Trác Nhiên ngày ngày được Mạc Quân Thần cưng chiều, nhưng bản thân vẫn chưa thực sự dứt ra được cảm giác sợ hãi cũ, đối xử với Mạc Quân Thần khá lạnh nhạt. Điều này khiến anh khá tức giận nhưng vẫn cố kiềm chế.
''Vương Sùng Ân?'' Mạc Quân Thần gọi điện cho bác sĩ tâm lý của cô, giọng bực bội.
''Mạc Tổng?'' Đầu dây bên kia nhanh chóng trả lời anh.
''Tại sao vợ tôi vẫn đối xử lạnh nhạt với tôi, thậm chí còn hơn trước kia?'' Giọng Mạc Quân Thần khó chịu cực điểm.
Vương Sùng Ân tự thấy bản thân không làm gì nên tôi nhưng vẫn bị lôi ra, giọng cũng khó chịu không kém:'' Chuyện nhà các người, sao tôi biết được.''
''Cái gì? Bác sĩ mà thế à? Không muốn làm việc nữa à?''
Vương Sùng Ân đang ẩn ái cùng vợ, tức giận đến cực điểm, miễng cưỡng lết ra khỏi giường xem lại bệnh án của Trác Nhiên.
''Vợ anh đang có triệu chứng ban đầu của bệnh sợ yêu, tức là sau khi trải qua một mối tình nào đó rất đau khổ thì cô ấy đang mơn chớm tình cảm với một ai đó, bởi vì sợ sẽ như mới tình trước nên có xu hướng cách li hoặc không muốn tiếp cận với người đó. Chứng tỏ cô ấy đang có tình cảm với anh, nhưng vì sợ nên mới như vậy. Bệnh này không chữa được thì khả năng chuyển sang bệnh yêu bản thân rất cao. Điều này cần cả hai bên thì mới có thể chữa được, đặc biệt là anh, cho nên hãy khiến cô ấy tin tưởng vào tình yêu mà anh mang đến. Mẹ kiếp nói thế thì tự đi mà giải quyết, ông đây đang bận.''
Vương Sùng Ân nói một tràng rồi tức giận tiếp tục leo lên giường, chỉ thấy vợ anh đã mặc lại quần áo rồi ngủ mất:'' Mạc Quân Thần, nhớ ngày hôm nay.''
Hiện tại, Mạc Quân Thần đang ngồi suy ngẫm rất nghiêm túc, đầu càng nghĩ lại càng thấy rắc rối.
Làm thế nào để cô tin tưởng vào tình yêu của mình? Anh đối xử với cô tốt như vậy, cô mới có một chút phản ứng. Mẹ kiếp, tự nhiên mất trí nhớ làm gì để anh đau đầu như thế này.
Mạc Quân Thần gọi điện cho Tống Thừa Nhân, lại được anh bày cái cách khác người:'' Cậu cứ cho cô ấy hôn lễ tuyệt vời nhất, bởi hôn nhân chính là thứ rất tuyệt vời đem hai người mãi mãi ở bên nhau.''
Nói cũng đúng cơ mà cô bây giờ vẫn chưa đồng ý kết hôn với anh, lời nói kết hôn chỉ từ một phía. Nhỡ cô tức giận quá mà đào hôn, người bẽ mặt nhất định là anh.
---
''Quân Thần, lão già đó bị hạ bệ rồi, Dương Khiết lên làm cục trưởng rồi.'' Lâm Thác Khương đứng cạnh bàn làm việc của Mạc Quân Thần, cầm tập tài liệu đưa cho anh.
''Khá lắm, còn vụ thu mua Trác Thị thì sao?'' Mạc Quân Thần nhếch môi.
''Nghiêm Thị nhất quyết không nhả ra, một tay túm cả hai đầu. Nhưng bên chúng ta cũng mua được 20 % cổ phần rồi.''
Mạc Quân Thần hơi nhăn mày:'' Ban đầu là 40 % cơ mà?''
Lâm Thác Khương nói:'' Hiểu Thị nhanh chóng mua trước chúng ta rồi, có vẻ bên Hiểu Thị cũng định thu mua Trác Thị.''
''Hiểu Thị từ trước tới này đâu có quan tâm đến lĩnh vực bất động sản?''
'' Cái này tôi không biết, chỉ biết Hiểu Thị cũng đang làm khó Nghiêm Thị.''
''Vậy là càng lợi cho chúng ta. Vấn đề công khai vụ của Nghiêm Triết thế nào?''
''Đăng được vài phút thì bị dập tin, nhưng thông tin vẫn được nhiều ngươi lan truyền. Giá cổ phần bên Nghiêm Thị giảm mạnh từ chiều qua.''
''Còn đợi bên Dương Khiết nữa thôi.'' Mạc Quân Thần vắt chéo chân, ngả người xuống ghế, kế hoạch sắp thành rồi.
''Nghiêm Triết sắp ăn cơm tù rồi.''
Lâm Thác Khương cười:'' Hai mạng người, khá vui đấy.''
“moLg_