Sói Săn Mồi

Chương 419: Hình Thiên Mộ (2)



Ba Sơn trấn địa bàn xung quanh toàn rừng núi nên tiểu phỉ cướp bóc là thường xuyên diễn ra, Hình Ngạn cũng không ít lần giao thủ với đám cường đạo kia nên biết rõ chúng liều chết như thế nào, lại có thêm địa hình hiểm trở nên tiêu diệt chúng dường như là không thể, quân đội cũng nhiều lần vây quét nhưng không thành đến khi cô gái trẻ này theo Hình Vọng từ đại hội võ thuật Thiểm Tây trở về thì mọi chuyện đều được giải quyết.

Nàng nói nàng tên Vương Thu Hân nhưng Hình Ngạn không tin, có điều suy đi tính lại nàng bối cảnh sâu như vậy muốn làm hại Hình gia là quá dễ dàng rồi, nhìn ánh mắt của nàng với con trai mình làm Hình Ngạn lại thở dài, với bối cảnh thấp kém như Hình Gia thì sợ rằng tình yêu nam nữ này chẳng khác gì một tấm bi kịch.

So với người ta, Hình gia quá là không ra gì rồi.
…….

“Rầm… rầm…. rầm…”

“Xuy… xuy… xuy… xuy…”

Đột nhiên Ba Sơn trấn bình yên cứ vậy bị những tiếng động lớn làm cho hỗn loạn, trên bầu trời phô thiên cái địa những bóng đen phi thân đến phong tỏa không gian, bên dưới lối vào và cửa ra của trấn nhỏ cũng bị từng tốp hắc y chiếm lĩnh ra lệnh di tản, dân chúng hoảng sợ dọn dẹp đồ đạc tháo chạy và chỉ qua mười mấy phút Ba Sơn trấn hoàn toàn giống như một lồng giam nội bất xuất ngoại bât nhập.

Là võ giả tuy chưa đột phá đến cấp bậc Cường Giả nhưng Hình Ngạn vẫn cảm giác được cái không khí đè nén đến khó thở bao trùm toàn bộ không gian, hắn khoác tay ra hiệu cho Hình Vọng ba người lùi về phía sau.

“Cạch… cạch…”

Ánh mắt Hình Ngạn co rút vì cánh cổng Hình gia võ đường bị người đẩy ra, bước vào là một nhóm người mà đi đầu là một thanh niên trẻ tuổi ăn mặc sang trọng, tay phe phẩy quạt nhỏ giống hệt một công tử gia mà còn có thể là ai ngoài con hàng Đoàn Dự đây.
Hình Ngạn cùng hai con không hề nhận biết Đoàn Dự cùng đám người sau lưng, cả ba theo bản năng nhìn về Vương Thu Hân, chúng là vì nàng mà đến sao.

“Không… không liên quan đến ta.” Vương Thu Hân lắc đầu nguầy nguậy.

Phía đối diện, Đoàn Dự đã đến trước mặt Hình Ngạn với nụ cười trên khóe miệng, sau lưng hắn hai mươi tên khanh khách đồng thời tỏa ra khí thế bức người làm Hình Ý Nhiên mặt mũi trắng bệch phải nhờ đến Vương Thu Hân che chắn mới ổn định lại.

“Hình gia Hình Ngạn là các hạ?”

Đoàn Dự trực tiếp nhìn đến Hình Ngạn hỏi, ba người sau lưng còn quá trẻ, hắn cũng có chút kinh ngạc trước vẻ đẹp của Vương Thu Hân cùng Hình Ý Nhiên nhưng việc chủ nhân giao phó vẫn đặt lên hàng đầu.

“Chính là tại hạ, không biết thiếu gia danh tự?”

Hình Ngạn chắp tay nói, hắn là cố gắng trấn tĩnh bản thân vì không kìm được hoảng sợ trước đám người này, có thể Hình Vọng hay Hình Ý Nhiên còn quá trẻ không cảm giác được nhưng Hình Ngạn là linh cảm được hai mươi người sau lưng thanh niên này đều là cao thủ, mà thậm chí đều rất có thể là Cường Giả hàng thật giá thật, loại siêu cấp cao thủ hắn không dám va chạm ngay cả trong tưởng tượng.
“Uy! Các ngươi đám người này thật không biết trên dưới, từ đâu đến thì mau trở về đó đi đừng để bản cô nương tức giận.”

Nhìn khí thế dọa người của hai mươi tên cao thủ, Vương Thu Hân không nhịn được đứng ra lên tiếng, nàng hẳn biết đám người này có Cường Giả nhưng nàng không sợ, sau lưng nàng cũng có Cường Giả mà còn có không ít.

“Xin hỏi cô nương là?”

Đoàn Dự nheo mắt nhìn sang Vương Thu Hân hỏi, hôm nay lão thiên có đến thì hắn cũng phải hoàn thành nhiệm vụ đừng nói một đứa nhóc con vắt mũi chưa sạch.

“Ngươi không xứng, mau mau cút.” Vương Thu Hân chán ghét loại công tử gia khoái khoe mẽ như Đoàn Dự con hàng này, nàng chống nạnh hét.

“Không tính toán với ngươi, Hình Ngạn các hạ, chúng ta có thể bàn chuyện riêng chứ?” Đoàn Dự cười nhạt hướng Hình Ngạn nói.
“A… chuyện này…” Hình Ngạn không biết xử lí ra sao, đám người này một người thôi cũng đủ giải quyết hắn đừng nói là tiếp hai mươi người, lá gan của hắn cũng không to lắm.

“Ngươi không để bản cô nương vào mắt? Nói mau ngươi là ai?” Vương Thu Hân như con thú xù lông vì bị Đoàn Dự bỏ qua, nàng chửi ầm lên.

“Ồn ào! Cầm nàng xuống cho ta.” Đoàn Dự hết chịu nỗi hướng một tên khanh khách ra lệnh.

“Vâng!”

Một trong hai mươi tên khanh khách thân hình chớp động chỉ trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Vương Thu Hân khiến Hình Ngạn đám người chấn kinh, lão giả bàn tay một chụp ý đồ bắt lấy cô gái trẻ.

“Cuồng đồ lớn mất.”

Bàn tay khô gầy chỉ còn cách cái cổ trắng ngần của Vương Thu Hân vài tấc thì trong tích tắc một thân ảnh hiện ra che chắn lấy nàng, là một lão bà khí tức cực cường, quải trượng trong tay mụ đánh thẳng đến bàn tay lão giả khanh khách rồi tựa thế ấn một đập vào lồng ngực lão, nhanh đến lão giả không kịp phản ứng.
“Rầm!”

“Phụt… Phốc…”

Ăn một trượng chính diện, lão giả bay vút ra sau kèm một búng máu tươi trên không, ngay tức thì hai tên khanh khách khác xuất hiện tiếp được lão hạ xuống sau lưng Đoàn Dự.

“Công tử! Là Cường Giả lục cấp.” Một tên khanh khách tiến lên nói nhỏ vào tai Đoàn Dự.

“Bà bà, bọn chúng bắt nạt Hân nhi nha… huhu… huhu” Vương Hân Nhi còn chưa hết hoảng sợ bởi hành động của lão giả kia mà ôm chầm lấy lão bà vừa xuất hiện khóc rống lên.

“Yên tâm, có bà bà ở đây không ai khi dễ được tiểu Huân nhi.” Lão bà cưng chiều vỗ về Vương Thu Hân nói.

“Coi bộ Cổ Mộ thật là muốn nhúng tay vào chuyện này sao?”

Tình báo nói rõ Hình gia có thể có dính líu đến Cổ Mộ vậy thì cô gái kia cùng lão bà bà này hẳn là Cổ Mộ phái, Đoàn Dự cười lạnh nói.

“Các ngươi là ai?” Lão bà ngẩn ngươi không ngờ danh tính của mình lại bị đối phương biết được.
“Bà bà, quản chúng là ai, mau đánh đám người xấu xa này một trận đi a.” Vương Huân Nhi cong môi nũng nịu.

“Lão bà! Khuyên các ngươi một câu không nên dính vào chuyện này, chúng ta không muốn động chạm đến Cổ Mộ nhưng đồng dạng các ngươi cũng nên biết điều không nên vì những thứ nhỏ nhặt dẫn đến đại chiến vô ích.”

Đoàn Dự chắp tay nói, Cổ Mộ bên kia hắn biết có dính dáng ít nhiều đến chủ nhân nên không muốn va chạm quá sâu, có điều nếu đối phương không biết điều hắn cũng không còn cách nào khác a.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv