngưu Sát Tôn chủ bại lộ, đến lúc đó, Tông Nam có muốn thay anh giấu giếm hay không, thật ra thì đã không có ý nghĩa!
Vì vậy!
Tiêu Nhất Thiên tỏ ý nói: "Nói đi, nói hết những gì anh biết ra!" "Ù!"
Tông Nam cũng không nhăn nhỏ, nói liên tục, nhưng mà, để cho Tiêu Nhất Thiên chuẩn bị không kịp là cầu nối đầu tiên Tông Nam nói ra khỏi miệng, liền khiến anh triệt để sợ ngây người! "Thật ra thì..." "Ngưu Sát Tôn chủ bị anh tru diệt, cũng không phải
Ngưu Sát Tôn chủ chân chính!"
Đây là câu nói đầu tiên của Tông Nam
Nghe vậy!
Tim Tiêu Nhất Thiên run lên bần bật, nhất thời ngẩn người ra đó, sắc mặt kịch biển, con bà nó, cái quỷ gì?