Lúc hai đội ngũ va chạm cũng là lúc tiếng chém gϊếŧ rầm trời vang lên, tiếng binh khí chạm nhau, tiếng la hét, tiếng gào thét đau đớn phá vỡ màn đêm.
“Bịch………….bộp……á…..tay tao……….”
“Không………phập……..”
Từng bộ phận cơ thể người rơi xuống trong cuộc chém gϊếŧ đẫm máu, từ cánh tay…..cẳng chân……rồi đầu lâu lăn long lóc trên đường nhựa………địa ngục là nơi đây sao………..chúng càng chém càng hăng máu……….bây giờ chúng không còn là người nữa mà chỉ còn những con thú lao vào nhau bất chấp tất cả hòng gϊếŧ chết đối phương.
“Được rồi………ra tay đi……..” Long bất động từ nãy giờ cuối cùng cũng lên tiếng khi ở bên dưới, hai phe đã tổn thất khá nhiều người, từ nãy giờ hắn đang đợi Hoa Hồng Đen có động tĩnh gì nhưng xem ra bên kia vẫn án binh bất động, không chờ nữa, hắn quyết định ra tay trước.
“Huýt………..” Lại một tiếng huýt dài vang lên, Hoàng đang cầm đao đang giao chiến với Thor khi nghe được vội ngừng lại, hắn ra hiệu cho đàn em xung quanh.
“Rút……..” Như được báo trước, đàn em thân tín của Hoàng ngay lập tức tập trung lại bảo hộ hắn rời lui trong sự ngỡ ngàng của Thor, Dracula cũng bị hành động của chúng làm hai hàng lông mày nhíu chặt, chúng có âm mưu gì.
Chiến trường ngay lập tức biến đổi khi Hoàng dẫn đầu đội ngũ rút ra sau, giờ đây lại như đuổi bắt khi bên Hoàng trở thành kẻ rút lui, nhưng mà chúng không chạy trối chết mà rút lui có trật tự.
Đội ngủ của Thor ngơ ngác chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, đang muốn truy đuổi thì ngay khi đội ngũ của Hoàng vừa rút lui tới một con đường thì xuất hiện trước mặt chúng là hai gã khổng lồ……. chính là khổng lồ đúng nghĩa……….hai tên cao hơn hai mét, cơ bắp cuồn cuộn như quái vật……..Thor nhìn chúng lại nghĩ đến King Kong……..thậm chí hai thằng này còn to con hơn cả gã. Hai gã khổng lồ trừng mắt nhìn đội ngũ của Dracual mà nhếch nhẹ khóe môi coi thường, chúng chính là hai Đấu Sĩ được Long chuộc ra ngoài.
Bất ngờ chưa kết thúc, hai gã không lồ kia rút từ sau lưng một cây đao cực dài và cực kì lạ, cán dao lại nằm ở giữa, hai gã nắm lấy cây đao khổng lồ rồi đưa ngang trước ngực mình khiến mọi người không hiểu chúng định làm gì.
“Không xong……….rút………..” Bỗng nhiên Dracula hét lên, hắn vừa nghĩ đến một chuyện kinh khủng nhưng mà đã quá muộn, cảnh tượng địa ngục bây giờ mới chính thức bắt đầu………bởi hai máy xay thịt………phải………chính là hai máy xay thịt khổng lồ bắt đầu khởi động.
Hai gã khổng lồ chia nhau ra rồi hướng về phía đội ngũ của Dracula xoay tới, bọn chúng xoay từ từ………tốc độ cứ thế tăng lên rồi chỉ sau khoảnh khắt trở thành hai cơn lốc tiến thẳng tới trong sự kinh hãi của đối phương.
“Áhhhhhh………..Aaaaaaaaaaaaaaa………không…………lui…………..chạy đi”
“Xoạt…….xoạt…………….chạy…………chạy……….”
“Aaaaaaaaaaaaa………….lui đi……….không…………..xoạt………xoạt……..”
Hai máy xay thịt đến quá nhanh khiến đội ngũ của Dracula không kịp phản ứng, chúng không kịp lùi vì đằng sau chúng là đồng bọn mình án ngữ, kết cục là bất cứ nơi nào hai cỗ máy đi qua không còn một thân thể nào nguyên vẹn, chỉ còn là những mảnh vụn cơ thể văng tứ tung trông buồn nôn kinh khủng, phía Hoàng nhiều kẻ không chịu được nôn ọe vì khϊếp đảm. Ngay lúc này Hoàng dẫn đầu xông lên tiến theo sau hai cỗ máy để lượm gặt và con cá lọt lưới.
“Dừng chúng lại………Thor………….” Dracula trợn mắt hướng Thor gào lên, nhìn đám đàn em lần lượt ngã xuống mà hắn đau đến xé lòng, chúng đều là những kẻ trung thành nhất đấy, dù bị ép hay đàn áp chúng đều tin tưởng và trung thành với Boss, đi đâu kiếm được những kẻ như thế đây.
“Chó chết !” Thor thầm rủa, hắn cũng muốn dừng hai thằng chó kia lại lắm nhưng mà làm cách nào đây, chúng xoay quá nhanh, lưỡi dao cứ vun vút như thế sao mà tiếp cận.
“Hồng Ngự……..có cách nào không……..” Không còn cách nào……..Thor hướng chiến hữu hỏi ý kiến.
“Hừ……….chuyện vặt……..” Hồng Ngự nãy giờ quan sát cách vận hành của hai cỗ máy kia đã nắm được điểm mù của chúng, hắn tự tin với bản lĩnh của mình dễ dàng chặn được hai tên to xác ấy, đột nhiên ngay lúc hắn vừa định động thủ thì cảm giác nguy hiểm cực độ xuất hiện, Hồng Ngự đạp một chân lùi ra sau theo bản năng.
“Vù………” Ngay khi mới lùi ra sau, một bàn chân lướt qua mặt Hồng Ngự để lại một vết máu trên má hắn, chỉ chậm hơn một phần trăm giây là hắn đã ăn trọn cú đá của đối phương rồi.
“Mày là ai…..” Nhìn kẻ vừa đánh lén mình, Hồng Ngự nheo mắt lên tiếng.
“Sói Vệ – Đệ Nhị” Phạm Xuyên lạnh lùng trả lời, từ khi có cuộc sống mới, cái tên Phạm Xuyên đã bị hắn quên lãng, giờ đây hắn chỉ là một trong Sói Vệ – hộ vệ của Sói mà thôi.
“Khá lắm…….Cầm nả thủ – Phân Cân” Hồng Ngực hô khẽ rồi lao lên, tay hắn lươn lẹo như xà chụp vào bắp tay của Xuyên rồi vận lực bấu chặc đầu ngón tay vào các huyệt đạo hòng phế đi cánh tay của gã.
“Pặc……” Rụt mạnh cánh tay về không chần chừ, Xuyên lên gối cực mạnh nhằm thằng bụng đối phương, cùng lúc đó là một cú đấm hướng thẳng mặt Hồng Ngực từ trên xuống tạo thành đòn gọng kìm.
“Hấp……….” Như một người không xương, Hồng Ngự uốn éo cơ thể, hắn đạp nhẹ xuống đất lấy đà rồi xoay một vòng trên cao để thoát đòn đối phương, cùng lúc đó hai tay hắn biến thành hai trảo hướng về đầu của Xuyên chộp tới, chỉ cần trảo trúng thì Xuyên chết là điều chắc chắn.
“Rầm……….” Hai đòn hụt làm Xuyên lỡ đà, hắn dậm mạnh chân xuống đất lùi ra sau, hai tay đưa lên che đầu bảo vệ.
“Phập………..phập……….” Dù đã lui ra sau nhưng trên hai tay Xuyên là những lổ thủng rợn người sâu hoắm, đòn trảo của Hồng Ngự quá độc và quá khủng khϊếp, cơn đau nhanh chóng khiến mặt Xuyên tái xanh, hai cánh tay của hắn như bị phế đi rồi, không ngờ tên này lợi hại đến vậy.
“Haha…………….oắt con…………” Hồng Ngự nhìn đôi tay thỏng xuống như bị phế của Xuyên mà cười tà, hắn luyện cầm nả thủ từ khi 5 tuổi, qua 40 năm rèn luyện, ngón tay của hắn chả khác nào kim loại nên việc xuyên thúng da thịt đối phương là cực kỳ dễ dàng, đó cũng là cơ sở để hắn leo được được chức Ngũ trưởng lão của Thập Lục Tháp………nếu Thor biết rằng người hắn mời chính là một trong những kẻ có quyền lực nhât thế giới ngầm Trung Hoa thì không biết hắn sẽ nghĩ gì.
“Hắc hắc……….Cầm nả thủ – Toái cốt” Vui đùa đủ rồi, Hồng Ngự hướng Xuyên lao tới, hắn muốn tra tấn thằng nhãi vừa định đánh lén mình, đầu tiền là tháo hai cánh tay của nó xuống cái đã, hai tay hắn lại biến ảo thành cặp trảo ma mị nhằm thẳng vào hai cánh tay bị phế của Xuyên.
“Mẹ kiếp !” Đột nhiên chỉ còn cách con mồi nửa mét……..Hồng Ngự chửi một tiếng, hắn biến thế dậm mạnh chân dừng lại.
“Vút…….Vút………Vút………” 3 tiếng xé gió vụt qua trước người hắn, ánh sáng yếu ớt không đủ để hắn có thể nhìn rõ đó là cái gì nhưng mà bản năng mách bảo cho hắn biết nó nguy hiểm vô cùng, chúng chính là 3 kim độc của Độc Sĩ phóng ra từ trong bóng tối.
“Hừ……….toàn bọn chuột nhắt đánh lén……..” Hồng Ngự tức giận hướng về màn đêm gào lên, hắn thực sự bị những kẻ này chọc tức rồi, đang định quay lại con mồi để phát tiết thì hắn trừng lớn hai mắt vì Xuyên đã biến mất từ lúc nào không hay.
“Khốn kiếp……………..tao sẽ xé xác bọn mày………..” Con mồi trốn thoát làm Hồng Ngự triệt để nổi điên , hắn nhằm thẳng về phía đội ngũ Hoàng để gϊếŧ chóc.
“Cao thủ………” Long từ xa quan sát trận chiến vừa rồi của Xuyên và Hồng Ngự, cảm nhận của hắn là gã này mạnh mẽ hơn Thor cùng Dracula nhiều lần, theo thông tin tình báo thì hắn là cao thủ được Thor mời từ Trung Hoa qua nhưng mà qua trận đấu vừa rồi Long không nghĩ thế vì một cao thủ như thế nào dễ bị một ít tiền mê hoặc, nhất định là có một âm mưu nào đó.
……
“Pặc………khà khà……..” Nơi đội ngủ của Hoàng, Hồng Ngự cười khoái chí sau khi bẻ gãy cổ tên thứ ba mà hắn tóm được, gϊếŧ chóc làm hắn thoải mái hơn khi vừa bị chọc tức, quanh hắn là những khuôn mặt tái nhợt vì hoảng sợ, kẻ này quá đáng sợ.
“Sướng không ?” Đang trong cơn hưng phấn thì xuất hiện trước mặt Hồng Ngự là một thanh niên trẻ tuổi cởi trần để lộ từng múi cơ cân đối, gương mặt lạnh lùng điển trai và có phần tự tin vô cùng, hắn chính là Sói, con mồi thoát chết ở lần phục kích trước của gã.
“Sói” hai mắt Hồng Ngự sáng lên vì sự xuất hiện của Long.
“Rầm……….” Long động, hắn không có thói quen nói nhiều, một đòn đá cơ bản, Long dậm mạnh chân lấy đà rồi tung cú đá cực mạnh về phía Hồng Ngự.
“Hắc…….thú vị…….” Hồng Ngự nói khẽ rồi vội vận lực khép tay lại thành một thế đặc biệt để đỡ đòn đá trực diện của Long, hắn muốn cảm nhận sức mạnh của Sói một lần.
“Pặc……..Aaaaaa……….” Đau, thật sự đau, Hồng Ngự nhíu mày vì cơn đau dữ dội từ hai cánh tay truyền tới, hắn không ngờ sức mạnh của một cú đá đơn giản như vậy lại khủng khiêp đến thế, hắn tự tin với cách đỡ đòn bí truyền của mình nhưng thật sự không tưởng tượng được, lắc lắc hay bàn tay, Hồng Ngự hít một hơi sâu để lấy lại tinh thần.
“Xoạt………hấp” Không có khựng nhịp, chân vừa chạm đất Long lại biến thế áp sát Hồng Ngự, hắn co tay lại tung đòn chỏ nhằm thẳng mặt đối phương.
“Nhanh quá……..” Cơn đau vẫn chưa hết làm cơ thể trì trệ, Hồng Ngự biết không thể đối cứng với Long nên hắn cắn chặc răng kìm nén cơn đau, hắn ngửa mạnh đầu ra sau né đòn chỏ, cùng lúc đó hai bàn tay dù còn đau đớn vẫn biến thành trảo hướng thằng đến bả vai Long.