Sói Vương Bất Bại

Chương 218: Vua Quỷ bóng đêm - Người thay đổi số phận của Tiêu Nhất Thiên



Tiêu Nhất Thiên biết người áo đen trước mặt này!

Sói Đồng và Sói Hồn cũng biết!

Năm năm trước!

Tại thủ đô, Tiêu Nhất Thiên đã bị nhà họ Tiêu hãm hại và bị bỏ tù. Sau khi bị giam hai tháng rưỡi tại thành phố Hải Phòng phòng số 4, chính người đàn ông mặc áo choàng đen này đã đưa anh ra khỏi nhà tù, hơn nữa còn đưa anh vào bộ đội! Không ngoa khi nói rằng người áo đen đối với Tiêu Nhất Thiên tựa như tri âm tri kỷ!

Chính người đàn ông áo choàng đen này đã thay đổi số phận của Tiêu Nhất Thiên! Nếu không, Tiêu Nhất Thiên đã chết trong thành phố Hải Phòng

phòng số 4 vào 5 năm trước. Vua Sói Bắc Cảnh sau này ở đâu? Bây giờ liệu còn có nơi để Vua Sói trở về?

Đâu còn cơ hội để báo huyết hải thâm thù???

Ban đầu!

Sau khi đưa Tiêu Nhất Thiên vào quân đội, người đàn ông áo đen rời đi, đã năm năm Tiêu Nhất Thiên không gặp lại ông ta! Cho nên...

Tính toán kỹ càng, đây hẳn là lần gặp mặt thứ hai giữa Tiêu Nhất Thiên và người áo đen!

Tiêu Nhất Thiên thậm chí còn không biết người đàn ông mặc áo choàng đen trông như thế nào!

Thậm chí không biết tên của người đàn ông mặc áo choàng đen!

Tất cả những gì anh biết là mật danh của người đàn ông mặc áo choàng đen được gọi là "Vua Quỷ bóng đêm", nghe qua thật khiến người ta không rét mà run, "Vua Sói Bắc Cánh" của Tiêu Nhất Thiên!

Ngay cá với mật danh này, Tiêu Nhất Thiên chỉ biết về nó sau khi anh thành lập Huyết Lang đoàn!

Bởi vì người áo đen này chính là người tạo ra Huyết Lang đoàn! Tiêu Nhất Thiên cũng tốt. Không tính đến Sói Đồng và Sói Hồn, 81 thành viên của Huyết Lang đoàn, không có ngoại lệ, đều là những người mà người áo đen này được lựa chọn cẩn thận từ khắp nơi trên đất nước, sau đó được gửi đến quân đội để cùng nhau hợp thành! Giọng của người đàn ông áo đen này Tiêu Nhất Thiên đã khắc cốt ghi tâm, không thể nào quên!

Vì vậy vừa nghe qua liền nhận ra!

"Năm năm..."

Người áo đen không nhìn lại đám người Tiêu Nhất Thiên, giọng nói trầm thấp có chút khàn khàn. Có chút cảm khái nói: "Khi tôi đem từng người các ngươi vào quân đội, các ngươi vẫn còn là một nhóm thanh niên trẻ trung năng động.

"Trong 5 năm, Huyết Lang đoàn đã làm rung chuyển biên giới phía bắc và bảo vệ lãnh thổ của tôi. Không thể không kể đến công của các ngươi."

"Hôm nay!"

"Cho dù các ngươi đã đạt được thành công và rút lui, tinh thần quân đội vẫn còn đó. Tôi rất yên tâm vì điều này. Khi đất nước cần các ngươi, tôi mong rằng các ngươi có thể đứng lên và gánh vác trách nhiệm của mình như trước. Có trách nhiệm, phát huy hết khả năng của mình, làm việc chăm chỉ, hết mình và can đảm tiến về phía trước. Hãy tiếp tục là những người hùng!"

"Vận mệnh của quốc gia, chúng ta đều phải chịu trách nhiệm!"

"Cởi bỏ quân trang, các ngươi vẫn là vệ binh, là lưỡi dao sắc bén của đất nước!"

Vài lời đầy nói ra đầy hùng hồn, mạnh mẽ!

Tâm tình của Tiêu Nhất Thiên khẽ động, cư nhiên nghe được dây dưa bên ngoài lời nói của người áo đen, đồng thanh nói: "Quân lệnh sở chí, không dám không tuân theo!"

"Vua Quỷ bóng đêm, xin hãy phát lệnh xuất quân!"

Trong phút chốc, dường như một lần nữa trở lại chiến trường, một quân lệnh, tràn đầy nhiệt huyết, mũi kiểm hiên ngang, bất khuất! "Được!"

Người áo đen nặng nề gật đầu, có vẻ rất hài lòng với thái độ của đám người Tiêu Nhất Thiên, nhưng thay vì phát ra cái gọi là quân lệnh, ông ấy chậm rãi quay người lại, cười với đám người Tiêu Nhất Thiên: "Đừng căng thắng. Hôm nay tôi đến đây đặc biệt để tìm các người, không phải vì việc quân sự.

"O?"

Tiêu Nhất Thiên và những người khác sửng sốt. Hỏi: "Đó là..."

Ngay cả khi người mặc áo choàng đen quay lại, đám người Tiêu Nhất Thiên vẫn không nhìn thấy mặt ông ấy, bởi vì ông ấy đang đeo một chiếc mặt nạ Bát Nhã màu đỏ và trắng giống như lúc trước khi ông ấy xuất hiện!

Mắt và miệng đều là màu đỏ tựa như máu, đỏ để nhức mát! Và cả khuôn mặt là màu trắng bệch, nhợt nhạt như vôi! Đỏ và tráng, khiến người ta có chút sợ hãi!

Cũng giống như những chiếc mặt nạ kinh dị mà người phương Tây hay deo vào dịp lễ halloween. Nếu như buổi tối mang nó đi trên đường lớn dạo một vòng, không chừng có thế doa chết một đám người!

"Ngồi đi"

Người đàn ông mặc áo choàng đen vươn tay ra hiệu: "Từ từ nói"

"Được"

Tiêu Nhất Thiên cùng những người khác đã từng nhìn thấy, cũng không xa lạ gì, hon nữa đều là binh lính xông ra ngoài chiến trường tay dính đầy máu kẻ thù, không sợ núi xác, biển máu. Chang lẽ bọn họ lại bị một chiếc mặt nạ Bát Nhã dọa sợ?

Sau khi mọi người ngồi xuống, người đàn ông mặc áo choàng đen nói: "Tôi đã xem qua video trận chiến Nộ Giang"

"Cuộc chiến ở thành phố Hải Phòng tôi cũng đã nghe nói qua."

Ánh mắt ông ấy rơi vào Tiêu Nhất Thiên và giơ ngón tay cái lên. Ông ấy đã cho Tiêu Nhất Thiên một lời khen, sau đó nói: "Huyết mạch của cậu là phi phàm, mặc dù tôi đã sớm đoán được rằng máu của cậu một khi được kích hoạt ắt sẽ có thể đạt tới đỉnh cao, ngày tiến vạn dặm. Chỉ là vạn nhất cũng không ngờ rằng trong năm năm ngắn ngủi như vậy cậu lại có thể tinh tiến tới mức này! "

"Đối mặt với cường giả Ám Cảnh Viên Mãn, lấy một địch ba!" "Đối mặt với các cao thủ Ám Cảnh Viên Mãn trở xuống, một địch một trăm!"

"Sức chiến đấu như vậy hẳn là ở trên tôi!"

Mặc dù Tiêu Nhất Thiên và những người khác không biết bộ mặt thật và thân phận thật của người đàn ông áo đen này. Nhưng là người tổ chức Huyết Lang đoàn, địa vị trong quân đội phải rất cao!

Hơn nữa!

Thực lực cũng rất mạnh!

Cho dù ở cấp cường giả Ám Cảnh Viên Mãn, chắc cũng phải đứng chóp đỉnh kim tự tháp của những người xuất sắc!

Mà ông ấy lại nói...

Sức chiến đấu của Tiêu Nhất Thiên còn trên cả ông ấy!

Thực ra thì, trước khi vào cửa trước. Đột nhiên ý thức được tung tích của mình, ông ấy đã có chút phỏng đoán mờ mịt, nếu như thực lực của Tiêu Nhất Thiên ở dưới ông, anh nên mở cửa phòng khám phá sự tồn tại của ông ấy!

"Quỷ Vương đại nhân quá khen!."

Tiêu Nhất Thiên lắc đầu mỉm cười, lấy lệ nói: "Về cánh giới, tôi han là thua kém một bậc so với Vua Quỷ đại nhân, nhưng nhận thức và hiệu quả chiến đấu của tôi. Tôi luôn mạnh hơn những người cùng cảnh giới".

"Xét cho cùng, tôi đã chiến đấu trên chiến trường năm năm, tôi đã học được cách giết người, từng chiêu thức, thủ đoạn. Tất cả đều đã được tôi luyện!" "Mồi thành viên trong Huyết Lang đoàn đều có khả năng giết chết

kẻ thù xuyên biên giới!" Tiêu Nhất Thiên rất khiêm tốn!

Bởi vì không thể không khiêm tốn!

Về việc nửa chân bước vào ngưỡng cửa Minh Cảnh, quan hệ quá lớn, lại liên quan đến sinh mệnh của gia tộc, Tiêu Nhất Thiên tự nhiên sẽ không tùy ý thừa nhận, thuận miệng nói bậy bạ!

Tục ngữ có câu: bệnh từ miệng vào, họa từ miệng mà ra!

Ngay cả khi những người đang đứng trước mặt anh đối xử tốt với anh, thậm chí là ông chủ trực tiếp, vậy cũng không được!

"O?" Giọng nói khàn khàn của người áo đen mang theo chút nghi hoặc, hỏi: "Thật sao?"

"Nếu có cơ hội, chúng ta so tài một chút."

Chắc chắn!

Về sự tiên đoán của Tiêu Nhất Thiên, người áo đen cũng không tin tưởng lắm, chuyện đó có đúng hay không, sau khi giao thủ đương nhiên sẽ dễ dàng phán đoán hơn.

"Được!"

Tiêu Nhất Thiên gật đầu cười một tiếng. Sắc mặt không chút dao động, không để lộ bất kỳ sơ hở nào.

Mặt nạ của người áo choàng đen che kín mặt, không nhìn rõ mặt, huống chi trong đầu đang suy nghĩ gì. Tiêu Nhất Thiên chuyển chủ đề, chủ động hỏi: "Nếu Vua Quỷ đại nhân biết trận Nộ Giang và trận thành phố Hải Phòng, hån là biết mục đích đến thủ đô lần này của tôi?"

Năm năm trước!

Người đàn ông mặc áo choàng đen có thể đưa Tiêu Nhất Thiên ra khỏi nhà tù thứ tư Hải Phòng. Dĩ nhiên biết ân oán giữa Tiêu Nhất Thiên và nhà họ Tiêu ở thủ đô

"Biết."

Người đàn ông mặc áo choàng đen gật đầu nói, "Tôi tới đây cũng chính là vì điều này."

"Vậy sao?"

Tiêu Nhất Thiên trong lòng khẽ rung động, hỏi: "Vua Quỷ đại nhân ông đây là có ý gì?"

Biết được mục đích chuyến đi của Tiêu Nhất Thiên, ông ấy đột nhiên xuất hiện trước mặt Tiêu Nhất Thiên trong lần đầu tiên vào thủ đô, điều này khiến Tiêu Nhất Thiên không kiềm chế được có chút tò mò, mục đích của người đàn ông mặc áo choàng đen này là gì?

Muốn giúp anh?

Hay là muốn ngăn anh?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv