Ads- Với tư cách thủ hộ giả phương đông tôi, tôi có thể đại biểucho phương đông mời đội ngũ Hắc Ám Quốc Hội liên thủ với phương đông. Như vậycác người căn bản không cần tiếp xúc với Giáo Đình đâu, tôi cũng tin tưởng bằngvào lực lượng của mình hoàn toàn thủ hộ những thành viên của Hắc Ám Quốc Hội antoàn.
Hắc Võ Sĩ Hoàng Đế hừ lạnh một tiếng, nói:
- Khẩu khí thật là lớn. Không sai, thực lực của anh đúng là không kém. Nhưnganh chỉ có thể đánh bại bốn Khủng Bố Ma Vương mà thôi, nếu với lực lượng đó anhkhông thể cam đoan chúng tôi an toàn trước Giáo Đình. Ai biết anh có phải làgián điệp của Giáo Đình phái tới hay không?
Hào quang trong mắt Tề Nhạc lóe lên, nói:
- Ai nói cho anh nghe là tôi có một mình? Ai nói cho anh nghe là tôi không thểchống lại Giáo Đình? Tại phương đông tôi chỉ là một thủ hộ giả mà thôi, nhưngmà mỗi đồng bọn của tôi đều có thực lực cường đại.
Đúng lúc này Lãnh Nhi cũng mở miệng.
- Về phần quan hệ giữa Giáo Đình cùng Tề Nhạc tôi có thể chứng minh hắn có cừuhận không thể hóa giải với Giáo Đình. Nếu như không vì nhiệm vụ lần này thì thủhộ giả phương đông cũng không có khả năng hợp tác với Giáo Đình. Tôi cho cácngười xem vài thứ là rõ.
Vừa nói hai tay Lãnh Nhi khép lại ở trước ngực, một đạo hào quang màu hồng phấnhiện ra ngoài, hào quang ngưng tụ thành một cột sáng chiếu xạ vào khỏa tử thủytinh trong đại sảnh, trải qua chiết xạ thì hào quang màu tím biến ảo thành hìnhảnh. Quang ảnh lập loè xuất hiện những hình ảnh mơ hồ.
Từ những biểu hiện của hình ảnh thì đây là lúc Tề Nhạc ở ngoại ô Luân Đôn đạichiến bốn gã Hồng Y Đại Giáo Chủ báo thù cho Klinsmann. Cả hình ảnh rất rõ ràngcho tới cuối cùng là Minh Minh chiến đấu với Rafael một trận, từ việc Tề Nhạcra tay thế nào ở Luân Đôn, làm sao ra tay với bốn Hồng Y Đại Giáo Chủ của GiáoĐình, lại nhìn thấy người yêu của mình đại chiến với Rafael rồi trọng thương vàviệc hắn bị ma hóa rồi đánh bại bốn gã Hồng Y Đại Giáo Chủ.
Hình ảnh cuối cùng chính là Tề Nhạc nương tựa vào Hiên Viên hồn phát ra lực lượngbổn nguyên đánh ra một kích Tru Thần Trận. Kiếm quang màu vàng khổng lồ cho dùlà hiện tại thông qua hình ảnh cũng có thể nhìn rõ cảm giác hoành tráng lúc đó,đây là hủy diệt a! Ba gã đại thiên sứ trưởng liên thủ cũng không cách nào ngăncản được, cho dù bọn họ chỉ có một bộ phận lực lượng nhưng cũng chứng minh TềNhạc cường đại cỡ nào. Có lẽ Lãnh Nhi sợ dẫn tới sự đau lòng của Tề Nhạc nên đoạnsau là ân oán giữa hắn và Vũ Mâu đã không hiện ra, nhưng những chuyện này cũngchứng minh Tề Nhạc có ân oán không thể hóa giải được với Giáo Đình.
Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội thở ra một hơi, nói:
- Nếu như công chúa điện hạ đã bảo đảm thì vấn đề về Giáo Đình chúng ta tin tưởngTề tiên sinh. Về phần chi tiết của việc hợp tác Tề tiên sinh đã suy nghĩ kỹ chưa?Vừa rồi ngài đề nghị rất không tồi, bảo chúng tôi gia nhập trận doanh của thủ hộgiả phương đông. Nhưng mà bất kể nhiệm vụ như thế nào thì Giáo Đình chính là địchnhân của chúng tôi, chúng tôi không thể hợp tác với bọn họ được.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Đương nhiên là như thế. Giáo Đình cũng không hy vọng hợp tác với các ngườiđâu. Nhưng chuyện đã tới mức này thì không còn thời gian thảo luận nữa. Nếu nhưcác người cảm thấy có thể hợp tác thì phải cố gắng vì địa cầu. Như vậy vài ngàysau các người sẽ cùng tôi đi nước Mỹ Kiên.
Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội nói:
- Chúng tôi cần cân nhắc. Như vậy đi, ba ngày sau tôi sẽ cho Tề tiên sinh mộtđáp án nhé?
Tề Nhạc gật gật đầu, nói:
- Được rồi, ba ngày, tôi chỉ có thời gian ba ngày thôi. Thời điểm tôi quay lạihy vọng đạt được đáp án khẳng định của các vị. Thời gian không đợi người, suynghĩ thật kỹ a. Nếu như tiểu hành tinh kia công kích vào địa cầu thì đó là tìnhcảnh gì? Tất cả không còn tồn tại đâu.
- Không cần cân nhắc! Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửangươi lại vào, tiểu tử, hôm nay ngươi còn hy vọng có thể còn sống rời đi sao?
Âm thanh lạnh lùng này vang lên khắp bốn phương tám hướng của đại sảnh. Hàoquang lóe lên và một thân ảnh cao lớn xuất hiện trong đại sảnh, Tề Nhạc cơ hồchỉ trong nháy mắt đã rời khỏi vị trí của mình, mà cái ghế hắn vừa ngồi đã biếnthành tro tàn.
Đúng vậy, người tới chính là Lucifer. Hắn xuất hiện làm cho Lãnh Nhi hoa dungthất sắc, nàng đi lên vài bước muốn ngăn cản Lucifer. Lucifer khẽ quát một tiếngđẩy Lãnh Nhi ra, di chuyển tức thời đến bên người Tề Nhạc bên người, một đấm thẳngvào ngực của Tề Nhạc. Từ khi hắn sinh ra tới bây giờ cho dù là lúc trước phản bộithần tộc đầu nhập vào Tát Đán hắn chưa bao giờ bị khuất nhục như thế này. Bacánh bị bẻ gẫy, không chỉ đau đớn thân thể đồng thời đối với Lucifer thì đây làđả kích tinh thần cực lớn. Loại cảm giác sợ hãi và bất lực này đã chôn sâu vàonội tâm của hắn, đột nhiên cảm nhận được khí tức của Tề Nhạc xuất hiện thì hắnsao có thể không giận, cho nên hắn không cần nói nhiều mà trực tiếp đánh vàongười Tề Nhạc.
Đối với Lucifer xuất hiện Tề Nhạc đã sớm làm tốt chuẩn bị rồi, hôm nay hắn tớinơi này thì không sợ đối phương. Lúc quyền của Lucifer mang theo năng lượng hắcám khôn cùng đánh vào ngực của Tề Nhạc thì Tề Nhạc không có né tránh, hào quangnăm màu hiện ra trước ngực của hắn, hào quang này bao phủ thân thể của hắn và mộtquyền của Lucifer mang theo năng lượng vô cùng xuyên thấu qua người, trong nổvang ầm ầm cả tòa kiến trúc run lên, mặt đất sau lưng Tề Nhạc xuất hiện vết nứtđường kính ba mét. Không biết cái động này sâu bao nhiêu.
Lãnh Nhi kinh hô một tiếng, nàng vừa định lao lên phía trước lại cảm giác đượckhông đúng, bởi vì Tề Nhạc vẫn đứng ở nơi đó mà Lucifer đang nổi giận lại sửngsốt.
Hào quang năm màu hiện ra chung quanh Tề Nhạc, khí thế của hắn hiện giờ khôngchút thua kém Lucifer, bình tĩnh nhìn qua đối thủ, mà nắm đấm của Lucifer vẫnxuyên thấu qua ngực của Tề Nhạc, cho dù nhìn thế nào thì Tề Nhạc cũng không bịthương.
- Lucifer, ngươi không hổ là Đọa Lạc Thiên Sứ, chuyện lấy oán trả ơn làm tựnhiên như vậy thì tôi quá bội phục rồi.
Tề Nhạc vỗ vỗ tay, nắm đấm của Lucifer căn bản không đánh trúng Tề Nhạc.
Lucifer cảm giác nắm đấm mình đánh vào người của Tề Nhạc sinh ra năng lượng chấnđộng đặc thù, tuy hắn không cách nào kết luận được năng lượng này là cái gìnhưng mà năng lượng này làm hắn sinh ra e ngại. Vô ý thức thu cánh tay lại lạnhlùng nhìn Tề Nhạc, nói:
- Ngươi có ân gì với ta chứ? Mối thù gãy cánh bất cộng đái thiên.
Tề Nhạc khinh miệt nhìn xem hắn, nói:
- Như thế nào? Bất cộng đái thiên sao? Nếu như ngày đó ta muốn hủy diệt ngươithì ngươi cho rằng chỉ gãy cánh đơn giản thế thôi sao? Xem trên mặt mũi củaLãnh Nhi ta cho ngươi một cơ hội rồi. Không nghĩ tới ngươi còn không biết đủ.Đã như vầy thì ta không cần lưu mặt mũi cho Lãnh Nhi nữa. Không bằng hôm nay tatiễn ngươi lên trời luôn, được không?