(Thị giác Hách Âu)
Chúng tôi ở chung rồi!
Tuy rằng trước khi tôi cảm thấy cuộc sống mình nửa này nửa kia, nhưng từ khi gặp phải Ngũ Hòa Lục, thì có cảm giác như được hơn là mất, rất thuận lợi.
Ngũ Hòa Lục là cún đần, cũng là phúc tinh.
Người ngốc có phúc của người ngốc mà, bởi vì hắn thật sự quá ngốc, nên phúc khí tràn ra chạy hẳn sang người tôi hết luôn.
Việc sống chung đã nằm trong kế hoạch chúng tôi từ lâu.
Dù gì chúng tôi cũng chung trường, chung kí túc xá, chung chuyên ngành, ngay cả giới tính cũng chung nốt. Vậy thì việc ở chung đương nhiên chẳng có vấn đề gì rồi.
Công ty thực tập của tụi tôi cũng khá gần nhau, đi làm tan làm đưa đón lẫn nhau, khá là tình thú. Há há.
(Thị giác thứ ba)
Mâu thuẫn lớn nhất giữa Hách Âu và Ngũ Hòa Lục là: Ngủ chung bất hòa.
Khụ khụ, là kiểu ngủ bình thường á.
Hách Âu ngại Ngũ Hòa Lục mới một giây đã chìm vào giấc ngủ, rồi tiếng ngáy vang vọng khắp bốn phương, ồn ào đến cậu cũng không được. Trước kia cậu ngỡ mình đã quen với tiếng ngáy hồi ở ký túc xá của hắn, kết quả ngủ chung mới phát hiện không hề giống ký túc xá.
Ở ký túc xá ngủ hai giường nên cậu đánh không tới, chứ ở chung cậu luôn khống chế mình không phải tát cho hắn tỉnh lại.
Còn Ngũ Hòa Lục thì ngại tư thế ngủ của Hách Âu quá kém. Tối nào cũng vậy, đang ngủ ngon lành thì bị đá cho tỉnh, hoặc là thẳng thừng đè hắn mất thở luôn.
Có lần hắn thật sự không cướp giường được, chỉ có thể tủi thân chấp nhận ôm chăn ra sofa ngủ tạm.
Hôm sau hai người quyết đấu một trận, cuối cùng quyết định thuê luôn phòng trống sát vách.
Đêm đó Hách Âu ngủ mình ên trên giường lớn, thế mà lại mất ngủ. Rồi sau lại nhịn không nổi nữa vẫn đi đến sát vách tìm Ngũ Hòa Lục.
Vừa mởi cửa ra đã nghe thấy tiếng ngáy vang trời, cậu ngồi xuống mép giường tát vào ngực Ngũ Hòa Lục, vậy mà không tỉnh. Thế là nổi lên ý xấu đưa vào đũng quần Ngũ Hòa Lục, sờ vào thằng đệ hắn.
Chưa sờ bao lâu Ngũ Hòa Lục đã bị dọa tỉnh.
Sau khi lấy lại tinh thần, hắn xích qua bên cạnh một chút, để Hách Âu nằm cạnh hắn. Rồi đột nhiên hắn ngồi dậy chống hai tay lên người Hách Âu.
"Anh làm gì thế?!" Lần đầy đến phiên Hách Âu bị dọa.
"Không phải em đến tìm chịch sao? Thành toàn cho em nè."
...... Bíp bíp bíp...... (Không thể miêu tả được)