Siêu Cấp Cường Giả

Chương 432: Lời dặn dò của Tiêu Phi



Bóng đêm buông xuống, trong một căn cứ phản quân ở một nước Châu Phi, vừa mới tiến hành chiến đấu với đám lính chính phủ xong thì lúc này đám lính phản quân đang ăn lương khô để bổ sung năng lượng, chuẩn bị cho việc chiến đấu vào ngày mai.

So ra mà nói thì lúc này đám thủ lĩnh của phiến quân đang dùng một bữa tối thịnh soạn, có cả thịt bò và rượu đỏ.

-    Chư vị, trận chiến này đã diễn ra được 2 tháng, nó cần phải kết thúc rồi.

Trong phòng ăn, một gã thủ lĩnh phiến quân có dáng người khôi ngô, làn da ngăm đen, ánh mắt ác độc, trong tay đang nắm dao ăn, ánh mắt nhìn qua từng tên thủ hạ, nói:
-    Ngày mai, chúng ta có thể tấn công vào phủ Tổng Thống để chiếm mảnh đất này.

“Ách?”

Nghe được tên thủ lĩnh phản quân nói thế thì mọi người đều mang theo vài phần nghi hoặc nhìn về phía hắn.

Nghi hoặc là bởi vì bọn hắn biết tuy rằng quân chính phủ đã thương vong nặng nề nhưng mà bởi vì bên kia đã thuê 2 đội lính đánh thuê cường đại nên đã làm cho cuộc chiến này lâm vào thế giằng co, phiến quân nếu muốn lật đổ quân chính phủ thì phải cần thời gian.

-    Thủ lĩnh, theo tôi được biết thì cái tên hỗn đản Xi Seck kia đã thuê 2 đội lính đánh thuê, nhân số khoảng 100 người, mỗi người bọn hắn đều là những cổ máy chiến tranh. Làm sao trong ngày mai chúng có thể xử lý được bọn hắn, chiếm được mảnh đất này đây?
Một gã tướng lĩnh phiến quân nhịn không được mà mở miệng hỏi, hôm qua hắn đã xuất lĩnh bộ đội bị 2 đội lính đánh thuê kia tập kích, chết thảm trọng. Làm cho hắn cảm nhận được sự cường đại của đám lính đánh thuê này. 

-    Sau đây, chúng ta cùng đứng dậy hoan nghênh Jason tiên sinh.
Tên thủ lĩnh liền nói, nói xong thì hắn liền đứng dậy.

Jason?

Nghe được cái tên xa lạ này thì bọn hắn đều không hiểu cái gì nhưng mà thấy thủ lĩnh đứng dậy thì bọn hắn cũng không hỏi gì thêm mà liền đứng dậy lên.

Sau đó, dưới sự chờ đợi của mọi người thì Jason đã bước vào phòng.

“Tê”

Thấy Jason xuất hiện thì không ít tướng lĩnh phiến quân đều hít vào một hơi.

Bởi vì bọn hắn cảm nhận được hơi thở cực kỳ nguy hiểm trên người của Jason, cảm giác giống như một đàn hươu trên thảo nguyên gặp phải một con sư tử.

-    Jason thân ái, cuối cùng thì anh cũng đã tới.

So với mọi người thì tên thủ lĩnh đã biết được sự lợi hại của Jason cho nên hắn liền mỉm cười, chào đón Jason.

-    Xin lỗi tướng quân Seck, gần đây nhiệm vụ của chúng tôi thật sự là quá nhiều.
Mặt Jason không đổi sắc nói ra một câu, sau đó đi đến ôm tên thủ lĩnh một cái.

-    Chư vị, tôi xin giới thiệu với mọi người đây là Jason, đội trưởng của dong binh đoàn Satan.
Sau khi ôm xong thì tên thủ lĩnh phiến quân liền giới thiệu.

Dong binh đoàn Satan?

Nghe được cái tên này thì toàn bộ mọi người đều cả kinh, sau đó bọn hắn liền trở nên hưng phấn, mặc dù bọn hắn không có nghe qua cái tên Jason nhưng mà bọn hắn đã nghe về sự tích của dong binh đoàn Satan.

-    Jason, tôi nghe nói dong bình đoàn Satan vừa mới được hình thành từ 7 tháng trước.

Hưng phấn rất nhiều, một tên tướng lĩnh không nhịn được mà nói:
-    Đây cũng chính là nói, ngài cùng với thủ hạ ngài chỉ dùng có 7 tháng mà có thể biến dong binh đoàn Satan trở thành một trong những dong binh đoàn có tiếng nhất thế giới.

-    Đều sai rồi.

Mặt Jason không chút thay đổi, liếc nhìn tên tướng lĩnh kia một cái:
-    Thứ nhất, là tôi cùng với huynh đệ. Thứ hai, hiện giờ chúng tôi đang đứng ở vị trí thứ 5 trên Bài Hành Bảng.

-    Thật có lỗi, xem ra là tin tình báo của tôi có chỗ sai lầm.

Nghe được những lời nói kia của Jason thì tên tướng lĩnh kia cũng không có chút tức giận này mà là vẻ mặt của hắn cùng với các tên tướng lĩnh khác đều giống nhau, đều là hết sức kích động.

Kích động là bởi vì bọn hắn biết, việc Jason xuất hiện ở đây có nghĩa là dong binh đoàn Satan đã đồng ý trợ giúp bọn hắn tiêu diệt quân chính phủ.

-    Jason thân ái, tôi đã chuẩn bị cho ngài một bữa ăn phong phú, chúng ta vừa ăn rồi vừa nói chuyện.
Vẻ mặt của tên thủ lĩnh của phiến quân mỉm cười, nhìn Jason rồi mời.

Jason lắc đầu:
-    Ăn cơm thì không cần, tôi chỉ hy vọng tướng quân có thể chuẩn bị tư liệu của kẻ địch, để chúng tôi có thể triển khai hành động.

-    Được rồi.

Nghe được Jason nói như thế thì ánh mắt của tên thủ lĩnh phiến quân liền híp lại, làm ra một cái thủ thế:
-    Đem tư liệu của lão già Xi Seck hỗn đản kia giao cho Jason.

"Tích... Tích..."

Sau đó, không đợi tên binh lính kia trả lời thì đột nhiên trong phòng vang lên những tiếng "Tích... Tích...".

“Ách?”

Nghe được tiếng "Tích... Tích..." thì vẻ mặt của Jason khẽ thay đổi.

-    Tướng quân, tôi có một cuộc điện thoại vô cùng quan trọng.

Kinh ngạc rất nhiều, Jason liền quay lại nói với tên thủ lĩnh phiến quân một câu, sau đó không đợi tên thủ thủ lĩnh phiến quân đáp lời lại thì hắn đã đi ra khỏi phòng.

Thấy một màn như vậy thì tên thủ lĩnh phiến quân khẽ cau mày nhưng mà lại không dám ngăn trở.

-    Tiểu Bùi, là cậu sao?

Bên ngoài phòng, Jason đi đến một góc tối không người, xuất ra một chiếc điện thoại vệ tinh sau đó bấm nghe, lúc nói chuyện thì giọng nói của hắn trở nên kích động.

-    Là tôi, giáo quan Jason.
Giọng nói của Bùi Đông Lai truyền vào trong tai của Jason.

-    Tiểu Bùi, tôi nghe nói cậu đã gia nhập vào bộ đội đặc chủng của TQ, hơn nữa cậu đã dẫn dắt các anh em của mình lấy được chức quán quân về hạng mục đoàn đội trong Đại Bỉ Võ trong nước, hơn nữa hạng mục xạ kích và cách đấu thì cậu cũng giành được chức quán quân.
Jason cười nói:
-    Khi nghe được tin tức ấy thì ta và đám người Cain liền ăn mừng một phen, cậu không khiến chúng ta phải thất vọng.

-    Tất cả là nhờ công lao của các vị giáo quan.

Đầu bên kia điện thoại, Bùi Đông Lai đang ở Xuân Thành, nghe được Jason nói như thế thì liền vỗ mông ngựa.

-    Hắc hắc, thằng nhóc nhà cậu rất biết cách nói chuyện.

Jason lên tiếng, cười vui vẻ, sau đó hỏi:
-    Đúng rồi, đột nhiên cậu liên hệ vơi ta, có gì không?

Nói xong thì Jason có chút nghi hoặc.

-    Giáo quan Jason, là như vậy, một người bằng hữu của tôi bị đám phản động ở Thailand bắt đi, tôi nghĩ muốn đến Thailand để cứu người.

Đối mặt với câu hỏi của Jason thì Bùi Đông Lai cũng không có dấu giếm mà nói thẳng:
-    Bất quá, tôi cảm thấy được tin tình báo có chút vấn đề nên hy vọng ngài có thể tìm giúp tôi tin tình báo chuẩn xác.

Tuy rằng Quý Hồngđã nói cho Bùi Đông Lai biết được tin tức đó nhưng mà Bùi Đông Lai cảm thấy có gì khác lạ. Ở hắn xem ra, Hạ Hà và thế Thái Hổ kia không có xung đột với nhau, hơn nữa đôi bên cũng không có ân oán cá nhân. Thái Hồ đối phó với Hạ Hà, điều này cũng không đúng a. 

-    Bằng hữu của cậu tên là gì?
Trong lòng Jason vừa động, hắn cũng không có nóng lòng nói ra tin tức mà mình biết được.

-    Hạ Hà.

-    Là người được xưng là vua Ngọc Thạch TQ Hạ Hà sao?

-    Vâng, giáo quan Jason, chẳng lẽ ngài cũng biết hắn sao?
Nghe được Jason nói như thế thì Bùi Đông Lai có chút nghi hoặc.

-    Ta không biết, bất quá mấy ngày trước, huynh đệ của ta chấp hành nhiệm vụ ở Châu Á cũng nghe nói đến chuyện của hắn.
Jason trầm giọng nói.

-    Hắn chưa chết.
Bùi Đông Lai có chút buồn bực.

-    Ta biết.

Jason cười khổ, nói:
-    Ta chẳng những biết hắn không chết hơn nữa ta còn biết hắn đang bị ai bắt giữ.

"Hô ~ "

Nghe Jason nói thế thì Bùi Đông Lai thở ra, cười khổ nói:
-    Giáo quan Jason, khi nào thì ngài học cách nói được một nữa thì…?

-    Cậu nói xem, lúc này Hạ Hà đang ở trong tay người nào?
Jason cười hỏi.

-    Không phải tôi vừa nói sao? Hắn đang ở trong tay của Thái Hổ, lão đại hắc đạo Thailand.

Bùi Đông Lai có chút khó hiểu nói một câu, sau đó trong lòng vừa động:
-    Chẳng lẽ tin tình báo sai sao?

-    Dựa vào tin tức mà ta thu được thì trong 2 tháng qua, tổ chức Thần Võng đang muốn thâm nhập vào hắc đạo của ĐNA, hiện giờ đã khống chế được cả hắc đạo ở ĐNA.

Thần Võng?

Nghe được 2 chữ này thì sắc mặt của Bùi Đông Lai liền cuồng biến, bên tai của hắn liền nhớ lại lời nhắc nhở của Tiêu Phi.

-    Có lẽ cậu rất tò mò, nếu ta nói với cậu rằng ta có thể giết đám lính đặc chủng của Mỹ và Pháp giống như giết gà thì vì sao ta lại chết vào 5 năm sau?

-     5 năm sau, bản thân của ta chết ở trong tay của một tổ chức có tên là Thần Võng. Thần Võng này là tổ chức phạm tội lớn nhất ở châu Âu, nói chính xác thì 5 năm sau, Thần Võng đã trở thành tổ chức tội phạm lớn nhất toàn cầu. Thế lực của nó trải rộng toàn cầu, nhưng mà 5 năm sau, thế lực này đã thâm nhập vào nước ta, hơn nữa còn khống chế không ít thế lực bóng tối. Điều đáng sợ nhất chính là một ít thành viên làm trong quốc gia mặc dù biết được đây là tổ chức phạm tội nhưng vẫn hợp tác với nó, đối với, điều này đã âm thầm phá hoại căn cơ của quốc gia, tạo thành ảnh hướng với quốc gia.

-    Ta nói với cậu điều này không phải muốn cậu báo thù cho ta. So với báo thù mà nói thì ta càng hy vọng cậu làm cho ta, hoặc nói đúng hơn là làm cho quốc gia một chuyện: “ Không cho phép người của Thần Võng tiến vào quốc nội nửa bước” Đây là yêu cầu của ta, Tiêu Phi, thành viên Long Nha thứ 3 của nước cộng hòa đối với cậu, hoặc là nói đây là một lời khẩn cầu.

...

-    Như thế nào? Chẳng lẽ cậu cũng đã nghe qua tổ chức Thần Võng này rồi sao?

Jason thấy Bùi Đông Lai không nói lời nào thì nói thêm:
-    Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì người bằng hữu của cậu hẳn là ở trong tay của Thần Võng, Thái Hồ chỉ là một con chó săn của Thần Võng mà thôi.

"Hô ~ "

Bùi Đông Lai hít một hơi thật sâu, cố gắng điều chỉnh cảm xúc lại rồi nói:
-    Giáo quan Jason, hy vọng trong thời gian ngắn nhất ngài có thể đem toàn bộ tư liệu của tổ chức Thần Võng giao cho tôi.

-    Cậu muốn mạo hiểm, đắc tội với Thần Võng để cứu bằng hữu của cậu sao?

Lúc này đây, đến lượt Jason giật mình. Thân là thủ lĩnh của dong binh đoàn Satan thì hắn biết được sự cường đại, nói đúng ra là đáng sợ của tổ chức Thần Võng này.

Hắn cảm thấy được, nếu Bùi Đông Lai đắc tội với Thần Võng thì chẳng khác gì nhổ lông trên đầu lão hồ…là muốn chết.

Muốn chết?

Ngay sau đó.

Một thanh âm nổ vang bên tai Jason.

-    Không phải đắc tội mà là tiêu diệt, một ngày nào đó, tôi sẽ cho tổ chức Thần Võng này biến mất trên cái thế giới này.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv