Siêu Cấp Cường Giả

Chương 272: Ra tay toàn lực



Bắn dĩa bay là một trong những hạng mục thi đấu, sau khi đến sân, dĩa bay sẽ được bắn lên, tốc độ khác nhau, số lượng khác nhau. Tuyển thủ cần phải bắn rơi dĩa bay trước khi nó rớt xuống đất.
Bắn dĩa bay so với bắn bia thì có độ khó cao hơn.
Bất quá, bởi vì Tung của quản lý súng ống vô cùng kỹ, cho nên đối với những kẻ ưa thích bắn dĩa bay thì khó có thể thể nghiệm được niềm vui này, trừ phi đến những hội sở cao cấp mới có cơ hội để thể nghiệm.
Đối với đại đội đặc chủng Đằng Long mà nói thì huấn luyện bắn bia không có tác dụng gì đối với bọn hắn. Lúc bình thường bọn hắn sẽ huấn luyện tác xạ hơn nữa sẽ lấy bắn dĩa bay làm chính, có đôi lúc cũng sẽ tiến hành đối chiến mô phỏng.
Dựa theo an bài của Trần Quốc Đào, Bùi Đông Lai cùng Ngưu Lỗi sẽ tiến hành tranh tài bắn dĩa bay.
Tại bãi bắn, trừ Ngưu Lỗi ra thì toàn bộ thành viên đại đội đặc chủng Đằng Long đều đứng xếp hàng thành một đội. Trần Quốc Đào đứng trước đội hình, còn tên đại tá kia thì làm trong tài của cuộc tỷ thí này.
- Bùi Đông Lai, đại đội đặc chủng Đằng Long lúc tiến hành huấn luyện bắn đĩa bay là dùng súng trường 95, cậu không có ý kiến gì chứ?
Trước khi trận đấu bắt đầu, tên đại tá đến trước người Bùi Đông Lai rồi hỏi.
Ở trong mắt những người bắn dĩa bay thì lúc bắn thông thường sẽ dùng súng săn, đạn là đạn giả, chỉ cần có thể bắn trúng là thành công rồi.
Dùng súng trường bắn dĩa bay thì quả thật là một chuyện không thể nào.
Dù sao thì dùng súng trường thì người bắn nhất định phải nhắm đúng 100% mới dám nổ súng, như thế mới có thể bắn trúng.
Có thể nói dùng súng trường 95 để bắn dĩa bay so với súng săn thì khó hơn ngàn vạn lần.
Nhưng mà.
Đối với đại đội đặc chủng Đằng Long thì dùng súng trường để bắn dĩa bay thì đây là việc quá quen thuộc.
Cho nên khi nghe tên đại tá hỏi xong, Ngưu Lỗi nhịn không được mà quay sang nhìn Bùi Đông Lai, ánh mặt lộ ra vẻ khinh thường, cảm giác kia giống như nếu Bùi Đông Lai ngay cả điểm này làm không được thì không cần phải tỷ thí làm gì.
Bên tai vang lên lời nói của tên địa thái, thấy được ánh mắt khinh miệt của Ngưu Lỗi, vẻ mặt Bùi Đông Lai vẫn tỏ ra bình tĩnh, nói:
- Thế nào cũng được.
- Oh?
Bùi Đông Lai vẫn lộ ra vẻ bình tĩnh, hơn nữa lời nói lại vô cùng tự tin làm cho tên đại tá hơi kinh ngạc, sau đó lại hỏi:
- Theo ý của Ngưu đội trưởng thì cậu muốn 2 người cùng tiến hành bắn một lần hay đợi tung tất cả dĩa bay lên rồi bắn một lần?
Ở Đông Nguyệt hội sở có hạng mục bắn dĩa bay này, lúc Bùi Đông Lai ở căn cứ Huyết Sát huấn luyện thì hắn cũng đã từng thử qua trò này.
- Cho dĩa bay bắn ra nhiều hướng đi.
Bùi Đông Lai lựa chọn cái khó nhất.
Dĩa bay được bắn ra từ nhiều hướng?
Nghe được Bùi Đông Lai nói vậy, khóe miệng Ngưu Lỗi nở ra nụ cười khinh thường.
Đối với người yêu thích bắn dĩa bay mà nói, cho dù dùng súng săn để bắn thì cũng chưa chắc bắn trúng toàn bộ. Nhưng mà Ngưu Lỗi có thể dùng súng trường 95 để bắn trúng, cam đoan sẽ không trượt phát nào.
Đây cũng có thể nói là từ 4 – 6s hắn bắn ra 3 phát, hơn nữa toàn bộ 3 phát đều bắn trúng.
- Cậu xác định?
Tên đại tá kia có chút không tin mà hỏi. Ở hắn xem ra, cho dù Bùi Đông Lai đã từng cầm qua súng, đã từng bắn dĩa bay nhưng tuyệt đối hắn không thể dùng súng trường 95 để bắn trúng nhiều dĩa bay cùng một lúc được. Dưới tình hình như vậy, Bùi Đông Lai muốn thắng Ngưu Lỗi là một việc không thể.
- Xác định.
Bùi Đông Lai trả lời một cách chắc chắn.
- Hắc hắc, người kia muốn tự chuốc lấy nhục a.
Mắt thấy Bùi Đông Lai đáp ứng, mấy tên thành viên đại đội đặc chủng Đằng Long không nhịn được mà nhìn nhau, trong đầu hiện ra một suy nghĩ như vậy.
- Một tên đại ca hắc đạo muốn đến Đằng Long, mày cho Đằng Long là cái WC, mày muốn tới là tới sao?
Trong lòng Ngưu Lỗi cũng thầm nghĩ, đồng thời hắn cũng làm ra quyết định, trước tiên trong trận đấu bắn dĩa bay này sẽ vũ nhục Bùi Đông Lai một phen. Sau đó đến cách đấu sẽ hung hăng giáo huấn Bùi Đông Lai một phen, phế bỏ một bàn tay của Bùi Đông Lai, báo thù cho Ngưu Hải Đào.
Ở hắn xem ra, lúc tỷ thí cách đấu sẽ khó tránh bị thương, cho dù Bùi Đông Lai có quan hệ tốt với Trần Anh thì Trần Quốc Đào cũng không thể nói gì, càng không có khả năng xử phạt hắn.
Dù sao, Trần Quốc Đào cũng đặt toàn bộ hy vọng lên người của hắn vào lần luận võ giữa các bộ đội đặc chủng trong cả nước. Dựa vào sự an bài của Trần Quốc Đào, đến lúc đó thì Ngưu Lỗi sẽ cùng với 4 chiến hữu của hắn đến Yên Kinh để tham gia Đại Bỉ Võ.
- Cậu bắn trước hay Ngưu đội trưởng bắn trước?
Tuy rằng tên đại tá kia muốn Bùi Đông Lai thay đổi quyết định, để miễn tự rước lấy nhục. Nhưng thấy Bùi Đông Lai vẫn tỏ ra bình tĩnh, trong lòng hắn cũng hết sức tò mò rốt cuộc tài bắn súng của Bùi Đông Lai đạt đến trình độ nào? Cho nên hắn chờ mong Bùi Đông Lai sẽ biểu diễn.
- Ta bắn trước.
Lúc này không đợi Bùi Đông Lai trả lời, Ngưu Lỗi đã mở miệng nói. Hắn tình toán ra tay trước, thông qua màn biểu diễn của mình sẽ khiến Bùi Đông Lai tự động đầu hàng lần tỷ thí này.
Nghe được Ngưu Lỗi nói thế, tên đại tá có chút khó hiểu. Hắn cảm thấy dường như Ngưu Lỗi đang nhắm vào Bùi Đông Lai.
Nhưng mà hắn cũng không nói thêm, mà nhìn thoáng qua Bùi Đông Lai, thấy Bùi Đông Lai không phản đối thì nói:
- Cậu đã không có ý kiến thì Ngưu đội trưởng sẽ bắn trước.
Thấy tên đại ka kia quyết định, Ngưu Lỗi không nói 2 lời. Cầm khẩu súng trường 95 lên, đi đến chỗ bắn, cố gắng điều chỉnh hơi thở, vẻ mặt vô cùng chăm chú.
" Vù"
" Vù"
" Vù"
Vài giây sau, 3 chiếc dĩa bay dường như cùng bắn lên cùng một lần, độ cao khác nhau, tốc độ khác nhau mà góc độ xuất hiện trên bầu trời cũng khác nhau.
" Pằng"
" Pằng"
" Pằng"
3 tiếng súng vang lên cùng một lúc, 3 viên đạn bay ra khỏi nòng, trước sau bắn trúng 3 cái dĩa bay.
Thấy một màn như vậy, các thành viên đại đội đặc chủng Đằng Long đều dùng ánh mắt sùng bái nhìn Ngưu Lỗi. Bọn hắn cũng thường xuyên tiến hành bắn dĩa bay tuy nhiên lại không thể nào bắn như Ngưu Lỗi được.
" Vù"
" Vù"
" Vù"
Dưới ánh mắt sùng bái của thành viên đại đội đặc chủng Đằng Long, 3 chiếc dĩa bay khác được bắn liền. Tốc độ lần này còn nhanh hơn, hơn nữa góc độ lại vô cùng khó.
" Pằng" " Pằng" " Pằng"
3 tiếng súng lại vang lên, 3 chiếc dĩa bay bị bắn trúng.
- Hay.
Lại thấy Ngưu Lỗi bắn trúng, ngay cả Trần Quốc Đào cũng không nhịn được mà vỗ tay bảo hay.
Trần Quốc Đào vừa mở miệng, mấy tên thành viên đại đội đặc chủng Đằng Long đều sôi nổi vỗ tay.
Bọn hắn dùng phương thức này để thể hiện sự sùng bái của mình đối với Ngưu Lỗi.
Bên tai vang lên những tiếng vỗ tay, thấy Ngưu Lỗi mang theo vài phần kiêu ngạo mà cầm súng bắn, vẻ mặt Bùi Đông Lai vẫn bình tĩnh như cũ. Dường như những chuyện này không tạo thành ảnh hưởng gì đến hắn.
Mà trên thực tế là đúng như vậy.
Lúc trước ở căn cứ huấn luyện Huyết Sát khi được đám người Jason huấn luyện, bởi vì lúc ấy Bùi Đông Lai đã bắt đầu giai đoạn dung hợp thứ 2 với linh hồn Tiêu Phi cho nên thuật bắn súng của hắn tiến bộ vô cùng thần tốc. Lúc ấy, hắn chỉ dùng một tháng để nắm rõ các yếu tố cùng kỹ xảo dùng súng, khi đợt huấn luyện kết thúc. Mặc dù hắn còn chưa đạt tơi trình đô " Súng là một phần của cơ thể" nhưng mà hắn cũng được xem là một cao thủ dùng súng.
Mà trận chiến ở Ngưu Thủ Sơn, hắn lại một lần nữa tiến hành dung hợp với Tiêu Phi, hắn đã nhớ lại từng năng lực tác chiến cho nên lấy một mình hắn đã huyết tẩy cả dong binh Seberia.
Dưới tình hình như vậy, mặc dù hắn chưa từng dùng súng trường để bắn dĩa bay nhưng ở hắn xem ra đây chính là một môn khảo nghiệm tốc độ phản ứng của người bắn, tốc độ phải nhanh hơn nưa còn phải bắn chính xác. So với trận chiến ở Ngưu Thủ Sơn thì quả thật chỉ giống như một trò con nít thôi, không đáng để nhắc tới.
Ngưu Lỗi buông súng xuống không nhịn được mà liếc mắt nhìn Bùi Đông Lai một cái, hắn phát hiện được vẻ mặt Bùi Đông Lai vẫn tỏ ra bình tĩnh cho nên hắn có cảm giác nắm đấm mình đã đụng vào bông, không có chút cảm giác thành công nào.
Chẳng…. chẳng lẽ hắn cũng làm được?
Theo bản năng, trong lòng hắn hiện lên một cái ý niệm trong đầu.
Không có khả năng!
Rất nhanh, Ngưu Lỗi liền phủ định điểm này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Bởi vì trong trí nhớ của hắn, ở trong quân đội có rất ít người có thể làm được điều này.
Sau đó, Ngưu Lỗi không khỏi tò mò, rốt cuộc là Bùi Đông Lai dựa vào cái gì mà bình tĩnh như vậy?
Không riêng gì Ngưu Lỗi tò mò mà tên đại tá cùng với tất cả các thành viên của đại đội đặc chủng Đằng Long cũng tỏ ra hiếu kỳ.
Trần Quốc Đào không có tò mò làm sao Bùi Đông Lai lại bình tĩnh như thế.
Bởi vì hắn biết được Bùi Đông Lai đã tạo ra kỳ tích trong trận chiến trên Ngưu Thủ Sơn, cho nên hắn biết kỹ thuật bắn súng của Bùi Đông Lai tuyệt sẽ không thua gì Ngưu Lỗi, nếu không phải là như thế thì hắn cũng không chủ động gọi Ngưu Lỗi xuất chiến, hơn nữa cũng không nói " Nếu Bùi Đông Lai thua trong lần tỷ thí thì cút di."
Đối với hắn mà nói, hắn chỉ muốn biết rốt cuộc Bùi Đông Lai mạnh mẽ đến cỡ nào.
Tò mò rất nhiều, Trần Quốc Đào thâm ý nhìn Bùi Đông Lai, dùng ánh mắt nói cho Bùi Đông Lai: " Tiểu tử, cậu đừng đễ lão tử mất mặt."
Dường như là biết được ý tứ của Trần Quốc Đào, nghĩ đến khóe mắt Ngưu Lỗi hiện lên vẻ âm tàn, Bùi Đông Lai quyết định ra tay toàn lực.
Hắn muốn để cho Ngưu Lỗi tuyệt vọng!



TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv