Mạc Quân Thần tay cầm điếu thuốc, bên cạnh là Tống Thừa Nhân chậm thuốc cho anh, hai chân anh vắt chéo, hơi ngả người về phía sau. Dít một hơi, phả hơi vào trong không khí, mấy tháng rồi, hôm nay anh mới động đến thuốc lá.
''Buồn phiền gì? Như người đang yêu.''
''Không biết.''
''Hiểu Linh Hy?''
''Ừm.''
''Cảm giác thế nào.''
''Như đối với Trác Nhiên, tôi không muốn biến cô ấy thành Trác Nhiên.''
''Hay cô ấy giả vờ?''
''Không phải, cô ấy không thể biết.''
''Thật sự rất giống.Cậu định thế nào đây?''
''Không biết, tình yêu mà, đến đâu thì đến.''
Tống Thừa Nhân nghe xong cảm thấy buồn cười, Mạc Quân Thần luôn lãnh đạm với phụ nữ giờ gặp phải cảnh lao đao.
''Không biết yêu hay không, không biết coi cô ấy là ai, cũng không biết có nên yêu cô ấy. Phức tạp, yêu thật đau đầu.''
''Hừ cậu đau đầu cái gì, chắc gì cô ấy đã yêu cậu, tự mãn quá đấy.'' Tống Thừa Nhân bĩu môi.
''Không đùa. Mà bên Nghiêm Thị thế nào?''
Tống Thừa Nhân mở cặp lôi ra một sấp tài liệu, anh lật từng trang cẩn thận xem xét rồi đưa cho Mạc Quân Thần:'' Đây là những công ty gần đây hợp tác và hộ trợ cho Nghiêm Thị, có một điều rất lạ, tại sao Nghiêm Gia lại không hề dính dáng gì đến Nghiêm Thị trong khi Nghiêm Triết là con của Nghiêm Gia?''
''Hừ, hắn bị đuổi khỏi Nghiêm gia từ bảy năm trước, việc này chỉ người trong Nghiêm Gia biết. Kể ra hắn cũng có tài sáng lập ra Nghiêm Thị của riêng hắn. Gần đây vì vụ hôn ước với Hiểu Linh Hy nên Nghiêm Gia mới gọi hắn trở về đồng thời cũng muốn rót vốn vào Nghiêm Thị của hắn. Cơ bản là tên Nghiêm Triết quá thâm hiểm, chắc chắn hắn sẽ phá bỏ hôn ước đó. Cái này là Nghiêm Tuấn nói.''
''Có hôn ước với Hiểu Linh Hy? Vậy cậu là kẻ thứ ba à?''
''Tống Thừa Nhân, cậu hình như rất thích nói thừa?''
''Thôi, vậy rốt cuộc là ra sao? Sao càng nghe càng rối.''
Hít một hơi phả vào không khí lần nữa, lại nhấp thêm một chút rượu, Mạc Quân Thần gác chân lên bàn:'' Nghiêm Triết vì không muốn làm quân nhân nên cãi lời Nghiêm Lão Gia, ông ấy tức giận nên đuổi hắn ta ra khỏi Nghiêm Gia, Nghiêm Triết hựa hơi của Trác Thị mà lập nên Nghiêm Thị bây giờ, chắc hiện tại nửa số cổ phần Trác Thị cũng là của hắn. Nhưng do Hiểu Linh Hy và Nghiêm Triết có hôn ước nên Nghiêm Gia mới muốn Nghiêm Triết quay lại, đồng thời muốn rót tiền vào để xây dựng Nghiêm Thị. Nhưng Nghiêm Triết hắn không ngu, hắn phá hủy hôn ước đồng thời muốn bật ra khỏi cái danh Nghiêm Gia. Rất tiếc, Nghiêm Thị của Hắn một tháng trước bị Hiểu Thị làm cho lung lay nên muốn tái hợp với Hiểu Thị. Hiểu Thị ở khu vực phía bắc cũng không phải vừa.''''Nói như vậy Hiểu Thị tức giận vì việc từ hôn sao?''
''Không.''
''Sao cậu biết?''
''Xem thái độ của Hiểu Linh Hy thì không phải, cậu quên hợp đồng trao đổi à.''
''Đúng rồi, hợp đồng tình nhân, sao cảm giác như Hiểu Linh Hy rất hận hắn.'' Tống Thừa Nhân càng ngày càng tò mò, có trời mới biết anh tò mò đến mức nào.
''Cô ấy không nói, nhưng đúng là vậy.'' Nhấp một ngụm rượu, anh lại chậm rãi nói:'' Ban đâu còn cảm thấy vừa hận vừa yêu.''
''Cái quái gì? Yêu? Tình trường của Hiểu Linh Hy không có nhắc đến Nghiêm Triết thì phải.''
''Cái này không biết.''
Tống Thừa nhân xoa xoa cằm:'' Theo sự thông minh của mình thì chắc chắn có khúc mắc.''
''Nói thừa.'' Mạc Quân Thần nhìn khinh bỉ, chuẩn bị đứng dậy.
Tống Thừa Nhân cũng nhanh chóng đứng dậy, hai tay đút vào túi quần.
''Tống Gia không phải dễ tính thì có khi tôi đang cầm dao ở phòng phẫu thuật cũng nên.''
''Không có tôi thì cậu trông nhà xác thì đúng.''
''Cậu thích chết à.''
Ném bật lửa vào người Mạc Quân Thần đi phía trước, Tống Thừa Nhân chửi bới. Đã lâu không thấy cậu ấy suy nghĩ về tình yêu rồi.
Đèn đường chiếu vào khuôn mặt đang giận dữ, Trác Y Y mặt sợ hãi không dám ngẩng đầu lên đối mặt với người đối diện, hai tay bấu vào góc áo, nước mắt rơi lã chã:'' Nghiêm Triết, em xin lỗi, em chỉ muốn anh mãi là của em.''
Nghiêm Triết mìm cười nhưng lời nói chất chứa mười phần cay nghiệt:'' Xin lỗi? Em ngủ với người khác? Xin lỗi là xong? '' Hắn nắm chặt cằm của Trác Y Y:'' Nói, cô giấu tôi bao lâu rồi? Cô cắm xừng tôi bao lâu rồi hả?''
''Em....em...cái thai chỉ là...chỉ là giả, em xin lỗi.'' Trác Y Y đau đớn, nét mặt méo mó nhìn Nghiêm Triết.
''Đừng nói xin lỗi với tôi, cô tưởng tôi yêu cô là cô muốn ngồi lên đầu tôi cũng được à?''
''Em...không...''
''Tôi không có khả năng sinh con, cô liền giả có thai để ra tay với Trác Nhiên?''
''Em...tại em yêu anh. Không phải anh cũng yêu em sao? Anh cũng có ý định đá nó mà.''
Nghiêm Triết cười:'' Ha ha, cô khá lắm, giờ thì cút đi.''
''Em không cút, Anh đừng tưởng em không biết anh chính là kẻ giêt Trác Nhiên, vụ đâm xe đó là anh làm.''
''Giờ cô đe dọa tôi?'' Nghiêm Triết càng bóp chặt cằm Trác Y Y khiến cô ta càng thêm khổ sở.
''Nếu anh giữ em ở bên cạnh...''
''Ha ha, cô hết giá trị lợi dụng rồi, tôi không cần cô nữa.''
''Đồ độc ác, hóa ra từ trước đến nay, tất cả đều là giả.''
''Cô nghĩ là thật sao? Chị em cô đều là lũ ngu cả. Ha ha, yêu sao? Thật là đáng ghê tởm.'' Giọng nói ngày càng ma mị, lại cô gằn từng chữ.
''Tôi sẽ không buông tha anh, tôi sẽ kiện anh ra tòa. Tôi thật có lỗi với Trác Nhiên, có lỗi với tất cả khi tin con quỷ như anh.''
''Ha ha, hối hận cũng muộn, giờ cô nên đi theo em gái cô đi, xuống dưới đó Trác Nhiên không cô đơn, haha.''
''Anh muốn làm gì, anh muốn giết tôi?'' Trác Y Y dãy dụa, đấm đá điên cuồng nhưng Nghiêm Triết vẫn không mảy may để ý.
Nghiêm Triết rút con dao trong túi áo đâm thẳng vào ngực trái của Trác Y Y:'' Tạm biệt, cuộc chơi giữa chúng ta chấm dứt.''
''Anh...'' Hơi thở cuối cùng cong xót lại, Trác Y Y bị ném xuống vực, cuối cùng cô ta vẫn chết dưới tay người cô ta yêu nhất.
de