Cố An Kỳ vốn tưởng rằng scandal của cô và Trịnh Văn Quân đã khống chế được, không ngờ càng ngày càng trở nên phức tạp hơn. Tất cả các tin tức có liên quan đến cô bây giờ đều chuyển sang chửi bới cô, mở bừa một tờ báo ra cũng có thể đọc được cô thông đồng với Trịnh Văn Quân như thế nào, sau đó lại vô sỉ bám lấy Tô Dật Phàm ra sao. Văn chương sống động cứ như các vị phóng viên có mặt tại hiện trường , chính mắt trông thấy sự “Ti bỉ “, “Vô sỉ “, “Giẫm lên Trịnh Văn Quân với Tô Dật Phàm để leo lên” của cô vậy.
Phóng viên báo chí như ăn phải máu chó,nói càng ngày càng quá đáng, ngày càng thổi phồng không có căn cứ, sự việc càng lúc càng lớn. Trịnh Văn Quân cũng xem như là một ca sĩ thần tượng, nhưng cô lại chỉ là một ngôi sao hạng ba nhỏ bé.
Cô không phải kẻ ngốc, tất nhiên biết có người đứng trong tối thao túng chuyện này. Scandal của cô và Trịnh Văn Quân vốn cũng chẳng phải việc gì lớn, sau hai ba ngày sẽ tự động bị lãng quên bởi mấy tin tức khác, nhưng họ hợp tác làm cho sự việc ồn ào hơn. Mỗi ngày mở báo ra thì đập vào mắt là ba chữ “Cố An Kỳ” to đùng.
Chậc chậc, đối phương đúng là không biết mệt mỏi, cắn chặt cô không buông.
Cố An Kỳ cười khẽ nhấp một ngụm trà. Hương trà bay vào mũi, mùi thơm ngát thanh nhã nhưng không ngấy làm cô dễ chịu không ít, tựa như vô cùng thoải mái.
“Cô bình tĩnh quá nhỉ, ngoài kia đang rất ầm ĩ đó.” Chu Á Kiệt châm chọc nói.
“A, họ thích ầm ĩ thì ầm ĩ, liên quan gì đến tôi?” Cố An Kỳ bình tĩnh uống thêm mọt ngụm trà nữa, cô vẫn nhàn nhã không sốt ruột chút nào, giống như người bị cư dân mạng hắt máu chó lên đầu, bị chỉ trích là “Bắt cá hai tay”, “Chỉ biết dùng quy tắc ngầm” không phải là cô.
“Thanh danh bị hủy hoại không có lợi với cô.” Chu Á Kiệt dừng một chút, “Cô cũng biết trong giới đã có bao nhiêu nữ nghệ sĩ vì scandal mà phải thoái ẩn rồi đấy.”
“Vãn hồi danh dự cho tôi…” Cố An Kỳ buông xuống ly trà xuống, cười khanh
khách dừng ánh mắt trên người Chu Á Kiệt, “Không phải là việc của quản lý anh sao?”
“Cô có lòng tin như thế à?” Chu Á Kiệt hỏi.
“Đúng vậy, tôi vẫn có lòng tin với anh.” Cố An Kỳ híp mắt, ý vị thâm trường cười nói. Đúng vậy, cô có lòng tin với năng lực làm việc của anh, nhưng cho tới bây giờ vẫn không tin tưởng con người anh.
Chu Á Kiệt không trả lời, chỉ thản nhiên nói: “Lần này ‘Octavia’ vẫn quyết định cho cô tư cách casting, cô định đối mặt với Hàn Dịch Phong như thế nào? Bây giờ scandal của cô đã quá nhiều, không thể có thêm nữa, nếu không sớm hay muộn cô cũng gặp rắc rối.”
“Vội vàng muốn tạo scandal cho tôi không phải là anh sao?” Cố An Kỳ nhíu mày. Sau khi thành công nhìn thấy mặt Chu Á Kiệt chuyển sang màu đen cô mới cười nói, “Yên tâm đi, tôi không ngu xuẩn đến mưc lấy sự nghiệp của mình ra làm tiền đặt cược.”
Chuyện lần này, vị đứng phía sau màn khống chế kia sẽ không dễ dàng buông tay như vậy, chắc chắn sẽ tìm đủ mọi cách chèn ép cô, cho đến khi đuổi cô ra khỏi làng giải trí mới thôi. Chẳng qua… Họ nghĩ cô là tiểu bạch thỏ mặc người ta chà đạp sao? Ai cũng biết con thỏ nóng nảy sẽ cắn người, huống chi… Cô cũng không phải là con tỏ yếu đuối.
Muốn hủy diệt cô? Vậy phải xem bản lĩnh mấy người đó đến đâu!
Cố An Kỳ nheo mắt, đôi mắt nâu hiện lên tia nguy hiểm chết người. Ha ha, nếu cô dễ dàng bị hủy diệt như vậy thì cô không còn là cô nữa.
Muốn đuổi cô đi? Vậy chúng ta cùng mỏi mắt chờ xem, ai là người bị đuổi đi trước…
Chu Á Kiệt nhíu mày, định nói gì đó nhưng lại bị Cố An Kỳ cắt ngang : “Chu tiên sinh, về sau vấn đề liên quan đến tình cảm cá nhân của tôi thì xin hãy giao cho tôi xử lý. Tôi không hy vọng anh nhúng tay vào”…” Chu Á Kiệt nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Cố An Kỳ, trong lòng phức tạp. Rất lâu sau đó mới trả lời, “Tôi biết rồi, tôi sẽ chú ý .”
“Sẽ chú ý” chứ không phải “đã hiểu”, điều này chứng tỏ trong chuyện này anh đã chịu nhượng bộ một chút. Tuy Cố An Kỳ không tin trong một đêm anh có thể từ bỏ tật xấu gán ghép lung tung, nhưng ít nhất hiện tại cô đã có Trịnh Văn Quân làm lá chắn, không đến mức cô lại bị anh kéo đi làm vật hi sinh cho mấy scandal nữa.
“Ha ha…” Cố An Kỳ xoay người, tiếp tục xem bài viết trong tay. Scandal lần này bôi nhọ thanh danh của cô nhưng cũng khiến cô nổi tiếng hơn. Gần đây các chương trình truyền hình muốn mời cô nói chuyện không ít, cô cũng được xem như là nhân vật được ưa chuộng hiện nay. Tái ông mất ngựa yên tri phi phúc, câu này là để chỉ cô.
Tái ông thất mã, yên tri phi phúc. Nghĩa là: ông lão ở biên giới mất ngựa, biết đâu là họa hay là phúc.
Chẳng qua trong tay Cố An Kỳ không phải kịch bản của chương trình giải trí mà là bản nháp kịch bản của bộ phim tiếp theo. Lần diễn 《 Bảo vệ cô bé lọ lem》 này cô được lợi rất nhiều, cô diễn Ôn Bội Quân không những không lép vế mà còn có xu thế áp chế nhân vật chính. Những hành động, vẻ mặt rất nhỏ nhưng lại được xử lý khéo léo khiến không ít người hay xem tivi cảm thấy hứng thú với Cố An Kỳ, vì vậy cho dù bây giờ cô đang bị scandal quấn thân nhưng vẫn có kịch bản tìm tới cửa.
Phim lần này không phải của đạo diễn lớn mà là của nữ đạo diễn vừa tốt nghiệp chưa lâu—— Trần Văn Nhã.
Chu Á Kiệt vốn không muốn để Cố An Kỳ diễn phim của đạo diễn mới, phải biết rằng khi người ta nói tới độc dược phòng bán vé thì đầu tiên sẽ nhắc tới diễn viên, tiếp theo mới có thể là đạo diễn, biên kịch. Diễn viên chỉ cần diễn một bộ phim dở tệ thì vết nhơ đó sẽ theo cô cả đời. Sự nghiệp của Cố An Kỳ chưa vững vàng, nền tảng của cô cũng chưa ổn định, còn cần củng cố, không cẩn thận một chút là có khả năng bị tiêu diệt. Chẳng qua sau khi Chu Á Kiệt đọc hết bản nháp lập tức thay đổi ý định ban đầu, quyết định nhanh chóng ấn định thời gian quay.
“Nếu tôi không nhìn lầm thì đây là《 Tình yêu cuối cùng 》 của Dư Quả đúng không? Đạo diễn đã lấy được bản quyền chuyển thể thành phim rồi sao?” Cố An Kỳ ngẩng đầu hỏi, quyển sách này gần đây cô hay đọc trước khi đi ngủ, nội dung rất hấp dẫn, cô cũng có hứng thú với nhân vật, chẳng qua vị đạo diễn mới này thật sự lấy được bản quyền chuyển thể phim của Dư Quả sao? Phải biết rằng từ lúc Dư Quả viết sách tới nay đã có hơn mười tác phẩm, tác phẩm nào cũng bán chạy, trong đó chỉ có tác phẩm đầu tay của cô là được cô cho phép, được chuyển thể thành phim.
Bộ phim chuyển thể đó hội tụ toàn ngôi sao hàng đầu, cộng thêm kịch bản đã hay sẵn nên cuối cùng thành công vang dội, nhưng Dư Qủa cũng lạnh lùng tuyên bố tương lai sẽ không cho bất kì ai bản quyền chuyển thể. Tác phẩm kia tuy rằng vô cùng đắt khách nhưng khác xa hẳn với tiểu thuyết của cô. Cô muốn hiệu quả chứ không muốn tất cả sự tinh túy bị hủy hoại.
Bởi vì sự việc đó mà sau này không ai lấy được giấy phép chuyển thể từ trong tay cô ấy nữa.
“Lần này Dư Quả sẽ đích thân làm biên kịch.” Chu Á Kiệt nói.
“Hả?” Cố An Kỳ kéo dài giọng, nhìn bản thảo trong tay lần nữa, cô không cần biết Trần Văn Nhã đã dùng cách nào để lấy được bản quyền trong tay Dư Quả, cũng lấy được sự giúp đỡ của cô ấy, cô chỉ cần diễn tốt là được.
“Tôi sẽ đọc hết tư liệu.” Trong đó tất nhiên cũng bao gồm các tác phẩm Trần Văn Nhã đã làm trước đây.
“Ừ.” Chu Á Kiệt hạ giọng nói, “Trần Văn Nhã rất hy vọng cô làm nữ chính, chẳng qua Dư Quả có thể vẫn còn ý kiến, đến lúc đó có thể sẽ có khảo nghiệm hoặc là thử thách. Cô chú ý một chút. Tư liệu cũng đọc nhanh đi.”
“Tôi biết rồi.” Cố An Kỳ day day huyệt thái dương, gần đây xảy ra quá nhiều việc làm cô đau đầu.
“Còn có… Có thời gian thì lên mạng đi. Scandal lần này cũng không phải hoàn toàn không có lợi” Chu Á Kiệt dừng một chút nói, “Sức chiến đấu của người hâm mộ cô… thật mạnh mẽ.”
“?” Cố An Kỳ không hiểu gì nhưng Chu Á Kiệt cũng không giải thích, tự rời đi trước.
Lời Chu Á Kiệt khơi dậy tính hiếu kỳ của Cố An Kỳ, cô lên mạng đọc bình luận, không ngoài dự đoán rất nhiều người mắng chửi cô, tổng thể mà nói chính là miêu tả cô “Một chân đạp ba thuyền” , “Hồ ly tinh”như thế nào. Chỉ có thế.
Ngáp một cái, cô sang trang web của Trịnh Văn Quân, ở đây vẫn thảo luận hừng hực khí thế, còn có người dùng hết các công cụ của hệ thống để làm vũ khí tranh luận, hai bên tranh cãi, anh tới tôi đi, chém giết rất lợi hại.
Chỉ thiếu mùi thuốc súng nữa là giống chiến trường.
Chu Á Kiệt nói “Sức chiến đấu thật mạnh mẽ” là có ý gì, Cố An Kỳ cuối cùng là tìm ra . Thì ra anh muốn nói tới cái này…
Fan của Cố An Kỳ đa số đều từ 《 Bảo vệ cô bé lọ lem》 mà đến , Ôn Bội Quân trong phim ăn nói ác độc, cộng thêm là người hướng nội nên có thể khiến đối phương nói không nên lời. Đương nhiên, nhóm fan sùng bái Ôn Bội Quân ít nhiều cũng bị Ôn Bội Quân ảnh hưởng, sức chiến đấu tăng vọt, cãi nhau nhưng không thô tục, nói chuyện như dùng gai đâm vào người khác, đôi khi phun cả nọc độc.
Fan của Cố An Kỳ cũng không tính là nhiều nên đối mặt với đội quân thảo phạt cũng thiệt thòi, nhưng họ mạnh mẽ dùng thủ đoạn nhục nhã lại đám người nhục nhã Cố An Kỳ.
“Cố An Kỳ là đồ tiện nhân, hồ ly tinh, chỉ biết quyến rũ nam nghệ sĩ, dựa vào quan hệ với người khác để leo lên, chỉ biết dựa vào quy tắc ngầm. Cô ta lần này tiếp cận Văn Quân nhà chúng ta nhất định không có ý tốt gì! Chắc chắn là muốn lợi dụng Văn Quân! Nhóm ‘Yêu ánh sáng’ đâu, chúng ta phải đứng lên, không thể để Văn Quân bị loại phụ nữ xấu xa như Cố An Kỳ lừa đi được!” 《= đây là lời của fan Trịnh Văn Quân sau khi lược đi những lời chủi bậy.
“Chậc chậc, thím lầu trên à, tôi vô cùng chân thành đề nghị thím đi khoa thần kinh hay khoa tâm thần kiểm tra đi. Bệnh thần kinh không phải chuyện nghiêm trọng gì cả, uống thuốc là có thể khống chế được thôi, đừng giấu bệnh sợ thầy. Suy nghĩ của thím lệch lạc lại ảo tưởng quá nhiều, cộng thêm chứng hoang tưởng cực đoan nên chúng tôi khuyên thím câu này: ngài nên đi kiểm tra đi thôi.” 《= đây là fan Cố An Kỳ trả lời.
Những câu như thế còn rất nhiều, Cố An Kỳ thưởng thức từ đầu đến cuối, cuối cùng không nhịn được cười phá lên. Ha ha, thỉnh thoảng lên mạng đọc bình luận về mấy scandal dường như cũng là chuyện rất thú vị.