Sói Săn Mồi

Chương 359: Đồ Nhân Diệt Thần Đấu Phật (156)



Long vừa đứng dậy mang theo vô tận giận dữ vì có kẻ động vào người thân mình khiến ma khí trong không gian bạo liệt tạo thành sức ép nặng nề lên thiên địa, mặt đất nơi mật địa run lên bần bật, không gian theo đó cũng lắc lư theo cơn giận của đầu quái vật.

“Biến mất??"

"LÀ KẺ NÀO????”

Càng lúc càng cảm giác được có chuyện không ổn, mất liên lạc hoàn toàn với đầu bổn nguyên ma khí kia khiến máu nóng trong người Long sôi trào, hắn giận dữ tột độ gào thét như điên dại, ma khí ngưng thực thành từng đầu ma long gào thét khiến hơn phân nửa Đào Hoa Đảo lắc lư theo, từng tên đệ tử đang tu luyện theo đó đột nhiên ngã quỵ xuống, miệng mũi trào huyết không ngừng do ăn phải dư chấn của năng lượng bạo tạc.

“Chuyện gì?”

“Động đất sao?”

“Có siêu cấp Cường Giả đánh tới sao?”
Khắp nơi Đào Hoa Đảo rối loạn vì chuyện xảy ra, đám chấp sự và trưởng lão cũng hai mắt nhìn nhau không hiểu chuyện gì xảy ra, duy chỉ có Thừa Lâm là vẫn bình tĩnh với khuôn mặt lạnh lùng, nàng đương nhiên là cảm nhận được thứ năng lượng kia quen thuộc như thế nào.

“Thừa Lâm! Có chuyện gì?”

Hứa Tình cũng xuất hiện, nàng nhìn đệ tử dò hỏi với khuôn mặt ngưng trọng, phải có chuyện gì đó thì gã nam nhân kia mới điên cuồng đến vậy.

“Vẫn chưa rõ....... hắn sẽ rất mau xuất hiện...”

Thừa Lâm nhíu mày nhìn lên trời cao, nàng cảm giác được hắn sắp đến.

“Ca sát.............ca sát.............. Oành!!!”

Tiếng không gian bị xé vụn ngay sau đó đã chứng minh cho lời nói của Thừa Lâm, một thân ảnh bị hắc khí bao phủ đột ngột xuất hiện trên đầu Đào Hoa Đảo chính điện, khí thế bức người tỏa ra làm toàn bộ đám người bên dưới đều phải khụy gối xuống dùng ánh mắt sợ hãi nhìn đến.
“Nguyên Thủy! Chấn Thiên!”

Vừa hiện thân, ánh mắt Long quét qua đám người để rồi mở miệng gọi một cách khô khốc, sát ý lượn lờ làm ai nấy cũng mặt mày trắng bệch vì tử vong uy hϊếp, sao tên này lại càng lúc càng đáng sợ như vậy chứ.

“Có thuộc hạ!!!”

Nguyên Thủy tôn giả và Chấn Thiên tôn giả đang quỳ bên dưới thân hình run lên sau đó bằng tốc độ nhanh nhất chắp tay hô một cách trịnh trọng nhất có thể, cả hai lão đều biết lúc này tốt nhất không nên làm phật ý ma đầu này.

“Thống lĩnh toàn bộ Thần Vệ tiến về đất liền, trực chỉ Bắc Kinh...... các ngươi có thời gian hai ngày để đến đó gặp ta, kẻ nào chậm trễ thì cũng không cần đến hai cái chân bên dưới nữa, các ngươi hiểu?”

Long ra lệnh một cách lạnh lùng khiến toàn bộ Thần Vệ và hai lão giả tôn giả sợ run, khoảng cách từ Đào Hoa Đảo đến Bắc Kinh là khá xa nên chỉ có hai ngày để di chuyển đến thì phải nói là khó trong khó nhưng chúng biết chỉ một câu than thở thì không chỉ hai cái chân mà cả cái đầu trên cổ chúng cũng không còn.
“Chúng thuộc hạ tuân mệnh!!!”

Toàn bộ Thần Vệ và Nguyên Thủy tôn giả và Chấn Thiên tôn giả nhận mệnh, ai biểu nắm tay của chúng nhỏ hơn người ta.

“Tốt! Chuyện ở Đào Hoa Đảo các nàng tự xử lí!”

Gật nhẹ đồng biểu hiện hài lòng với đám thuộc hạ, Long quét mắt đến chỗ Thừa Lâm cùng Hứa Tình nói sau đó không đợi hai nàng mở miệng mà quay đầu hướng ánh mắt về nơi xa xa và chính là phương hướng của Bắc Kinh, hắn đã rõ ràng cảm giác được bất an đến tứ chỗ đó.

“MA LONG KỴ!!!”

Trong lúc đám người còn chưa kịp tiêu hóa cử động bất ngờ của Long thì cử chỉ tiếp theo đó của hắn khiến toàn bộ thất kinh, sau tiếng quát nhẹ của hắn thì trên bàu trời Đào Hoa Đảo vậy mà tối sầm lại, một đám mây đen kịt không lồ như thể đã và đang nuốt chửng lấy toàn bộ bầu trời bên trên để rồi nó dần dần thu nhỏ lại từng chút một đến khi xuất hiện hình hài một con hắc long dài đến hơn trăm mét cuồn cuộn trên bầu trời, đầu rồng mờ ảo nhưng cũng không kém phần chân thật tạo thành áp lực khổng lồ lên không gian, chỉ một cử động nhỏ của nó thôi cũng khiến từng mảnh không gian quanh thân nó muốn vỡ nát theo chứng tỏ chứa đựng trong hắc long là một nguồn năng lượng khổng lồ đến cỡ nào.
Ngưng thực ra đầu hắc long khiến sắc mặt Long có phần tái nhợt đi trông thấy thế nhưng hai mắt hắn vẫn là tràn ngập điên cuồng, thân hình hắn lóe lên xuất hiện ngay trên đỉnh đầu hắc long và rồi chỉ chớp mắt sau đó đầu rồng khổng lồ bắt đầu di động.

“GRAOOOOOOOOOOOO.................GRAOOOOOOOOOOOOO............”

Tiếng long ngâm chấn rung trời đất, đầu hắc long gào thét hướng Bắc Kinh bay vụt đi với tốc độ kinh hồn khi quỷ tích di động để lại vô vàn những tàn ảnh phía sau mà một lúc lâu sau mới tan biến, từng phương trời cao cũng theo đó tối sầm lại nơi nó đi qua cứ như tận thế giáng lâm tạo thành cảnh tưởng hãi nhiên đến cùng cực chứng tỏ Ma Tôn đã điên đến mức nào.

“Cái này........ cũng quá đáng sợ đi chứ?”

Nguyên Thủy tôn giả ánh mắt dại ra dõi theo đầu hắc long khổng lồ, cùng là Cường Giả cửu cấp nhưng lão cảm thấy mình như sống trên thân cẩu vì thực lực của hai người chênh lệch quá lớn, để ngưng tụ đầu rồng kia cần đến lực lượng to lớn đến cỡ nào chứ đến lão cũng không tưởng tượng ra nỗi và lão ngờ rằng ngay cả Cường Giả thập cấp cũng không thể làm được việc này như hắn vừa làm....... kẻ này tương lai nếu tiếp tục phát triển thì sợ rằng thiên địa này không ai có thể cản lại, Nguyên Thủy cùng Chấn Thiên tôn giả không hẹn mà cùng liếc nhau như thể vừa cùng đồng tình cho một quyết định nào đó.
…...........


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv