Nhìn thấy Thác Bạt Linh Hoàng, Vân Phi Dương phiền muộn, đối phương là Linh Hoàng, một khi có thể hành động thì với không gian nhỏ như thế, mình không có đường trốn, tuyệt đối chết chắc.
Thác Bạt Linh Hoàng thấy Vân Phi Dương đã xác định tên này là người khảo nghiệm thu hoạch được Hỏa chủng Địa Hỏa.
Gia hỏa này giết năm tên Linh Vương bộ lạc mình. Bây giờ, lại đạt được Địa Hỏa, còn muốn cạnh tranh mô phỏng Luyện Hồn Chung, tuyệt đối không thể nhịn.
Chỉ cần có thể hành động, nhất định phải bóp chết hắn, đoạt Địa Hỏa.
Nhưng.
Khi hai người nghe được đề mục bảo ra một vế đối, cùng nhau ngây người.
- Khảo nghiệm còn văn nhã như thế?
Khóe miệng Vân Phi Dương giật một cái, nhưng bắt đầu suy nghĩ.
Nói thật, việc đối câu này, từ khi hắn tự trọng sinh đến nay, còn không biết đến.
- Thiên địa làm bàn cờ, ngôi sao làm quân cờ, ai dám hạ.
Vân Phi Dương trầm tư.
Thác Bạt Linh Hoàng vò đầu bứt tai.
Ma Linh Tộc lấy lực lượng làm chủ, tuy có linh trí, nhưng bàn về văn chương kém xa nhân loại, đề này đối với hắn quá tàn nhẫn.
- Có!
Vân Phi Dương suy nghĩ, lúc này cất cao giọng nói:
- Địa làm Tỳ Bà, đường làm dây đàn, ai dám đánh!
- Không tệ!
Hoang vu âm thanh vang lên.
- Xoát!
Lực lượng khống chế Vân Phi Dương biến mất, hắn lúc này có thể hành động, nhưng khi đi mười trượng xong, lực lượng lần nữa triệt để trói buộc làm hắn không thể động đậy.
Thác Bạt Linh Hoàng thấy thế, phẫn nộ không thôi.
- Đề thứ hai!
Hoang vu thanh âm vang lên.
- Trận chiến Xích Phong Sơn Năm đó, Vu bộ lạc vẫn lạc bao nhiêu cường giả Linh Vương.
Nghe được vấn đề này, Thác Bạt Linh Hoàng đại hỉ.
Cái gọi Xích Phong Sơn chi chiến là một trạm sau cùng khi A Tu La nhất thống Ma Linh Tộc, cuối cùng đánh chết Tù trưởng Vu bộ lạc.
Đoạn lịch sử này, thân là cường giả đứng đầu Ma Linh Tộc, khẳng định phải biết.
Vân Phi Dương bi kịch.
Đừng nói chết bao nhiêu Linh Vương, Xích Phong Sơn ở đâu, hắn cũng không biết đây.
Thác Bạt Linh Hoàng cân nhắc rồi đáp.
- 51!
- Không tệ.
Hoang vu âm thanh vang lên.
Lực lượng trói buộc Thác Bạt Linh Hoàng biến mất, hắn đi về phía trước mười trượng.
Như thế.
Khoảng cách hai người đến mô phỏng Luyện Hồn Chung chỉ còn 90 trượng, chỉ cần lại trả lời chính xác chín đề nữa thì có thể trở thành chủ nhân của vật này.
Nhưng.
Khảo nghiệm đệ tam trọng này thực không theo lẽ thường, đề thứ nhất là văn chương, đề thứ hai là lịch sử, thứ ba đề thì càng quái.
- Ông
Đột nhiên, không gian vặn vẹo, hai quyển bí tịch ố vàng từ trêи trời giáng xuống, rơi trước người hai người.
- Người đầu tiên lĩnh ngộ loại tâm pháp này thì có thể tiến lên mười trượng.
Hoang vu âm thanh vang lên.
Hai người Vân Phi Dương khẽ giật mình.
Nhưng vào lúc này, bí tịch dựng thẳng trước người, tự động lật ra tờ thứ nhất, trêи đó viết khẩu quyết cùng giới thiệu vũ kỹ.
Ma Âm Nhϊế͙p͙ Tâm.
Lục phẩm!
- Con mẹ nó?
Vân Phi Dương trừng to mắt. Lục phẩm vũ kỹ Ma Linh Tộc không phải vũ kỹ có thể so với Linh Hoàng?
- Ha ha ha!
Thác Bạt Linh Hoàng cười ha hả, cái đề thứ ba này trực tiếp đưa tới một bản vũ kỹ lục phẩm để hắn học tập!
Đại Gia!
Ngươi thua rồi!
Thác Bạt Linh Hoàng vừa ghi khắc khẩu quyết vừa cười lạnh trong lòng.
Sao hắn tự tin?
Bởi vì lục phẩm vũ kỹ thường chỉ thích hợp với Linh Hoàng, mà hắn cũng là cường giả Linh Hoàng, cho nên lĩnh ngộ khẳng định thoải mái hơn tên kia.
Đối phương chỉ có tu vi Linh Vương, để hắn vượt cảnh giới lĩnh ngộ lục phẩm vũ kỹ, khẳng định khó như lên trời!
Dưới tình huống bình thường, phẩm chất vũ kỹ đối ứng cảnh giới, có rất ít người có thể vượt cảnh giới lĩnh ngộ.
Nhưng!
Tình huống bình thường này không bao gồm Vân Phi Dương.
Phải biết.
Tên này lịch luyện tại sơn cốc, cũng đã lĩnh ngộ thất phẩm kiếm kỹ của Tứ Hải Kiếm Đế, lực lĩnh hội nghịch thiên không bị cảnh giới hạn chế.
Quả nhiên như vậy.
Vân Phi Dương bắt đầu nghiêm túc học khẩu quyết, trong thức hải hiện ra vô số tàn ảnh, chúng đang không ngừng thôi diễn tâm pháp vũ kỹ này.
Ma Âm Nhϊế͙p͙ Tâm là một loại vũ kỹ đặc thù.
Phương thức công kϊƈɦ là miệng hô âm ba chấn thương đối thủ. Tu luyện tới cực hạn, hô lên có thể chấn vỡ kinh mạch cùng ngũ tạng lục phủ võ giả hạ cấp.
Loại vũ kỹ này giống như Phật môn Sư Tử Hống.
Rất nhanh.
Vân Phi Dương đã ghi nhớ tờ khẩu quyết, bắt đầu cau mày tìm hiểu.
- Hừ.
Thác Bạt Linh Hoàng cũng ghi nhớ.
Hắn nhìn thấy Vân Phi Dương nghiêm túc, trong lòng cười lạnh.
- Tiểu tử, mắt trợn tròn à?!
- Xoát!
Nhưng vào lúc này, bí tịch tự động lật ra trang thứ hai.
Hai người tiếp tục ghi nhớ.
Đại khái qua một khắc, bí tịch lật đến trang cuối cùng, toàn bộ khẩu quyết Ma Âm Nhϊế͙p͙ Tâm xuất hiện, Vân Phi Dương cùng Thác Bạt Linh Hoàng cố gắng nhớ trong lòng.
- Hưu!
Bí tịch hóa thành hư vô.
Hai người không muốn động, mà suy luận vũ kỹ.
- Ba ngày thôi!
Thác Bạt Linh Hoàng ngạo nghễ.
- Bản hoàng có thể lĩnh ngộ lục phẩm bí tịch này.
Trong số Linh Hoàng Ma Linh Tộc, bàn về tốc độ tu luyện vũ kỹ, hắn tự nhận mạnh nhất.
Nhưng.
Vẻn vẹn qua hai canh giờ.
Khóe miệng Vân Phi Dương hiện lên vẻ mỉm cười, cất cao giọng nói:
- Ta tu luyện thành công.
Dát.
Thác Bạt Linh Hoàng đang trầm tư suy nghĩ, nhất thời trừng to hai mắt.
Mới qua bao lâu, đối phương tu luyện thành công?
Nói đùa cái gì thế?!
Vân Phi Dương không đùa, hắn đã hiểu rõ khẩu quyết, đồng thời thuận lợi vận chuyển Đại Tiểu Chu Thiên, chỉ không lĩnh ngộ lô hỏa thuần thanh thôi.
Hoang vu thanh âm truyền đến:
- Biểu thị một phen.
- Xoát.
Trói buộc quanh thân Vân Phi Dương biến mất, hắn lặng yên niệm khẩu quyết, cũng dựa theo kinh mạch cố định vận chuyển, khí vận đan điền, hét lớn một tiếng.
- Ông!
Trong nháy mắt thanh âm phát ra, một cỗ năng lượng ba động như gợn sóng mắt trần có thể thấy khuếch tán, tuy uy lực không quá mạnh, nhưng ít ra cũng đã chứng minh được hắn tu luyện có thành tựu!
Thác Bạt Linh Hoàng trợn tròn mắt.
Mới qua hai canh giờ, gia hỏa chỉ là Linh Vương này đã lĩnh ngộ ra lục phẩm vũ kỹ, cũng quá yêu nghiệt đi chứ?
Một khắc này.
Nội tâm Thác Bạt Linh Hoàng bị đả kϊƈɦ.
Ngoại giới.
Đầu đại xà thủy chung quan sát, trong con ngươi cũng hiện vẻ kinh ngạc.
- Thời gian ngắn như vậy đã lĩnh ngộ lục phẩm vũ kỹ, thiên phú kẻ này thật đáng sợ.
- Có lẽ…
Nó ngưng trọng nói:
- A Tu La đại nhân để mô phỏng Luyện Hồn Chung ở đây, vào hôm nay sẽ bị hắn lấy.
Lực lĩnh ngộ khủng bố của Vân Phi Dương để vị Đại xà thủ hộ trận pháp này động dung. Nói thật, lục phẩm vũ kỹ mà chỉ cần hai canh giờ lĩnh ngộ, coi như cường giả Vũ Thần cũng không thể!
- Không tệ.
Hoang vu âm thanh vang lên.
- Tiến lên mười trượng.
- Xoát.
Vân Phi Dương cất bước đi về phía trước mười trượng, tâm lý còn nghĩ:
- Đề mục tiếp theo, nếu như đều tu luyện bí tịch, vậy không còn gì tốt hơn.
Loại này vũ kỹ lục phẩm Ma Linh Tộc này hắn sẽ không ngại nhiều, đến bao nhiêu, tu luyện bấy nhiêu.
- Đáng giận!
Thác Bạt Linh Hoàng nắm chặt quyền đầu.
Mỗi lần Vân Phi Dương tiến lên mười trượng là cự đại uy hϊế͙p͙ với hắn.