Dịch+ edit+ beta: Nhi (
[email protected])
Chú hề không biết thân mật đã hôn cho Kì Thời tan thành một đống mơ hồ, phảng phất như ngay trong lúc đó, khi răng môi chạm nhau, có điều gì đó trong bản năng cơ thể chú hề bị đánh thức, anh vô thức mạnh mẽ đòi hỏi thứ mình muốn từ phía Kì Thời, sau cùng lại bị cậu thanh niên sắp không thở nổi nữa đẩy ra, lúc này chú hề mới dừng lại.
Chờ đến khi Kì Thời điều hòa lại nhịp thở, thì chú hề đã yên lặng chờ đợi sát bên mới tiến lại gần, dính dính muốn hôn thêm lần thứ hai.
Cái miệng tham lam không biết điểm dừng của chú hề bị Kì Thời chặn lại, đuôi mắt đỏ ửng của cậu thanh niên ngước lên nhìn anh: "Anh có biết hôn môi tượng trưng cho điều gì không?"
Chú hề cúi đầu xuống, đặt một nụ hôn lành lạnh lên lòng bàn tay Kì Thời: "Anh biết."
"Là tượng trương cho những người yêu nhau, cho cặp đôi, cho những người bạn đời, là đại diện cho thích và yêu thương."
Chú hề đang học theo cách bày tỏ tình yêu của nhân loại: "Anh thích em."
Quái vật phát ra tín hiệu tìm bạn đời với nhân loại.
"Yêu đương với anh đi."
Nhưng mà cho dù có học cho giống nhân loại đi chăng nữa, thì tính chiếm hữu và cướp đoạt cũng đã khắc sâu vào bản tính của quái vật, chú hề không biết cái gì gọi là khắc chế, cho nên anh lại lần nữa bắt lấy hai tay của Kì Thời và tì chúng lên cửa sổ của toa xe, anh cũng không biết chờ đợi là cái gì, cho nên còn chưa đợi được câu trả lời của Kì Thời thì anh đã lần nữa hôn xuống rồi.
Công Viên Giải Trí đã khôi phục lại như thường, vòng đu quay dần dần chuyển động, chậm rãi đi xuống, đêm mùa hạ khó mà có được khoảnh khắc yên tĩnh như thế này, Công Viên Giải Trí vốn đang sáng đèn, náo nhiệt chợt chìm vào trong bóng tối ngay lúc này, con đường rộng rãi chỉ còn sót lại vài ngọn đèn ám vàng vẫn đang phát sáng.
Khi vòng đu quay cũ nát, tối tăm di chuyển xuống tầng thấp nhất, thì người bên trong rất lâu sau vẫn không có bước ra ngoài, bên trong toa xe của vòng đu quay đen kịt, cậu thanh niên ôn hòa đang bị quái vật tùy ý hôn loạn, bản tính tham lam của quái vật sẽ khiến anh không biết thương tiếc, nhưng chú hề sẽ lùi ra một chút mỗi khi nhân loại hít thở không thông, nhưng qua thêm một lúc, thì anh sẽ lại bắt nạt người ta, lần nữa kéo người nọ chìm đắm vào trong sự thân mật.
Toa xe nho nhỏ tràn ngập những hơi thở nóng bỏng và tiếng răng môi va nhau, bên ngoài toa xe, vô số bóng đen quấn lấy nhau khi ngửi thấy mùi hương ngọt ngào lan tỏa trong không khí, im hơi lặng tiếng tiến đến gần, nhưng lại e dè cái bóng quấn đầy hương thơm ngọt nên lại lần lượt lùi ra xa.
-
Cơ nghiệp hưng thịnh của Lục thị suy tàn cũng chỉ là chuyện trong vài tháng ngắn ngủi, hai ba hạng mục lớn bị đình trệ do phát sinh những biến cố bất ngờ, các đối tác cũng chuyển sang hợp tác với những công ty khác, việc này đã sản sinh ra một chuỗi các vấn đề trí mạng trong kinh doanh, nhất thời, tất cả các vết thương trí mạng của tập đoàn này đều nổi lên trên bề mặt.
Tập đoàn Lục thị to lớn bỗng chốc phải đối diện với mối nguy hiểm phá sản và đóng cửa chỉ trong một sớm một chiều, điều này đã khiến cho một số người phải cảm thán, loại chuyện khí vận này thật sự rất huyền bí, năm đó tổ tiên của Lục thị chỉ nhờ vào kinh doanh quần áo mà phất lên, góp nhặt tài phú từng đời từng đời để đi đến hiện nay, vậy mà bây giờ Tập đoàn Lục thị đang lúc thế vận hưng thịnh lại gặp phải đả kích trí mạng, sản nghiệp thế gia tích lũy trăm năm nói phá sản là phá sản.
Khi khí vận của Lục thị đang rơi vào cảnh sa sút, thì cùng lúc đó có một công ty internet khác xuất hiện, mức độ thăng tiến như sét đánh bên tai, khiến người ta líu lưỡi.
Bầu trời của Thành phố Lâm Giang này sắp thay đổi rồi.
Sau khi Kì Thời và chú hề xác nhận quan hệ thì chú hề rất ít khi trở về Công Viên Giải Trí, đối phương dành rất nhiều thời gian để ở bên Kì Thời, cho dù không có gì để làm cả.
Kì Thời vẫn điều hành Cửa Hàng Kẹo Ngọt ở Công Viên Giải Trí như cũ, mùi vị ngon ngọt độc đáo của những viên kẹo này đều là độc nhất trong cửa hàng, cửa tiệm này còn góp phần kéo khách cho Công Viên Giải Trí nữa, nhưng cho dù có như vậy thì lượng du khách lui tới vẫn khan hiếm như cũ.
Giá trị hận thù của chú hề lần nữa thuyên giảm là khi Kì Thời phát hiện ra chú hề là người sau màn sáng lập ra một công ty mới nổi ở Thành phố Lâm Giang, cậu đi theo trợ lý vào trong thang máy, trong lúc thang máy di chuyển, thì tiếng của 017 vang lên: 【Tít, giá trị hận thù của chú hề -10, giá trị hận thù hiện tại: 10】
【Người cuối cùng mà chú hề oán hận ở thế giới này đã biến mất rồi.】
Ngụ ý cho sự biến mất của một con người chính là cái chết.
17: 【Năm đó, kẻ cầm đầu gây ra thương tích cho quái vật chính là Lục Tề, sau khi gia chủ của Lục gia qua đời, thì nhân quả nợ nần mà Lục gia gieo xuống đã bắt đầu dùng một cách thức khác để hoàn trả, linh hồn của ông cụ Lục bị âm linh cắn xé, nhai nuốt, Lục Tề bị âm khí va chạm, tinh thần hỗn loạn.】
【Bọn họ chỉ đang nhận lấy ác quả mà bản thân đã gieo.】
Chỉ có duy nhất Lục Sâm là không có nỗi lo nào về tính mạng, anh ta chỉ bị thương do chùm đèn kia mà thôi.
【Lục Tề là do bước hụt chân té xuống lầu, hai chân đứt gãy, mất máu quá nhiều nên dẫn đến cái chết.】
Xiềng xích từng giam cầm chú hề hơn nửa cuộc đời cuối cùng cũng tuân theo vòng xoay số mệnh, quay về ràng buộc và dùng cách thức tương tự để những kẻ có tội phải gánh chịu báo ứng.
Kì Thời được tắm trong biển chú ý của những nhân viên Tập đoàn Hứa Thị, và được trợ lý đưa vào văn phòng chủ tịch.
"Kì tiên sinh, chủ tịch Hứa có nói, nếu anh đã đến nơi thì cứ vào phòng luôn là được, chủ tịch vẫn còn đang bận họp, một tí xíu nữa sẽ đến đây."
Chú hề có tên gọi thật sự khi ở thế giới nhân loại, công ty Hứa Thị mới nổi gần đây là công ty đang trên đà phát triển hưng thịnh và được nhiều đối tác chú ý đến.
Kì Thời đi vào trong, cậu đặt đồ ăn nhẹ mình mang theo để đến thăm ban lên bàn trà trong văn phòng, rồi ngồi trên sofa lặng lẽ đánh giá cách bài trí bên trong căn phòng này.
★★Thăm ban: ví dụ bạn không phải người trong công ty nhưng lại đến thăm người đang làm việc trong công ty đó thì là thăm ban.
Nơi này đơn sơ hệt như căn nhà nhỏ ở Công Viên Giải Trí vậy, ngoài những đồ nội thất cần thiết và các dụng cụ văn phòng cơ bản ra thì không còn có thêm bất kỳ vật dụng dư thừa nào nữa.
Kì Thời đứng dậy, đi về phía giá sách bắt mắt và dừng lại, cậu tiện tay rút ra một quyển, khi nhìn thấy tên in trên sách thì cậu bất lực cười lên.
Tên của quyển sách đó là "Hỉ Nộ Ai Lạc", ngoài ra phần lớn tất cả các quyển sách khác đều nói về các vấn đề có liên quan đến các phản ứng tự nhiên và các hành vi của con người.
Kì Thời vuốt nhẹ trang sách, bên trên đó có rất nhiều dấu vết của những nếp gấp, quyển sách này đã bị người ta lật qua lật lại để xem rất nhiều lần.
Chú hề đã rất chăm chỉ học tập cách để yêu thương một con người.
Kì Thời gấp quyển sách lại một cách ngay ngắn rồi đặt trở về chỗ cũ, cùng lúc này cửa phòng truyền đến tiếng động, tay nắm cửa rục rịch, chú hề mặc bộ vest đen đi vào từ bên ngoài.
Kì Thời chưa từng nhìn thấy bộ dạng chú hề thắt cà vạt và mặc vest đen thiết kế vừa người như vậy, đa phần cậu chỉ nhìn thấy anh trong những bộ trang phục biểu diễn tối màu khi ở Công Viên Giải Trí.
Bộ vest đen bó sát càng làm tôn thêm thân hình cao lớn của chú hề, đường chân mày đó nghiêm nghị, đôi mắt cũng trầm lắng, không hề có bất kỳ biến động cảm xúc nào.
Kì Thời tiến về phía chú hề hai bước, cậu còn chưa kịp nói gì, thì đã bị người cách mình hai ba bước chân kia ôm chặt lấy.
Kì Thời bị chú hề siết eo ôm vào lòng, tì lên bức tường, những nụ hôn có vẻ vội vàng rơi trên khóe môi Kì Thời, rồi dần dần xâm lấn mọi thứ chỉ trong chốc lát, ngay cả một khe hở cũng không chừa lại.
Kì Thời luôn biết sức lực của chú hề rất lớn, lớn đến độ có thể bê được vật nặng hàng trăm cân, có lẽ đây cũng có thể được tính là một loại năng lực đặc thù của quái vật.
Cậu rúc vào trong vòng tay của chú hề, cả người Kì Thời bị chú hề nhấc lên, ngồi trên cánh tay rắn rỏi của người nọ, hai chân cậu lơ lửng trên không, không có điểm tựa, cái lưng bị ép vào tường không khỏi từ từ trượt xuống.
Vì để cho cơ thể không tiếp tục trượt xuống nữa, Kì Thời chỉ có thể bắt chặt lấy người trước mặt, đôi tay vòng qua cổ của chú hề, cả người chặt chẽ dán vào lòng đối phương.
Nhận ra động tác của nhân loại, chú hề ôm chặt hơn, tròng mắt anh đen láy láy, lặng lẽ ngoắc lấy chiếc lưỡi của Kì Thời, làm tăng thêm sức nặng của nụ hôn này.
Quả đầu bị hôn đến mức mê mẩn của Kì Thời chậm rãi suy nghĩ, chú hề thật sự rất là mạnh mẽ.