Nguyên chủ trước đây hoàn toàn không đề phòng mấy cô bạn cùng phòng này. Thêm vào đó, Thẩm Thanh Húc quanh năm mải mê làm việc,không về nhà.
Lúc cô nghỉ đông năm ngoái, đã mời ba cô bạn cùng phòng về nhà chơi, ở lại với cô mấy ngày cho vui.
Lúc đó, ba người ngoài mặt nịnh nọt Diệp Như Hề, trong lòng lại ghen tị muốn chết.
Diệp Như Hề xinh đẹp thì thôi đi, nhà còn giàu có như vậy, còn sống trong biệt thự lớn thế này! Nghe nói còn có mấy căn nhà khác nữa, cửa hàng, người theo đuổi cũng toàn là cấp bậc nam thần.
Thật là chuyện tốt gì cũng bị cô ta chiếm hết.
Diệp Như Hề lại còn giả vờ thanh cao, Đoạn Minh Hiên là một tên cao phú soái ưu tú như thế, theo đuổi cô ta lâu như vậy, ấy vậy mà cô ta cứ mãi không chịu đồng ý.
Không chừng là đang tận hưởng cảm giác được người ta theo đuổi!
Vì vậy, sau khi khai giảng học kỳ hai, bọn họ đã nhận tiền của Đoạn Minh Hiên, giúp Đoạn Minh Hiên nói những lời tốt đẹp trước mặt cô.
Ai ngờ đâu, vốn tưởng rằng Diệp Như Hề đã bị bọn họ tẩy não thành công, sắp sửa đồng ý lời tỏ tình của Đoạn Minh Hiên rồi, thì cô ta lại đột nhiên mất tích.
Sau đó lại trực tiếp xin tạm nghỉ học, ngay cả một lời chào tạm biệt cũng không nói với bọn họ một câu.
Nói là đi chữa bệnh cho anh trai, ai biết là thật hay giả cơ chứ.
Bọn họ đoán, Diệp Như Hề chặn bọn họ, chắc là do biết chuyện bọn họ lén lút nhận tiền của Đoạn Minh Hiên.
Chỉ vì chuyện nhỏ xíu này mà trở mặt với bọn họ, cũng quá nhỏ mọn rồi đấy!
Đoạn Minh Hiên là con rể vàng mà biết bao nhiêu người tìm đỏ mắt cũng không ra, bọn họ nhận chút tiền, mai mối cho cô và anh thì sao nào? Dù sao cô cũng không thiệt gì?
Bây giờ, bọn họ bị đám đàn ông dùng roi da quất, Chương Đồng và Ngũ Mộng Lan không dám hận mấy người này, ngược lại, người bọn họ hận nhất chính là Diệp Như Hề.
Ngũ Mộng Lan nhịn không được mắng: "Hu hu, Diệp Như Hề chính là đồ tiện nhân, sao mày không ở lại trường đại học A đi! Nếu mày ở đây thì tốt rồi!"
Chương Đồng cũng nức nở nói: "Đúng vậy, nếu Như Hề ở đây, bọn họ sẽ không đánh chúng ta đâu. Sẽ chỉ bắt nạt Như Hề thôi!"
Khỉ ốm còn muốn đánh tiếp, lại bị Vương lão đại ngăn lại: "Thôi được rồi, Khỉ ốm! Chơi đến đây thôi, mày vừa đánh bọn họ, bọn họ lại cứ nhắc mãi đến Diệp Như Hề. Muốn có được mà lại không sờ mó được món hàng cực phẩm kia, tao khó chịu."
Mặt Mụn cũng nói: "Đúng vậy, tao còn chưa chơi đã đâu, mày đánh người ta ngất xỉu thì không hay rồi, tao không có hứng thú với xác chết! Hoa khôi trường gì đó, tắt đèn rồi thì cũng như nhau cả thôi!"
Tên mập lùn tịt bấy lâu nay không nói gì lên tiếng: "Chậc, đó là bởi vì mày căn bản chưa từng gặp qua Diệp Như Hề. Người đã gặp rồi, ai mà không thèm muốn chứ? Haiz, khuôn mặt kia của Diệp Như Hề, vóc dáng kia, thật sự là trên cả tuyệt vời. Nếu có thể có được cô ta, tao nhất định phải nhốt cô ta lại, để cô ta sinh cho tao mấy đứa con! He he..."
"Bây giờ là lúc nào rồi, mày còn muốn sinh con? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày."
Diệp Như Hề nấp sau gốc cây lớn bên ngoài tòa nhà nhỏ, không còn do dự nữa.
Sáu người trong tòa nhà nhỏ này, tất cả đều đáng chết, giữ lại chỉ là một mối họa!
Cô sẽ không cố ý dụ zombie đến, để bọn họ cũng biến dị thành zombie. Như vậy, tinh hạch của dị năng giả sẽ bị nhiễm năng lượng cuồng bạo.
Không gian hải đảo của cô tuy rằng có thể thanh lọc, nhưng cũng phải tiêu hao năng lượng chứ!
Trong không gian của Diệp Như Hề, nuôi không ít ong độc.
Tuy rằng cô không ký khế ước với chúng, nhưng ong chúa của đàn ong sau khi thức tỉnh thành thú biến dị hệ độc, cũng đã mở linh trí. Linh trí tuy không cao lắm, nhưng cũng có thể giao tiếp.
Ngự Linh Đồ Giám đưa ra chỉ số đề nghị khế ước chỉ có ba sao cho ong chúa.
Đây là bởi vì ong độc có vóc dáng nhỏ, phương thức tấn công có hạn, chỉ có một chiêu duy nhất là đuôi châm mang độc, sức chiến đấu đơn lẻ không cao.
Nhưng mà, chúng lại thắng ở số lượng đông đảo!
Ong chúa biết không gian hải đảo là địa bàn của Diệp Như Hề, còn chủ động dâng lên hai lần mật ong.
Phải nói, đây là một con ong nhỏ lanh lợi!
Mà những con ong độc còn lại, đều nghe theo mệnh lệnh của ong chúa.
Diệp Như Hề lắc mình vào không gian, tìm được ong chúa, giao tiếp với nó một hồi.
Ong chúa nhân cơ hội đưa ra yêu cầu: "Hy vọng chủ nhân sau này giữ lại cho em một vị trí khế ước! Muộn một chút cũng không sao!"
Ong chúa không ra ngoài nhiều, nhưng nó để ý thấy, mấy thú cưng thường xuyên được chủ nhân không gian mang theo bên mình, tốc độ trưởng thành của chúng rất nhanh.
Đặc biệt là ba con đã ký kết khế ước với Diệp Như Hề, trong đó đã có hai con đang tiến giai lên cấp hai.
Ong chúa cảm thấy, nếu mình muốn tiến thêm một bước, nhất định phải lấy lòng chủ nhân không gian, tranh thủ thêm nhiều cơ hội ra ngoài hít thở không khí, giúp chủ nhân làm việc!
Tinh hạch mà mấy con thú cưng kia mang về, năng lượng rất dồi dào. Ong chúa cũng muốn, nhưng thực lực của nó không đủ.
Hơn nữa, bản thân lại đang sống nhờ trên địa bàn của Diệp Như Hề, ăn cũng là mật hoa do Diệp Như Hề trồng, không dám đi cướp.
Ong chúa là một con ong có tầm nhìn xa, nó muốn tinh hạch nhưng lại không nói thẳng ra, mà là đề cập đến chuyện khế ước.
Nó cũng không yêu cầu ký kết khế ước ngay lập tức.
Một khi đã trở thành thú cưng dự bị của chủ nhân rồi, chủ nhân sao có thể không dẫn nó ra ngoài săn mồi chứ?
Có tinh hạch dư thừa sao có thể không cho nó chứ?
Hi hi hi... Nó đúng là một con ong thông minh! Không uổng công lúc con mèo béo kia xem tivi, nó thường xuyên lại gần xem cùng! Học được cũng nhiều thứ lắm đấy!
Diệp Như Hề đen mặt, không ngờ con ong chúa này, nhìn thì ngốc nghếch, vậy mà lại khá thông minh.
Cô nuôi một đàn ong độc trong không gian, ngoài việc muốn ăn mật ong cho tiện, quả thực cũng có ý định ký khế ước với một con ong độc. Như vậy, cô sẽ có cả một đàn ong làm việc cho mình.
Diệp Như Hề cũng không vòng vo: "Được, ta giữ lại cho ngươi một vị trí khế ước, nhưng trong thời gian ngắn thì chưa được, phải đợi một thời gian nữa."
Đợi cô lên cấp hai lại có thêm ba vị trí khế ước. Hai trong ba vị trí đó là dành cho Tiểu Hổ và Thỏ Thỏ. Còn vị trí thứ ba, cô phải giữ lại trước. Phòng hờ lúc gặp được thú cưng thích hợp ở bên ngoài thì ký khế ước ngay.
Hiện tại, Diệp Như Hề tương đối muốn ký kết khế ước với một con thú cưng hệ thủy hoặc hệ thổ, như vậy phòng ngự sẽ tăng lên.
Hệ thủy, là để tiện dập lửa do Husky đốt, tránh gây thương tích ngoài ý muốn, hoặc gây ra tổn hại quá lớn cho môi trường.
Còn ong chúa, nó dẫn cả nhà ăn của cô, ở của cô, không có sự ràng buộc của khế ước cũng sẽ ngoan ngoãn làm việc, không vội.
Hơn nữa ong chúa có vóc dáng nhỏ, sau khi ký khế ước, sự gia tăng đối với tinh thần lực và thể chất của cô cũng không lớn. Ưu thế chủ yếu của nó là gia đình đông con nhiều cháu, cả đàn ong có tới tận mấy nghìn con!