Siêu Cấp Tiên Y

Chương 513: Hạt đào của Dao Trì bàn đào



Trương Văn Trọng uống cạn Hoa Gian trà, nhưng không vội vã nói chuyện, trong lòng tính toán ý nghĩ vừa hiện trong đầu.

Phản ứng của Trương Văn Trọng vượt ngoài dự liệu của Tôn Đình Quân, hắn không khỏi vô cùng khẩn trương, rất sợ mình vuốt mông ngựa lại vỗ ngay vào đùi ngựa.

Ngay khi Tôn Đình Quân đang hoảng loạn, không biết nên làm thế nào cho phải, Trương Văn Trọng cuối cùng cũng mở miệng nói: "Tôn tiên sinh, không biết sản lượng Hoa Gian trà của quý phái thế nào? Có thể trồng được ở địa phương khác hay không?"

Nghe được câu hỏi của Trương Văn Trọng, Tôn Đình Quân âm thầm thở dài một hơi. Theo hắn xem ra, Trương Văn Trọng hẳn cũng cảm thấy hứng thú đối với Hoa Gian trà, bằng không cũng sẽ không hỏi ra vấn đề như vậy. Sau khi điều chỉnh một chút tâm tình, Tôn Đình Quân theo thực tế hồi đáp: "Trước đây chúng tôi cũng đã từng làm thí nghiệm, đem Hoa Gian trà trồng ở chỗ khác. Bất quá thất vọng chính là, tuy rằng cũng có thể trưởng thành, nhưng hương trà và vị trà đều thua kém không ít. Hơn nữa cũng không có công hiệu hấp thu linh khí hữu ích cho người tu chân. Theo chúng tôi tính toán, đây là liên quan tới cấu tạo và tính chất đất đai, chất nước của ngọn núi chỗ chúng tôi..."

Nói đến đây, hắn dừng lại chốc lát, tiếp nhận Hoa Gian trà do đệ tử đưa tới, uống một ngụm nhuận miệng, lúc này mới tiếp tục nói: "Về phần sản lượng, bởi vì ngoại môn đệ tử của Hoa Gian phái dốc lòng trồng linh thực vật chỉ dùng để luyện đan hay luyện khí, cho nên sản lượng của Hoa Gian trà cũng không cao lắm, ngoại trừ bảo chứng cho các trưởng lão thích uống trà trong phái, còn dư lại thì dành cho quý khách của môn phái. Đương nhiên, nếu như Trương tiên sinh muốn, Hoa Gian phái chúng tôi khẳng định sẽ mở rộng cung ứng."

Trương Văn Trọng nở nụ cười, hỏi: "Thật sự mở rộng cung ứng?"

"Đương nhiên là thật." Tôn Đình Quân vỗ mạnh ngực "ba ba", nói: "Trương tiên sinh là quý khách của Hoa Gian phái chúng tôi, dù chúng tôi không uống Hoa Gian trà, cũng phải thỏa mãn anh mới được."

Trương Văn Trọng cũng không khách khí, lúc này nói: "Đã như vậy, vậy trước tiên đưa tới mấy trăm cân."

Tôn Đình Quân nhất thời ngây dại, một hồi lâu mới phục hồi tinh thần, xấu hổ cười cười, nói: "Mấy...mấy trăm cân? Trương tiên sinh, anh đang nói giỡn với tôi sao?"

Trương Văn Trọng nghiêm sắc mặt, nói: "Tôi nói đều là sự thực, cũng không hề nói giỡn."

Vẻ mặt Tôn Đình Quân khó khăn, nói: "Thế nhưng tới mấy trăm cân Hoa Gian trà, có phải quá nhiều không? Hoa Gian trà ở chỗ chúng tôi, hàng năm sản lượng cũng không đủ mấy trăm cân..."

Trương Văn Trọng bật cười, nói: "Yên tâm đi, Tôn tiên sinh, Hoa Gian trà tôi cũng sẽ không lấy không đâu. Như vậy đi, tôi dùng giá mỗi cân là một trăm viên nhất phẩm đan dược, từ chỗ các vị thu mua. Có bao nhiêu tôi lấy bao nhiêu, tôi mong muốn các vị có thể nuôi trồng thêm Hoa Gian trà, thậm chí tôi còn đặt cọc trước, để các vị không phải lo lắng trồng được thì bán không ra."

"Mỗi cân Hoa Gian trà là một trăm viên nhất phẩm đan dược?" Tôn Đình Quân hít sâu một hơi, nếu như một năm có sản lượng ngoài ngàn cân, chẳng phải sẽ kiếm được hơn mười vạn nhất phẩm đan dược? Bút tiền như vậy, đều nhanh vượt qua tiền lời một năm của Hoa Gian phái.

Tuy rằng trong lòng tràn đầy hưng phấn, nhưng Tôn Đình Quân cũng không vội vã trả lời, chỉ nói: "Nói thật, Trương tiên sinh khai ra giá này, đích thật là rất dày, làm tôi thập phần tâm động. Nhưng hiện tại tôi còn chưa thể trả lời chắc chắn, bởi vì tôi phải đem việc này hồi báo chưởng môn, do hắn quyết đoán."

"Ân, đây hẳn nên làm." Trương Văn Trọng mỉm cười gật đầu nói: "Chỉ là một khi có kết quả, còn thỉnh Tôn tiên sinh nên sớm cho tôi biết."

"Đây là tự nhiên, chỉ cần có tin tức, tôi sẽ lập tức thông tri anh." Tôn Đình Quân gật đầu đáp, cùng lúc đó trong lòng hắn suy đoán, vì sao Trương Văn Trọng chịu bỏ ra trăm viên nhất phẩm đan dược để thu mua một cân Hoa Gian trà? Lẽ nào Hoa Gian trà có chỗ tốt đặc thù gì sao?

Nghĩ tới nghĩ lui, Tôn Đình Quân đều nghĩ không ra Hoa Gian trà đến tột cùng là có chỗ đặc thù gì ẩn giấu.

Trên thực tế, sở dĩ Trương Văn Trọng muốn thu mua đại quy mô Hoa Gian trà, chính bởi vì nó có công hiệu đặc thù trợ giúp hấp thu linh khí. Theo hắn xem ra, nếu như trong lúc luyện đan, thêm vào một ít Hoa Gian trà, phẩm cấp đan dược tuy không đề thăng, nhưng công hiệu tuyệt đối tăng cường, hơn nữa Hoa Gian trà còn bảo vệ sức khỏe, tuyệt đối có công hiệu gấp trăm ngàn lần những loại thuốc bảo vệ sức khỏe trên thị trường. Một khi loại thuốc này dùng giá thấp đưa ra chợ, điều khác không nói, chí ít có thể tăng mạnh thân thể tố chất của người bình thường, do đó đạt được công hiệu cường thân kiện thể, dự phòng bệnh tật.

Chính bởi vì có những ý nghĩ này, cho nên Trương Văn Trọng mới có thể khai ra giá mỗi cân Hoa Gian Ngân Châm đổi trăm viên nhất phẩm đan dược để thu mua. Huống chi đối với hắn mà nói, nhất phẩm đan dược dùng hoài không hết. Mấy trăm người của Phong Sơn phái, mỗi ngày tu tập luyện đan thuật, đều sẽ luyện chế ra một nhóm lớn nhất phẩm đan dược. Dù sao nhất phẩm đan dược giữ lại cũng không dùng được, còn không bằng đổi lấy thứ mà mình cần thiết. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Lúc này Vưu Giai và Tô Hiểu Hồng cũng uống thử, đều cảm giác được có một loại cảm giác thư sướng thần thanh khí sảng. Cùng lúc đó, vị đệ tử Hoa Gian phái đi lấy bảo bối cũng từ trong phòng đi ra, trong tay còn cầm theo một chiếc hộp sắt có mật mã.

Tuy rằng hộp mật mã nhìn rất phổ thông, nhưng Trương Văn Trọng và Tô Hiểu Hồng đều nhìn ra được linh lực tràn ra từ trong đó. Nhất là Trương Văn Trọng, liếc mắt liền nhìn ra hộp mật mã được thiết trí khoảng hơn mười cấm chế, pháp trận. Nếu như có người không biết phương pháp mở ra, tùy tiện đem mở, tất nhiên sẽ xúc động cấm chế cùng pháp trận, sẽ hủy diệt người mở lẫn hộp mật mã.

Tôn Đình Quân đặt hộp mật mã lên bàn trà, lập tức dùng một loại thủ pháp phiền phức mở ra, đem thứ bên trong đưa cho Trương Văn Trọng: "Trương tiên sinh thỉnh xem, chính là bảo bối này."

Ba người Trương Văn Trọng đã sớm hiếu kỳ, lúc này đều thò đầu vào nhìn lại.

"Di..." Đợi sau khi thấy rõ bảo bối bên trong, Vưu Giai không kiềm chế được sự kinh ngạc trong lòng, vô cùng ngạc nhiên nói: "Đây không phải là một hạt đào hay sao? Sao lại trở thành bảo bối?"

Đúng như lời Vưu Giai, bên trong hộp mật mã có nhiều cấm chế pháp trận, chính là một hạt đào. Nhưng dù sao Vưu Giai chỉ là một người thường, nên không nhìn ra chỗ kỳ lạ của nó, mà Trương Văn Trọng cùng Tô Hiểu Hồng cũng đều nhìn ra chỗ khác thường.

Lúc này Tô Hiểu Hồng mở to mắt, chăm chú nhìn hạt đào, vừa hít một hơi vừa nói: "Giai Giai tỷ, đây đúng là hạt đào, nhưng không phải hạt đào bình thường, em cảm giác được linh khí bên trong cực kỳ tinh thuần, trời ạ...Đây tột cùng là hạt đào gì, lại có linh khí dâng trào như vậy tồn tại? Thật không biết linh khí trong quả đào còn nhiều đến thế nào, nếu ai ăn được loại đào này, tu vi chẳng phải một đường bão táp thăng lên?"

Sau một phen cảm thán, nàng quay đầu nhìn Trương Văn Trọng, hiếu kỳ hỏi: "Lão sư, thầy biết lai lịch của hạt đào này không?"

Trương Văn Trọng lắc đầu, vẫn chưa trả lời vấn đề của Tô Hiểu Hồng.

Trên thực tế, ngay khi Tôn Đình Quân vừa mở hộp mật mã, Trương Văn Trọng cũng đã nhận ra lai lịch hạt đào bên trong. Chỉ bất quá nơi này nhiều người ngoài, hắn không tiện trả lời mà thôi.

Hạt đào này, chính là hạt đào của Dao Trì bàn đào ba ngàn năm nở hoa, ba ngàn năm kết trái, ba ngàn năm chín tới. Ở kiếp trước, tuy rằng hắn không tham dự thịnh hội bàn đào của Tây Vương Mẫu, nhưng may mắn từng được ăn một quả Dao Trì bàn đào. Cho nên lúc này liếc mắt liền nhìn ra lai lịch của hạt đào kia. Chỉ là không biết hạt đào vốn chỉ có ở tiên giới, vì sao lại rơi xuống phàm gian, được Hoa Gian phái tìm được?

Tôn Đình Quân vốn rất chờ mong Trương Văn Trọng biết được lai lịch của hạt đào này, thấy hắn lắc đầu không nói, không khỏi có chút thất vọng.

Từ sau khi có được hạt đào tràn ngập linh khí này, Hoa Gian phái đã nghĩ hết tất cả biện pháp muốn nghiên cứu sử dụng nó. Đáng tiếc chính là, bọn họ không thể nghiên cứu hay sử dụng được. Vô luận dùng nó luyện đan hay luyện khí, đều không hề luyện chế, thậm chí còn thôn phệ luôn những linh tài liệu khác. Bọn họ cũng từng nghĩ tới việc đem hạt đào đi gieo trồng, hi vọng ra cây đào. Nhưng đáng tiếc chính là, hạt đào đem chôn dưới đất hơn mười năm, cũng không hề nảy mầm. Cũng vẫn giữ nguyên hình dáng khi chôn xuống lúc trước.

Lần này, sở dĩ Tôn Đình Quan mang theo hạt đào bên người, là muốn tìm một người am hiểu luyện đan hay luyện khí, đem nó luyện hóa sử dụng. Nếu không phải vì mua Huyền Mộc chiết phiến làm hao tốn một số lớn đan dược nhất phẩm, hắn cũng sẽ không thương nghị với chưởng môn, đem hạt đào chỉ có thể nhìn mà không thể dùng này, đem ra trao đổi một số đan dược nhất phẩm, để cạnh phách lục thất phẩm đan dược.

Tôn Đình Quân rất nhanh liền điều chỉnh tốt tình tự, khẩn trương dò hỏi: "Thế nào, Trương tiên sinh, anh có hứng thú đối với bảo bối này không?"

Trương Văn Trọng mỉm cười, vẫn không trả lời, mà hỏi ngược lại: "Tôn tiên sinh dự định bán ra hạt đào này sao? Không biết anh muốn bán giá nào?"

Nghe Trương Văn Trọng hỏi như vậy, Tôn Đình Quân nhất thời vui mừng, bởi vì hắn biết Trương Văn Trọng hơn phân nửa cảm thấy hứng thú đối với hạt đào này. Chỉ là khi mở miệng ra giá, hắn chợt do dự, không biết nên ra giá thế nào mới tốt.

Nếu thấp, không thể mua được lục thất phẩm đan dược, nếu cao, sợ chọc tức Trương Văn Trọng...

Trong khoảnh khắc, Tôn Đình Quân thật không biết nên làm sao mở miệng.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv