Câu lạc bộ Golf Xà Sơn là nơi duy nhất ở Đông Hải có cả địa hình rừng rậm và đồi núi như một nơi thi đấu Golf cấp quốc tế, nó hòa lẫn cùng hơn 90 căn biệt thự đẹp đẽ xung quanh tạo thành một nét đẹp trong khu du lịch Golf.
Được mệnh danh là vua Ngọc Thạch của cả nước mặc dù nhiều năm qua hắn không hề đụng vào bất động sản nhưng mà ở Yến Kinh cùng Đông Hải, Hạ Hà cũng có vài căn biệt thự.
Khu Golf hòa với khu biệt thự xung quanh nên trong rất tao nhã, nhưng cũng rất vắng vẻ.
Khi người trung niên vệ sĩ của Hạ Y Na lái chiếc Land Rover chở nàng cùng Bùi Đông Lai tới khu biệt thự Golf thì cả khu biệt thự chỉ còn vài ánh đèn leo lét.
Trong ô tô, Hạ Y Na vẫn say xỉn như trước, ôm chặt lấy cánh tay Bùi Đông Lai còn dựa vào đầu vai hắn ngủ ngon lành như một con mèo nhỏ.
- Bùi thiếu, chắc còn phải phiền cậu bế tiểu thư lên lầu.
Khi xe dừng lại, vệ sĩ của Hạ Y Na mở cửa sau cho Bùi Đông Lai ra đồng thời khó xử nói.
- Được.
Trước yêu cầu này Bùi Đông Lai không có ý từ chối.
Thấy Bùi Đông Lai đã đồng ý, người đàn ông trung niên thờ phào một hơi quay đi mở cổng biệt thự, còn Bùi Đông Lai thì xuống xe, một tay ôm lấy đùi Hạ Y Na, tay còn lại nâng đầu nàng, nhấc bổng Hạ Y Na lên.
"Ân…"
Dù đang ngủ say nhưng Hạ Y Na tựa hồ vẫn cảm nhận được có ai ôm lấy mình, nàng hừ nhẹ một tiếng rồi theo bản năng vươn tay ôm lấy cổ Bùi Đông Lai, cả người ngã thẳng vào lòng Bùi Đông Lai. Cặp song phong đang lớn kia không hề khách khí đặt lên ngực Bùi Đông Lai, thêm nữa cặp kiều đồn lại đang bị Bùi Đông Lai nâng lên, miệng anh đào nhỏ nhắn cơ hồ đã chạm tới khuôn mặt của hắn, cỗ nhiệt khí toát ra từ chiếc miệng xinh xắn ấy khiến Bùi Đông Lai cảm thấy vô cùng ngứa ngáy, như uống phải thuốc kích thích.
Lúc trưa Bùi Đông Lai bị Quý Hồng hấp dẫn cũng đã rục rịch, may nhờ có lực khống chế biến thái nên mới không có hành động nào.
Hiện giờ một thân thể mềm mại đang áp chặt vào lòng, cảm thấy ngực mình bị hai tòa núi nhỏ co dãn chèn ép, Bùi Đông Lai ngay lập tức đã xuất hiện phản ứng bản năng của nam nhân, thứ kia vốn đang ỉu xìu như chim sẻ trụi lông đột nhiên bành trướng dựng đứng lên như đại bàng giương cánh ( ), hơn nữa……không chút khách khí chọc thẳng vào bụng Hạ Y Na.
"Ân…"
Dường như cảm nhân được bụng dưới bị thứ gì cứng rắn và nóng hổi đâm vào, Hạ Y Na bỗng nhúc nhích thân mình, cái bụng bằng phẳng của nàng thoáng cái đã ma sát thân mật cùng chú "đại bàng" đang giương cánh hết cỡ của Bùi Đông Lai.
"Tê…."
Sự ma sát nhẹ nhàng khiến cả người Bùi Đông Lai như bị điện giật, một cỗ dị cảm không thể nói thành lời nhanh chóng lan truyền khắp toàn thân, khiến hắn không khỏi hít sâu một hơi, đồng thời hỏa dục dâng trào lên.
Dưới ánh trăng, Bùi Đông Lai dựa vào nghị lực khủng bố của mình mà mạnh mẽ ngăn chặn dục vọng bản thân, chú ý không để thứ đó của mình chạm vào thân thể Hạ Y Na nữa.
Sau đó Bùi Đông Lai lấy lại bình tĩnh ôm Hạ Y Na đi tới căn biệt thự.
Cửa căn biệt thự mở ra, vệ sĩ kia đã đứng trước đại sảnh lẳng lặng đợi Bùi Đông Lai.
Những biểu hiện vừa rồi của Bùi Đông Lai đều bị y nhìn thấy, giờ lại thấy sắc mặt Bùi Đông Lai lại vô cùng bình tĩnh, ánh mắt không chút dục vọng ôm Hạ Y Na bước tới, trong lòng y không khỏi thầm cảm thán định lực của Bùi Đông Lai này quả thật không tầm thường.
- Bùi thiếu, phòng ngủ của Hạ tiểu thư ở tầng hai, phòng đầu tiên bên tay phải.
- Ừh.
Bùi Đông Lai gật gật đầu, vừa tận lực tránh tiếp xúc hạ thân với thân thể Hạ Y Na, vừa ôm lấy Hạ Y Na bước nhanh lên lầu.
Rất nhanh chóng, Bùi Đông Lai đã ôm Hạ Y Na đến căn phòng được chỉ trước đó.
Vì cửa phòng còn đang khóa, Bùi Đông Lai rơi vào đường cùng đành phải một tay ôm Hạ Y Na vào ngực, một tay cầm khóa phòng nhẹ nhàng mở khóa.
" Két"
Cùng với một tiếng vang nhỏ, cửa phòng đã mở ra. Mùi hương thơm đặc hữu của con gái từ trong phòng ập đến khiến Bùi Đông Lai vô cùng vất vả mới áp chế được dụng vọng đang muốn rục rịch trở lại trong người.
Hắn ôm Hạ Y Na vào phòng, đưa tay mò công tắc bật đèn trong phòng lên.
Phút chốc, ánh sáng màu hồng nhạt từ chiếc đèn pha lê rọi tràn ngập căn phòng. Bùi Đông Lai dừng bước, con ngươi bỗng mở to nhìn chiếc giường võng thủy tinh trong phòng ngủ kia.
Chiếc giường hình trái tim được bốn sợi dây thừng màu hồng rủ từ nóc nhà xuống treo lên.
Bùi Đông Lai kinh ngạc không phải vì chiếc giường kiểu võng của Hạ Y Na mà vì những thứ trên nó.
Trên đó vứt đầy quần áo của Hạ Y Na, váy ngắn có, đai lưng có, tất có, còn có cả yếm chạm rỗng màu đen và quần chữ T …..
Ân, chính là quần chữ T.
Nữ nhân nếu mặc loại quần lót này thì nếu nam nhân muốn làm chuyện xấu thì chỉ có thể đụng đến mông trước rồi mới có thể chạm vào quần lót.
Đương nhiên…. Có nhiều nam nhân có sở thích lạ thì căn bản không cần cởi chiếc quần đó, mà đơn giản gẩy nó sang một bên là có thể tiến vào động đào tiên.
- Con mẹ nó, chả trách vệ sĩ của Hạ Y Na không dám vào đây, hóa ra là như thế này a …
Ánh mắt dừng lại ở những thứ đồ chơi khiến nam nhân muốn thổ huyết này, chú chim sẻ dưới thân Bùi Đông Lai lại hóa thành đại bàng dương cánh chỉ thiên, dựng lên một căn lều nhỏ, vẻ mặt Bùi Đông Lai dở khóc dở cười.
"Ân…"
Hiện tại vì chỉ ôm Hạ Y Na bằng một tay nên khi chú chim nhỏ của hắn bành trướng lên thì đã chọc thẳng vào cạnh đùi của Hạ Y Na, khiến Hạ Y Na hừ nhẹ một tiếng, lông mi hơi nhúc nhích, đôi mắt mê người khẽ mở ra.
Ân?
Đập vào mắt nàng là khuôn mặt mơ hồ của Bùi Đông Lai, Hạ Y Na càng tỉnh thêm vài phần, mắt càng mở to đồng thời đầy sự nghi hoặc.
Hiển nhiên… Nàng không biết tại sao mình lại bị Bùi Đông Lai ôm vào phòng của mình.
Chỉ là.
Thời gian nghi hoặc ngắn ngủi đi qua, Hạ Y Na chỉ thấy sự an toàn chưa từng trải nghiệm qua khi được Bùi Đông Lai ôm vào trong ngực.
Trong lòng tràn ngập cảm giác an toàn như một ma lực nào đó, nàng không muốn chấm dứt cảnh này nên vội vã nhắm hai mắt lại, trong lòng lại đang như một con nai con nhảy loạn không ngừng, tim đập "thùng thùng" dồn dập.
"Hô. . . Hô. . . Hô. . ."
Lần thứ hai áp chế dục hỏa, Bùi Đông Lai suýt chút nữa đã nổi điên, thế nên hắn không biết rằng Hạ Y Na đã tỉnh lại, Bùi Đông Lai thở sâu ba cái.
Ba hơi thở qua đi, lòng Bùi Đông Lai ổn định lại, ôm Hạ Y Na bước tới chiếc giường treo.
Ân?
Hạ Y Na tuy giả vờ ngủ nhưng vẫn lén lút mở mắt quan sát Bùi Đông Lai.
Nhìn những đồ vật trên giường treo của mình, có cả yếm rỗng cùng quần chữ T, Hạ Y Na giật mình cả kinh. Sau đó, một tầng mây đỏ thoáng chốc bao trùm khuôn mặt nàng, nàng xấu hổ tới mức thân thể mềm mại run lên, vội nhắm hai mắt lại.
Cùng lúc đó, Bùi Đông Lai ngừng thở đưa tay cầm chỗ quần áo của Hạ Y Na bỏ sang một bên.
Lần đầu tiên Bùi Đông Lai tiếp xúc với quần chữ T nên dù định lực của hắn có kinh người đi nữa cũng khó tránh khỏi tò mò, hắn cầm chiếc quần chữ T thưởng thức một lúc rồi mới bỏ sang một bên.
Sau đó Bùi Đông Lai lấy lại bình tĩnh đặt Hạ Y Na lên giường treo.
Cảm nhận được chiếc giường mềm mại dưới lưng, Hạ Y Na vẫn nhắm mắt như cũ nhưng lại không muốn mất sự ôm ấp Bùi Đông Lai ra, vẫn ôm chăt lấy cổ hắn
Bùi Đông Lai vừa mới động vào quần chữ T, tâm thần đang không ổn định lại đột nhiên bị Hạ Y Na ôm cổ nên không tự chủ được mà ngã xuống.
Theo bản năng thân thể Bùi Đông Lai vội phản ứng nhưng lại sợ làm cánh tay Hạ Y Na bị đau, hắn vội thả lỏng người tùy ý ngã xuống.
Thân mình hắn ngã xuống, phản ứng đầu tiên của Bùi Đông Lai là mềm, phản ứng thứ hai vẫn là mềm.
Dưới ánh đèn, mặt của hắn trực tiếp áp vào khe sâu giữa hai ngọn núi nhỏ, môi không chủ ý lại đặt lên đỉnh núi, mặt khác hai tay lại nằm trên đùi Hạ Y Na.
Biến hóa bất thình lình khiến dục vọng trong người Bùi Đông Lai không thể ngăn cản được nữa.
"Hô. . . Hô. . ."
Phút chốc hô hấp của hắn đã trở nên dồn dập, nhiệt độ cơ thể cũng tăng cao nhanh chóng.
Trên giường, Hạ Y Na đột nhiên bị Bùi Đông Lai đè lên, nàng chỉ cảm thấy trước ngực và trên đùi có cảm giác như bị điện giật thông thường, khiến cho thân thể của nàng nháy mắt cứng lại, đôi chân theo bản năng kẹp chặt.
Đồng thời…Mỗi khi Bùi Đông Lai thở ra một hơi nhiệt khí, thân thể mềm mại của nàng cũng không kìm được mà run nhẹ, khu hoa viên thần bí cũng truyền lại một cảm giác nóng và ngứa ngứa. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Nhận thấy được cơ thể Hạ Y Na đang có biến hóa, Bùi Đông Lai đột nhiên bừng tỉnh vột vươn tay cố gắng tách hai tay của Hạ Y Na ra.
So với lúc trước mà nói, Hạ Y Na lần đầu tiên tiếp xúc thân mật với nam sinh nên càng thêm khẩn trương, khẩn trương vô cùng, nàng chẳng những nhắm chặt hai mắt mà hơn nữa….hai tay càng ôm chặt, cảm giác dường như nàng muốn ghìm chặt đầu của Bùi Đông Lai xuống cặp song phong của mình.
Mắt thấy tay Hạ Y Na càng siết chặt Bùi Đông Lai lại không dám cứng rắn gỡ ra đành phải cúi đầu áp chặt vào ngực nàng để tím cách luồn ra.
"Ân. . . A. . ."
Dưới ánh đèn hồng nhạt, sự ma sát cùng hơi thở nóng bỏng không ngừng quét qua vùng núi non của Hạ Y Na, một lại ngôn ngữ cơ thể không nói nên lời nháy mắt lan tràn khắp thân nàng, khiến toàn thân run lên, cái miệng anh đào nhỏ nhắn không nói được gì mà cắn một rồi mở ra, diễn cảm như thống khổ, như vui sướng, như kháng cự …rồi cuối cùng không kìm được mà phát ra một âm thanh .. "phì..".
Bên tai vang lên những âm thanh dụ hoặc mê người, thêm khuôn mặt Hạ Y Na biến hóa đủ loại đủ để cho bất kì nam nhân nào cũng không kìm lòng được, dục vọng trong lòng Bùi Đông Lai như một siêu vi trùng cắn nuốt dần nhưng tia lí trí còn sót lại….