Chủ tiệm cố gắng nở ra một nụ cười gượng gạo: «Vị khách này… Có lẽ là ngài đã hiểu nhầm gì rồi… Ở tiệm chúng tôi không có những thanh kiếm thuộc cấp bậc cao như ngài yêu cầu… Còn thanh kiếm này tôi có hơi nhầm giá một tí… Giá khoảng 1 triệu là đủ rồi…»
Tên chủ tiệm trong lòng cầu nguyện, cầu cho cái tên khách hàng ở trước mắt chỉ là có một chút kiến thức về kiếm mà thôi, làm sao mà có thể so sánh được với mình, ông ta cũng là một tên cáo già, cho nên không vì một chút hăm dọa của Alex liền chịu sợ được.
Ông ta đoán không hề sai một chút nào, Alex thực sự không rành về kiếm, nhưng thật xui xẻo cho tên chủ tiệm rằng cậu ta lại biết được rõ ràng thông tin của những thanh Danh Kiếm ở nơi đây.
Bỗng dưng lúc này, ở ngoài cửa truyền đến tiếng gọi vào: «Ông chủ, tôi đến để lấy thanh Shigure, không biết ông đã sửa xong chưa?»
Nghe thấy giọng nói này, sắc mặt của tên chủ tiệm lập tức biến đổi lần nữa, vội vàng nói: «Vị khách này có thể chờ tôi một lát, tôi trước tiên giao kiếm cho cô gái hải quân này, tiếp đó chúng ta sẽ tiếp tục bàn luận.»
Alex nở một nụ cười châm chọc: «Không có kiếm thuộc cấp bậc cao, vậy thì tôi vừa nghe thấy gì vậy nhỉ? Hình như cái thanh kiếm Shigure đó là một Danh Kiếm thì phải?»
Ngay lúc ông chủ tiệm còn đang lúng túng, không biết phải trả lời thế nào, cô gái hải quân lại đáp lời: «Ồ anh cũng hiểu biết về vũ khí à… Đúng thế thanh Shigure của tôi cũng được liệt vào danh sách kiếm quý…»
Sau khi nhìn kĩ mặt hai người Alex và Zoro, cô gái nhìn về phía Zoro, ồ lên một tiếng: «Thì ra là anh, một lần nữa cảm ơn vì lúc nãy đã giúp tôi nhặt kính…»
Có vẻ như nhìn một cô gái có khuôn mặt, điệu bộ rất giống người bạn đã khuất của mình làm cho Zoro cảm thấy có chút không thoải mái, cậu ta chỉ nhàn nhạt trả lời: «Không có gì…»
Cô gái lúc này mới chú ý tới thanh kiếm đeo bên hông của Zoro, có chút ngạc nhiên: «Thanh kiếm đó… Là Wado Ichimonji đúng không?»
Còn không để cho cô gái này tiếp tục sự tò mò với thanh Đại Bảo Kiếm vừa mới phát hiện, Alex lên tiếng: «Lúc nãy chủ tiệm bảo cái thanh kiếm đang cắm ở trên bàn là thanh tốt nhất tiệm, rồi còn đòi cái giá 1-2 triệu Belly…»
Cô gái nghe vậy, lập tức quay mặt sang, tỏ ra hết sức hứng thú: «Với cái giá tiền đó cũng có thể mua được một thanh Bảo Kiếm rồi, bèo nhất thì cũng là một thanh Danh Kiếm…»
Dường như không muốn để cho cô gái tiếp tục nói thêm bất cứ thứ gì, ông chủ tiệm nhanh tay cầm lấy thanh kiếm có tên là Shigure đưa tới trong tay của cô gái, một bên thúc giục: «Thượng sĩ Tashigi, thanh kiếm của cô đã mài xong rồi đấy… Bây giờ cô có thể rời đi để tôi còn tiếp khách…»
Nhận lấy thanh kiếm, đeo lại bên hông, nhưng cô gái tên Tashigi lại không liền rời đi như lời của tên chủ tiệm, mà là đi lại gần cái bàn, rút thanh kiếm trước đó đã bị Alex cắm xuống lên, cầm ở trên tay ngắm nghía một lát.
Chẳng được bao lâu, Tashigi biểu lộ bộ mặt có vẻ thất vọng, bĩu môi: «Này đâu phải là Danh Kiếm gì, rõ ràng đây chỉ là một thanh kiếm phổ thông, chỉ qua là được chế tạo khá tinh tế mà thôi…»
Lời này vừa ra, ông chủ tiệm lập tức nổi giận, vỗ bàn một cái, sau đó hướng về phía Tashigi rống to: «Con ranh con! Nói ra chi vậy? Vô lý… Ta sẽ kiện ngươi về tội gây trở ngại việc kinh doanh của ta!!!»
Tashigi một mặt vô tội: «Hả? Kiện tôi à? Xin lỗi ông nhé! Tôi nói sai điều gì hả?»
Lúc này, Alex lên tiếng: «Thôi được rồi… Chúng tôi không có nhiều thời gian để tiếp tục tiêu tốn ở nơi này…»
Alex cầm lấy một xấp tiền Belly dày, đặt lên trên bàn, trước mặt tên chủ tiệm: «Đây là 4 triệu Belly… Tôi nghĩ nó đã đủ để mua thanh kiếm Yubashiri từ tiệm này rồi nhỉ?»
Khi nghe được lời của Alex nói, cả ông chủ tiệm lẫn cô gái Tashigi cũng hơi kinh ngạc, ông chủ tiệm kinh ngạc là bởi vì không ngờ người trẻ tuổi này lại biết ở đây có thanh Bảo Kiếm này, mà Tashigi là bởi vì không thể tưởng tượng cái cửa hàng chuyên lừa bán vũ khí như ở đây mà laij thật sự có được một thanh Danh Kiếm.
Duy chỉ có Zoro là vẫn không có chút phản ứng nào, mà cũng phải thôi, cậu ta mặc dù danh xưng là kiếm sĩ nhưng mấy cái thông tin râu ria như tên và cấp bậc thì cậu ta chả biết, còn việc Alex biết này nọ thì đã quá là quen thuộc, không có gì để mà ngạc nhiên cả.
Kinh ngạc thì kinh ngạc, nhưng thấy nhiều tiền như vậy đưa ra ở trước mắt, hai mắt của ông chủ tiệm liền sáng lên, trên miệng treo lên một nụ cười tươi như hoa, hai tay xoa xoa vào nhau: «Dạ đủ rồi, đương nhiên là quá đủ…»
Nói xong, ông ta ngay lập tức nhanh tay chộp lấy xấp tiền, cất thẳng vào trong quầy, ông ta rất gấp gáp dường như sợ Alex đổi ý không bằng.
Không gấp không được, số tiền Alex vừa trả đã vượt qua xa con số ông ta kỳ vọng có được khi bán thanh kiếm, ông chủ tiệm quay người đi vào trong nhà, không bao lâu sau trở lại với một thanh kiếm ở trên tay.
Ông chủ tiệm khoanh tay ở trước ngực: «Đây là một thanh kiếm thuộc hàng Bảo Kiếm tên nó là Yubashiri, tôi đảm bảo là nó vô cùng sắc bén, đảm bảo xứng đáng với số tiền mà các cậu đã bỏ ra…»
Chỉ thấy thanh kiếm được ông chủ tiệm mang ra là một thanh katana dài với tay cầm màu đen, nó có một cái bảo vệ hình chữ thập, một cái vỏ bọc sơn mài màu đen.
Mặc dù đây là một trong 50 thanh Bảo Kiếm nhưng dường như nó không đủ hấp dẫn để thu hút sự chú ý của Alex, chỉ thấy cậu ta vỗ nhẹ vào vai Zoro vài cái, ra hiệu cho cậu ta đi đến để xem kiếm.
Zoro gật đầu tỏ vẻ đồng ý, cầm thanh kiếm đen lên xem lướt qua vẻ ngoài một chút, cảm nhận đầu tiên của cậu ta đối với thanh kiếm này là nó rất nhẹ, xem một hồi Zoro liền rút kiếm ra khỏi vỏ.
Ánh sáng lóe lên, lưỡi kiếm hiện ra trước mặt mọi người, chỉ thấy ở trên lưỡi kiếm được điêu khắc hoa văn không đều.
«Được, tôi sẽ sử dụng thanh kiếm này…»
Mặc dù Zoro không thích sử dụng kiếm nhẹ, nhưng đối với thanh kiếm này thì khác, đúng như ông chủ tiệm nói nó vô cùng sắc bén, mặc dù không biết rõ ba cái thông tin về kiếm, nhưng Zoro lại rất biết hàng, chỉ cần cầm qua là cậu ta biết thanh kiếm này có tốt hay không.
«Tôi mong rằng cậu là một kiếm sĩ phi phàm…»
Ông chủ tiệm liếc nhìn qua Tashigi, nói xéo: «Đừng như ai kia, chỉ là một kiếm sĩ kém cỏi mà bày đặt mang kiếm quý…»
Có vẻ như việc bị ông chủ tiệm vũ khí này xem thường đối với Tashigi đã rất quen thuộc, cô ta không có bất kỳ phản bác nào cả.
Alex nhếch miệng: «Đừng lo, cậu ta sẽ không làm uổng phí giá trị của các thanh kiếm đã mang trên người đâu…»
Dừng một chút, Alex nói tiếp: «Được rồi, tiếp theo là chọn cho cậu ta thanh kiếm thứ 3…»
Tashigi tò mò nhìn về phía Zoro: «3 thanh kiếm? Anh có vẻ rất thích mang ba thanh kiếm giống như một nhân vật không biết thần thánh phương nào mà chuyên bắt hải tặc để lãnh thưởng ấy!!!»
Zoro khẽ cười: «Ý cô là Roronoa Zoro?»
Tashigi đáp lời: «Vâng! Kiếm sĩ Roronoa ở Biển Đông này ai cũng biết tiếng nhưng đáng tiếc… Cái tên ấy lại mang ý nghĩa không đẹp… Ai lại dùng kiếm để làm dụng cụ kiếm tiền thưởng chứ? Không thể tha thứ được?»
Cô ta cầm lên thanh kiếm Shigure để ở trước mặt, sắc mặt có chút buồn bã: « Tại sao trong thời đại này ‘Thế Lực Độc Ác’ lại mạnh như thế nhỉ? Kiếm khách nổi tiếng nếu không làm hải tặc thì cũng đi bắt hải tặc để lãnh thưởng! Những thanh kiếm quý trên đời này cũng gần như rơi vào tay những hạng người như thế? Tại sao chứ? Thật đáng buồn cho những thanh kiếm ấy!!!»