Sáng sớm, khi ánh mặt trời dần dần lên cao, 48 thành viên của các tiểu đội đặc chiến đã có mặt tại thao trường rồi xếp thành một phương đội.
- Toàn thể mọi người…Nghiêm.
Lúc này đây, Lý lữ trưởng đã đi lên, ánh mắt như đao nhìn vào 48 thân ảnh kia. Vẻ mặt của Lý lữ trưởng nghiêm túc, nói.
- Dựa vào an bài thi đấu của Đại Bỉ Võ thì hôm nay chúng ta bắt đầu tiến hành hạng mục thi đấu thứ 2.
Lý lữ trưởng lại nói thêm:
- Ngày hôm qua, thủ trưởng đã tiến hành giới thiệu với mọi người rồi nhưng hôm nay tôi cũng sẽ bổ sung thêm một chút để mọi người biết rõ hơn. Dựa vào an bài thì hôm nay 8 chi tiểu đội đặc chiến sẽ lần lượt tham gia vượt qua 30km núi rừng, trong lúc mọi người vượt qua thì mọi người sẽ bị đội dự bị Long Nha phục kích. Mà thành viên của đội dự bị Long Nha đã đến đó trước, đây cũng là nói bọn họ có đủ thời gian để tiến hành bố trí địa lôi, tạo ra những cạm bẫy.
Mặc dù đã biết trong quá trình thi đấu sẽ bị đội dự bị Long Nha chặn đánh nhưng mà lúc này nghe Lý lữ trưởng nói đội dự bị Long Nha xuất động hơn 20 người, hơn nữa lại đến đó bố trí trước cạm bẫy thì trừ Diệp Thiên và Bùi Đông Lai ra thì toàn bộ mọi người đều hít sâu một hơi.
Dù sao, cũng là một quân số thì bọn hắn cũng không phải là đối thủ của thành viên đội dự bị Long Nha huống chi lúc này bên Long Nha lấy gấp 4 lần quân số bên mình?
- Tôi biết mọi người đều rất tò mò vì sao năm nay lại áp dụng phương thức này?
Mắt thấy vẻ mặt của mọi người đều lộ vô cùng quái lạ thì trong lòng Lý lữ trưởng hiểu rõ, tiếp tục nói:
- Nhưng mà tôi hy vọng mọi người hiểu được, sau tổ chức Long Nha thì đội dự bị Long Nha chính là một chi bộ đội đặc thù nhất của nước ta, có thể cùng bọn họ giao thủ thì đối với mọi người mà nói thì đó chính là một cơ hội để rèn luyện. Cho nên, dù mọi người không thể vượt qua được 30km núi rừng nhưng mà trong quá trình hành động, mọi người cũng sẽ học được một số kỹ năng mới.
Nghe được Lý lữ trưởng nói như thế thì mọi người liền bừng tỉnh.
- Sau đây, tôi nói sơ qua thứ tự của các tiểu đội tham gia vào lần này.
Mắt thấy mọi người đã lấy lại bình tĩnh thì Lý lữ trưởng nói:
- Đội thứ nhất là tiểu đội đặc chiến Tuyết Báo, đội thứ hai là hải quân lục chiến…. Đội thứ bảy là tiểu đội đặc chiến Lang Nha, và đội cuối cùng là tiểu đội đặc chiến Đằng Long.
- Như vậy, hôm nay tiểu đội đặc chiến Hắc Báo sẽ tham gia đầu tiên.
Lý lữ trưởng nói xong, đột nhiên đề cao thanh âm:
- Tiểu đội đặc chiến Tuyết Báo chuẩn bị, 30’ sau sẽ có trực thăng để đưa mọi người đến nơi tổ chức thi đấu. Còn các tiểu đội đặc chiến khác thì tự tổ chức huấn luyện.
Nghe được mệnh lệnh của Lý lữ trưởng thì các tiểu đội đặc chiến khác đều giải tán. tiểu đội đặc chiến Hắc Báo thì chuẩn bị xong rồi lên trực thăng, còn các tiểu đội đặc chiến khác thì bắt đầu huấn luyện.
Cùng lúc đó.
Trong một gian phòng hội nghị.
Tất cả các vị đại lão đều có mặt trong này, chờ vị nhân vật số 3 trong quân xuất hiện thì sẽ thông qua vệ tinh mà quan sát trận thi đấu hôm nay của tiểu đội đặc chiến Tuyết Báo.
Không biết qua bao lâu, dưới sự chờ đợi của bọn họ thì vị đại lão kia đã xuất hiện cùng với một nam nhân trung niên rồi cả 2 đi vào phòng họp.
“ Ách?”
Thấy được nam nhân trung niên kia thì tất cả các vị đại lão có mặt trong phòng đều ngẩn ra.
Thân là các đại lão trong quân đôi thì bọn họ đều từng đã gặp qua nam nhân trung niên này rồi cũng biết thân phận của nam nhân trung niên này.
- Chư vị, để trận đấu càng thêm sinh động thì hôm nay thiếu tướng Diệp Cô Thành sẽ cùng chúng ta quan sát trận đấu, hơn nữa cũng sẽ tiến hành bình luận trận đấu này.
Mắt thấy mọi người đều lộ ra vẻ nghi hoặc thì vị đại lõa kia giải thích một câu.
Nói xong thì Diệp Cô Thành đi phía sau vị đại lõa kia liền bước lên trước một bước, giữ im lặng mà cúi chào.
Đám người Trần Quốc Đào thấy thế thì vội đứng dậy đáp lễ.
- Tiểu Diệp, cậu cho rằng tiểu đội đặc chiến Tuyết Báo sẽ có ít nhất 2 thành viên thành công vượt qua 30km núi rừng không?
Bởi vì trận đấu chưa bắt đầu cho nên sau khi ngồi xuống, vị đại lão kia không nhịn được mà quay sang hỏi Diệp Cô Thành.
- Báo cáo thủ trưởng, cá nhân tôi cho rằng sẽ không có bất kỳ tiểu đội đặc chiến nào sẽ làm được điều này.
Diệp Cô Thành liền trả lời nhưng trong giọng nói lại lộ ra sự tự tin.
Phần tự tin kia là sự tín nhiệm vào thành viên của đội dự bị Long Nha.
- Vậy, có người nào có thể thuận lợi vượt qua 30km núi rừng không?
Vị đại lão kia lại hỏi.
- Diệp Thiên cùng Bùi Đông Lai, 2 người này có khả năng làm được.
Diệp Cô Thành lại trả lời.
Vị đại lão kia mang theo vài phần chờ mong, khi nói chuyện lại nhớ ra cái gì, cười trêu ghẹo, nói:
- Thiếu chút nữa đã quên, tên tiểu tử gọi là Bùi Đông Lai từng nói muốn dẫn dắt tiểu đội đặc chiến Đằng Long vượt qua 30km núi rừng.
Lúc này đây, Diệp Cô Thành không lên tiếng.
Bởi vì, trầm mặc chính là câu trả lời tốt nhất---điều đó không có khả năng.
Vị đại lão kia trêu ghẹo và Diệp Cô Thành trầm mặc khiến cho Trần Quốc Đào đỏ mặt, kết quả 6 vị đại lão còn lại liền nở nụ cười.
1 tiếng sau.
Lúc này đây, tiểu đội đặc chiến Tuyết Báo đã bắt đầu tiến vào tiến vào núi. Trong đó, Tôn Nhận là người áp trận.
Kết quá, sau khi tiến vào rừng được 3km thì tiểu đội đặc chiến Huyết Báo đã bị thành viên của đội dự bị Long Nha phát hiện.
Phát hiện được hành tung của tiểu đội đặc chiến Tuyết Báo, 2 tên thành viên của đội dự bị Long Nha cũng không có tiến lên chặn đánh mà là đem tin tức truyền về phía sau để chiến hữu ở phía sau thiết lập mai phục.
Cuối cùng, dưới sự mai phục của 5 thành viên đội dự bị Long Nha thì toàn bộ thành viên của tiểu đội đặc chiến đã bị diệt, bất quá, dựa vào tài bắn súng của mình thì Tôn Nhận đã bắn trúng 2 thành viên của đội dự bị Long Nha. Nhiều ít cũng đã lấy lại mặt mũi cho tiểu đội đặc chiến Tuyết Báo.
- Ngay cả thành viên dự bị của Long Nha cũng đã lợi hại như thế, tôi thật sự không dám tưởng tượng đến thực lực của thành viên chân chính Long Nha sẽ mạnh đến cỡ nào.
Sau khi trận thi đấu thứ nhất kết thúc, vị đại lão đến từ quân khu Tây Bắc cười khổ lắc lắc đầu:
- Long Nha quả không hỗ là một thanh quân đao lợi hại nhất trong quân ta, trận này tôi thua tâm phục khẩu phục.
Nghe được vị đại lão này nói như thế thì trên mặt Diệp Cô Thành cũng không tỏ thái độ gì mà các vị đại lão còn lại cũng đã chấp nhận với lời nói của vị đại lão đến từ Tây Bắc kia.
Phải biết rằng, 20 thành viên của đội dự bị Long Nha đã chia thành 4 tổ, tạo thành 4 phòng tuyến, ngay cả phòng tuyến thứ nhất mà tiểu đội đặc chiến Tuyết Báo cũng chưa vượt qua, mấy phòng tuyến sau có năng lực như thế nào thì không nói cũng biết.
Nghe vị đại lão đến từ quân khu Tây Bắc nói như thế thì Trần Quốc Đào nghĩ đến Bùi Đông Lai muốn dẵn dắt tiểu đội đặc chiến Đằng Long vượt qua 30km núi rừng thì không khỏi nóng mặt.
Nhưng mà.
Nghĩ đến trận xạ kích Bùi Đông Lai đã sáng tạo ra kỳ tích, trong lòng Trần Quốc Đào không khỏi có chút chờ mong : “ Tiểu tử này còn có thể sáng tạo ra kỳ tích không?”
Vượt qua được sao?
Trận đấu trong vài ngày kế tiếp làm hy vọng trong lòng Trần Quốc Đào tan biến.
Bởi vì trừ tiểu đội đặc chiến Lang Nha và tiểu đội đặc chiến Đằng Long chưa thi đấu thì toàn bộ các tiểu đội đặc chiến khác đều đã gặp bi kịch, không một chi tiểu đội đặc chiến nào có thể vượt qua đạo phòng tuyến thứ nhất của đội dự bị Long Nha.
Dưới tình hình như thế, Trần Quốc Đào không còn chờ mong Bùi Đông Lai có thể dẵn dắt t tiểu đội đặc chiến Đằng Long vượt qua 30km núi rừng nữa, chỉ cần một mình Bùi Đông Lai có thể vượt qua thì hắn cũng đã hài lòng lắm rồi.
Ngày thứ 7.
Tiểu đội đặc chiến Lang Nha vào trận.
So với các tiểu đội đặc chiến khác thì thành viên của tiểu đội đặc chiến Lang Nha được chia làm 2 tổ, một tổ lấy danh hiệu là Huyết Lang do Diệp Thiên cùng với chỉ đạo viên là Dã Lang 2 người tạo thành một đội, một đội khác do 4 thành viên của tiểu đội đặc chiến Lang Nha tạo thành một đội.
- Hà Huy, xem ra lính cậu của muốn thi sẽ giữ tướng a.
Mắt thấy 4 thành viên của tiểu đội đặc chiến Lang Nha tiến vào núi làm pháo hôi dò đường, còn Diệp Thiên và Dã lang ở phía sau thì vị đại lão nhân vật số 3 trong quân hướng về phía Hà Huy nói:
- Cá nhân ta cho rằng kế hoạch này không tồi, ít nhất là có một cơ hội.
Nghe được vị đại lão kia nói như thế thì mấy vị đại lão còn lại đều âm thầm gật đầu, chấp nhận lời nói của vị đại lão này.
Bọn hắn không có chú ý đến Diệp Cô Thành thầm nhíu mày lại.
Giống như đã suy đoán lời nói của vị đại lão kia nên khi dùng phương án bỏ xe bảo soái kia thì Diệp Thiên cùng với Dã Lang đã tiến hành đột phá được 2 đạo phòng tuyến mà 4 thành viên của tiểu đội đặc chiến Lang Nha đã hy sinh. Đến đạo phòng tuyến thứ 3 vì muốn để cho Diệp Thiên thuận lợi bước qua nên Dã Lang đã tự mình làm pháo hôi sau đó đã bị đánh gục, mà Diệp Thiên đã không sự phụ kỳ vọng của mọi người. Một mình Diệp Thiên bằng vào năng lực tác chiến của mình đã bắn gục hết toàn bộ thành viên của đội dự bị Long Nha, thành công vượt qua 30km núi rừng.
Biểu hiện xuất sắc của Diệp Thiên đã để cho tiểu đội đặc chiến Lang Nha tạm thời xếp thứ 1.
- Tiểu Diệp a, Diệp Thiên tiểu tử này không hổ là đồ đệ của cậu, hắn toàn toàn có thực lực để tiến vào Long Nha. Chờ sau khi cuộc thi kết thúc thì sẽ cho hắn gia nhập vào Long Nha.
Sau khi cuộc tranh tài kết thúc, vị đại lão kia nhớ lại biểu hiện của Diệp Thiên thì hướng về phía Diệp Cô Thành nói.
- Vâng, thủ trưởng.
Diệp Cô Thành liền trả lời một cách khẳng định, so với lúc vị đại lão kia nói để Bùi Đông Lai gia nhập vào Long Nha thì khác một trời một vực.
Thấy Diệp Cô Thành đáp ứng thì vị đại lão kia cũng không cảm thấy kỳ quái dù sao thì Diệp Thiên cũng là người truyền thừa của Diệp Cô Thành.
- Tiểu tử a tiểu tử, chút nữa cậu phải làm cho những tên không có cậu vào Long Nha mở to mắt ra nhìn xem.
Cùng lúc đó, Trần Quốc Đào người muốn Bùi Đông Lai gia nhập vào Long Nha nhưng không được chấp thuận lại có chút biệt khuất ở trong lòng mà thầm động viên cho Bùi Đông Lai.