Chân khí ngưng thủy và chân khí hóa cương cùng là hai loại trạng thái nhưng khí ngưng thủy dễ một thì hóa cương lại khó khăn gấp nghìn lần, một bên là vô vàn tài nguyên bồi đắp lên và một bên là cảm ngộ áo nghĩa võ học có thể nói là đến mức chung cực, không phải các bậc tông sư tinh thông võ học là không thể nào bước lên được một bước này mà võ học Trung Hoa thì ngày một mai một bởi vì đời sau lại thua kém đời trước nên chuyện thập nhất cấp "hiếm muộn" cũng là điều dễ hiểu.
Trở về kiện tượng gỗ nhỏ trong tay Long, bên trong đó chính là áo nghĩa nguyên vẹn của một tên Cường Giả thập nhất cấp và cũng chính là một tên thợ mộc say mê điêu khắc đến điên dại, là kỳ tài võ học chỉ sau hai trăm năm bước lên thập nhất cấp nhưng hắn vẫn không hài lòng, hắn muốn tạo ra một tác phẩm đặc sắc nhất trong đời, tác phẩm này phải là độc nhất vô nhị, nó không chỉ là một kiện đồ vật tinh mỹ mà còn mang màu sắc huyền diệu giúp người sở hữu nó minh mẫn, khỏe mạnnh, kẻ tu võ thì làm ít công to cảnh giới dễ dàng đề thăng. Vì kiện kỳ bảo có một không hai này thì cho dù phải hy sinh toàn bộ công lực cả đời luyện võ thì hắn vẫn không hề hối tiếc, nó chính là lý tưởng của hắn kiếp này. Độc Cô gia có lẽ đã tốn không ít công sức lục lọi từng mảnh vụn lịch sử mới lờ mờ tìm đến bí mật này. “Haha.... món đồ này là phúc và cũng là họa của ngươi, thứ này ta muốn rồi nhưng sẽ không lấy không của ngươi, an toàn của ngươi cùng Phục gia sẽ do ta đảm bảo!” Cất tượng gỗ vào trong ngực áo, Long sảng khoái quả quyết.
“Tạ ơn đại nhân, tiểu nhân còn có một thỉnh cầu mong đại nhân xem xét, Phục gia tuy võ giả không cường đại nhưng tài lực lại tuyệt đối là hùng hậu nhất nhì giang hồ, thứ cho lão già này nói thẳng Ma Tôn đại nhân ngài tuy mạnh mẽ có thừa nhưng ngoài Đoàn gia thì tổng thể thực lực vẫn chênh lệch so với Độc Cô gia bên kia là một con quái vật thăm căn cố đế, cái đại nhân cần chính là tài lực còn Phục gia lại cần nhân lực, Phục mỗ thỉnh cầu đại nhân để Phục gia giống như Đoàn gia nhận đại nhân làm chủ, cùng sống cùng chết với đại nhân. Phục Quang chắp tay nói, là người làm ăn nên lão tính tới cái xa hơn, Phục gia được bảo hộ với việc đầu nhập dưới trướng Ma Tôn là hai việc khác nhau, đầu nhập vào mang theo ý nghĩ toàn bộ tài nguyên của Phục gia phải dâng lên nhưng đổi lại tương lai nếu Ma Tôn sừng sững không ngã trở thành một tên bá chủ tối cường thì Phục gia theo đó cùng với Đoàn gia chắc chắn là hai đại gia tộc vững mạnh nhất cái giang hồ này.
“Ồ! Đoàn Dự ngươi thấy sao?” Long không tỏ thái độ trước lời thỉnh cầu của Phục Quang, hắn quay sang hỏi ý kiến Đoàn Dự.
“Bản thân thuộc hạ thấy rất nên, Đoàn gia tính ra cũng không mạnh về làm ăn thương trường nên tài nguyên chủ yếu vẫn là phải dựa vào danh tiếng của đại nhân ngài còn Phục gia thì khác, bọn họ kiếm tiền rất giỏi nên chắc hẳn kế hoạch của đại nhân ngài cũng sẽ tiến triển nhanh hơn nhiều nhờ tài lực của chúng.” Đoàn Dự cười đáp, tuy phải chia sẻ quyền lực khi Phục gia nhảy vào nhưng hắn không ngại, chung quy Đoàn gia vẫn là đầu nhập đầu tiên và trung thành nhất với Long. “Được! Hai người các ngươi cứ bàn bạc cụ thể chuyện sử dụng tài nguyên của hai gia tộc, chuyện gì cần đến nắm đấm nói chuyện thì tìm đến ta, Đoàn Dự ngươi chú trọng bên phía Phục gia một chút, tốt nhất là phái vài tên khanh khách tới tọa trận còn Phục Quang ngươi thì có thể lựa chọn ra mười tên thiên tài, ta sẽ đích thân quán thông võ công cho chúng nhanh chóng lên Cường Giả.” Long khẳng khái làm ra quyết định, hắn không ngại có thêm một tên thuộc hạ giàu có.
“Đa tạ chủ nhân hậu ái!” Phục Quang mừng rơi nước mắt, Phục gia võ giả heo hút đến giờ không sản sinh ra nổi một tên Cường Giả, cho dù gia tộc giàu có nứt khố đổ vách vậy nhưng đó cũng là thứ khiến các thế lực lớn nảy sinh nghị kị với Phục gia, chỉ cần một tên võ giả sắp sửa đặt chân lên cấp bậc Cường Giả thì ban đêm lại chết bất đắc kỳ tử, uất ức trong lòng mấy chục năm qua nhưng phải nhẫn nhịn của các thế hệ Phục gia đến thời điểm này cuối cùng cũng được giải khai rồi. “Khoan nói đa tạ, ngươi có biết thủ tục đầu tiên để có thể chân chính làm thủ hạ của ta không?”
“Thuộc hạ là không rõ....” Phục Quang sửng sốt không hiểu ý Long nhưng ngay sau đó một bàn tay đen kịt đã chụp lên đầu lão rồi, chỉ trong một sát na lão có cảm tưởng phải chống lại nhưng ngay tức thì xóa đi ý nghĩ đó đi, lão buông thả để ma khí ngập tràn não hải mình và sinh tử của lão cũng theo đó vĩnh viễn bị kẻ khác khống chế.
…............ một giờ sau......
…........Bàn bạc đã xong, bảo vật đã thu, trong một ngày nhận được hai kinh hỷ là lĩnh ngộ thêm một loại đại đạo và chụp đến tay áo nghĩa võ học của Cường Giả thập nhất cấp làm Long hưng phấn cực kỳ, giờ lại được nghe Đoàn Dự con hàng này giới thiệu đến cấp độ SSS ở Thiên Thượng Nhân Gian nên Long có chút không kìm được tò mò. Nói thêm một chút cấp độ SSS của Thiên Thượng Nhân Gian, vì là cấp độ siêu cấp đặc biệt và "hàng" phải đặt nên cần phải đợi một chút thời gian, phục vụ vị khách đặt biệt như Long nên Lưu Thoát cũng phải đổ môi hột mới lựa được "hàng" xịn.
…......
“Hắc hắc... Lưu Thoát đã lâu không gặp, ngươi vẫn khỏe chứ?” Sau hai tiếng đặt hàng, cánh cửa Thiên Thượng Nhân Gian đón chào một loạt khách nhân ngoại quốc mà dẫn đầu là một gã đàn ông bảnh bao, nhìn thấy Lưu Thoát là gã tay bắt mặt mừng tiến tới chào hỏi.
“Haha! Tú ông bậc nhất Hàn Quốc Jung Da Bin không ngờ lại thân chinh đưa người đến, Lưu mỗ vẫn rất khỏe mạnh, rất vui khi được làm ăn với ông một lần nữa.” Lưu Thoát sảng khoái cưới bắt tay với gã đàn ông mới đến và cũng là ông trùm gái gọi Hàn Quốc – Jung Da Bin, sau lưng Jung Da Bin là thế lực nào thì dùng đầu gối để nghĩ cũng biết là La Sá giáo rồi. “Đã là cấp độ SSS thì là ta cũng không dám không cẩn thận nên mới phải đích thân đưa "hàng" qua, không biết lần này là vị đại phú hào nào muốn tiêu tiền?” Jung Da Bin cười hỏi.
“Là Lưu Quang đại phú hào muốn tiếp đãi một vị đại nhân, giá cả là không thành vấn đề nhưng "hàng" cũng phải là loại cực phẩm, bằng không cái mạng nhỏ của ta cung không chừng cũng liên lụy theo, "hàng" không có vấn đề gì chứ?” Lưu Thoát nghiêm túc tra hỏi Jung Da Bin, Thiên Thượng Nhân Gian thiệt không chịu nổi lửa giận của Ma Tôn, ngay cả thế lực chống lưng cho Thiên Thượng Nhân Gian cũng đồng dạng như vậy.
“Khà khà... yên tâm đi, ngươi cũng biết trong làm ăn thì ta lúc nào cũng đem chữ tín lên hàng đầu, "hàng" thì không có vấn đề nhưng lại có một chút yêu cầu nhỏ, mong Lưu tổng lưu ý giùm cho!” Jung Da Bin ghé vào tai Lưu Thoát thì thầm. “Chuyện gì mà thậm thà thậm thụt như vậy, đây không giống với tác phong của ngươi nha.” Lưu Thoát tò mò hỏi.
“Là La Sát giáo nhị đại đệ tử của Huyết Thủ Tà Thần – Lực Vương, hắn có để ý đến một cô gái trong số "hàng" hôm nay ta đưa đến cho nên mong Lưu tổng để ý giúp không để khách nhân đụng chạm đến, ta cũng bất đắc dĩ mới phải đưa nàng đến đây vì toàn bộ đều là cùng một nhóm nhạc, dĩ nhiên vì là yêu cầu đặc biệt nên chi phí có thể giảm theo, Lưu tổng thấy sao?” Jung Da Bin xoa tay nói.
“Ý ngươi là ta đi nói với Ma Tôn đại nhân là ngài ấy không được đụng với cô nàng nào đó khi nàng ta đang uốn éo trước mặt ngài ấy ư? Jung Da Bin à Jung Da Bin, Lưu mỗ còn muốn sống lâu thêm vài năm nữa nên nếu muốn ngươi có thể tự đi mà nói.” Lưu Thoát trừng mắt quát. “Hừ! Ma Tôn thì thế nào, La Sát giáo ta......... Ặc..... Ma Tôn? Ngươi là nói vị đại nhân gia mà Phục Quang muốn tiếp đãi là Ma Tôn Ngụy Siêu?” Jung Da Bin há hốc mồm vì kinh hãi.
“Ngoài Ngụy đại nhân còn ai xứng với hai chữ Ma Tôn, ta có nghe Huyết Thủ Tà Thần có lần chèn ép đại nhân khá thê thảm nên hai chữ La Sát giáo ngươi tốt nhất chôn sâu vào bụng đừng thốt ra, tránh để Lưu mỗ phải bận bịu nhặt từng mảnh xác của ngươi gừi về.” Lưu Thoát vỗ vai đồng bạn khuyên.
“Chết tiệt Lưu Thoát, sao ngươi không nói sớm để ta chuẩn bị, nếu là tên ác ma này thì chúng ta sẽ không hận đơn hàng của ngươi.” Jung Da Bin cười khổ đáp, đã quá trể để rút "hàng".
“Được rồi! Dẫn bọn họ vào chuẩn bị đi!” Lưu Thoát vui vẻ trên nỗi đau của người khác, hắn ra hiệu cho Jung Da Bin cùng đám nữ nhân tiến vào bên trong chuẩn bị. …...............
…......
“Cạch...... cạch..... cạch....” Mất hai tiêng chờ đợi, tấm rèm sân khấu rốt cuộc cũng được kéo lên và cũng là lúc 9 bóng hình gợi cảm bước ra ngoài khiến hai mắt Đoàn Dự cùng Phục Quang sáng rực còn với Long – kẻ vừa chơi qua hơn năm nghìn nữ nhân và đột phá Dhuyệŧ thì chừng này vẫn còn chưa đủ để hắn động tâm.