“Ngươi....... ngươi....... rốt cuộc ngươi muốn thế nào?” Đầu óc của Hứa Tình ngày một trì độn, lời nói của hắn khiến tâm trí nàng xao động không nhỏ, nàng thật sự đã quá mệt mỏi với việc phải trưng ra bộ mặt lạnh lùng của một người đứng đầu môn phái....... tại sao nàng không một lần sống vì bản thân mình? Tại sao chứ? Tâm trạng rối bời khiến Hứa Tình chỉ có thể dùng câu hỏi để che dấu đi sự mất bình tĩnh của bản thân.
“Ta sao........ đương nhiên ta muốn nàng......” Long cười tà ôm chầm lấy Hứa Tình khiến nàng hoảng sợ quay người muốn đẩy hắn ra theo bản năng nhưng khi đầu nàng vừa quay thì cũng là lúc một nụ hôn bất ngờ đặt lên đôi môi hồng mềm mại của nàng.
“Ưhhhhh...........Chụt............ Chụt............Ưhhhhhhh”
Hứa Tình hai mắt trợn lớn vì bị cưỡng hôn lần đầu tiên trong đời, thế cơ mà nàng không hiểu sao nàng lại không hề ghét bỏ nó một chút nào, khuôn mặt nàng đỏ ứng xẩu hổ cho đến khi hàm răng trắng ngà của nàng bị một cái lưỡi khô ráp cường thế cạy ra hòng tiến vào bên trong thì nàng mới phản ứng lại dùng hết sức bình sinh đầy gã.
Bị đẩy mạnh, Long không muốn làm người đẹp đau nên thành thật buông bỏ đôi môi hấp dẫn kia đi....... rất nhanh sau đó, hắn lại một lần nữa áp sát nhưng lần này chỉ là một nụ hôn lên gò mà nàng mà thôi.
“Chụt!” Bị hôn trộm lần thứ hai chỉ sau chưa đầy một phút khiến Hứa Tình tràn ngập tức giận, nàng đã sẵn sàng lấy cái chết ra bảo vệ danh tiết nhưng cử động của gã khiến cho thần trí của nàng lại một nữa không theo kịp.
“Chụt.......chụt.........” Dời môi khỏi gò má hồng, Long đương nhiên sẽ không dừng lại mà tấn công đến
đôi tai xinh xắn, hắn ngậm luôn một phần vành tai của nàng để dùng cái lưỡi khô ráp của bản thân chọc ghẹo trêu đùa khiến nàng bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến run lên.
“Ngươi......dừng........ dừng..........Ummmmm.............Ummmmm.........”
Nắm chặt tay cố gắng khống chế lấy xúc cảm, Hứa Tình mở miệng chưa nói hết câu thì một nụ hôn cháy bỏng đã đến...... lần này Long chọn thời điểm quá hoàn hảo để cái lưỡi tham lam của hắn có thể dễ dàng tiến vào khoang miệng của người đẹp mà quấn chặt lấy chiếc lưỡi mềm mại của nàng mà bặt nạt một cách không thương tiếc.
“Ummmmm.................Ummmmmm................Ummmmmmm..............”
Nụ hôn say đắm quá đỗi gợϊ ɖụƈ khiến du͙ƈ vọиɠ trong người Hứa Tình triệt để bục phát, thứ tình cảm mà nàng tận lực che dấu trước hắn cứ thế bị giải phóng để rồi nàng triệt để đắm chìm trong nụ hôn ấy, mắt nàng nhắm tịt dồn toàn bộ xúc cảm vào khoan miệng, nước miệng của cả hai cứ thế rơi thành dòng qua khóe miệng mang theo vô vàn kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
Trêu đùa chú rắn hồng đáng thương suốt nửa tiếng thì Long mới chịu buông tha con mồi, hắn thả Hứa Tình ra khi mặt nàng đã đỏ ứng và hai hàng nước dãi vẫn còn đó chảy dài nơi khóe miệng, nhin vưu vật thế gian làm máu huyết trong người hắn sôi trào tuy nhiên hắn biết phải từ từ vì chinh phục một nữ nhân gần như đã mất tất cả như Hứa Tình là chuyện không thể hấp tấp được.
“Hứa Tình......... ta thích nàng...... ta muốn sở hữu cả thể xác và linh hồn nàng....... ta muốn nàng trở thành Ma Hậu thứ hai của ta....... ta....... MUỐN NÀNG.”
Long bá đạo trong bá đạo nhìn sâu vào đôi mắt Hứa Tình nói, từng chữ một phát ra từ miệng hắn đánh thẳng vào tâm trí nàng khiến nàng chấn động, tại sao lại có một nam nhân có thể "tỏ tình" với một nữ nhân như vậy chứ..... Hứa Tình không biết nhưng nàng lại biết mình là thích một nam nhân như thế.
“Ngươi....... ngươi có quá nhiều đàn bà........” Hứa Tình cúi mặt không dám nhìn vào đôi mắt bá đạo kia nữa mà thủ thỉ như muỗi kêu.
“Đúng vậy....... ta có rất nhiều rất nhiều đàn bà nhưng Ma Hậu chỉ mới có một......” Long cười lớn nói, tiếng cười của hắn tràn ngập lực lượng khiến gian phòng lắc lư theo.
Hứa Tình lấy hết dũng khí còn sót lại ngẩng đầu nhìn Long, nàng muốn nhìn thật kĩ khuôn mặt kẻ vừa có thể nói ra được câu đó, tại sao mọi lỹ lẽ trước mặt hắn đều bị bóp méo và bóp méo một cách "chân chính" như vậy chứ...... Sao hắn không xuất hiện sớm hơn? Sao nàng lại đem lòng yêu thích một kẻ như hắn? Sao nàng lại thấy lời nói của hắn lại không hề sai?..... Một ngàn câu hỏi vì sao xuất hiện trong đầu Hứa Tình nhưng chung cuộc thì nàng đã có lựa chọn, nàng muốn điên, chí ít trong đời được một lần điên.
“Hôn.......hôn em đi........”
Hai mắt Long sáng rực trước cẩu trả lời của người đẹp, nhìn đôi mắt nhắm chặt run run của nàng khiến hắn càng cảm thấy yêu thích vưu vật của tạo họa này hơn bao giờ hết, người đẹp đã yêu cầu thì nam nhân không thể chối từ, hắn đặt lên đôi môi nàng một nụ hôn say đắm và chỉ say đắm mà thôi chứ hoàn toàn không sỗ sàng như lần trước.
“Ummmmmm...........Ummmmmmm............”
Hứa Tình hôn càng lúc càng nồng nhiệt, càng lúc càng hăng say..... rất nhanh thôi nàng từ tư thế bị động đã chuyển sang dung nhập hoàn toàn vào cuộc chơi, con rắn hồng nhút nhát đã mang theo dáng dấp của mãng xà khi tự động cuộn chặt lấy lưỡi Long.
“Ummmmmmm.......... Chụt........... Chụt............”
Hai người một nam một nam cứ thế hôn nhau say đắm để mặc tất cả, lúc Hứa Tình có cảm giác toàn bộ nước miếng của bản thân bị hút đi sạch sẽ thì cả hai mới dừng lại trong tiếc nuối, có điều hắn một kẻ nổi danh Dâʍ Ma như hắn thế mà lại "ngoan" bất ngờ khi không hề sờ đến chỗ nào khác trên cơ thể nàng......... điều đó khiến Hứa Tình không hề vui mừng mà trái lại có một chút thất lạc, là nàng chưa đủ hấp dẫn sao? Hứa Tình đã điên thật rồi.
“Hôm nay nàng đã mệt mỏi....... nên đi nghĩ sớm đi.......” Long để lại câu nói và thân hình hắn mờ ảo dần trước mắt Hứa Tình, nụ cười tà và ánh mắt đầy bá đạo vẫn như cũ tồn tại cho đến khi thân hình của hắn hoàn toàn biến mất, điều đó làm cho Hứa Tình thật chịu không nổi, nàng lao vút vào trong đóng sầm cửa lại.
“Rầm!” Cánh cửa gian phòng Hứa tình vừa đóng cũng là lúc thân ảnh Long lại xuất hiện cách đó không xa, hắn nở một nụ cười đầy thỏa mãn rồi mới thật rời đi, chinh phục nữ nhân luôn là một trong những điều hắn thích thú nhất mà Hứa Tình không nghi ngờ gì là một trong những người khó nhất, đừng tưởng ban nãy nàng đã chấp thuận hắn mà có thể tiến tới bước cuối cùng, một người đã ở vị trí đứng đầu một đại phái mấy chục năm qua như nàng thi định lực không hề nhỏ một chút nào, dao động chỉ là nhất thời và một khi lấy lại được bình tĩnh chắc hẳn nàng sẽ lựa chọn cái chết mà điều đó thì Long không hề muốn nhìn thấy một chút nào, hắn vẫn còn đó cần thêm một vị Ma Hậu cơ mà.
…......
Đúng như Long nghĩ, sáng hôm sau hắn gặp Hứa Tình với một bộ mặt hoàn toàn khác đêm hôm qua, vẻ mặt nàng lạnh nhạt không rõ cảm xúc cứ như việc đêm qua chỉ là một giấc mộng không hơn.
“Ta muốn rời đi...... nếu ngươi muốn thân thể ta thì ngay lúc này có thể.” Nhìn thằng vào mắt Long, Hứa Tình quả quyết nói với ngữ khí kiên định.
“Vậy làm sao để có tâm hồn nàng?” Long mặt đối mặt bá đạo nói.
“Ngươi...... sao ngươi cứ phải ép ta........” Hứa Tình thản thốt không dám nhìn nữa mà quay mặt đi nói.
“Haha..... đi với ta, để ta cho nàng thấy một nửa cuộc đời nàng đã cống hiến cho cái gì....” Long ôm chầm lấy Hứa Tình và không đợi nàng đồng ý đã vận lực đưa cả hai vụt bay về hướng cấm địa phia sau.
Lần thứ hai trong đời chính thức tiến vào cấm địa truyền thừa của môn phái, Hứa Tình cảm giác được nơi đây đã hoàn toàn biến đổi thành một vùng đất bình thường, màn sương bí ẩn kia từ lúc nào đã biến mất để lộ quang cảnh toàn bộ vùng đất ngổn ngang bên trong, tế đàn là biểu tượng cho truyền thừa bất diệt đã vỡ nát thành những mảnh vụn, cây cối bật gốc ngả đè lên nhau và từng đường nứt nẻ kéo dài là những gì đập vào mắt Hứa Tình.
“Theo ta....” Không lôi kéo Hứa Tình nữa, Long cười nhạt đi trước đưa nàng tới hang động của Bàn Cổ và cũng là nơi chứa cuốn nhật ký dày cộm của gã.
“Đọc nó nàng sẽ hiểu người tạo ra nơi đây và Đào Hoa Đảo là ai cũng như mục đích của hắn là gì....” Chỉ vào cuốn nhật ký cổ xưa, Long nói.
Ngẩn người ra trong ít phút vì điều vừa nghe được, Hứa Tình nghi hoặc với thứ vừa nghe được và đi tới theo lời Long dở từng trang nhật ký lên, những bước chân của Bàn Cổ cũng theo đó đi vào tâm trí nàng.
Một bức tranh chứa đựng đầy bí mật được hé lộ dưới ánh mắt của Hứa Tình, nàng bị những mẩu chuyện ly kỳ cuốn hút với những cảnh giới tối thượng trong truyền thuyết mà võ già hiện tại dường như đã quên đi.
“Trở thành Ma Hậu của ta, cùng ta đi con đường võ giả chung cực, vạn cổ bất diệt..... nàng có muốn?” Thấy người đẹp bị cuốn hút vào những trang nhật ký, Long ghé vào tai Hứa Tình thổi hơi nóng.
“Ta.......... ta có thể sao.......”
Hứa Tình đôi mắt rực sáng nói, đã là võ giả thì ai không có ước mơ chứ, nếu trước đây với nàng là sự tồn vong của Đào Hoa Đảo thì bây giờ vừa được khai tri khiến nàng mơ đến chữ "Thần" kia........ một lần nữa tâm trí nàng lại tự nhủ tại sao nàng không thể sống vì mình, nàng yêu thích hắn và theo hắn nàng chí ít sẽ có cơ hội đạt được cảnh giới tối thượng kia, nàng biết việc đó không hề dễ dàng nhưng nàng hiểu rõ trong thế giới này chỉ có hắn mới có thể cho nàng cơ hội đó....... trở thành đàn bà của hắn chắc chắn nàng sẽ trở thành thứ đàn bà lăng loàn để người đời cười chê, rồi mặt mũi của hai đứa con gái của nàng nữa, chúng đang từ tiểu thư cao quý sẽ trở thành con của một kẻ không biết liêm sỉ........ nhưng........ nàng sợ người đời cười chê sao? Nếu nàng từ chối thì con của nàng có thể mãi mãi sống trong nhung lụa khi Đào Hoa Đảo đã trở thành tay sai của người ta sao? Bối rối trong lựa chọn phải làm gì khiến nàng mở miệng một cách mông lung.
“Nàng đương nhiên có thể, con đường thành Thần còn rất rất xa nữa nhưng chỉ cần tính mạng này của ta chưa vụt tắt thì ta sẽ bảo hộ nàng đến hơi thở cuối cùng....” Long quả quyết nói, hắn tiến sát đến âm chầm lấy tấm lưng của người đẹp.
Cảm giác được lồng ngực rắn chắc của nam nhân, ngửi thấy được khí tức nam nhân đầy cương liệt của hắn làm cho bao nhiêu cảm xúc đêm qua mà Hứa Tình chôn dấu trong lòng lại ùa về, khuôn mặt mỹ lệ của nàng đỏ ứng đầy xấu hổ nhưng ánh mắt lại không hề ngại ngùng nữa mà nhìn thật sâu vào đôi mắt nam nhân........... cuối cùng thì nàng cũng đã có lựa chọn của riêng mình.
“Hôn........ hôn em.........”