AdsChẳng lẽ đám người này tuyệt đối nắm chắc chiến thắng đối phương sao? Từ tiếp xúc trước kia của chính mình đối với Tinh Tọa Thủ Hộ Giả thì thực lực mười hai vị Tinh Tọa Thủ Hộ Giả không chênh lệch nhau lắm, mà cạnh mình lại không giống nhau, Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần có thực lực xê xích không nhỏ. Thắng bại phi thường khó nói.
- Nếu như cuối cùng là tôi và cô song phương tất cả thắng sáu tràng thì như thế nào?
Tề Nhạc hỏi.
Vũ Mâu nói:
- Vậy dùng sinh tử của tôi và anh đến quyết định thắng bại cuối cùng. Đây không phải là điều mà anh hy vọng sao?
Tề Nhạc nhìn Vũ Mâu trong mắt hiện lên một đạo sát khí lạnh như băng:
- Tốt, một lời đã định.
Vũ Mâu bổ sung một câu:
- Nếu như cuối cùng chúng ta cũng chiến thành ngang tay như vậy, thì để cho mọi người chúng ta liên hợp lại tiến hành một trận cuối cùng, tổng hợp thực lực cao thấp để luận thắng thua. Trước khi đến, tôi đã hướng Tinh Tọa Thủ Hộ Giả của tôi chỉ thị tốt rồi, cho dù tôi chết đi, đám người cũng sẽ tuân theo lời hứa. Nghe theo sự phân công của các người.
Tề Nhạc gật nhẹ đầu nói:
- Tôi cũng thế. Bất quá, cô để cho tôi tín nhiệm cô như thế nào?
Vũ Mâu sửng sốt một chút, nàng nhìn ánh sáng lạnh trong mắt của Tề Nhạc, trong nội tâm nàng không khỏi một hồi quặn đau, nhưng hết lần này tới lần khác không cách nào nói ra cái gì, dù sao, nàng lúc trước đã từng lừa gạt Tề Nhạc ah! Hơn nữa còn là lừa gạt tình cảm của hắn.
- Tề Nhạc, anh không nên quá phận rồi. Cho dù tiểu thư đã từng tổn thương qua anh, nhưng tiểu thư cũng bất đắc dĩ mà thôi.
Mephisto nhịn không được đứng ra trách cứ Tề Nhạc.
Tề Nhạc lạnh lùng quét mắt nhìn hắn một cái rồi nói:
- Anh không có tư cách nói chuyện cùng tôi.
- Anh. . .
Trong mắt Mephisto lộ ra quang mang phẫn nộ, nhưng cảm thụ được khí tức khủng bố trên người Tề Nhạc phát ra, hắn lại không cách nào có dũng khí phát động công kích Tề Nhạc.
Tề Nhạc lấy áo choàng từ trên đầu xuống cho vào Kỳ Lân Ẩn lộ ra một đầu tóc dài tuyết trắng đón gió phiêu tán:
- Tôi liền lại tin cô một lần nữa. Nếu như các ngươi không tuân thủ lời hứa, như vậy Hy Lạp sau này cũng không cần Thủ Hộ Giả nữa.
Vừa nói dứt lời, hắn quay người muốn lui về phía sau đi, trở lại bên đội ngũ của mình.
Mephisto nhìn Vũ Mâu bên cạnh rồi thấp giọng nói:
- Tiểu thư!
Vũ Mâu giơ tay lên, ngăn cản hắn nói tiếp:
- Tốt rồi, chuẩn bị bắt đầu đi. Hôm nay chiến một trận không cách nào tránh khỏi, nhưng vì sau này đông tây phương có thể cộng đồng chống lại nguy cơ tương lai, chúng ta nhất định phải lựa chọn liên hợp. Sau khi tôi và Tề Nhạc giải quyết cừu hận thì nhớ kỹ những lời tôi đã nói, một khi chúng ta thất bại, ai cũng không được làm trái lời hứa, nếu không chính là vi phạm mệnh lệnh của Nữ Thần Athena.
Giống như Tề Nhạc, nàng cũng trở về đội ngũ của mình.
- Chòm Bạch Dương Tinh Tọa Thủ Hộ Giả xuất chiến.
Vũ Mâu bình tĩnh nói.
Chòm Bạch Dương Yunus hướng Vũ Mâu khom người thi lễ rồi chậm rãi đi ra, bạch sắc quang mang nhàn nhạt từ trên người hắn sáng lên, khiến cho gió tuyết bên trên Everest không cách nào xâm nhập đến chung quanh thân thể của hắn trong phạm vi một mét.
Ánh mắt của Tề Nhạc rơi vào trên người Điền Thử hắn hắn gật nhẹ đầu.
Điền Thử nhìn Tề Nhạc, trả lại cho Tề Nhạc một ánh mắt kiên định. Trước đó hắn đã nghĩ kĩ, nếu như là một mình đối mặt một địch nhân thì cho dù chết cũng sẽ không bại, vì khuất nhục của lão đại lúc trước phải chịu. Liều mạng!!!
- Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, Thử.
Điền Thử hét lớn một tiếng, thân thể hắn thấp lè tè lại trung khí mười phần, âm thanh chấn tuyết phong, làm cho tuyết đọng bị run rẩy. Ánh mắt khóa chặt trên người đối thủ, Vân Lực toàn thân rất nhanh đã điều động.
Chòm Bạch Dương Yunus nhìn Điền Thử, có chút thi lễ sau đó bạch sắc quang mang trên người trở nên càng thêm cường thịnh rồi. Hai người đồng thời làm ra một thủ thế mời, Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cùng Tinh Tọa Thủ Hộ Giả rốt cục triển khai chiến đấu, trận đầu này chiến đấu của Sinh Tiếu chuột Chiến Sĩ cùng chòm Bạch Dương Tinh Tọa Thủ Hộ Giả đã tiến hành.
Toàn bộ đỉnh núi Everest cũng không quá hơn 100 m²- mét vuông mà thôi, hơn nữa mặt đất còn lồi lõm. Những người khác đứng đấy chung quanh chính thức lưu không gian hai người động thủ chưa đủ trăm mét.
Điền Thử vẫn không nhúc nhích, Vân Lực trong cơ thể không ngừng đề thăng, tóc ngắn trên đầu của hắn đã dần dần biến thành màu xám, ánh mắt lại vô cùng lợi hại, hai tay chậm rãi vươn về trước, lộ ra một đôi tay không cân đối với thân thể. Đó là một đôi tay trong suốt như thủy tinh, ngón tay cực kỳ thon dài, mỗi một ngón tay đều có một móng tay dài ba tấc, ánh mắt nhỏ híp lại lợi hại như dao găm xé rách phòng tuyến tinh thần của Yunus.
Yunus đồng dạng cũng không có động, nhưng mà năng lượng màu trắng chung quanh thân thể của hắn cũng rất nhanh luật động lên, vừa nhìn thấy Điền Thử, hắn không khỏi đối với đối thủ này có chút khinh miệt, năng lượng ba động trên người Điền Thử rõ ràng không bằng chính mình, hơn nữa, dùng thân hình của tên này, cũng tuyệt đối không có khả năng linh hoạt bằng mình.
Nhưng mà khi ánh mắt lợi hại của Điền Thử khóa chặt người hắn thì Yunus lại biết mình sai rồi, từ trong ánh mắt của Điền Thử, hắn thấy được kiên định, đối với xem xét thắng lợi chấp nhất, hắn biết rõ, một trận chiến này đối với chính mình mà nói, cũng không dễ dàng thắng lợi.
Điền Thử rốt cục cũng động, trước khi chòm Bạch Dương Yunus di chuyển, thân thể mập mạp của hắn bỗng nhiên phóng ra một bước về phía trước, tay phải dò xét thẳng đến trước ngực đối phương chộp tới. Lúc này khoảng cách của hắn và Yunus cách ước chừng có ba mét, tiếng xé gió chói tai vang lên, móng tay phải của Điền Thử hoàn toàn giãn ra, năm đạo hôi sắc quang mang lợi hại như điện xạ lập tức tới trước mặt của Yunus.
Yunus không nhúc nhích nhưng ánh mắt hắn đột nhiên sáng lên, hôi sắc quang mang không còn đủ nửa xích, đột nhiên một đạo hào quang nhộn nhạo giống như nước hiện ra tạo thành bình chướng trước người của Yunus, âm thanh nghiền nát vang lên giống như cái gương nát vụn, năng lượng trong suốt kia bị Điền Thử đánh tan, sau một khắc Điền Thử đã phi thân lên, đúng như phán đoán của Yunus, thân pháp của Điền Thử vì thân thể hạn chế mà cũng không phải năng lực đặc thù của cầm tinh, nhưng mấy tháng ở thời kỳ viễn cổ cự thú tẩy lễ cho nên tốc độ Điền Thử đã sớm tăng lên trên phạm vi lớn, dưới tác dụng của vân lực chỉ trong nháy mắt hiện ra trước người Yunus.
Yunus lợi dụng phóng thích năng lượng của mình ngăn cản Điền Thử, quay người lại nhảy lên cao, vừa vặn tránh thoát cú bổ nhào của Điền Thử về phía trước, ngay sau đó từ đầu xuống chân từ không trung nhào đầu vào người Điền Thử.
Điền Thử mất đi đối thủ, vội vàng ngẩng đầu nhìn qua không trung, thời điểm hắn chuẩn bị đánh thì thân thể mập mạp thân xiết chặt, giống như bị cái gì đó trói buộc không thể di động, mà song chưởng của Yunus đánh lên đỉnh đầu của Điền Thử.