Nhiễm Nam bị lũ quái vật phanh thây xé xác, ăn tới mảnh vụn nhỏ cũng không còn, chỉ còn lại một bãi máu tồn tại thấm đẫm mấy hòn đá lởm chởm nơi này.
Từ nơi hắn ta bỏ mình, một tấm bảng hội thoại bỗng nhiên hiện ra. Nó có màu xanh nâu bán trong suốt. Trên mặt trước xuất hiện mấy dòng chữ như sau:
[Về điểm hồi sinh đã lưu - 1000 Gold Coin]
[Về nhà trong thành - 500 Gold Coin]
[Hồi sinh tại chỗ - 3000 Gold Coin]
“!!!”
Rè rè rè….
Cái nắp khá giống với nắp một quan tài nhưng lại làm bằng kính siêu cường có thể chịu va đập hàng ngàn tấn từ từ nhô lên cao, được mở rộng ra. Một chàng thanh niên vô cùng soái ca, toàn thân lõa thể từ từ mở đôi mắt chưa kịp thích nghi với ánh sáng trong phòng, hấp háy liên tục.
“Mẹ nó, đợi đó ngày mai tao đi bán thận nạp tiền lần đầu vào mua AK47 vàng, bắn chết hết lũ quái vật bọn mày rồi tìm thằng chồng của Vô Thực Nhi nã cho tan xác. Đừng tưởng mỗi bọn mày có tiền”
Vũ Nam thoát game, tắt chiếc máy game thực tế ảo của mình đi.
Bước một : làm lung lay tinh thần đối tượng.
“!!!”
Vũ Nam nhìn quanh, hắn thoát game rồi mà, đầu óc có vẻ chưa được tỉnh táo ngay nên có ảo giác có tiếng nói thông báo quy trình đăng nhập game của trò chơi. Bước đầu tiên chính là làm cho game thủ chìm sâu và giấc ngủ.
“Tức thật, nhân vật Nhiễm Nam của mình chết rồi, công cả tuần cày điểm kinh nghiệm thế là đi tông”
Nhân vật trong game mỗi khi tử nạn điều sẽ bị phạt trừ điểm kinh nghiệm, rớt cấp.
Đó là một trò chơi thực tế ảo siêu tăng cường. Thiết bị để chơi game là một cái tủ dưỡng sinh. Người chơi sẽ nằm vào bên trong, gắn các mấu giắc kết nối thần kinh lên người. Một khi kích hoạt thiết bị, người chơi sẽ chìm vào giấc ngủ sâu, ý thức chìm sâu vào không gian mà nhà sản xuất đã lập trình, được đưa đến thế giới của trò chơi. Mọi thứ diễn ra trong game đều mang lại cảm giác y hệt như thật.
Bất kỳ người chơi nào sau khi đã đăng nhập vào game đều sẽ phải mê mang bên trong đó 24 giờ mới có thể ngắt trò chơi tỉnh lại. Một mặt là để tránh trường hợp chơi bẩn của các game thủ khi đánh người ta hoặc bị người ta đánh ngược lại thấy sấp thua thì out ra để giữ mạng. Một mặt khác là game có những sự kiện lớn đòi hỏi một số game thủ phải online liên tục, nếu họ đăng xuất ra ngoài sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sự tiếp diễn của sự kiện.
Tủ thiết bị game này có chứa dịch dinh dưỡng dạng thấm qua da, vừa giúp game thủ thoải mái ngủ yên trong máy mà không cần lo đến việc vệ sinh bởi họ sẽ bị giảm thiểu việc hoạt động trao đổi chất đến mức thấp nhất.
Có game thủ từng đạt kỷ lục online trong game thế giới mở này cả ba tháng trời mới thức dậy do quá say mê thế giới ảo như thật trong game.
Thời đại này cũng đã rất phát triển và game đã đạt tới đỉnh cao. Có rất nhiều trò chơi thực tế ảo siêu tăng cường như trò Thế Giới Khải Huyền mà Vũ Nam đang say mê. Những trò chơi này thật tế đến nổi người chơi có thể làm bất cứ thứ gì ở trong game, đến cả cảm giác, xúc giác, cảm xúc, thính giác, vị giác điều có thể cảm nhận giống như ngoài đời. Và ở trong đó cũng hình thành một xã hội phức tạp không khác gì cuộc sống ngoài này.
Vũ Nam vớ lấy quyển truyện mà hắn vừa mua của tác giả nguoiviyeu08510, tác giả này sinh ngày năm tám tháng năm năm 3010. Là tác giả yêu thích của Vũ Nam.
Hắn thở dài một hơi có chút phiền muộn. Tuy hắn đẹp trai, hào hoa phong nhã, phóng khoáng nhưng lại không quá giàu có. Bởi vậy trong thế giới game Thế Giới Khải Huyền mà hắn đang chơi, để kiếm thêm tiền mua trang bị mà hắn đành đạo nhái tác phẩm của nguoiviyeu08510 ở bên ngoài.
Hắn đem nội dung tác phẩm Dream Note của nguoiviyeu08510 vào trong Sổ Ước Luân Hồi rồi đổi tên các nhân vật để biến nó thành tác phẩm mới, tung lên các trang diễn đàn truyện để kiếm tiền nhuận bút. Việc này đã diễn ra gần cả năm trời rồi. Thời gian trước truyện Sổ Ước Luân Hồi của hắn được rất nhiều người quan tâm khiến hắn càng lạm sâu vào việc ăn cắp chất xám.
Nhân vật Nhiễm Nam của truyện chẳng qua là lấy theo tên nhân vật game của hắn mà thôi. Còn tên nhân vật game thì tên của hắn là Nam, để tránh người khác mò ra mình ở đời thực mà trả thù vì ân oán trong game nên hắn đã sửa chữ Vũ thành Nhiễm. Và nó cũng chẳng liên quan gì đến thằng chồng của Vô Thực Nhi gì cả.
Cô ta mới lấy chồng tầm một tháng nay trong khi truyện đã đăng đàn từ lâu, làm gì có chuyện vì hận thằng chồng mà cho nhân vật chính Nhiễm Nam ăn hành liên tục được, truyện có trước cả thằng chồng cơ mà.
Chẳng qua gần đây Vũ Nam cay cú tên chồng của Vô Thực Nhi nên mới có ý định bón hành thêm cho nhân vật Nhiễm Nam mà thôi bởi hình tượng Nhiễm Nam cũng mập mạp giống nhân vật thằng chồng của Vô Thực Nhi trong game.
Ngẫm lại cũng thấy khó hiểu vô cùng. Sao lại có những game thủ thích tạo nhân vật của mình càng xấu thì càng khoái như tên chồng đó được nhỉ?
Như hắn và Vô Thực Nhi đi, ai cũng bỏ hàng tuần liền để chỉnh sửa nhân vật của mình thành đẹp như minh tinh người mẫu hết cả. Nhìn vào là yêu thích xuýt xoa liền.
Gần đây việc đạo nhái của hắn có người vạch trần, hắn đã ra sức chối bay chối biến và định drop truyện vì đã tụt mất hết người theo dõi nên mới có ý tưởng viết đại kết cục như đã nói.
“Vô Thực Nhi, tổ cha cô, đừng tưởng tôi không biết cô và tên chồng đó diễn tuồng để kích tôi cay lên mà nạp tiền. Thằng đó bị nhiều người tố là nhân viên của nhà phát hành game rồi, cô chắc là nhận tiền của họ nên mới chơi cái trò cắm sừng tôi như vậy. Vừa được sướng vừa có tiền, con mẹ cô” Vũ Nam bực bội vứt quyển sách truyện trở lại trên bàn.
“Tôi mà biết cô ở ngoài đời thực sống ở đâu, tôi sẽ tìm tới tận nhà để hấp diêm cô” Nhiễm Nam cay cú nói, hy vọng Vô Thực Nhi không phải là thằng đực rựa nào đó thích tạo nhân vật game là nữ, nếu không chắc hắn đập đầu vào trứng gà chết đi cho đỡ nhục.
Tâm thần hắn vẫn chưa thoát khỏi những cảm xúc lẫn lộn y như thật mà trò chơi mang lại. Đây là tác dụng phụ của thể loại game thực tế ảo siêu tăng cường này. Người chơi càng đắm chìm vào trong đó càng có cảm giác như nó mới là đời thật, họ thậm chí yêu và sống như thật, từ chối hiện thực bên ngoài mà xem mọi thứ trong game mới là chân lý.
Vũ Nam đã đăng nhập hơn một tháng rồi. Cảm tình của hắn dành cho Vô Thực Nhi là thật, hắn rất thích cô bởi nhân vật của cô khá giống người yêu cũ của hắn ở ngoài đời thật. Ai ngờ cô cũng như người yêu cũ của hắn, đều phản bội hắn đi lấy chồng. Cô còn ác hơn cả người yêu cũ nữa. Giao hoan tập thể quay phim lại cho thằng khứa nhân viên nhà phát hành game đó dùng để chọc giận hắn.
Làm một cốc nước lạnh, Vũ Nam ngồi nghỉ đôi chút để lấy lại cân bằng cảm xúc. Hắn là soái ca đa tình phóng khoáng, không hiểu sao vào game lại thành thằng yếu đuối như vậy nữa. Phải chăng sâu trong tìm thức hắn là một người ủy mị như vậy. Ngoài này người yêu cũ bỏ hắn đi lấy chồng, không đến hai hôm hắn đã gặp tình yêu khác của đời mình rồi đó, đâu có giống Nhiễm Nam trong thế giới game.
Đó là Huỳnh Ni. Một người con gái đẹp như từ trong tranh bước ra. Không có họa sĩ nào, không có phần mềm hay game nào có thể nặn ra người con gái đẹp như nàng ấy hết. Lần đầu gặp Ni, hắn đã trúng tiếng sét ái tình. Ngày nhớ đêm mong, bóng dáng người yêu cũ tiêu tan không còn nghĩa lý gì.
Tất cả những gì còn lại trong đầu hắn là Ni và game mà thôi.
Huỳnh Ni là một cô gái xinh đẹp, nhỏ nhắn vô cùng hoàn mỹ. Tính tình của cô cũng phóng khoáng y như Vũ Nam vậy. Mới gặp mặt hắn tới lần thứ hai thôi, cô đã trao trinh tiết của mình cho hắn một cách vô cùng mạnh bạo.
Vũ Nam nhớ tới nàng, bất giác cười một cách ngu ngốc. Lần đầu trông thấy nàng, tâm hồn hắn đã bị nàng cuốn đi khỏi thân xác. Đêm đó là lần thứ hai hắn hẹn gặp Ni. Tay hắn cầm hai cái vòng tay trong suốt, phía trong có những điểm sáng màu sắc khác nhau rất đẹp. Đây là bảo vật gia truyền nhà hắn, tuy không rõ giá trị như thế nào nhưng nhất định là rất quý giá.
“Tặng cho em nè”
Huỳnh Ni thích thú ngắm nghía chiếc vòng tay tuyệt đẹp kỳ lạ này, nở một nụ cười ngây ngất chúng sinh.
“Đẹp quá, anh tặng em thật hả?”
“Uh, nó là vật định tình của đôi ta, chứng minh cho tình yêu của anh và em. Em xem đi, đây là tên anh, còn đây là tên em” Vũ Nam xoay hai chiếc vòng tay cho nàng xem rõ mặt trong. Chiếc Ni đeo có khắc tên hắn, còn chiếc của hắn lại khắc tên cô. Để có thể khắc được mấy chữ đơn giản như vậy mà hắn phải tốn không ít công sức mới có thể làm được bởi bảo vật gia truyền này quá bền cứng, khó mà làm tổn hại.
“Cảm ơn Nam, em yêu anh”
“Ừ. Anh cũng yêu em”
“em yêu anh”
“anh yêu em”
“Ọe.. Ọe...” Người đi đường nào đó cảm thấy sởn gai ốc, mắc ói nhìn hai người.
“Thái độ gì đó mậy” Vũ Nam nổi nóng quát.
“Thôi anh, kệ họ, mình đi ăn đồ nướng đi” Huỳnh Ni kéo tay hắn lôi đi, cô không thích ánh mắt như sói đói của bọn đàn ông đi qua đi lại nhìn cô thèm thuồng. Ban đầu cô chịu nước Vũ Nam cũng là bởi vì ánh mắt của hắn lần đầu gặp cô đó là ánh mắt thưởng thức chứ không phải là ham muốn.
Vũ Nam dẫn nàng đi ăn xiên que, ăn vặt, ăn đồ nướng khắp các góc phố. Ni đang gặm một xiên thịt bò kobe nướng lá lốt, má cô vì ăn phải nóng mà phồng lên, đỏ ửng nhìn khiến Vũ Nam đắm chìm vào, say mê ngắm cô không chớp mắt.
“Vũ Nam, anh đang nhìn gì đó” giọng nói ngọt ngào như mía lùi của nàng vang lên, vừa ấm áp vừa đầy hào hứng hỏi. Đôi mắt sáng như trăng rằm chớp chớp nhìn Vũ Nam làm hắn choáng váng.
Hải vội nói.
“Không có gì. Em đẹp quá, ước gì anh được ở cạnh em không rời xa giây nào hết”
“Hi hi, miệng anh dẻo quẹo à”
“Anh nói thật mà. Nhìn em, anh chỉ muốn ôm trọn vào lòng, mãi bên nhau không rời mà thôi”
“Ha ha… Anh Vũ Nam, anh yêu em tới vậy à. Vậy tối này anh chứng minh tình yêu của anh với em đi, 10 nháy nha”
“Hả? 10 nháy… Nháy cái gì cơ?” Vũ Nam choáng váng, đầu óc quay cuồng… Không phải là cô ấy vừa gạ... chịch mình đấy chứ?
“Thì em xem phim hay thấy vậy mà. Đàn ông yêu ai điều muốn lên giường với cô gái mà? Chỉ khi cảm thấy không thích mới không muốn mà thôi, anh chứng minh anh yêu em, thích em thì tối nay làm với em đi. Từ nhỏ đến giờ em cũng chưa biết cái đó… Cái đó của con trai như thế nào nữa á.”
“...”
Mắt Vũ Nam bắt đầu nổ đom đóm, máu mũi chực chờ xịt ra khi hắn nghĩ tới viễn cảnh Ni vừa nói.
Trời đất quỷ thần ơi. Tiên nữ trong lòng hắn đòi lên giường để chứng minh tình yêu nè, Ni cũng quá là dám yêu dám cho đi chứ?
“Sao hả? Anh không yêu em sao?”
“Có, có chứ…” Đũng quần hắn đã nhô lên cả thước rồi nè.
---[1]---
[nghe và đọc tiếp nào: www.youtube.com/watch?v=Wx9s7LYXmbI&list=PLZVFaf9sJzcjdVClNO4-0-tycCu6GyZqe&ab_channel=TwoFeet]
Vũ Nam cùng Ni lái xe bay bay đến một đỉnh núi cao. Cả hai dắt nhau lên đến một bãi trống, có một tảng đá cực kỳ to lớn, dày nặng chắc cũng hơn 10 tấn.
Dưới ánh trăng rằm sáng tỏ, gió mát thổi ở nơi cao. Ni đứng quay lưng về phía ánh trăng. Vầng trăng như là vầng hào quang trên đầu khiến nàng lung linh lạ thường.
Ở nơi cao vào đêm có sương nhẹ phủ xuống. Da thịt cô gái lấp lánh những giọt nước mỏng manh. Thời khắc này huyền ảo không nói nên lời. Vũ Nam nhìn Ni không khoác lụa là mà ngỡ như đang lạc vào xứ thần tiên nào đó.
Trái tim hắn bị vẻ đẹp của nàng bóp cho chết lặng. Hắn có cảm giác mình không nên phá hoại vẻ đẹp này, làm tình với nàng là một cách để ô nhiễm nàng. Nàng xứng đáng được tôn thờ trên cao hơn là đọa nhập vào trần gian nhục dục.
“Hải, em đẹp không? Sao anh nhìn em kỳ lạ thế”
Ni nắm tay hắn, kéo vào gần người. Chiếc áo mỏng bị gió thổi bay là là trong gió rời khỏi người nàng rồi trải dài ra trên đá tảng, cái quần nhỏ trắng tinh khiết che lấy nơi bí ẩn càng khiến Ni trở thành tạo vật đẹp đẽ không thực tế.
Nàng e thẹn cởi áo nhỏ ra, hai quả đào tiên tròn trịa vô khuyết điểm xuyết hai viên ngọc đỏ được bàn tay tạo hóa mài dũa nhẵn mịn, được ánh trăng và sương đêm phả vào, vươn lên đầy mỹ cảm.
Tinh thần Vũ Nam chìm vào tận đáy sâu của sự đấu tranh tư tưởng, giữ gìn mãi vẻ đẹp trinh nguyên thần thánh thánh khiết này của Ni hay giúp nàng trở thành người phụ nữ đẹp nhất trần đời với sự phát triển cơ thể khi có sự đóng góp của hơi thở đàn ông đây?
Từ lòng bàn tay hắn có luồng điện cao thế giật tung tóe khi nàng đặt tay hắn lên ngực nàng.
Mềm quá! Mềm hơn cả bánh bông lan nhiều trứng nữa. Mềm mại như dòng nước xuân thì chảy trong khe suối, ấm áp ngỡ lò sưởi ngày đông.
“Oa” Ni rên lên một tiếng ngọt ngào khi bàn tay Vũ Nam vô thức bóp lại, mấy ngón tay chụp lấy núm đậu của nàng mà vo tròn. Vừa nhột vừa đau đau bởi hắn hơi mạnh tay khiến cô đỏ hết gò má, cảm giác kỳ lạ lâng lâng.
Luồng điện nhỏ chạy xuyên suốt hai người. Cả hai cùng lúc rên nhỏ một tiếng.
“Ư… Ni, cho phép anh mút nó nhé? Không biết em có sữa không nhỉ?”
“Ứ, Nam, anh nói chuyện kỳ ghê… Bình thường con gái chưa có bầu làm gì có sữa… Anh thích uống sữa hả? Hi hi”
“Sữa ai chẳng thích, nhất là uống trực tiếp từ người con gái mình yêu nhất đời chứ… Ưm… Chụt chụt… Ngọt quá, nấp bình sữa của em thoa mật ong lên à, thơm quá”
“Đâu có đâu, người ta tự nhiên không có xài mỹ phẩm hay nước hoa gì hết á… Anh mút nhẹ thôi, ư ư… ” Ni bắt đầu rên rỉ, đôi môi ngọt ngào buông lơi từng tiếng thở gấp.
Từng đường cong của tiên nữ được tô vẽ lên rõ nét bởi ánh trăng và bóng tối, đường nét vai, ngực, eo, mông, đùi như được tô lại đường viền một cách đậm đà. Vũ Nam một tay bắt chéo sau lưng Ni, bàn tay chụp lấy kiều đồn cao vút mà săn chắc, cũng không kém phần mềm mại mà ấm áp của nàng. Một tay còn lại đưa xuống dưới, lòn vào trong quần nhỏ để tìm kiếm hạt đậu nhỏ mà nàng gìn giữ bao năm qua, những ngón tay to chụp lấy đỉnh hạt mà xoa xoa nhè nhẹ.
“Um… Nam, Ni cảm thấy, thấy kỳ kỳ á, nhột nhột quá à” Huỳnh Ni thì thầm bên tai Vũ Nam. Cô dùng đôi tay nhỏ nhắn của mình xoa đầu hắn trong khi hắn há cái họng to ra tợp nguyên bầu ngực của cô vào rồi chu mỏ ra ra sức mút.
Giống như người ta giác hơi, ịn cái hủ kính lên lưng rồi đốt hết không khí bên trong khiến da thịt bị hút lồi lên. Đầu ngực Ni bị Vũ Nam nút mạnh mẽ cũng đỏ ửng lên, viên kim cương thịt hồng phấn ở đỉnh ngực nàng dựng đứng, bị hàm răng của hắn nghiến qua nghiến lại, lưỡi lướt qua làm cho ẩm ướt. Tiếng như trẻ con bú sữa vang lên lanh lảnh trong không gian vắng vẻ đỉnh sơn phong đêm trăng tròn.
“Á… hơ ơ… Nam, anh đừng nghiến nó nữa mà, kỳ quá đi”
“Ậy ả, Ưng à anh ích ế” Vũ Nam bận dùng môi, răng, lưỡi để tận hưởng hai quả bánh của Ni, nói chẳng rõ lời. Miệng hắn say mê thưởng thức hương vị mật ngọt từ nàng, tay kia bắt đầu đưa ra hai ngón giữa, nhè nhẹ tìm kiếm cái lỗ nhỏ mềm mại của Ni.
Giống như sợ trứng vỡ hoa rơi, hai ngón tay cẩn thận từng chút một tách mép dưới của nàng ra rồi một ngón tay đã định vị được lối đi, nó va chạm hai thành thịt hai bên, từ từ chui vào trong con bướm xinh mà Ni đã nuôi nhốt từ khi chưa lọt lòng mẹ.
Ngón thứ hai theo sau ngón thứ nhất, cùng chui vào trong Ni. Bất ngờ bị xâm phạm lãnh thổ trinh nguyên, Ni bật thốt lên đầy gợi cảm.
“Í… Aaaa.. Nam, ngón tay, ngón tay liệu có làm rách màng của em không?”
“!!!” Khi hai ngón tay của hắn vào sâu trong cô bé mũm mĩm của Ni, đầu ngón tay chạm vào mành chắn mỏng manh, Vũ Nam bỗng cảm thấy một cảm giác khủng hoảng kinh dị sởn gai ốc quen thuộc như đã từng cảm nhận qua nổi lên chớp nhoáng. Cảm giác gì đây nhỉ? Lắc đầu bỏ qua, hắn trả lời nàng.
“Ừ há, thôi để lần sau anh móc vậy, hi hi, bữa nay anh dùng miệng”
“Đừng mà, kỳ lắm...”
“Không sao đâu, đến đây” Vũ Nam đứng thẳng lên, ánh mắt phản chiếu ánh trăng nhìn vào khuôn mặt thẹn thùng như cánh hoa thắm tươi trong ánh bình minh của Ni.
Hắn nắm lấy tay nàng, cả hai đi đến một gốc cây mọc sát sạt cạnh tảng đá. Cây rất lớn và cành lá rất xum xuê. Trên những tán cây còn thấp thoáng mấy đôi chuông mạ bạc thề ước của mấy cặp tình nhân, ngày lễ họ đến đây nguyện cầu hạnh phúc lứa đôi mà treo trên đó.
Tình phong nhè nhẹ lướt qua làm cho những chiếc phong linh kêu linh kinh leng keng trong đêm.
Huỳnh Ni hai tay chống lên thân cây, ngực nàng cạ vào vỏ cây. Hai viên đậu đỏ của nàng rung động nhè nhẹ. Trên thân cây phía thấp có vài nhánh cây non mọc chỉa ra ngoài cùng dây thường xuân quấn quanh. Vũ Nam ở sau lưng nàng, nhìn cặp kiều nộn săn chắc tròn vo của nàng bao quanh lối nhỏ vào nơi sâu thẳm, máu hắn chảy bừng bừng, cậu em vươn cao.
Bựt…
Vũ Nam kéo mạnh một cái làm cho lớp bảo vệ cuối cùng che đậy bên dưới Ni đứt rời, rơi xuống nền đá. Vứt phăng cái quần nhỏ của mình và quần áo bên ngoài đi. Vũ Nam như một chiến thần bước lên chiến trường, trường thương hiên ngang chỉ thẳng lên trời.
Hắn chụp eo Ni, kéo nàng lùi lại một bước khiến cho hai viên đậu trước ngực nàng rời khỏi thân cây. Mấy nhánh cây non từ thân cây chỉa thẳng ra ngoài chọc vào chúng…
“A, Nam… Em sợ”
“Em đừng sợ, không đau lắm đâu, như kiến cắn thôi”
“Thật chứ?”
“Thật mà”
“Ừ, vậy anh vào bên trong em đi” Nàng nhắm tịt mắt, khuôn mặt lo lắng hồi hộp chờ đợi Nhiễm Nam đút thứ đó vào cô bé của nàng. Nơi đó đã bắt đầu ẩm ướt nhạy cảm lên gấp vài lần.
“Rụtttttt”
“Á”
Nhiễm Nam không đưa cậu em vào Huỳnh Ni ngay mà hắn bất ngờ đẩy cô tới trước khiến hai cành cây non chọc vào giữa bánh bao của nàng thụng vào trong như hai cái hố nhỏ. Hai tay to bè của hắn chụp hai bên trái phải kiều đồn nàng, hai ngón cái đè vào hai mép của cánh bướm thiếu nữ kéo ra để lộ ra cửa động âm u xinh xắn.
Ánh trăng chiếu xuống làm bật lên màu thịt tươi hồng hào, Vũ Nam không để nàng kịp hồi thần, môi hắn chu ra ngoạm vào cánh chim non của Ni, lưỡi hắn như con rắn gian xảo, luồn qua luồn lại rồi dùng sức chui hẳn vào trong nàng.
Xùm xụp…
Rột rột…
Vũ Nam ra sức húp sò, miệng hắn ú ớ trong khi Ni không thể nào chịu nổi sự tấn công mạnh bạo này mà phải lắc hông cùng eo liên tục.
“Iaaa iaaa aaaa...” Một tay nàng vịn thân cây to, một tay đưa lên bịt miệng mình trong khoái cảm… Cảm giác này… Là cảm giác sung sướng mà tình yêu mang lại sao?
Rộttttttttttttttttttttttttttt….
Ặc á…
Vũ Nam hút một hơi cực dài cực mạnh. Lưỡi hắn ở bên trong Ni, lướt qua lướt lại, lôi kéo những luồng nước ngọt ngào vào trong miệng mình mà nuốt xuống. Thi thoảng còn đụng phải một màng chắn kỳ lạ nào đó khiến lưỡi hắn tê tê thật là thích thú.
Môi hắn tách ra, từng sợi chỉ bạc sáng lên long lanh nhờ vào ánh trăng đêm kết nối giữa khuôn mặt hắn và nơi ẩn mặt của Ni.
“Ni, em thấy sao, nước của em ngọt quá, có khi kinh doanh bán khéo sẽ làm giàu”
“Anh tào lao, vậy em phải lên đỉnh hoài cho anh lấy nước bán hay sao chứ” Huỳnh Ni e thẹn ngoáy đầu lại nhìn xem hắn đã làm gì với cô bé của mình rồi nhưng không thành công. Nàng chỉ thấy khuôn mặt hắn vẫn còn úp hẳn vào mông cô, cảm nhận rõ ràng cái sống mũi của hắn cựa vào cửa hậu của cô, vừa nhột vừa sương sướng.
“Ớ, ây daaa...”
Rồi bỗng cô thấy hắn đứng bật dậy. Chưa tới một giây sau, toàn thân Ni rung lên liên tục, lưng nàng cong xuống, kiều đồn chổng lên, đường cong uốn lượn, hai bàn tay nắm chặt lại chụp lấy thân cây trước mặt. Ánh mắt nàng nhắm tịt, vầng trán nhíu lại.
Vũ Nam bất ngờ đút cây thương của hắn vào, đâm thẳng khiến cho Ni trọng thương, một tia máu đỏ từ kẻ nhỏ chảy ra rồi nhiễu lên nền đá dưới chân.
Cảm giác ớn lạnh đó lại đến, hắn mặc kệ đó là gì, bây giờ đang nứng, sao có thể vì cảm giác vu vơ mà bỏ qua. Ni cũng đang nứng hết sức đợi hắn kia kìa.
“Đau một lần rồi thôi em nhé!”
“Ư ừ...” Nàng tiên gật đầu với hắn.
Vũ Nam bước tới một bước để cậu bé của hắn thăm dò vào nơi sâu nhất của nàng tiên, cho tới khi cảm nhận đầu cậu bé chạm phải vách tường cuối cùng thì mới thôi. Hắn và Ni bỗng từ hai hóa thành một, kết nối thiêng liêng với nhau, cảm nhận được nhịp tim của nhau thông qua tiếp xúc thân mật.
Nàng nghe được cậu bé của hắn giật từng cái theo nhịp. Hắn nghe rõ từng nhịp đập sức sống của nàng qua thành thịt bốn phương. Nhịp tim hai người cùng hòa vào nhau, trở thành một nhịp.
Đợi vài giây để Ni bớt đau, hắn bắt đầu di chuyển, từ từ chậm rãi kéo cậu bé dài dằng dặc của mình ra ngoài, nữa người của nó đã bị nhiễm huyết trinh đỏ nhạt.
“Ư...” Huỳnh Ni cảm thấy bên trong mình bỗng dưng hụt hẫng. Cảm giác không thích, nàng liền chụp lấy tay Vũ Nam đang vịn trên kiều đồn của mình, bấu tay hắn kéo nhẹ.
Hai người như có thần giao cách cảm, tự dưng hiểu được ý nhau dù không cần nhìn vào mắt nhau. Nhiễm Nam xen kẽ ngón tay mình với ngón tay tiên nữ, giữ chặt tay cô kéo về sau giúp cô vững hạ bàn. Rồi hắn dập mạnh tới trước một cái.
“Ah hah aa ư” Huỳnh Ni bắt đầu vừa thở nhẹ vừa buông những tiếng kêu gợi tình. Vũ Nam đã bắt đầu khoan giếng, khoan cho giếng nhỏ của nàng rung bần bật, mạch nước ngầm bắt đầu tích tụ trào ra.
Cậu bé dài gần 30 centimet, đường kính gần 5 centimet, gân guốc quỷ quyệt. Cậu ra sức tấn công địch thủ, liên tục đâm cho địch thủ la hét tưởng chừng sắp chết đến nơi. Giếng khô của kẻ địch hóa thành giếng đầy nước, ban đầu nhỏ nhắn bị cậu tấn công đến nỗi nở bự ra gấp nhiều lần. Dẫu như thế thì cậu vẫn cảm thấy rất chật, rất khít, vẫn còn hơi khó ra vào cái giếng này.
Bạch bạch bạch…
Dòng nước dinh dưỡng hòa vào máu đào trở thành suối nguồn hồng nhạt làm cậu bé khủng long của Vũ Nam nhuốm đẫm cả người.
Vũ Nam từ nhanh đến chậm, từ nhẹ đến mạnh, mỗi cú thúc vào điều khiển nàng tiên phải cong cớn cả người lên. Ni bị hắn ép đứng sát vào thân cây. Cơ thể nàng liên tục bị hất rời khỏi mặt đất rồi hạ xuống rồi lại bị Vũ Nam thúc cậu bé vào trong một cú mạnh mẽ từ phía sau hất cô bay hỏng chân trở lại.
“A ân ân ân ân ân uah ahn”
Huỳnh Ni cánh môi hồng hé mở, hơi thở gấp gáp, từng tiếng từng tiếng thốt ra thánh thót.
“Không ngờ cái đó của đàn ông vừa dài vừa lớn thế, nó, nó chắc là đâm tới rốn mình luôn rồi… Ư hự”
Tay Vũ Nam lòn ra trước, một tay nhào nặng bánh màn thầu, một tay nhét ngón vào miệng tiên nữ, moi móc nước bọt của Ni khiến cô muốn thoải mái rên rỉ cũng không dễ dàng.
Phía dưới, Vũ Nam bắt đầu nhanh hơn. Cậu bé của hắn cạ xát nghe rột roạt liên tục, tiếng nước óc ách vang lên từng hồi. Môi dưới và đám cỏ tơ của tiên nữ giật tung tóe những tia âm thủy hương sữa mật ngọt ngào.
Rất bự, như cái đầu em bé vậy, cậu bé của Vũ Nam ra vào liên tục khiến nàng tiên chịu khốn khổ, đã thở gấp không thôi. Bụng dưới của tiên nữ phình ra khi cậu bé đó chui vào trong nàng, cô bé của nàng thì cố sức ôm chặt lấy cậu ta. Cả hai thân mật khăng khít cùng nhau khó mà tách rời.
Càng nhanh hơn nữa, Vũ Nam nhận thấy cậu bé của mình càng to hơn nữa.
“A… Nam, Nam, em chịu hết nổi, a aa, sướng quá, em muốn anh chơi với em cả đêm...”
“Ừ, không phải em nói phải làm 10 nháy mới chứng minh được tình yêu sau, đêm nay anh chơi nát… Của em luôn cho em biết tay”
“Ư ư… A… Anh giỏi thì tới đây”
“Á à… Hào hển, hào hển, em thách anh đấy à” Vũ Nam cũng bắt đầu thở gấp. Hắn đã đánh nhau với địch thủ gần nữa tiếng rồi, liên tục đâm hoài mà kẻ địch mãi không chịu chết khiến hắn cay cú càng lúc càng đâm của quý của mình mạnh và nhanh hơn.
Vũ Nam lúc này đã cùng tiên nữ Huỳnh Ni thay đổi tư thế. Tư thế khiến hắn có thể đâm lút cán dễ dàng và khiến cho cô bé của nàng co thắt khít nhất có thể.
Ni dựa lưng vào thân cây, hai tay ngoắc ra sau ôm lấy nó. Người nàng không hề chạm đất. Hai chân nàng gác gót chân lên hai vai Vũ Nam, kiều đồn nhấc bổng trên không.
Hai tay Vũ Nam chụp lấy bắp chân thon đẹp của tiên nữ ép chặt hướng vào nhau giúp cho đùi nàng khép lại, từ đó ép cô bé của nàng kẹp chặt lại không để lộ một kẽ hở nào. Thằng bé to xác của hắn thì nằm sâu trong bụng dưới của Ni. Hai người dính chặt nhau đến nổi hắn tưởng như cậu bé của hắn bị cô bé của nàng kẹp nát vậy.
Kích thích vô bờ bến khiến hắn và Ni tiếp tục va đập vào nhau.
“Nam, Nam… Sâu quá, chặt quá, Ni chịu không nổi nữa, Nam thả lỏng một chút đi”
“Biết sợ rồi hả”
Bầm bập, bầm bập... Bầm bập
Kịch, kình kịch. kình kịch.
Lý nào lại vậy? Vũ Nam rút tiểu đệ gần hết ra ngoài rồi ngưng lại sau một tràng đâm thọc vào tiên nữ Huỳnh Ni khiến cho chỗ đó nước bắn thành vòi, xịt cả lên mặt hắn.
“Sao? Giờ em muốn anh vô hay thôi nè”
“Ư… Em muốn nữa cơ… Mà của anh bự với dài quá, em chịu không nổi. Á?”
Nàng chưa nói hết câu, Vũ Nam lần nữa đâm vào tận sâu bên trong, hai quả bi rồng áp chặt vào miệng cô bé của Ni. Đầu tiểu đệ hết đường để đi thậm chí quẹo sang một bên sắp chui vào nơi cất trứng của nàng.
Lần này hắn nhẹ nhàng hơn, chậm rãi hơn nhưng lại đi vào sâu hơn.
“Hờ hờ...” Huỳnh Ni thở gấp, sương đêm đậu trên thân thể nàng hòa vào từng nhịp nhấp nhô của lồng ngực, bám đầy trên đỉnh núi, đường cong rung nhẹ.
“Anh nhấp tiếp đó nha”
Vũ Nam từ từ di chuyển tiếp, tiểu đệ của hắn lấp đầy bên trong âm lộ của Ni, từ ngoài có thể nhìn rõ bụng dưới Ni nhô lên và di chuyển một “khúc cây” ở bên trong.
Ọt.
Vũ Nam rút ra.
Kập.
Vũ Nam nhập vào.
Kập kập bập bập.
Ni là thớt còn hắn là chày, tỏi giã ra nước. Vũ Nam dùng chày giã liên tục vào trong nàng. Mỗi lúc một nhanh, từng sợi gân guốc của tiểu đệ nổi lên cồm cộm. Hắn đẩy vào trong cô bé của nàng một cái lại có những tia nước thanh xuân bắn ra ngoài. Càng nhấp nước càng lai láng.
Đẩy vào…
Rào… Nước theo kẻ chảy ra nhuộm ướt tiểu đệ đệ khổng lồ…
Rút ra…
Ào ào… Đê vỡ lũ lụt về buôn làng. Từ cô bé của Huỳnh Ni tuôn ra thứ âm thủy lóng lánh dưới ánh trăng khuya… Lấp lánh như những viên pha lê trắng.
Đẩy vào… Ư ư, Ni bị đẩy vào tận sâu bên trong, kích thích đó là nàng phải buột miệng rên xiết, mắt nàng mê ly nhìn xuống nơi đó, nhìn Vũ Nam đang dùng trường thương đâm mình hòng hạ gục địch nhân.
Đẩy vào… Rút ra… Đẩy vào… Tiểu đệ đệ to tổ chảng của Vũ Nam lướt những sợi gân quỷ quyệt cọ xát vào thớ thịt của Ni, cảm giác sần sùi đó khiến nàng thở gấp, nói không nên lời.
“Ư… Nam, em cảm thấy ấm quá, chỗ đó của em no quá… aaa”
Giữa ngã ba của nàng, có một chàng nông dân chăm chỉ cấy cày. Nước về ruộng nương. Ánh trăng chiếu lên khiến khung cảnh thật nên thơ, để đời.
Anh nông dân chui ra rồi chui vào, bổ từng nhát mạnh mẽ những luống ruộng. Cô bé mịn màng có cánh của Ni ôm lấy chàng thật chặt, lỗ nhỏ liên tục rung lên theo nhịp cấy cày của chàng trai.
Chìa lắp vào ổ, chìa nào ổ nấy, chúng là một đôi. Tiểu đệ Vũ Nam vừa khít với Ni, thậm chí có phần còn to hơn khiến Ni dục tiên dục tử.
“Ơ… Aa a a a em ra, em ra.. Ứ”
Lần đầu tiên trong đời, Huỳnh Ni tuôn trào khoái cảm đỉnh cao. Cả người nàng không ngừng được sự co giật. Vũ Nam thì chưa xong, trong khi nàng tiên đã phóng xuất tinh hoa, tiểu đệ của hắn vẫn không chịu dừng lại mà bắt đầu nhanh hơn nữa, nhanh lên gấp bội, bự lên gấp bội làm cho Ni không thở ra lời…
“Ư… phờ phờ phờ”
“Um… Mềm quá, ấm quá… Hồng hộc” Vũ Nam giữ chặt đùi Ni, mông hắn hất đẩy nhanh hơn nữa, nhanh hơn, nhanh, nhanh, nhanh hơn nữa. Nước nôi như hồng thủy vỡ đê không kìm được tuôn ra như ngựa thoát cương. Huỳnh Ni gồng người khi cơn cực khoái lên mãi không dừng.
“Aaaaaaaaaaa”
“Ni, anh sắp ra rồi, anh sắp rồi”
Bập bập bập bập bập.
Kịch, kịch, kịch…
Huỳnh Ni thấy như cả thân dưới cô bị đẩy dồn lên rốn, toàn thân rung lắc dữ dội, cơ mông căng cứng, cô bé khép khít khìn khịt… Nhóp nhép… Bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch .
“Ni, anh yêu em, cả đời anh là của em… Anh ra đây… Ư uuuu”
Phụt…Tiếng phóng xuất kéo dài liên miên bất tận… Vũ Nam ôm chặt đùi Ni, toàn thân ép chặt lên mông nàng, tiểu đệ bơm từng luồng ấm nóng vào trong…
Tinh chất bởi vì không gian bên trong bị cậu bé của Vũ Nam chiếm hết không còn chỗ chứa nên hàng triệu triệu sinh linh bé nhỏ chưa có ý thức đó phải tràn vào hai ổ trứng của Ni. Bụng nàng nhanh chóng to thêm một vòng đến nổi nàng phải dùng tay ôm lấy bụng thon của chính mình vì khó chịu.
Cảm giác không nói nên lời khiến cả hai say mê chìm vào tiếng thở gấp từng hồi…
Đôi tình nhân phóng khoáng cùng nhau tận hưởng đêm thanh đến sáng. Không biết đã có bao nhiêu nước đã chảy, tinh đã phun. Chỉ biết sau đêm đó, gốc cây thần trở nên tươi tốt lạ thường nhờ vào dinh dưỡng mà đôi tình nhân để lại.
---[2]---
Vũ Nam bất giác cười ngu ngơ khi nhớ tới đêm đầu tiên đó của hai người. Từ ngày đó, Ni trở thành người mà hắn không thể sống thiếu trên cõi đời này. Chỉ là nàng không thích hắn đắm chìm trong game cho lắm.
Quen được Huỳnh Ni hơn ba tháng. Hai người đã cùng nhau du ngoạn khắp nhân gian, đi đến nhiều nước. Giao hoan trên dưới gần 300 lần, lần nào cũng là Ni to bụng lên nằm thở một chỗ còn Vũ Nam ở bên cạnh vuốt ve âu yếm.
Hai người yêu nhau say đắm, hẹn thề đủ điều. Ni lại vô cùng giàu có, Vũ Nam thì lãng tử dẻo miệng luôn khiến nàng vui vẻ cười ngất ngây.
Hai người bắt đầu hẹn ước cho tương lai. Cả hai không chỉ vui chơi. Ni có một quỹ từ thiện. Hai người vừa du ngoạn các nơi cũng vừa làm từ thiện, giúp đỡ trẻ em cơ nhỡ, cứu giúp động vật hoang bị nạn. Mỗi khi làm một được một việc tốt thì Ni lại bắt Vũ Nam hắn phải làm mấy nháy để đưa nàng lên mây, đánh dấu một ngày có ý nghĩa.
Hắn từng nói, sau này hai người cưới nhau, nàng sẽ đẻ cho hắn một đội bóng 22 người toàn là trai đẹp. Hắn sẽ làm ông bầu, dẫn đội bóng mang danh của nàng để thi đấu. Đội bóng sẽ nổi tiếng và kiếm được nhiều tiền rồi tự tay dùng số tiền đó để làm từ thiện thay Ni. Hắn làm cô cười ngất mắng.
"Em là heo hay sao mà anh bảo đẻ lắm thế? "
"Ni này, vì sao em lại yêu anh?"
"Thế vì sao anh yêu em? "
"Anh không rõ nữa. Nhưng lần đầu vừa nhìn thấy em, anh không thể nào quên em được, về nhà anh toàn nhớ về em thôi. Rồi anh yêu em lúc nào không hay nữa"
"Còn em hả, anh đẹp trai, khỏe mạnh nên em thích anh. Rồi về sau anh cũng tốt nên em mới yêu á, hi hi" Ni ngọt ngào nói ra một sự thật vô cùng đơn giản.
Vũ Nam nhớ tới mà vui vẻ cười một mình. Cũng cả tháng rồi không gặp Ni, không biết nàng bây giờ sao rồi.
Thực tế thì thời đại hiện nay không chỉ có game mới áp dụng công nghệ thực tế ảo siêu cường. Ni là một người kiểm lỗi của các phần mềm du lịch ảo. Có đôi khi nàng còn chìm vào thế giới ảo còn lâu hơn hắn. Một tháng chưa gặp nhau chỉ là rất bình thường đối với tuổi thọ dài dằng dặc do khoa học y tế của thời đại này mang lại.
Vũ Nam cầm lấy điện thoại chỉ là một cục nhiều màu. Bật màn hình ảo ba chiều của nó lên.
“Ý?”
Hắn còn chưa kịp gọi cho Ni thì nàng đã gọi cho hắn. Quả là thần giao cách cảm của những đôi thần tiên quyến lữ mà.
“Chào em… Oa, nhìn xem thiên thần nào nè, có phải chỗ em làm việc ai cũng bị phạt trừ lương vì mãi nhìn nhan sắc của em không Ni” Vũ Nam nịnh nọt. Ni của hắn là đẹp nhất trên đời này, không cô gái nào có thể sánh bằng.
“...” Huỳnh Ni trong hình ảnh video call trầm ngâm đôi chút, ánh mắt nàng có chút ngại ngùng.
“Vũ Nam, anh thôi nịn em đi”
“Đâu có nịn đâu, anh nói sự thật, sự thật mãi mãi là sự thật mà, Ni, quen biết em, anh là người may mắn nhất trên hành tinh này. Chắc là đã tích đức mấy đời mới được ở cạnh em. Em xong việc rồi hả, tụi mình đi ăn xiên que nữa nhé?”
“Nam, em có chuyện muốn nói với anh… Tụi mình… Chia tay đi”
“!!!”