Hai quả cầu thịt bay ngược ra sau kèm theo những tiếng va đập mạnh, lực đạo kinh khủng cùng tử khí cuồng bạo khiến hai gã lính chết không thể chết hơn được ngay tức thì…..Thẩm Hoành nhìn cảnh đó mà mồ hôi lạnh sau gáy tuôn ra như mưa, may sao lúc nãy hắn không rút súng ra không thì…..
“Đại………đại nhân…..cầu xin……cầu xin ngài………tha……tha cho tiểu…..tiểu nhân…..” Đoàn Ngạn Dĩnh ôm đầu lăn lộn dưới đất vừa khóc vừa rêи ɾỉ xin xỏ, hắn không biết Dâʍ Ma cho vào trong đầu mình cái gì nhưng mà nó đang làm đầu hắn đau đớn đến tột cùng, đau đến mức hắn không thể chịu được mà nghĩ đến cái chết để chấm giứt cơn đau này.
“Hừm……….Rượu mời không muốn lại muốn uống rượu phạt…….” Long cười tà nhìn gã trung tướng đang lăn lộn dưới chân mình, hắn cũng không muốn tên phế vật này chết đi thật sự vì cái mạng của gã còn có ích………….lại một cú chụp vào đầu gã, Long áp chế luồn tử khí trong đầu Đoàn Ngạn Dĩnh yên tĩnh lại nằm qua một góc trong não gã, tùy thời có thể phát tác trở lại.
“Ahhhh………phù…..phù……” Cơn đau giảm bớt, Đoàn Ngạn Dĩnh thở phì phò……cả người ướt đẫm mồ hôi như tắm…..gã vừa dạo quanh Quỷ Môn Quan một vòng, hắn thề không bao giờ muốn cái cảm giác ấy quay trở lại nữa……..hắn giương ánh mắt sợ hãi lên nhìn Long, cả người run lẩy bẩy như đối mặt với ác quỷ tu la.
“Đại……đại nhân………..!”
“Câm mồm……….nghe đây, mạng của mày giờ đây chỉ là một ý niệm của tao…….đừng mơ nhờ cao thủ trong tộc cứu thoát bởi vì cái thứ trong đầu mày chỉ có tao mới có thể giải khai, nếu trong vòng một tháng không có ta thì nó sẽ cuồng bạo ăn sạch não của mày, hiểu không?” Long gằn giọng với Đoàn Ngạn Dĩnh, hắn là nói thật………nếu sau một tháng không có hắn hấp thụ đi thì luồng tử khí kia sẽ chính thức cuồng bạo mà cắn nuốt toàn bộ não Đoàn Ngạn Dĩnh trước khi biến mất…….đây là Long đã tính toán thời gian tồn tại của một đoàn tử khí bên ngoài bản thân mình.
Sống chúng với nhau đã lâu nên Long hiểu tử khí cũng như cơ thể mình, nó giờ đây chẳng khác nào một bộ phận của cơ thể hắn, tất nhiên hắn không phải là thần tiên có thể điều khiển được luồng tử khí ở ngoài cơ thể mình mà chỉ có thể khiến nó an phận lại trong một góc nhỏ nào đó mà thôi, nếu trong thời gian đó kẻ bị tử khí ‘cư ngụ’ có làm trái ý hắn hay phản bội thì hắn cũng không có cách nào………bởi vì vậy hắn không hề sử dụng chiêu này để khống chế mười tên hộ pháp đi theo vì hắn biết bọn này tuyệt đối trung thành với Thập Lục Tháp, chúng sẵn sàng vì tổ chức mà dâng lên mạng sống của mình….chỉ có mặt hàng sợ chết như tên Đoàn Ngạn Dĩnh mới có thể áp dụng chiêu này được.
“Vâng…..vâng……chỉ cần……chỉ cần đừng để tiểu nhân có cái cảm giác kia thì chuyện gì tiểu nhân cũng làm……..tiểu nhân xin thề……xin thề………” Đoàn Ngạn Dĩnh gấp gáp đến không thể gấp gáp hơn dập đầu lia lịa, giờ mà Long nói hắn về xử lí cha mẹ mình có khi hắn cũng làm thế thật mất, với một kẻ như hắn thì mạng sống của bản thân là quan trọng hơn hết thảy.
“Tốt lắm…….chỉ cần ngoan ngoãn……..mày có thể có gái chơi, có tiền xài……..đúng theo những gì mày mong muốn…..” Long vỗ vỗ vào đầu Đoàn Ngạn Dĩnh như chủ nhân đang dạy thú cưng của mình…..mà thú cưng của hắn cũng quá xa xỉ đi, là một tên trung tướng đứng đầu một quân đoàn lớn cơ đấy.
“Vâng……..vâng……” Đoàn Ngạn Dĩnh nghe thế thì vội gật đầu, có mạng còn được tiếp tục chơi gái, tiêu tiền là tốt rồi.
“Ngươi! Lại đây!” Long đột ngột hướng về phía Thẩm Hoành gọi khiến hắn giật bắn người……….không có lựa chọn nào khác, hắn lấy cái nạng bên cạnh bước từng bước khó nhọc lại chỗ bàn tiệc mang theo khuôn mặt bất đắc dĩ, ngày hôm nay là ngày đéo gì mà nhiều chuyện kỳ lạ xảy ra vậy chứ.
Đợi Thẩm Hoành bước tới, Long lại uống một ly rượu xong mới mở miệng:
“Thẩm Hoành phải không? Ngươi có bằng lòng giúp ta lãnh đạo Nanh Hổ, đưa nó trở thành quân đoàn mạnh nhất Trung Hoa hay không?”
“Cái này…….vị đại nhân này, tôi chỉ là một thằng lính quèn không có gia tộc nâng đỡ…….” Thẩm Hoành đương nhiên muốn nhưng hắn buồn bã trả lời.
“Haha……….chuyện này ngươi yên tâm…….không có gia tộc chống thì ta sẽ chống lưng cho ngươi…… chỉ cần ngươi đáp ứng thì từ nay con chó này bên ngoài vẫn là Trung tướng nhưng chỉ cần ngươi mở miệng thì hắn sẽ phải vâng lời cho dù ngươi có muốn chơi mẹ hắn đi chăng nữa thì hắn cũng không ngại đưa mẹ mình tới thỏa mãn ngươi!” Long cười khoái trá.
“Việc này……” Thẩm Hoành đắn đo nhìn khuôn mặt tím tái của Đoàn Ngạn Dĩnh bên dưới, bị người sỉ nhục trắng trợn nhưng hắn không dám phản bác một từ nào.
“Có hoặc không?” Không dài dòng, Long nheo mắt gằn giọng………nếu gã không đáp ứng thì hắn cũng không ngại tìm ứng cử viên mới……cũng tại con hàng Đoàn Ngạn Dĩnh này quá phế vật đi nên hắn mới phải làm thế, để một thằng phế vật lãnh đạo thì hắn có rót bao nhiêu tiền đi chăng nữa cũng thành công cốc mà thôi.
“Có………..chỉ cần đại nhân đáp ứng để tôi nắm toàn quyền Nanh Hổ thì tôi….Thẩm Hoành này xin thề sẽ tận trung với ngài……….” Thẩm Hoành đứng nghiêm mình hướng Long thề, hắn thề là trung thành với Long chứ không phải Nhà nước vì từ lâu hắn đã mất niềm tin vào bộ máy lãnh đạo rồi, đến chừng tuổi này hắn mới cảm nhận được cơ hội của mình tới…….dù đi nhầm một bước là vạn kiếp bất phục hắn cũng không hối hận.
“Tốt lắm!” Long hài lòng với câu trả lời này của Thẩm Hoành, có một kẻ tài như gã thì kế hoạch của hắn dễ dàng hơn rồi.
“Bốp! Nghe không? Từ nay mày phải xem Thẩm Hoành như cha mình mà đối đãi, lời nói của hắn cũng là của tao…….hiểu không?” Đá Đoàn Ngạn Dĩnh một cái, Long gầm lên làm gã run rẩy.
“Vâng………tiểu nhân hiểu……hiểu…Thẩm Hoành là cha…….là cha của tiểu nhân……..” Đoàn Ngạn Dĩnh vội dập đầu dạ vâng, hắn sợ Long lại kích phát cái thứ khủng bố trong đầu mình.
“Khà khà……..được rồi, tuy nhiên để đảm bảo cho mọi thứ diễn ra êm đẹp ta không thể không ra tay……cứ khoảng 30 ngày hai người các ngươi đều phải gặp ta một lần rồi….” Long động thủ, lại một chưởng mang theo một tia tử khí vào đầu Thẩm Hoành, hắn muốn tất cả phải nằm trong sự khống chế của mình……..tuy nhiên lần hạ thủ này có khác biệt là Thẩm Hoành không phải hứng chịu cơn đau đớn giống Đoàn Ngạn Dĩnh mà luồng tử khí vừa tiền vào đầu hắn thì an phận ở một góc nhỏ bên trong não gã mà thôi.
Với việc này Thẩm Hoành cũng không phản ứng lại mà chỉ nhắm mắt lại nhận mệnh, thiên hạ không ai cho không ai cái gì cả, hắn được nắm quyền hành đổi lại mạng sống của mình nằm trong tay đối phương âu cũng là công bằng.
Ngồi cạnh Long không xa, Hồng Thanh Sương chứng kiến toàn bộ hành động của hắn nhưng không hề có phản ứng gì ngăn cản…..chỉ là trong lòng cô có chút giật mình vì những động tác quyết đoán và bạo lực của hắn, đã là đàn bà của hắn nên giờ tất cả những việc hắn làm cô đều ủng hộ cho dù nó là gì đi nữa…..bằng trí thông minh của mình cô hiểu rằng hắn Dâʍ Ma đang tính toán một điều gì đó, ẩn đằng sau vẻ mặt dâʍ ɖu͙ƈ và tà ác kia là những toan tính mà chỉ có hắn mới có thể biết được.
“Đây là?” Xong việc, Long trở về chỗ ngồi…….hắn đưa mắt nhìn về phía người đẹp Mĩ Thoa vừa bị dọa cho chết khϊếp ngồi co rúm ở góc bàn.
“Là một ả đào của hắn thưa đại nhân!” Đứng bên cạnh Thẩm Hoành nhanh chóng báo cáo, đã bước chân lên con thuyền này hắn đã không còn đường lui nữa rồi vì coi như hoàn toàn trở mặt với Đoàn Ngạn Dĩnh, giờ Long chính là hy vọng duy nhất của hắn…….quay đầu trở lại chỉ có địa ngục mà thôi.
“Càng ít người biết việc này càng tốt!” Long hờ hửng nói một câu rồi quay trở lại bàn tiệc……Thẩm Hoành cúi đầu tỏ vẻ hiểu ý, hắn cũng có ý định như thế……….số phận của một ả đào cứ thế mà bị phán quyết…..
……..