Điện năng hủy diệt hơn phân nửa thuộc hạ của hắn lại bị người này hoàntoàn hấp thu, đây là người sao? Nếu như không phải bởi vì hắn là ngườikhông tin thần thánh thì chỉ sợ trực tiếp sẽ dùng từ thần thánh để xưnghô với Tề Nhạc.
- Tề tiên sinh, cám ơn.
Reed có chút khókhăn nói ra mấy chữ này. Lúc này lòng của hắn vô cùng quặn đau. Phảibiết nước Mỹ trọn vẹn dùng thời gian mười năm, hao phí vô số quân phímới kiến thành quân đoàn Cơ Giáp này. Hiện tại có ít nhất hai phần bavĩnh viễn không cách nào có hi vọng trở lại Địa Cầu, những chiến hữu kia từng là cấp dưới của hắn. Hắn làm sao có thể không khó chịu được?
Tề Nhạc trầm giọng nói:
- Trước tiên đừng nói cám ơn. Trung tướng Reed. Quỹ đạo của tiểu hành tinh có thay đổi không?
Reed sửng sốt một chút, lúc này mới đem ánh mắt quăng hướng tiểu hành tinh.Những đám mây hình nấm trên đó đã dần biến mất, uy lực của đạn hạt nhânxác thực khủng bố, tổng cộng hơn vạn viên đạn hạt nhân liên tiếp oanhkích khiến cho thành phần kim loại hợp thành tiểu hành tinh giảm bớt ước chừng hơn một phần ba. Nhưng đây cũng là cực hạn mà lực lượng vũ tranglà địa cầu có khả năng đạt tới. Chỉ là cho dù còn lại hai phần ba thểtích, nhưng tiểu hành tinh vẫn có trọng lực thật lớn, một khi va chạmvới địa cầu thì tai nạn là điều không thể nào tránh khỏi.
Nghivấn của Tề Nhạc cũng đồng thời nổi lên trong lòng các chiến sĩ trong vũtrụ. Reed không có trả lời ngay, mà là rất nhanh tiến hành liên lạc vớiphi thuyền hàng không vũ trụ. Theo tiểu hành tinh dần dần đi xa, điện từ quấy nhiễu cũng đang dần dần giảm bớt đi.
Rốt cục, đang lúc mọingười vội vàng chờ đợi, Reed trải qua ước chừng mười lăm phút đã liênlạc xong với phi thuyền hàng không vũ trụ. Thẳng thắn mà nói, đến tậnlúc này, dùng một phần ba số lượng các chiến sĩ dùng hy sinh để làm đạigiá đã hoàn thành nhiệm vụ lần này, tất cả đạn hạt nhân phóng ra khôngcó hoàn toàn lãng phó khi nổ tung trên tiểu hành tinh. Có thể tưởngtượng, hiện tại cả viên tiểu hành tinh đều có năng lượng phóng xạ cuồngbạo khổng lồ. Sóng xung kích cũng sinh ra ảnh hưởng nội bộ của tiểu hành tinh. Nếu bảo nó đã chệch khỏi hướng quỹ đạo nguyên bản thì có thể nóicác chiến sĩ trong vũ trụ đã hoàn thành nhiệm vụ lần này. Nhưng mà nhiều khi hoàn mỹ vĩnh viễn không dễ dàng xuất hiện như vậy.
Nghe phithuyền hàng không vũ trụ đem phương vị của tiểu hành tinh từ ra đa địaCầu truyền tới, sắc mặt của Reed trở nên càng ngày càng khó coi. Tuyrằng cách một chiếc mặt nạ rô bô, không ai có thể chứng kiến hắn khuônmặt hắn. Nhưng tại đây đa số đều là cường giả, chỉ cần động tác cùng khí tức trên thân Reed chấn động cũng có thể phát hiện ra một chút.
Tề Nhạc chần chờ hỏi:
- Chẳng lẽ chúng ta đã thất bại?
Reed ngẩng đầu, nhìn Tề Nhạc lơ lửng trong không gian không cần quần áo phi hành gia , hắn lắc đầu cười khổ nói:
- Không, không thể nói chúng ta đã thất bại, chỉ có thể nói là chúng ta đã thành công một nửa.
Tề Nhạc vội vàng hỏi
- Đến tột cùng tình huống như thế nào rồi? Ông mau nói đi.
Reed nói:
- Trước đó, đạn hạt nhân oanh kích bản thân tiểu hành tinh đã phá hư hơnmột phần ba chỉnh thể của nó. Đồng thời kết cấu bản thân tiểu hành tinhcũng đã xuất hiện biến hóa nhất định. Nhưng mà thể tích tiểu hành tinhhiện tại vẫn còn hai phần ba trước đó, tuy rằng nó đã thoáng trệch hướng tuyến đường phi hành nguyên bản, nhưng mà căn cứ vào rada trên địa cầutính toán thì tuy rằng nó không va chạm với địa cầu, nhưng với tốc độhiện tại mà phán đoán thì nó sẽ bay sượt qua tầng khí quyển của Châu Ásau năm ngày nữa.
- Kết quả sẽ như thế nào? Tôi chỉ muốn biết kết quả.
Trong lòng của Tề Nhạc trầm xuống, hắn biết rõ, nhiệm vụ lần này chỉ sợ vẫn chưa thể hoàn thành.
Reed nói:
- Lực hút của tiểu hành tinh, anh cũng được chứng kiến. Nếu như nó baysượt qua tầng khí quyển của địa cầu thì dưới lực hút cường đại của nó,ít nhất toàn bộ sinh vật Châu Á sắp bị hoàn toàn hủy diệt. Đồng thời,tạo nên ảnh hưởng thật lớn đối với địa cầu. Tầng khí quyển đã bị phá hưnghiêm trọng, về phần hư hỏng tới mức độ nào thì chưa tính toán hết.Hiện tại chúng ta chỉ có thể giúp nhân loại trên các quốc gia ở Châu Ádi chuyển đi tới Châu Mỹ nơi ít bị ảnh hưởng của tiểu hành tinh nhất làquốc gia của chúng ta. Về phần có thể cứu vãn bao nhiêu tánh mạng conngười, hiện tại ai cũng không dám chắc.
Châu Á hủy diệt, Địa Cầubị phá hủy nghiêm trọng? Từ trình độ nguy hại ít nhất tốt hơn khi vachạm trực tiếp cùng địa cầu. Nhưng mà Tề Nhạc cũng tuyệt đối không chấpnhận kết quả này, nhìn tiểu hành tinh dần dần nhỏ đi, quang mang trongmắt của Tề Nhạc một lần nữa biến thành màu bạc. Ánh mắt của hắn đảo quatrên ngươi mỗi một chiến sĩ trong vũ trụ.
- Có lẽ, đại đa sốngười ở chỗ này không phải tới từ Châu Á. Nhưng mà nếu như tầng khíquyển đã bị phá hư, hơn nữa lực hút của tiểu hành tinh ảnh hưởng tới địa cầu thì cho dù dù Địa Cầu không bị hủy diệt, chỉ sợ cũng đem tới taihọa thật lớn cho nhân loại. Hiện tại, tôi cần lực lượng của mọi người,lực lượng của mỗi người. Ai không nguyện ý cùng tôi một lần nữa đi cảibiến tuyến đường của nó thì tôi không miễn cưỡng. Hiện tại trong mộtphút cho tôi đáp án.
Reed kinh hãi nhìn Tề Nhạc:
- Chẳnglẽ, chẳng lẽ anh nghĩ dùng năng lực của chính mình đi ngăn cản tiểu hành tinh sao? Điều này... Tuyệt đối không có khả năng.
Tề Nhạc nhìn Reed liếc, ngón trỏ trên tay phải nhẹ nhàng lắc lư, hắn nói:
- Tôi đã từng nói, trên thế giới này không có chuyện gì là không thể nàokhông làm được. Có câu nhân định thắng thiên, chỉ cần chúng ta có lòngtin. Cho dù là một tia cơ hội cuối cùng đều không buông tha. Tôi tintưởng, người thắng sau cùng nhất định sẽ là chúng ta.
Mỗi mộtChiến Sĩ của quân đoàn Sinh Tiếu đều không chút lựa chọn xuất hiện ở bên cạnh Tề Nhạc. Đám người sẽ không lùi bước, Châu Á hủy diệt cũng tức lànhà của họ bị hủy diệt. Cho dù Châu Mỹ có thể bảo trụ thì như thế nào?Ngay cả quốc gia của mình đều đã mất đi, thì làm sao tiếp tục sinh tồntrên địa cầu. Huống chi đối với mệnh lệnh của Tề Nhạc, tuyệt đối sẽkhông có bất kỳ một vị chiến sĩ sinh tiếu nào vi phạm.
Người củaHắc Ám Quốc Hội yên lặng, đại đa số ánh mắt của mỗi người đều rơi vàongười Lãnh nhi. Trong mắt của Lãnh nhi toát ra một chút do dự, một tiasuy nghĩ, nàng không cách nào vội vàng quyết định. Đối với Địa Ngục mànói, thế giới phương Tây của Địa Cầu mới là mục tiêu chủ yếu của bọnhắn. Nếu như mạo hiểm có khả năng sẽ để cho người phát ngôn của địangục Hắc Ám Quốc Hội bị hủy diệt, nàng nhất định phải thận trọng cânnhắc.
Đúng lúc này, Vũ Mâu đứng dậy, ánh mắt kiên định nhìn Tề Nhạc, nàng chỉ nói một câu:
- Thủ hộ Địa Cầu là trách nhiệm của chúng ta, hết thảy dựa theo kế hoạch nguyên bản để tiến hành.